Trước hết mấy thím cho em khóc thêm 1 ít nữa,vì em buồn quá.
Bây giờ thì em muốn kể về cuộc đời em, và níck em đagn dùng là của 1 thằng bạn làm ở quán game. tao cảm ơn mày nhé.
Em sinh ra trong 1 gia đình mà nếu cho em chọn lựa, em sẽ chọn 1 gia đình khổ cùng cực hơn gia đình em đang sống, mặc dù gia đình này không phải là nghèo.
em sống với bà ngoại ở quê khi em lên 7 tuổi, nghĩa là khi em học lớp 1. gia đình em em cũng không hiểu sao lại đưa em về quê sống khi em còn 1 người chị hơn em 2 tuổi.
tuổi thơ của em đích thực là của 1 đứa mồ côi cha mẹ. em chẳng biết tả thế nào nữa, chỉ biết rằng bạn bè bằng tuổi em hỏi em là bố mẹ mày đâu, em toàn lắc đầu và bảo bố mẹ tao tao chưa gặp mặt. thực tế là tết hoặc giỗ ông ngoại thì bố mẹ em có về nhưng em chẳng nhớ được, em cũng không phàn nàn gì cả và cũng không có bức ảnh nào của họ luôn.
năm em lên lớp 9 bà ngoại em mất, em chẳng biết báo cho bố mẹ em thế nào phải nhờ bác hàng xóm tốt bụng gọi điện báo giúp. em thương bà em lắm, bà em dường như mới là mẹ em vậy. ngày bà mất em khóc nhiều lắm. từ đó em ở lại nhà 1 mình để học tiếp, bố mẹ em về cũng chỉ lo cho bà ngoại em xog rồi lại đi và bảo em ở lại học tiếp và gửi tiền về cho.
em ở lại và hương khói cho bà đến khi em vào lớp 10 thì bố mẹ em đón em lên HN học. Bố mẹ em bán nhà bà đi và đưa bà em lên cùng vì bà em chỉ có mình mẹ em.
Từ ngày lên HN lúc đầu em vui lắm vì em nghĩ mình có gia đình thật sự nhưng em mới nhận ra em là người thừa. Trong khi chị em đc mua xe đạp điện đi học những bao nhiêu tiền thì em phải đi chiếc xe cũ từ năm lớp 4, han cả khung. Đến bữa cơm em không có được nói chuyện đâu ạ, chị em thì gia sư này nọ còn em thì phải tự học. Những bữa cơm em về muộn thì em phải ăn cơm với muối lạc vì không ai phần cơm. Có một lần năm lớp 11 rưỡi em về muộn mà thấy có thức ăn được để phần em vui lắm mà chỉ có 1 bát và đôi đũa nên em nghĩ là phần em, em lên phòng thay quần áo rồi vào nhà vệ sinh ra thì thấy chị em đang ăn rồi.em thèm lắm nhưng phải lên phòng đợi chị em ăn xog rồi em mới dám xuốg dùng nước lã đổ vào nồi cơm điện cho cháy nó dễ lấy để ăn.em nhục quá.
Thế là từ đấy em luôn cố về đúng giờ để có cơm ăn.xong là em dọn xoong nồi rồi lên phòng học luôn.
Ngày đó đi học em chỉ lo xe hỏng vì xe mà hỏng thì em không có cơm ăn cho no.
Có mấy lần xe thủng săm em chẳg có tiền sửa em phải dắt 3 km về nhà.trời thì cũng lạnh như thế này mà có thêm mưa phùn nữa.
em về nhà có xin tiền sửa nhưng mẹ em cứ ậm ừ bảo mai rồi mấy cái mai bà cũng 'quên' luôn,em phải ăn trộm 5 nghìn trog túi bố để vá.
Em kể đến đây thôi,có gì tối mai em kể tiếp,giờ em phải giúp thằng bạn dọn quán game cho nó đã.