[Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Nơi thảo luận về các vấn đề nóng của xã hội và tán gẫu với bạn bè

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Hunglabocau » 26/03/2013 10:25

À truyện hay vãi!
Hình đại diện của thành viên
Hunglabocau
☀️11/30☀️
☀️11/30☀️
 
Bài viết: 1728
Ngày tham gia: 22/03/2013 01:41
Đến từ: địa ngục
Số điện thoại: 00000000000

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:26

Code ẩn/hiện là sao hưng?
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Hunglabocau » 26/03/2013 10:31

I bờ i bi sắc bí
Hình đại diện của thành viên
Hunglabocau
☀️11/30☀️
☀️11/30☀️
 
Bài viết: 1728
Ngày tham gia: 22/03/2013 01:41
Đến từ: địa ngục
Số điện thoại: 00000000000

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:38

Sửa lần cuối: Tibu 26/03/2013 12:15
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:39

- Woaaa, tibu biết chơi bóng rổ sao, sunny thích con trai chơi bóng rổ lắm, nhìn mạnh mẽ và manly lắm, tibu tham gia đi. Thamgia đi nhe, năn nỉ tibu đó….
Trước mặt người mình thương, trước đôi mắt long lanh như hai ngôi sao đó, làm sao tibu có thể từ chối được, chỉ cần sunny được vui dù chuyện khó khăn nhất tibu cũng sẵn sàng cố gắng làm cho bằng được.
- Okay, chỉ cần sunny vui là được, tibu sẽ tham gia giải lần này. Sunny nhớ phải đến cổ vũ cho tibu nhe. Nhưng mà nói trước là tibu chơi dở lắm nhé, đừng cườitibu. Hì hì
- Hì, tibu có không đồng ý thì sunny vẫn tới xem tibu chơi bóng.
Ôi cái nụ cười đó, đôi mắt sáng lung linh đó sao làm cho trái tim tibu xao xuyến quá chừng, tibu thấy lòng mình thật ấm áp… “ Thật hạnh phúc khi có ai đó luônbên cạnh mình, cùng chia sẻnhững niềm vui, cùng san lấp những nỗi buồn và khiến mình cảm thấy khôngđơn độc trong thế giới này…”
Gần hai tuần trôi qua, mỗi sáng tibu đều dậy từ rất sớm chạy bộ để lấy lại thể lực đã mất đi do khoảng thời gian nghỉ chơi quá lâu, cùng với mổi buổi chiều tậpluyện riêng với trái bóng phần nào tibu đã lấy lại được cảm giác bóng, tuy nhiên tibu biết được một điều rằng sức bật của chân mình không còn được như xưa nữa, có lẽ không Dunk được nữa rồi, những cú dunk luôn làm cả khán đài phải rộn ràng và ồ lên, tibu cảm thấy nhớ cảm giác đó, cái cảm giác làm khuấy động cả một không gian rộng lớn…
Rồi cái ngày đó cũng đến, một buổi sáng ngày chủ nhật,ngày khai mạc giải đấu… Tibu dậy thật sớm, nhớ tới sunny như là một nguồn sinh lực vô tận đem đến cho tibu mỗi ngày mới… Trường của tibu là nơi tổ chức giải thi đấu vì có nhà thi đấu đạt tiêu chuẩn quốc tế, tibu mặc áo khoác màu trắng, chân mang đôi Jordan Air màu đen ưa thích, bận bộ đồ bóng rổ màu xanh da trời là đồng phục của đội và cũng là màu ưa thích của sunny… bước vào nhà thi đấu, tibu khẽ rùng mình khibước vào nhà thi đấu … không phải vì cái lạnh của thời tiết, mà vì cái cảm giác háo hức, cái cảm giác hứng khởi trước gần 2000 người trong nhà thi đấu nhưng đặc biệt nhất là có sự hiện diện của ai đó, nguồn động lực khiến tibu thi đấu… Hôm nay đội tibu sẽ đánh trận khai mạc vì là đội đượcxếp hạt giống của giải.. Đang đứng nói chuyện với các anh trong đội thì tibu thấy thấp thoáng bóng dáng quen thuộc đó, dáng người nhỏ bé với mái tóc dài bóng và đen óng…
Ngay giây phút đó, khi sunny xuất hiện, tibu cảm thấy cơ thể mình như tràn trề sinh lực, dường như mang đến cho tibu một niềm tin rất lớn, niềm tin vào những điều khó khăn nhất mà tibu sẵn sàng đương đầu và vượt qua... Sunny không ngồi dưới khuvực dành cho cầu thủ và người nhà, mà chỉ chọn một chỗ ngồi ngay trên khán đài, tibu không nói chuyện được với sunny khi sunny đến mà chỉ nhận được một ánh mắt dịu dàng và nụ cười ấm áp của sunny, đối với tibu có lẽ như vậy là đủ rồi...
Hoétttttt, tiếng còi khai cuộc trận khai mạc, tibu nằm trong đội hình xuất phát chính của đội, ngay phút đầu tiên, bằng lợi thế chiều cao và sức bật của mình, tibu đã sớm dành được bóng... Trong suy nghĩcủa tibu, phải đánh phủ đầungay từ đường bóng đầu tiên, phải áp đảo tinh thần của đối phương bằng một đường tấn công thật đẹp vàđầy uy lực.. Và rồi tibu bức phá tốc độ, một mình dẫn bóng và vượt qua hai đối thủ.. Một người có chuyên môn cao khi đứng xem bên ngoài sẽ nhận xét rằng: tibu chơi quá cá nhân. Nhưng đó mới là tibu, tibu tự tin với khả năng và kĩ thuật của mình, đôi lúc thắng thua của một trận đấu sẽ thay đổi chỉ vì một điểm nhấn, chỉ vì một khoảnh khắc, và điểm nhấn đó, ngay tại trận đấu này ngay tại khoảnh khắc này chính là tibu... Trong vòng 3điểm bên sân đối phương chỉ còn một hậu vệ và một trung phong, nhưng có lẽ thật khó để có một cú kết thúc hoàn hảo, trong phút chốc hai người đó đã kịp bao vây tibu, thật khó để tibu có thể thoát ra và chuyền cho đồng đội chứ đừng nói đến chuyện ghi điểm... Thế rồi bằng một động tác giả, hai người đang theo kèm tibu liền khép góc phía bên phải, vù ù ù ù.. chỉ kịp nghe một tiếng vù, tibu xoay người một cách nhanh chóng, mộtđộng tác quá nhanh quá hoàn hảo, khi mọi người còn đang bất ngờ trước kĩ thuật điêu luyện của tibu thì... Rầm!!!!!! Một cú úp rổ ( dunk) cực kì mạnh mẽ và đầy uy lực của tibu. Cả khánđài dường như im lặng trong một lúc rồi bất chợt ồlên như muốn vỡ tung
-waooooo..nữa đi nữa đi số 11
-Đẹp wá tibu ơi, nữa đi bạn.Tiếng của các đội bóng khác
-Anh đẹp trai chơi hay quá.. tiếng các khán giả nữ ngồi gần đó hét lên
Nếu thật sự là một dân chơibóng rổ, các bạn sẽ hiểu được cái khoảnh khắc đó, khi nhìn thấy một cú dunk ngay trước mặt, cái cảm giác đầu tiên sẽ là nổi da gà, cái cảm giác rạo rực trong con người bạn trỗi dậy một cách mãnh liệt.. Tiếng la ó trên khắp khán đài, người thì la hét, người thì vỗ tay còn bên dưới sân đâu, đối phương của tibu như chết lặng.. Tibu nhẹ nhàng bước về sân nhà, tayphải giơ lên trời, đôi mắt lạnh lùng và không biểu lộ một chút cảm xúc.. Rồi sau đó, mắt tibu chỉ nhìn về một hướng... sunny vẫn ngồi đó mỉm cười thật tươi với tibu, có lẽ sunny cảm thấy vui và tự hào lắm, sunny không ngờ rằng tibu
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:41

Sửa lần cuối: Tibu 26/03/2013 12:36
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:43

Tibu chợt cười mỉm, nụ cười đó không phải vì vui vẻ, vì hạnh phúc mà có mộtchút gì đó cay đắng…
Rồi đội của tibu thua trận đấu đó, sự thật là ai cũng đổ lỗi cho tibu, các anh lớn tuổi không ngừng chửi và la mắng tibu. Tibu không giận, trong suy nghĩ của mình, tibu cảm thấy thật sựtrận đấu này thua là vì tibu.. Nếu là tibu trước đây, thì có lẽ tibu sẽ không để yên cho thằng số 9 đó, nhưng tibu không còn quantâm đến những chuyện đó nữa… “ Sao sunny lại khôngđến” Suy nghĩ duy nhất trong đầu tibu lúc này…
Chân tibu bị lật sơ mi nặng, bó bột hai tuần thì sẽ đi lại bình thường được nhưng tibu không còn được chơi những môn thể thao nặng nữa, ừ thì sẽ không còn cái mơ ước nào nữa.. Cho đến tận ngày hôm nay, những lúc trời lạnh tibu vẫn còn cảm nhận được cái đau trong chân phải của mình, nhưng tibu không trách ai cả, mỗi khi cái chân đau tái phát chỉ có một suy nghĩ trong lòng của tibu “ Ngày đó, sao sunny lại không đến”.
Cơn gió thoáng qua, anh vẫn cảm nhận được những mùi hương của em quanh đâu đây, mùi vị của mưa, cái gay gắt của nắng dườngnhư không thể làm anh ướtát hay ấm áp... người anh yêu ơi, em không còn nữa, và anh cũng sẽ không còn nữa.. Mình gặp nhau em nhé, anh đang đứng nơi đây rồi,anh đang đứng trên đồi thông tin, nơi cô bé ngày nào luôn ở bên anh.. Và rồi anh sẽ được gặp em, anh được gặp em như anh sống lại trong từng hơi thở...gió có thể cuốn em đi, cuộc sống có thể đưa em đi mất, nhưng không có gì có thể cướp mất em từ trong trái tim anh... Đến những hơi thở cuối cùng rồi, ai sẽ thay anh nói lời yêu em...Khi anh nhắm mắt, anhsẽ lại được gặp em...
Anh yêu em...
Chap 9: Nỗi nhớ kéo dài…
Sau trận chung kết, tibu về nhà với cái chân bó bột nhưng tibu không quan tâm đến điều đó, điều tibu quan tâm là “ Tại sao sunnylại không đến, có phải có chuyện gì xảy ra với sunny không?” Buổi chiều hôm đó, Nhân xuống chơi và thăm cái chân của tibu, vừa bước vào phòng thì tibu thấy khá lộn xộn, chiếc cúp vô định của những năm trước vỡ tan tành, những chiếc huy chương mỗi chiếcvăng lăn lóc một nơi, tibu ngồi dưới đất tay cầm điếu thuốc và dựa lưng vào tường. Thấy Nhân, tibu mở miệng:
- Mới xuống hả mày, làm điếu thuốc không?
- Sao vậy tibu, sao mày đập phá lung tung vậy ?
- à, cũng chẳng có gì, tao chán chơi bóng rổ rồi, không bao giờ tao đụng đến trái banh nữa
-Có chuyện gì vậy, kể tao nghe coi. Nhân hỏi
- Không có gì đâu mày đừng lo, đơn giản là tao chán cái môn bóng rổ thôi
Rồi hai thằng ngồi nói chuyện trên trời dưới đất, hai tiếng sau thì Nhân về. Lòng tibu nặng trĩu, có thể giải đấu không quan trọng, danh hiệu cũng chẳng là gì nhưng tibu khó chịu vì không thể dành chức vô địch như là một món quà dành cho sunny. Cà ngày không liên lạc được với sunny, trong lòng tibu cứ như lửa đốt, cái cảm giác khó chịu và bứt rứt vô cùng, cái cảm giác bất lực chỉ biết ngồi yên một chỗ. Phải đến hàng chục cuộc gọi, hàng trăm cái tin nhắn cho sunny nhưng đều không có kết quả. Và rồi đến tối, tibu nhận được điện thoại của sunny
- Sunny xin lỗi tibu, hôm nay sunny có việc bận đột xuất không đến xem tibu thi đấu được, nghe nói tibu bị chấn thương nặng lắm phải không, tibu còn đau lắm không?
- Sao cả buổi chiều không liên lạc được với sunny, tibulo lắm sunny có biết không? Tibu liền hỏi sunny mà không cần phải để ý đến những câu hỏi kia, có lẽvì qua lo lắng cho sunny.
- Điện thoại sunny hết pin lúc nào mà không biết, sunny không để ý. Tibu đừng giận sunny nha!
- Ừ, tại tibu quá lo lắng cho sunny thôi, sunny có biết không? Dù thế nào tibu cũng không bao giờ giận sunny đâu. Tibu không sao,hai tuần nữa sẽ đi học lại thôi, tại tibu chơi dở nênbị dính chấn thương thôi. Xin lỗi sunny, xin lỗi vì đã không thực hiện được lời hứa là sẽ vô địch…
- Tibu dừng nói vậy mà, tibu chơi hay lắm sunny rất thích, tibu phải giữ gìn sức khỏe thật tốt để mau lành bệnh nhé, để sunny còn gặptibu ở trên lớp nữa chứ!
- Ok tibu sẽ cố gắng để sớmgặp sunny…
Tibu muốn nói rằng mình nhớ sunny lắm, nhớ rất nhiều, nhớ đến mức trong lòng thật buồn và khó chịu lắm nhưng dường như có một thứ gì đó khiến tibu không thể thốt nên lời…
Những ngày sau đó, mặc dùmỗi ngày vẫn nói chuyện với sunny, nhưng tibu vẫn cảm thấy trong lòng hụt hẫng và cô đơn lắm, có lẽ vìtibu quá nhớ sunny.. tibu tựhỏi đây có phải là cảm giác yêu một người không? Từ lúc nào tibu đã yêu sunny?..Có lẽ ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngay từ giây phút nhìnthấy sunny, thấy ánh mắt ấm áp đó, thấy nụ cười ngọt ngào và yên bình đó.. Mọi người có thể gọi đây là tình yêu sét đánh ngay từ cái nhìn đầu tiên, với riêng suy nghĩ của tibu, dường như đó là định mệnh, là số phận của tibu đã đưa sunnyđến với tibu…
Một ai đó đã nói “trong thế giới này không có gì gọi là định mệnh, gọi là số phận mà tất cả dường như chỉ là một sự tình cờ…”
Nếu như tất cả chỉ là một sự tình cờ, vậy tại sao đậu hai trường và gia đình muốn tibu học ở HCM nhưng tibu vẫn ở lại Đà Lạt?
Nếu như tất cả chỉ là một sự tình cờ, vậy tại sao ngày đó sunny lại cất tiếng hát lên và làm tibu tỉnh giấc?
Nếu như tất cả chỉ là một sự tình cờ, vậy tại sao sunny
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:44

vậy tại sao sunny lại phải đi một quãngđường xa đến 700 km để học ở Đà Lạt mà không phảilà nơi khác
Ồ không, đó là định mệnh.. định mệnh đã đưa sunny đến với tibu !!!
Có thể sunny không đẹp như những cô gái xung quanh tibu, không học giỏi như những người bạn của tibu, cũng không có gì đặc biệt với những người khác..Nhưng đối với tibu, sunny là ngôi sao sáng nhất mà ngôi sao đó lúc nào cũng tỏa sáng trong lòng của tibu mà không bao giờ vụt tắt. Ở bên cạnh sunny, tibu cảm thấy mình trở thành một con người hoàn hảo…
Hai tuần trôi qua đối với tibu sao mà dài quá, tưởng như dài hàng thế kỷ.. tik tok tik tok từng phút từng phút trôi qua chậm chạp.. Ngày nắng có,mưa có…từngcơn mưa kéo dài và cứ rả rích ngày đêm, khiến lòng của tibu càng trở nên trống vắng và nặng trĩu.
Nỗi nhớ đó cứ kéo dài cả ngày, cà đêm và đến trong những giấc mơ tibu cũng thấy sunny… Tiếng hát trong máy tính như càng làm nỗi nhớ đó lớn hơn nhiều lần, cả bài hát dường như cũng hiểu được tâm trạng tibu lúc này từng nỗi nhớ cứ da diết cứ du dươngrồi đột nhiên trở nên mãnh liệt như ngọn lửa, ngọn lửa thiêu đốt nỗi lòng của tibu…
Thứ hai anh chờ đợi
Thứ ba anh vẫn chờ đợi để gặp
Để biết em có khỏe không
Thứ tư em vẫn không ở đây, ngay cả buỗi sáng cũng như sau đó
Thứ năm vẫn là sự trống vắng
Thứ sáu thứ bảy hay ngay cả chủ nhật, không có ngày nào là anh không nhớ em
Ngày đó còn xa nữa không?
Anh phải chờ bao lâu, ngay cả anh cũng không rõ, bao nhiêu tháng và bao nhiêu năm
Bao nhiêu kỷ niệm của chúng ta, anh sẽ không quên nó đâu …
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:49

Hai tuần nặng nề cũng trôi qua, những nỗi nhớ đó cũng được đến ngày bù đắp, rồi cũng đến ngày tibu được gặp lại sunny… Ngày mai đã là ngày tibu lại đi học, sáng nay Nhân xuống chở tibu đi cắt bột… Rồi tấpvào một quán cà phê…tibu hít một hơi thật sâu, mùi thơm của café sao mà đậm đà quá, đôi lúc tibu cảm thấy nhớ vô cùng cái hương vì này, hương vị chỉ có ở đà lạt, mùi thơm của café, hương vị đắng đậm đànhưng không gắt ở cổ, thêm cái vị béo ngậy của sữa.. thêm một điếu thuốc nữa, ôi có lẽ thiên đường là đây… Bỗng tibu và Nhân nghe thấy tiếng xe rú rất to, cái tiếng động của pô nghe sao sướng lỗ tai quá, vù ù ù ù một chiếc xe hơi màu đỏ chạy qua… Đó là chiếc xe ưa thích nhất của tibu ở thành phố này và cũng là ước mơ của tibu, cáitiếng gầm rú, cái tốc độ nhanh xé gió và một cái body kit quá tuyệt vời, dường như đó là một kiệt tác của con người (Tốc độ và xe hơi cũng là một trongnhững niềm đam mê của tibu)
Haizzz tibu thở dài và lại nhớ về chuyện ngày xưa…Lạch cạch lạch cạch,tiếng quạt trên trần nhà cứ quay một cách nặngnề.. Mùi của thuốc sát trùng cứ xộc vào mủi của tibu, thỉnh thoảng lại có tiếng trở mình khe khẽ, tiếng rên đau và kêu la của ai đó.Tít tít …tít tít, máy thở oxy cứ đều đặn kêu thỉnh thoảng lại đứt quãng và không dừng lại, một ai đó lại ra đi… tibu khẽ mỉm cười, nhưcười chính bản thân mình… Không gian trở nên sao ngột ngạt và tù túng quá…
Một ngày nặng nề nữa lại trôi qua,đã 2h sáng rồi tibu vẫn không ngủ được mà nằm trằn trọc lăn qua lăn lại trên cái giường nhỏ xíu, không gian sao lúc nào cũng chật chội và ngột ngạtđến thế… tibu cảm thấy được nỗi đau trong cơ thể mình, như thể là từng tế bào bị xé tan.. Dường như chỉ có một liều thuốc giảm đau… Mở điện thoại ra, tibu mở một một đoạn mp4 có tên : Angel…
28.12.2007
“ Bạn tibu có thấy bạn sunny dễ thương không, sunny thích tibu nhiều lắm đó.. Chụt chụt…”
Nhìn thấy những hình ảnh của sunny như là tibu được sống lại thêm một lần nữa, cái giọng nói ngọt ngào và ánh mắt hồn nhiên đó.. Sunny đội cái nón len màu hồng, trên cổ khoác cái khăn len màu nâu.. Một thoáng tibu cảm thấy hạnh phúc, hạnh phúc vì vẫn còn thấy được những hình ảnh của sunny. Và rồi những giọt nước khẽ lăn dài trên đôi mắt của tibu "Ừ vì anh quá nhớ em, sunny"
Ngày hai đứa đi chơi ở thác Datala, sunny hồn nhiên như một thiên thần, cái nét dể thương vô cùng thuần khiết của sunny khiến trái tim tibu luôn cảm thấy ấm áp và an toàn. Dường như ở bên cạnh sunny không điều gì có thể khiến tibu cảm thấy lo sợ, thậm chí là cả cái chết…
Chap 10: Đừng khóc nữa sunny, đơn giản là vì anh yêu em…Nụ hôn thứ hai!
Rồi những ngày chờ đợi cũng qua nhanh, tibu lại được gặp sunny… tibu vui lắm, vui như một đứa trẻ hồn nhiên. Vẫn sunny ngồi cạnh đó, vẫn giảng đường đó,hai đứa lại ngồi cùng nhau nói chuyện. Trong lòng tibu vẫn hơi buồn, có lẽ vì cái cảm giác bị bỏ rơi chưa hề nguôi ngoai. Câu trả lời tại sao sunny lại không đến dường như không thể làm vừa lòng tibu, có một chút gì đó không hợp lý nhưng tibu không gặng hỏi sunny, tibu không quan tâm đến nó nhiều, chỉ cần sunny vui là được đó mới là điều quan trọng nhất..
Những ngày tháng hạnh phúc nhất cũng đến với tibu, những buổi sáng cùng nhau đi học, nhưng lúc cùng nhau ăn trong căn tin hay những lúc cùng nhau học trong thư viện.. khi học tuy hai đứa chỉ im lặng nhìnnhau và không nói chuyện nhưng trong những ánh mắt đó, sunny sẽ cảm nhận được cái tình cảm ấm áp và vô tận mà tibu dành cho sunny, nó nhẹ nhàng khôngbộc lộ một cách mãnh liệt ra ngoài.. trong tim tibu tình cảm đó như một ngọn lửa, ngọn lửa không bao giờ bị dập tắt… Không biết bao nhiêu kỷ niệm đã đến với hai đứa khi bên nhau, chỉ biết thời gian đó mỗi phút giây bên cạnh sunny đều là những khoảnh khắc tuyệt vời và kì diệu nhất đối với tibu.
Thi học kỳ cũng trôi qua, cả hai đều có một kết quả khá tốt, riêng tibu được thêm học bổng của trường. Số tiền đó tibu dùng để mua một cặp nhẫn dành riêng cho hai đứa.. Tibu vui lắm, đây là lần đầu tiên tibu mua một món quà có ý nghĩa to lớn cho sunny, chongười mình yêu thương ! Mỗi lần nắm tay sunny, mỗilần để hai cái nhẫn chạm nhau, cảm giác hạnh phúc lại dâng trào trong lòng tibu, một cảm giác mãnh liệt nhưng cũng không kémphần ngọt ngào và vô cùng ấm áp.
Ngày mẹ tibu sắp trở về Hà Nội ( ba mẹ tibu ly dị ), cả nhà nấu một bữa cơm đạm bạc và giản dị. Điều đặc biệtlà có cả sunny, bữa cơm đó có ba mẹ, có tibu và cả sunny.
Mọi người cùng ăn cơm và thỉnh thoảng lại nhìn nhau cười. Một bữa cơm tuy không thịnh soạn nhưng với tibu nó vô cùng hạnh phúc. Tibu chỉ nhớ rằng đó là bữa cơm cuối cùng mà mọi người có thể ăn cùng nhau, và cùng là lần cuối cùng tibu có cảm giác là mình có một “gia đình”.
Hai chữ mà dường như bây giờ quá xa vời và không thể với tới, các thành viên trong gia đình đó sẽ chẳng bao giờ có dịp ngồi với nhau như thế này nữa. Trong lòng tibu, sunny là thành viên mới duy nhất vàcuối cùng trong cái mái ấm đầy tình thương này…
Rồi cũng đến ngày mẹ tibu phải xa tibu, và sau đó là sunny phải về quê ăn tết. Khoảng thời gian đó tibu thấy vô cùng cô đơn
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Gửi bàigửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:51

Hai người tibu yêu thương phảirời xa tibu.
Cái tết mà chỉ có một mình tibu, ba tibu thì đi làm cả tết không có ở nhà.. Cứ lủi thủi một mình, đi ra lại đi vô..Haizzz tibu khẽ thở dài và cũng cảm thấy thương ba mình vì tết cũng phải đi làm mà không được ăn tết cùng gia đình, có lẽ ba cũngđang buồn lắm!
12h đêm giao thừa, tibu gọiđiện thoại cho sunny
- Sunny có nghe thấy không, nghe thấy tiếng pháo bông không, ừ giao thừa rồi, một năm nữa lại đến.. mình cứ bên nhau thế này nhé.. Hy vọng một ngàynào đó, mình sẽ được bên nhau, cùng nhau đón giao thừa và xem pháo bông như thế này..
- Ừ mình cùng nhau cố gắng nhe tibu…
Những ngày tết, tibu ít được nói chuyện với sunny, lúc thì sunny không bắt máy, lúc điện thoại sunny bận.. Tự nhiên tibu cảm thấy giữa hai đứa dường như có một khoảng cách vôhình nào đó..
Chưa lúc nào sự cô đơn trong tibu lại to lớn như lúcnày, tibu cần có sunny ở bên cạnh, tibu cần nghe giọng nói của sunny.. giọng nói làm tibu ấm lòng và xóa tan cái cảm giác cô độc trong tibu.. tibu cần một chỗ dựa tinh thần, và đó chính là sunny… Rồi thời gian đó, tibu lại trở thành một con người ít nói, lầm lì và đáng sợ. Tibu sợ mình sẽphải trở lại cái thế giới đó, cái thế giới chỉ có riêng tibu…
Cái tết buồn nhất cũng trôi qua.. Rồi ngày tibu và sunny gặp nhau cũng đến, cái khoảng cách đó rồi cũngnhanh chóng được san lấp, thay vào đó là sư háo hức và chờ đợi của tibu… Gặp lạisunny trên lớp, dường như có một điều gì đó trong mắt sunny khi sunny nhìn tibu, tibu cảm nhận được trong đôi mắt đó có một điều gì thoáng buồn khi nhìn tibu.
- Sao vậy sunny, sunny có chuyện gì buồn sao. Khoảngthời gian vừa qua, khi sunny về quê ăn tết tibu mới cảm nhận được tình cảm tibu dành cho sunny nhiều như thế nào, mỗi ngày tibu đều nhớ sunny nhiều lắm, từng giây từng phút trôi qua không có lúc nào là tibu không nghĩ về sunny.
- Sunny cũng nhớ tibu lắm. sunny có thể cảm nhận được tình cảm tibu dành cho sunny nhiều như thế nào. Nhưng tibu, sunny xin lỗi tibu nhiều lắm, sunny thật sự không xứng với tibu.
- Sao sunny lại nói vậy, có chuyện gì sao, sunny khôngmuốn ở bên cạnh tibu nữa sao…
- Vậy tối nay mình gặp nhau nhe, tibu qua đón sunny, sunny có chuyện muốn nói với tibu.
Tibu có thể cảm nhận được cái không khí lúc đó, vẫn imlặng như mọi khi nhưng dường như sao nó lại nặng nề đến thế.. hàng trăm hàng ngàn cái suy nghĩ trong đầu cứ lần lượt hiện ra khiến tibu cảm thấy vô cùng khó chịu “ Không biết có chuyện gì, sao sunny lại như thế, sao mắt sunny lại buồn vậy..”
Tối hôm đó khi đi đón sunny, không phải cảm giácháo hức như mọi khi, không phải cảm giác rạo rực nữa mà thay vào đó là cảm giác lo lắng và một chút lo sợ. Tibu lo sợ sunny không còn muốn ở bên cạnh tibu nữa.

Đồi thông tin nằm gần trường đại hoc ĐL, nằm ở một vị trí khá cao, xung quanh là các biệt thự riêng biệt. Với một diện tích vô cùng rộng lớn. Tuy không có cây cối nhiều, nhưng trên đồi có một nét vô cùngđặc biệt, từng thảm cỏ xanhmướt và mềm mại trải khắp cả ngọn đồi.
Hơn thế nữa mỗi buổi tối thì đồi thông tin là một bảnsao của bầu trời, ở phía dưới bao bọc ngọn đồi là hàng trăm ngôi nhà kính đểtrồng hoa, chính vì thế mà đến tối là lại có muôn vàn những ngọn đèn được bật lên để sưởi ấm cho những bông hoa.
Những khoảng trống, sâu và đen hun hút dường như được lột xác để trở thành một bản tình ca đầy lãng mạn. Như là một bản giao hưởng, mà các nhạc công chính là hàng triệu ánh đèn,hàng trăm ngàn những ngôi sao trên trời, cái không khí có một chút lạnh thỉnh thoảng gió lại đưa mùi hương của cỏ tới, một cái mùi hương đặc biệt, không nồng mà có một chút nhẹ nhàng và êm dịu..
Nhưng tối hôm nay tibu không cảm thấy lãng mạn một chút nào, đã 10 phút trôi qua mà sunny vẫn không nói gì.. Tik tok tik tok, từng giây nặng nề trôi qua, cái không gian bao la và vô cùng to lớn nhưng lạikhông có một chút tiếng động, lâu lâu lại có tiếng gió xào xạc như là cố gắng muốn phá tan cái bầu không khí đó.
- Tibu, sunny có lỗi với tibu,sunny không xứng để bên cạnh tibu
- Sao sunny lại nói thế, có chuyện gì vậy? Dù thế nào thì tibu vẫn luôn bên cạnh sunny, sẽ luôn quan tâm và chăm sóc sunny. Mỗi ngày trôi qua tibu vẫn sẽ nhớ sunny nhiều hơn.
Rồi bỗng nhiên sunny khụy xuống, như không thể đứng vững trên đôi chân của mình. Hai hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt thiên thần của sunny, sunny khóc một cách nghẹnngào và không nói ra lời…
- Sun…sunny không xứ….xứng đáng ở bên cạnh tibu, sunny không xứng đá…đáng để được nh…nhậntình cảm của tibu..
Rồi cứ thế hai hàng nước mắt cứ chảy dài trong đôi mắt trong sang và đen láy, từng giọt nước trên gương mặt đó cứ như từng vết cắt vào tim tibu vậy, từng vết cắt sao đau đớn đến thế.
Nhìn người yêu thương mình khóc, tibu thấy như cómột thứ gì đó nghẹn lại trong cổ họng mình, không thể nói ra hơi.
-Sunny đừng như vậy, tibu đau lòng lắm, có chuyện gì sunny cứ nói cho tibu biết đi…tibu năn nỉ sunny đó, đừng làm tibu lo lắng..đừnglàm tibu sợ mà sunny…!!!!!
5 phút sau, dần dần lấy lại được bình tĩnh, sunny mới mở lời :
- Sunny không phải là người tốt như tibu tưởng
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Hình đại diện của thành viên
Tibu
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 12/01/2013 07:43
Số điện thoại: 01884244565

Trang trướcTrang kế tiếp

Quay về Thảo luận - Tán gẫu

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến190 khách