CHIASE123.COM - Diễn đàn chia sẻ kiến thức

Diễn đàn chia sẻ kiến thức
Thứ Bảy, 09:34:47 - 23/11/2024

Thời gian được tính theo giờ UTC + 7 Giờ




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời  [ 8 bài viết ] 
Người gửi Nội dung
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 10:35 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
Chap 1:

Lớp 12 rồi, thỉnh thoảng nó lại nhớ lại những kỉ niệm cũ năm lớp 10. Nó nhớ năm đó, một nụ cười - một nụ cười tỏa nắng đã làm con tim nó rung động.

Nó sinh năm 95, như bao đứa bạn khác, nó đăng kí thi vào trường THPT Chuyên năm 2009. Suốt cả kì nghỉ hè , nó đã học tập rất chăm chỉ để mong sao đạt được kết quả cao trong kì thi.

Ngày thông báo kết quả thi, nó lo lắng và bồn chồn, nó tự nhủ không biết mình có đỗ vào trường không nữa. Nó chờ đợi từng giây, từng phút, và rồi khi nhận được kết quả , nó gần như đã hét lên vì sung sướng : Nó đã đỗ trường chuyên rồi. Quả không phụ lòng mong mỏi, nó phi như bay về nhà và khoe với mẹ nó, người luôn động viên, quan tâm, chăm sóc nó trong đợt thi cử vừa qua :

- Mẹ ơi, con đỗ rồi, con đỗ rồi.

Nó nhảy tưng tưng khắp nhà, tay cầm tờ giấy vung vẩy cho bố mẹ, cho anh nó xem.

- Anh trước cũng học trường đấy, mày vào trường rồi thì phải cố mà học , nhớ chưa.

- Còn lâu mới bắt đầu học mà anh.

- Tao học qua trước mày nên tao biết, cứ làm theo lời tao đi, không thừa đâu.

Mặc kệ lời nói của anh mình, nó lên phòng, bật máy và viết ngay một status : " Đỗ rồi, đỗ trường chuyên rồi, vui quá ^^ "
Chỉ một lát sau, hàng loạt đứa bạn của nó vào like và cmt hỏi han tình hình. Nó vui quá, chỉ biết cmt hình mặt cười suốt thôi.

Đêm đó, nằm cạnh thằng anh mà nó cứ thao thức không ngủ được. Cũng phải thôi, nó mới 15 16 tuổi thôi mà, ban đầu nó nghe nói đỗ vào trường chuyên là rất khó, giờ nó đã thi đỗ , cảm thấy phấn khích là điều đương nhiên.

Cựa quậy một hồi thì nó làm thằng anh nó tỉnh giấc :

- Sao không ngủ đi, quậy gì lắm thế?

- Em không ngủ được.

- Mày lắm chuyện quá, chỉ là thi đỗ vào trường thôi mà sao phải ghê gớm thế?
Trước anh thi đỗ cũng chả làm như mày đâu.

- Anh kể về kỉ niệm của anh hồi đó đi.

- Xem nào, cũng mấy năm trôi qua rồi, không biết còn nhớ gì nữa không.

Anh nó blah...blah một hồi, sau đó chốt một câu :

- Vào trường đó nhiều gái xinh lắm, mày vào đó chưa biết chừng lại kiếm được bạn gái đấy.

- Em mới lớp 10 thôi, còn phải lo học, chứ ai như anh đâu.

- Haha. Để tao xem mày có thực hiện được không. Con trai chứ không phải thứ gì sắt đá, đến tuổi trưởng thành thì khác phải yêu thôi.

2 anh em nói chuyện suốt cả đêm , phải đến tận 3h, khi anh nó bắt ngủ nó mới chịu ngủ. Bất giác nó nghĩ đến chữ " Yêu " mà lúc nãy anh nó nói, vào trường mới liệu nó có biết " yêu " không nhỉ? Đối với một thằng suốt ngày cắm đầu vào sách vở từ nhỏ như nó thì có lẽ " yêu " là một khái niệm không tưởng.
Mải nghĩ, nó nhắm mắt ngủ từ lúc nào không hay.

******

Sắp đến ngày tựu trường, cái ngày mà nó mong chờ nhất.

Trước khi khai giảng, nó được thông báo cả trường phải đến tổng vệ sinh. Buổi sáng hôm đó, nó quần short - áo thun lên trường.

- Mày ăn mặc như này lên trường hả? ( anh nó kêu ca )

- Có sao đâu anh, trời nóng quá à.

- Tao chỉ lo lúc mày lên trường lại không có ai ăn mặc giống mày thôi.

- Xì, không sao.

Nó bỏ ngoài tai lời khuyên của anh nó, phi xe điện lên trường. Trong lòng nó phơi phới niềm vui,bạn mới , thầy cô mới, trường mới, nó vui giống như một đứa trẻ thích thú được tặng đồ chơi vậy.

Ấn tượng đầu tiên của nó khi bước vào trường là chiếc cổng trường : " Trường THPT Chuyên ", kế bên đó là chứng chỉ đạt chuẩn quốc gia của nhà trường.

- Làm gì mà đứng ngơ ra thế, vào trường thôi.

Nó quay đầu lại, thằng Tuấn, bạn thân của nó từ thời cấp 2 .

- Đâu, tao đang quan sát tổng thể trường thôi mà.

- Xời, có gì xem sau, giờ lên lớp đã.

Nó và Tuấn đều thi đỗ vào lớp 10A. Bỡ ngỡ trong từng bước đi, nó và Tuấn từ từ lên lớp.

2 thằng bạn kéo nhau xuống cuối lớp ngồi. Cũng phải thôi, mới vào đứa nào cũng lạ lẫm mà.

Ngồi được một lát thì cô giáo lên lớp và thông báo với lớp :

- Chào cả lớp. Đầu tiên cô xin chúc mừng các em đã vượt qua kì thi khó khăn để vào được trường. Cô xin tự giới thiệu, cô là Nga, cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp ta trong năm nay. À mà đầu tiên chúng ta nên giới thiệu về bản thân mình chút nhỉ. Nào, mời em.

Cô chỉ ngay đứa đầu bàn, cứ thế, từng đứa, từng đứa đứng lên giới thiệu về mình. Đến lượt nó, ban đầu nó cũng hơi run, tuy nhiên về sau cũng bình tĩnh trở lại, nó dõng dạc nói :

- Thưa cô, em tên là T, sở thích của em là chơi thể thao, game online và một số hoạt động khác.

- Tốt lắm, mời T ngồi xuống. Bạn kế tiếp nào.

Sau khi thằng Tuấn giới thiệu xong, nó kéo xuống và thì thầm :

- Trời ạ. Tao cứ tưởng là khó khăn lắm chứ.

- Mày chỉ được cái giỏi tưởng tượng thôi.

- Thì tại thằng anh tao bảo là màn chào hỏi này căng nhất mà.

- Mày bị anh mày lừa rồi.

Nó ngẩn người ra, trời ạ, hóa ra nó bị anh nó trêu mà không biết.

- Thôi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, xuống sân trường tập trung nghe phổ biến nội dung lao động đi.

Lúc này nó mới nhận ra sự sai lầm của mình.

Tuy trời có nóng nhưng cả trường không ai là quần short - áo thun như nó cả , thành ra nó thấy ngại kinh khủng. Giờ nó bắt đầu thấy ăn năn khi không nghe lời khuyên của anh nó.

- Ê. Tao xuống cuối ngồi, mày che cho tao nhé.

- Dở người thật, thôi mày ngồi cho yên đi, không khéo lại bị bắt lên thì khổ.

Suốt cả quãng thời gian ngồi ở sân trường, nó cứ ngồi rụp cả người xuống vì lo sợ. Híc, mồ hôi nó cứ túa ra ... Nó quay mắt nhìn khắp một lượt các dãy học sinh ngồi quanh mình. Bất chợt, ánh mắt của nó dừng lại ở một bạn gái - nó không hiểu sao bạn gái đó lại thu hút sự chú ý của mình. Nó đưa tay khều thằng bạn :

- Ê. Tuấn, mày có biết đứa kia là ai không? ( Chỉ chỉ )

- À. Đấy là Linh Nhi, hoa khôi của lớp 10B đó, mày không biết hả?

- Mẹ sư mày, vừa vào thì biết cái gì?

- Thông tin kém quá, Nhi nổi tiếng là xinh đẹp từ lúc lớp 9 rồi. Mà sao tự nhiên mày hỏi thế?

Mặc kệ lời nói của thằng bạn, nó quay sang mải mê ngắm nhìn Nhi. Nhi trông cao ráo và đầy nữ tính, mái tóc dài được làm xoăn một cách cẩn thận, đôi môi và đôi má ửng hồng vì ánh nắng. Đôi mắt nhìn sao mà xa xăm và sâu thẳm quá, nó không dám nhìn chằm chằm vì sợ Nhi sẽ phát hiện.

Mà dường như linh tính của người con gái cũng đã mách bảo cho Nhi biết, Nhi quay người xem kẻ nào " to gan " dám chiêm ngưỡng sắc đẹp của mình. Ánh mắt của nó và Nhi chạm nhau, chỉ một tích tắc nhưng cũng đủ làm nó giật mình. Vội vàng quay đi thật nhanh, nó như trở lại hiện thực.

- Hú hồn ( Nó tự nói )

- Cái gì mà hú hồn?

- À không, không có gì .

- Mày như thằng dở vậy. Có bị sao không thế?

- Tao ổn mà. Thôi mày quay lên đi.

- Còn gì nữa đâu, nãy giờ phân công lao động xong hết rồi, giờ chỉ việc đi lấy đồ rồi lao động thôi.

- Thế à? Đi thôi.

Nó cố gắng lẩn đi thật nhanh, nó không dám quay đầu nhìn lại.

Tại sao nó lại cảm thấy hồi hộp thế nhỉ? Tim nó cứ đập một cách loạn xạ khi thấy ánh mắt đó. Nó không thể giải thích nổi... Liệu đây có phải thứ tình yêu mà anh mình nhắc đến không nhỉ??

Híc, cả buổi lao động mà mọi người cứ nhìn nó như người ngoài hành tinh vậy, tuy mặc bộ này có vẻ thoải mái nhưng mà quả thực là nó không chịu được mấy ánh mắt soi mói như vậy

Buổi trưa, nó về nhà và đem thắc mắc này hỏi anh nó. Anh nó phá lên cười haha và nói :

- Mày xàm quá, mới chỉ có nhìn sơ qua ánh mắt mà đã nói là thích nó rồi hả?

- Em không biết mới hỏi anh mà.

- Mày cứ từ từ thôi, yêu và thích là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau đấy. Cứ để mọi việc tiến triển từ từ thôi.

Nghe lời anh nó, nó thôi không nghĩ đến hình bóng đó nữa, tuy nhiên, buổi tối - trong giấc mơ của mình, nó lại mơ thấy người con gái đó... Kể từ đó, cuộc sống của nó thay đổi một cách nhanh chóng.



Chap 2:

Hôm khai giảng, nó dậy rõ sớm và chuẩn bị quần áo chỉnh tề.

- Dậy sớm thế mày?

- Hôm nay khai giảng mà anh.

- Anh mày mấy năm trước cũng chả như mày đâu, cứ bình thản đi, trường bảo 7h30 có mặt nhưng đi từ 8h là vừa.

- Mà sao anh chưa xuống trường thế?

- 2 hôm nữa xuống.

Nó định nói với anh cái gì đó nhưng mà lại thôi. Đi từ từ xuống nhà, mẹ nó đang nấu bữa sáng cho gia đình :

- Sao dậy sớm thế con.

- Khai giảng mà mẹ.

- Ăn sáng đã nhé, mẹ lấy bánh cho.

- Vâng ạ.

Nó ngồi xuống bàn, gặm miếng bánh mì với li sữa mẹ pha cho.Tự nhiên nó nhớ lại mấy hôm trước, ngày mà nó chạm phải ánh mắt đó, ngày mà nó cảm thấy xấu hổ vì ăn mặc khác lũ bạn... Bất chợt nó phì cười vì những sự việc đó.

Ăn sáng xong vừa đúng 7h30. Nó đi xe lên trường, ngoài đường đầy học sinh. Nó bắt đầu thấy sai lầm khi chọn giờ này để đi, tắc đường quá
Loay hoay một hồi thì cũng thoát được khỏi chỗ đông đúc đó, nó nhanh chóng phóng lên trường. May quá, vẫn kịp giờ tựu trường.

Chạy vào hàng, vừa kéo ghế ngồi vừa thở hổn hển :

- Sao đến trễ vậy? ( thằng Tuấn hỏi )

- Tao bị kẹt xe . Híc, nhọ thật

Nó vẫn chọn vị trí ở cuối hàng, cái vị trí thuận lợi nhất để ngắm nhìn Nhi. Mà may mắn cho nó là Nhi vẫn ngồi ở vị trí cũ, thế là nó lại có cơ hội để mà trổ tài quan sát rồi. Đôi mắt nó cứ vài giây lại liếc sang nhìn Nhi, nhiều lúc nó nghĩ nếu bị phát hiện thì chắc là quê lắm.

Hôm nay là Khai giảng nên Nhi có trang điểm qua chút đỉnh, có lẽ vậy. Lớp 10B có rất nhiều bạn xinh, vậy tại sao chỉ có mỗi Nhi là thu hút nó??

Thỉnh thoảng lén nhìn Nhi, nó lại tự nhủ : Giá như mình được ngồi cạnh Nhi nhỉ? Lúc đó nó thật ngốc nghếch, chỉ biết ước giá như mà thôi.

Một đứa con trai mới lớn đang đứng trước những rung động đầu đời. Nó muốn nói ra lòng mình nhưng dường như điều đó là không thể.

Khi buổi tựu trường kết thúc, nó lủi thủi đi về lớp mà không quên ôm theo nỗi tương tư theo mình.

- Sao dạo mày nhìn cứ lạ lạ thế?

- Tao, chắc là tao bị cảm rồi.

- Cảm cái gì?

- Thì cảm cái kia kìa.. ( Nó chỉ vào Nhi )

- Haha. Thằng này, tao cứ tưởng mày bị sao chứ, hóa ra việc này thì bình thường thôi. Con trai ai chả thế.

- Tao quyết định rồi, tao sẽ nói ra lòng mình.

- Cái gì?? Tao có nghe nhầm không?

- Không. Tao nói thật đấy.

Thằng Tuấn cứ tưởng nó đùa nên nó chỉ cười cười rồi bỏ vào lớp. Nó đứng một mình ngoài cửa, chợt một nguồn xúc cảm mãnh liệt dâng lên. Nó chạy đi sang lớp 10B. Không biết đã bao lần nó chạy sang rồi lại chạy về giữa 2 lớp 10A - 10B.

Cứ mỗi lần đến cửa là nó lại cảm thấy nhụt chí, nó thấy sợ.

Chờ mãi thì nó cũng tìm thấy được cơ hội của mình. Cuối giờ, Nhi bước ra khỏi lớp một mình ( Thật là may mắn )

Quyết tâm không bỏ lỡ cơ hội, nó chạy theo, tuy nhiên nó lại không dám chặn mặt Nhi mà nói mà cứ đi sau một cách từ từ, chậm rãi.

Nhi dường như cũng biết là có người đi sau mình, đã thế lại là một đứa con trai nữa chứ.. Nó cứ đi sau Nhi như vậy, có lẽ do chịu hết nổi nên Nhi quay lại nói với nó :

- Cậu làm gì mà cứ lẽo đẽo theo tớ như cái đuôi vậy?

- Tớ... tớ ( Nó giật mình và thấy hồi hộp )

- Cậu nói đi chứ? Con trai mà cứ bám theo con gái là bất lịch sự lắm.

- Tớ rất thích Nhi.

Lúc đó, sau khi nói xong câu đó nó không còn dám nghĩ gì hết. Nó nín thở chờ đợi câu trả lời từ Nhi. ( Nhớ lại lúc đó , nó không hiểu tại sao lại có thể nói như vậy, 2 đứa còn chưa biết nhau là ai mà nó đã dám nói như vậy )

- Hả? Cậu nói cái gì? Cậu thích tớ hả?

- Ừ. ( Nó lí nhí )

- Haha . Xin lỗi , chứ tớ còn chưa biết cậu là ai. Làm sao mà có thể thích cậu được.

- Nhưng tớ thích cậu.

- Thôi, tớ không muốn phí thời gian nữa. Tóm lại là tớ không thích cậu . Ok? ( Nhi quay lưng bỏ đi )

Nó ngẩn người nhìn theo Nhi, rồi như chợt sực nhớ ra điều gì đó, nó đuổi theo và nói :

- Tớ sẽ khiến cậu yêu tớ. Thật đấy.

- Haha. Được, tớ sẽ xem cậu làm như nào. Thế nhé, tớ về đây.

Giờ nó lớn rồi, nhớ lại lúc đó, nó thấy mình thật liều lĩnh, nó thầm cười vì sự ngây ngô của mình lúc đó.

Cũng chính nhờ câu nói của Nhi đã làm nó quyết tâm thêm. Từ đó, hàng loạt kế hoạch được nó và thằng bạn đề ra để chinh phục trái tim Nhi...



Chap 3:

Lần đầu tiên cầm " cưa " đi cưa gái, nó cảm thấy rất bối rồi và không biết phải bắt đầu từ đâu. Chính vì vậy, nó tìm đến sự giúp đỡ của thằng Tuấn và anh nó.

Cắm đầu vào sách vở từ nhỏ, vì thế kinh nghiệm yêu đương nó hoàn toàn không có một chút gì.

Đầu tiên, nó nói với thằng Tuấn, thằng bạn thân thiết của nó :

- Tao nghĩ là tao thích Nhi mất rồi.

- Lúc trước tao tưởng mày đùa, hóa ra mày chơi thật hả

- Nghiêm túc luôn. Mày có kinh nghiệm gì chia sẻ cho tao với.

- Tao cũng đang F.A , có khác gì mày đâu. Mà nếu mày muốn thì tao cũng có một số chiêu để bảo cho mày. Này nhé, bây giờ mày phải tìm cách có được số điện thoại của Nhi. Việc này mày làm được không?

- Ok. Được, sau đó thì như nào.

- Mày chơi bài khủng bố tin nhắn cho tao, mỗi ngày , sáng tối đều nhắn tin cho nó.

- Hả? Ngày nào cũng nhắn á? Thế thì tao lấy đâu ra tiền đây =.=~

- Cái đó sao tao biết được, nói chung mày muốn tán đổ Nhi thì phải mất nhiều công sức đấy. Tao thấy cũng có khá nhiều đứa để mắt đến Nhi lắm.

- Mà nếu nhắn tin thì nhắn như nào mày ( Nó ngây ngô hỏi )

- Trời ạ. Mày thích nhắn gì thì nhắn chứ, sao lại hỏi lại tao thế.

Lần đầu tiên nó tán gái mà, cái gì cũng còn rất bỡ ngỡ, cái gì cũng thấy mới mẻ, lạ lẫm.

-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------

Lên lớp, nó tìm mọi cách để có được số điện thoại của Nhi. Cơ mà nó hỏi đứa nào cũng bảo không có là sao? , không nản chí, nó tiếp tục sang lớp B tìm. May sao, nó có con bạn học từ cấp 2 ở lớp đó nên đã lấy được số. Hằng, cô bạn cấp 2 hỏi nó :

- Ủa? Sao tự nhiên T lấy số Nhi làm gì?

- À. T đang có dự định bí mật.

- Xí. Làm như người ta không biết vậy, thích Nhi rồi phải không ( Nhỏ nhìn nó với ánh mắt tinh nghịch, đầy nghi ngờ )

Nó đỏ mặt, ngượng ngùng khi bị hỏi như vậy :

- Đừng ngại, T thích Nhi thì tớ sẵn sàng ủng hộ thôi, mà này, có cần tớ làm nội gián cho không thế ( Nhỏ nháy mắt )

Nó mừng rỡ, còn gì tốt hơn thế chứ :

- Được, cố giúp tớ nhé. Hehe

- Đúng là đang yêu có khác. Thôi được rồi, tớ vào lớp đây.

- Ừ. Mà này, có tin gì nhớ báo cho tớ ngay nhé. ( Nó gọi với theo )

Trở về lớp, nó cảm thấy rất vui vì đã có được số của Nhi. Trong đầu nó bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh 2 đứa hằng đêm vừa nhắn tin cho nhau vừa cười khúc khích , chỉ cần nghĩ đến thế thôi là nó đã cười tít mắt lại. ( Có lẽ nó là đứa hay mộng mơ )

Tối đó, không biết bao nhiêu lần nó đã định ấn nút " Send " rồi lại hủy.

Nó cảm thấy run, mà công nhận nó ngốc thật, chỉ là nhắn tin thôi mà, tại sao lại sợ như vậy.

Đắn đo, suy nghĩ một hồi thì nó cũng quyết định gửi cái tin nhắn đó đi :" Chúc Nhi ngủ ngon " kèm theo đó là icon mặt cười " ) "

Nó hồi hộp chờ đợi tin nhắn reply của Nhi, 5' - 10' - .. 30' trôi qua rồi mà sao vẫn không có tin trả lời nhỉ?

Nó vẫn cứ chờ đợi như vậy. Tự nhiên nó cảm thấy lo lắng : Mình làm thế liệu có sai lầm không nhỉ? Làm thế này nhỡ Nhi lại càng ghét mình hơn thì sao? ...
Nó vò đầu, bứt tóc rồi nằm xuống giường, tay vẫn cầm con 1280, thỉnh thoảng cứ 1 2 phút nó lại giơ lên xem đã có tin nhắn chưa.

10h30. Nó vẫn ngồi đó, chờ đợi một tin nhắn trả lời.

Thằng anh đi chơi về, lên phòng thấy nó đang ngồi đần người ra thì vào lay vai nó :

- Thằng này, mày bị dở hả? Sao vừa ngồi vừa nhìn chằm chằm vào điện thoại thế?

- Em đang chờ tin nhắn.

- Của ai?

- Của một người con gái. ( Nó bất giác thở dài rồi nói )

Anh nó sờ trán nó rồi nói :

- Mày bị dở rồi chăng? Mà mày đang yêu hả?

Nó gật đầu.

- Tao không ngờ mày yêu nhanh như vậy đấy, như tao này, đến năm 12 mới biết mùi vị tình yêu, còn mày, nhanh quá. Tình yêu bọ xít

- Không phải tình yêu bọ xít, đó là tình yêu cực kì trong sáng đó. ( Nó gân cổ cãi )

- Thế nó đã nhận lời yêu mày chưa mà mày nói vậy.

- Chưa. Em vẫn đang chờ tin nhắn đây.

- Mày nhắn gì cho nó?

- Em nhắn chúc ngủ ngon thôi.

- Thằng này, ai bày cho mày cái kế đó? Nhảm quá đi.

- Thế theo anh em phải làm gì.

- Mày muốn nó biết được tình cảm của mày, thì phải nên thể hiện bằng hành động chứ không phải bằng cái điện thoại này. Hãy chứng minh cho nó là mày yêu nó đi.

Nó kiên nhẫn ngồi nghe những lời thuyết giảng về tình yêu của anh nó. Nếu như trước đây thì nó đã chán ngán mà bỏ đi ngủ, tuy nhiên, bây giờ nó lại rất muốn nghe anh nó nói. Nó thực sự muốn cho Nhi thấy nó yêu Nhi như nào, nó muốn thực hiện lời nói đó : " Tớ sẽ khiến cậu yêu tớ " mà nó đã nói trước đây.

Mặc dù theo ý kiến của anh nó là nó không nên nhắn tin nữa, nhưng nó vẫn cứ tiếp tục, đều đặn hằng ngày. Nó làm việc đó như một thói quen, không biết bao giờ có câu trả lời, nhưng nó vẫn tình nguyện làm như vậy. Đơn giản là vì nó thích như thế.

Nó bắt đầu tìm hiểu những sở thích, thói quen của Nhi.

Bạn bè xung quanh, đứa ủng hộ cũng có, đứa bảo nó trèo cao cũng có. Nó mặc kệ, nó không quan tâm, giờ đây trong tim nó chỉ có hình bóng đó.

Nhắn tin suốt một tháng, không hề có tin trả lời .Nó không nản chí, nó tin rằng rồi một ngày nào đó, nó sẽ được đền đáp những công sức mà nó bỏ ra.

Nó nhớ lại lời anh nó :" Đẹp trai không bằng chai mặt , mày cứ bám đuôi nó mỗi ngày xem, thể nào cũng có kết quả cho xem. "

Quyết tâm chai mặt, hằng ngày sau giờ tan học, nó cứ lẽo đẽo theo sau Nhi.

- Sao ngày nào cậu cũng đi theo tớ thế? Không biết chán hả.

- Haha. Tình cờ quá nhỉ.

- Làm gì có kiểu suốt ngày tình cờ như vậy. Híc.

- Tớ đã nói rồi, tớ sẽ khiến cậu yêu tớ mà.

- Trời ạ. Khổ quá, làm như này chỉ khiến người ta ghét thêm thôi chứ yêu ở đâu ra.

Nó ngây ngô nói lại :

- Thế mà anh tớ lại nói cách này có hiệu quả.

Bất chợt, Nhi mỉm cười nhìn nó và nói :

- Cậu đúng là ngốc nghếch.

Nụ cười đó, nó đã được nhìn thấy một lần, vẫn giống như lần trước.

Nó thẫn thờ vì nụ cười đó.

Nó cảm thấy thích thú mỗi khi đứng im lặng nhìn từ xa, từ góc khuất của dãy hành lang dài, lướt ngang qua ô cửa lớp và giật mình quay vội đi khi bị Nhi bắt gặp .

Yêu đơn phương không phải là không có ích. Nó cảm thấy thoải mái khi được yêu đơn phương như vậy.

Đôi khi , nó lại làm những việc ngớ ngẩn một mình, kiểu như bói tên, bói mặt cho tới đủ thứ kiểu bói nốt ruồi, bói tóc hay bói… lưỡi. Tất cả chỉ để xem hai người có phải là được trời sinh dành cho nhau không. Nếu như quẻ bói tốt thì lòng hỉ hả. Nếu kết quả không như mong đợi thì lại xời ơi, chẳng tin nổi vào bói toán, rồi lúc sau lại lụi cụi đi sưu tầm kiểu bói khác đáng tin tưởng hơn.

Trước đây, khi nó chưa thích ai thì căn phòng nó bừa bộn và lộn xộn như bãi chiến trường ( theo như lời mẹ nó nhận xét ) . Còn giờ đây, khi thích Nhi, nó có cả tỉ động lực để thay đổi bản thân và có rất nhiều mưu mẹo giữa để tìm cách rút ngắn khoảng cách với người mình thích.



Chap 4:

Từ lúc cảm nắng Nhi, nó quan tâm đến mọi chuyện lớn , nhỏ của Nhi. ( Hầu hết thông tin nó có được là nhờ nhỏ Hằng, bạn nó cung cấp ^^ )

Nó bám theo Nhi như hình với bóng, Nhi đi học thêm, nó cũng đi theo, tan học về, nó cũng bám theo...

Lắm lúc đi trong trường, thấy nó đi cùng Nhi, mọi người cứ bàn tán :

- 2 đứa này yêu nhau hả?

- Sao lại người đi trước người đi sau thế nhỉ?

- Thằng đó ngày nào cũng bám theo con Nhi hết á.

Hàng loạt lời nói phát ra, tuy nhiên, nó không để tâm gì cả.

Nó muốn làm khoảng cách giữa nó và Nhi gần hơn nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội. Nó không vội vàng, nó biết rằng rồi sẽ có ngày cơ hội - thần may mắn sẽ mỉm cười với nó.

Dịp may đến với nó thật đúng lúc.

Ngày hôm đó, sau khi kết thúc buổi học thêm vào lúc 8h tối. Nó xách cặp chạy đi ra, không may đúng lúc đó thì trời đổ mưa rất to. Cũng may mà nó mang theo cái ô dự phòng ( Mẹ nó dặn thời tiết lúc này mưa bất thường, cứ mang theo ô cho chắc )

Tay cầm chiếc ô 7 màu sặc sỡ, nó mở ô và quay quay dưới trời mưa. Nó thích như vậy , vì từ bé nó đã có ấn tượng với những cơn mưa.

Đang định xách cặp về nhà thì nó chợt thấy một bóng dáng quen thuộc đứng ở phía cửa, đang ngửa mặt lên trời và lấy tay nghịch những giọt mưa đang rơi xuống với vẻ rất thích thú.

Nó cứ tưởng Nhi đã về trước rồi chứ. Đây quả là thời điểm tuyệt vời mà nó không thể bỏ qua được, chỉ có nó với Nhi thôi mà.

Nó tiến tới cạnh Nhi và nói :

- Nhi chưa về hả?

- Tớ không có ô nên đứng đây chờ mưa tạnh rồi về.

- Nghịch mưa thế dễ bị cảm lạnh lắm đấy.

- Không sao, từ nhỏ tớ đã thích như vậy rồi, cảm giác những hạt mưa rơi vào tay mình thật tuyệt.

Nhi hồn nhiên nghịch những giọt nước mưa mà không biết rằng ngay cạnh đó, một thằng con trai đang lặng yên ngắm nhìn mình.

Đứng cạnh Nhi một hồi, nó lấy hết can đảm của mình và nói :

- Hay là để tớ đưa cậu về nhé?

- Cái gì? Đưa tớ về á?

- Ừ. Tất nhiên rồi.

Nhi nhíu mày suy nghĩ vài giây rồi nói :

- Cũng được, nhưng mà tớ nghĩ cái ô này không đủ cho 2 đứa đâu.

- Yên tâm, đủ mà. Nhi vào đi. ( Nó giơ cái ô ra phía Nhi đứng )

Nhi bước vào ô và đi cạnh nó.

Suốt cả quãng đường đi, nó và Nhi không nói một lời nào. Tâm trạng của nó lúc này đang rất hỗn loạn, nó cảm thấy rất vui khi được đi cạnh Nhi. Đây là lần đầu tiên nó được đứng cạnh một người con gái gần như vậy.

Nó chợt nghĩ, giờ đây nó và Nhi nhìn rất giống một đôi đang yêu nhau, chao ôi, cái cảnh bạn trai cầm ô che cho bạn gái dưới trời mưa tầm tã mới đẹp làm sao. Nó rất muốn được chính thức làm bạn trai của Nhi, tuy nhiên, điều đó có lẽ còn xa vời lắm.

Cái ô không đủ to để che hết 2 người, nó chịu hi sinh ướt mình để che cho Nhi không bị ướt. Nhi dường như cũng nhận ra điều đó :

- Đừng làm thế. Hãy cứ che cho mình đi.

- Không. Tớ làm thế thì cậu sẽ ướt mất.

Chỉ 2 câu nói, và rồi 2 đứa lại chìm vào im lặng.

Giữa màn mưa, 2 người cứ bước đi. Bên ngoài thì lạnh thật đấy, nhưng trong tim nó thì cảm thấy vô cùng ấm áp.

Hóa ra nhà Nhi rất gần nhà nó, nhà nó ở đầu ngõ, còn nhà Nhi thì ở phía trong ngõ. ( Trời ạ, thế mà bao lâu nay nó không biết. Có lẽ là do nó suốt ngày cắm đầu vào học nên không có thời gian quan sát cuộc sống xung quanh nữa. )

Đưa Nhi về trước cửa, nó đứng ở đó một lúc như muốn khắc sâu vào tâm trí nó hình ảnh về ngôi nhà mà Nhi đang ở :

- Về đi chứ, cậu còn làm gì nữa.

- Ừ. Mình về đây.

- À. Từ từ đã.

- Gì thế?

- Cảm ơn vì đã đưa tớ về nhà nhé. Hì.

- Chuyện nhỏ thôi mà. Tớ về đây

Chào tạm biệt Nhi, nó quay trở về nhà. Nó không dám nói cho Nhi biết là nhà 2 đứa gần nhau, sợ lúc đi học Nhi tìm cách tránh mặt nó thì khổ.

- Trời ạ, thằng này, mày làm gì mà mưa ướt hết người rồi? ( Thằng anh hỏi tôi )

- Em có ướt hết đâu, chỉ bị phía bên trái thôi mà, anh nhìn này ( Nó vừa nói vừa giơ chỗ bị ướt ra )

- Thôi thôi, tao không cần biết mày ướt ở đâu, mau lên thay quần áo đi.

Nó mò lên phòng, kiếm bộ quần áo khô - sạch sẽ mặc vào. Nó không thấy hối hận khi bị ướt như vậy, nó tự nguyện mà

- Nói thật đi, bị ướt vì gái hả? ( Thằng anh tinh ý quá )

- Ừ. Hôm nay em vừa đưa Nhi về nhà.

- Nó chấp nhận cho mày đưa về, thế là chứng tỏ nó đã dần dần mở lòng với mày rồi đấy. Sẵn sàng chịu ướt để bạn gái không bị mưa, khá lắm.

- Bây giờ em nên làm gì tiếp?

- Tình cảm là phải từ từ, mày càng cố nó càng dễ bị hỏng. Giờ thì mày cứ sống như bình thường đi, khi nào có cơ hội nó khác đến với mày. Như anh mày đây này, thấy không.

- Anh thì có mối tình đẹp rồi, không phải khoe em nữa đâu

- Tao có khoe đâu, tao chỉ muốn lấy ví dụ cho mày thôi mà.

- Không nói với anh nữa, em đi ăn cơm đây.

Nó cảm thấy GATO với anh nó, ừ, anh nó có một tình yêu đẹp và lãng mạn, còn nó? vẫn chưa có gì cả. Nó cũng là một đứa con trai, vì thế nó cũng muốn được yêu, được chăm sóc người con gái mình yêu chứ.

Những ngày cuối tháng 9 đầu tháng 10, trời vẫn còn khá nóng. Biết rõ Nhi thích ăn kem, nó chủ động mời Nhi đi ăn :

- Nhi ơi, đi ăn kem cùng tớ không?

- Bây giờ hả?

- Ừm. Bây giờ.

- Chờ tớ tí nhé,đi ngay .

Tình yêu đến từ con đường ăn uống - Có lẽ điều này là đúng.

2 đứa ngồi trong quán kem - Nhi ăn kem bạc hà, còn nó, không hiểu sao rất thích ăn kem vị dâu - cái vị mà đáng lẽ con gái mới ăn nhiều.

Đang ăn ngon lành thì nó đột nhiên hắt xì một cái, tự nhiên nó cảm thấy người nóng nóng. Thôi chết rồi, đừng bảo là bị nhiễm lạnh từ vụ dầm mưa lần trước chứ..

- Sao thế? Cậu bị ốm hả?

- Không. Tớ ổn mà.

- Đừng nói dối. Để tớ xem nào. ( Nhi đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên trán tôi. Bàn tay như có phép thần , xoa dịu cơn đau của tôi ) Chết. Sao nóng thế này. Có lẽ bị cảm rồi đấy.

Không ngờ Nhi quan tâm nó như vậy, tuy nhiên, nó biết rằng giữa nó với Nhi vẫn chỉ là bạn bè - đúng, vẫn chỉ là mức bạn bè mà thôi. Tuy nhiên, cũng chỉ với hành động đó, Nhi đã làm con tim nó thêm một lần xao xuyến.

- Xin lỗi, tại tớ hôm đó mà cậu bị cảm như này.

- Đúng. Tớ bị cảm, và cậu là người đã khiến tớ bị như vậy.

- Để tớ đi mua thuốc nhé.

- Không. Cảm này không thể chữa bằng thuốc thông thường được, tớ cảm cậu theo một nghĩa khác.

Nó cố xúc thêm một thìa kem và đưa vào miệng, nó nhắc lại :

- Tớ cảm cậu rồi đấy. Chính xác là như vậy.

- Nhưng tớ đã nói rồi, tớ không thích cậu mà.

- Từ từ đã. Hãy nói rõ đi, cậu không thích tớ hay là chưa sẵn sàng mở lòng mình để đón nhận tớ?

- Tớ...

- Hãy thử một lần nhé. Cậu có thể mở cánh cửa, dù chỉ là một khe hẹp nhỏ, tớ vẫn có thể len lỏi vào trái tim cậu.

Buổi chiều đó, nó đã cảm nhận được một chút tình cảm của Nhi. Người ta bảo nước chảy đá mòn mà, nó đã kiên trì nhắn tin suốt cả tháng trời mà không hề có một hồi âm, nó tình nguyện hứng mưa thay cho Nhi, nó tìm hiểu mọi sở thích của Nhi để có thể làm vui lòng cô bạn đó... Nó quyết thay đổi, đúng,thay đổi chỉ vì Nhi mà thôi.

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 10:36 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
Chap 5:

Sự việc chiều hôm qua có lẽ đã tác động mạnh đến Nhi. Nhi dần dần cởi mở hơn với nó, 2 đứa đã bắt đầu nhắn tin với nhau. Trong lòng nó, những hi vọng đã bắt đầu chớm nở...

Giờ đây, nó đã bắt đầu quen với việc dậy sớm và gọi cho Nhi đi học :

- Dậy đi học thôi nào, con mèo lười kia.

- Để tớ ngủ thêm chút đi, mới có 6h15 thôi mà.

- Con gái ngủ nướng không hay đâu. Dậy nào, không dậy là tớ sang tận nhà bế dậy đó

- A..a.. tớ dậy ngay đây.

- Có thế chứ. Tớ chờ ở trước ngõ nhé.

Nó lật đật chạy xe ra trước ngõ đứng chờ Nhi. Nó rất thích cảm giác chờ đợi như vậy, bất chợt có một giọng nói vang lên sau nó :

- Chờ tớ lâu chưa. Đi thôi.

- Híc, lâu quá nên tê hết chân rồi nè.

- Xì. Cậu chỉ nói dối là giỏi thôi, lên trường nào.

Được đèo người mình yêu ở đằng sau, nó thấy phấn khích và hãnh diện vô cùng. ( Tuy chỉ là tình đơn phương từ phía nó nhưng nó vẫn vui )

Dần dần, nó với Nhi càng ngày càng thân thiết - BFF ( Best Friend Forever ). Lắm người lầm tưởng nó với Nhi đang yêu nhau . Ừ, đúng là yêu thật, nhưng là từ nó mà thôi.

Mỗi buổi sáng, nó dậy sớm và gửi đến Nhi một tin nhắn cho ngày mới tốt lành. Một ngày của tớ bắt đầu bằng niềm vui của cậu.

Mỗi buổi tối, nó đều gửi đến Nhi một tin nhắn ngủ ngon . Một ngày của tớ kết thúc bằng sự ngon giấc của cậu.

Nhiều lúc, nó lại tức giận vô cớ chỉ vì mấy lí do nhỏ nhặt như : Nhi không chịu uống thuốc khi ốm, hoặc đơn giản chỉ là quên không đeo khăn quàng cổ khi trời trở lạnh...

Những việc làm đó đã trở thành thói quen của nó.

Nó sẵn sàng ngồi hằng giờ để nghe cậu kể về một bộ phim mà nó xem rồi, hay một câu chuyện mà nó đọc đến gần thuộc và để trầm trồ khen cậu. Vì nó luôn muốn làm Nhi vui, quá đơn giản phải không.

Những ngày không có Nhi ở bên, nó bỗng dưng tự lập hơn, cố gắng hơn trong mọi việc, vì nó muốn Nhi thấy nó mạnh mẽ và nó đã thay đổi như nào.

Bình thường, khi nó hẹn với ai đó, có thể nó sẽ trễ hẹn tầm 5 - 10', căn bản là cái tính nó như vậy. Nhưng mỗi lần hẹn đi chơi với Nhi, nếu mà trễ 5' là nó đã lo cuống cuồng lên rồi, ừ, yêu là như vậy đấy, chính nó cũng không lí giải được nữa.

Nó bắt đầu cảm thấy ghen tị khi thấy Nhi nói chuyện với đứa con trai khác ( Mặc dù chỉ là nói chuyện xã giao với nhau, nó vẫn ghen )

Nó nhớ lại, có một lần 2 đứa rủ nhau đi xem phim tình cảm. Thể loại này thì con gái rất thích, nó thì không thích mà cũng không ghét phim này. Suốt cả buổi chiếu, Nhi ngồi cạnh mà cứ khóc hoài vì bộ phim cảm động quá, nó thì tuyệt nhiên không rơi giọt lệ nào, chỉ lặng lẽ rút từ trong túi ra một chiếc khăn và đưa cho Nhi :

- Đây. Cầm lấy và lau nước mắt đi. ( Những hành động tưởng chừng nhỏ bé nhưng đối với nó , việc đó vô cùng ý nghĩa )

Hoặc lại có lần, con mèo của Nhi đi lạc đâu mấy hôm, Nhi đã khóc, nó sang và dỗ dành Nhi : " Đừng khóc nữa, để tớ phụ tìm con mèo cho, nhé. " Nhìn Nhi khóc, nó rất muốn ôm lấy Nhi vào lòng, tuy nhiên nó không có đủ can đảm để làm việc đó, nó biết giờ đây vẫn chưa phải là thời điểm thích hợp để vượt quá tình bạn.



Nó là con người tham lam, nên nó muốn có Nhi , dù biết Nhi không yêu nó. Tuy nhiên, nó đã đề ra tham vọng : " Sẽ khiến Nhi yêu nó " vì vậy, nó tự nhủ không được thất bại, nhất định là vậy.

Nó hay suy nghĩ vu vơ, nên nó muốn được Nhi ôm chặt, dù biết trái tim Nhi chưa sẵn sàng để đón nhận một thứ gọi là tình yêu.

Mùa đông năm đó, gió lạnh tràn về một cách đột ngột. Nó mặc bộ đồ rộng thùng thình y như sumo lên trường , kèm theo đó là chiếc khăn quàng nâu ở cổ.

Như thường lệ, nó đợi Nhi ở đầu ngõ để 2 đứa cùng đi học. Tuy nhiên, ngay khi Nhi vừa xuất hiện, nó chợt thấy Nhi thiếu cái gì đó :

- Nhi, sao lại mặc như thế , cảm lạnh mất .

- Không sao đâu, tớ thấy ấm mà.

Nó vội vàng chạy lại và nói :

- Ấm cái gì mà ấm, con gái mà, yếu lắm.

Nói rồi nó tháo cái khăn quàng ở cổ ra và quàng vào cổ Nhi, nó còn cẩn thận chỉnh lại khăn cho ngay ngắn.

Giờ đây thì nó đã yên tâm để đưa Nhi lên trường rồi, chiếc khăn sẽ giữ ấm cho Nhi, cũng giống như tình cảm của nó, luôn luôn hướng về Nhi dù ở bất cứ đâu.

- Cho tớ cầm về luôn nhé. ( Nhi nói )

- Hả? Cầm cái gì cơ?

- Chiếc khăn.

Nó có nghe nhầm không? Nhi muốn chiếc khăn của mình ư

- Được chứ. Nhưng với một điều kiện.

- Điều kiện gì.

- Ngày nào cũng phải đeo để giữ ấm , nhớ chưa.

- Hihi. Tớ nhớ rồi.

Một cảm giác ấm áp lướt qua trong lòng nó.

Nó với Nhi rất hợp nhau, từ gu thưởng thức âm nhạc đến khả năng chém gió siêu việt.

Cả 2 đều thích nghe nhạc US - UK, thích nuôi mèo và đặc biệt là cái tính hay ăn vạ. Mỗi khi có chuyện gì không vừa ý , 2 đứa giận nhau là y như rằng 1 trong 2 đứa lăn ra ăn vạ, lúc thì là nó, lúc thì là Nhi.

Mà công nhận, những lúc như vậy, không ai bảo ai, tự người kia khác đến làm hòa , và rồi 2 đứa lại thân như ban đầu

Về khoản chém gió thì 2 đứa hợp gu nhau thôi rồi, nó có thể " tám " với Nhi cả buổi chiều mà không thấy chán...

Tuy nhiên, mỗi khi nó đề cập đến chuyện tình cảm thì Nhi lại tìm cách lảng tránh sang chủ đề khác. Ừ, nó biết mà, nó biết Nhi chưa sẵn sàng mà, không sao, nó sẽ đợi, nhất định nó sẽ đợi



Chap 6:

Đơn phương - Nó vẫn sắp xếp thời gian của mình một cách khoa học vì nó không muốn tình yêu ảnh hưởng đến học hành, nó mới lớp 10 mà .

Vào những ngày cuối tuần thì nó và Nhi thường hay đi chơi với nhau, khi thì xem phim, khi thì đi ăn , hoặc đơn giản chỉ là đi dạo khắp phố phường. Đó là những giây phút êm đềm và hạnh phúc nhất đối với nó.

Mùa đông tràn về mang theo sự lạnh giá len lỏi vào khắp mọi ngóc ngách của cuộc sống. Nó vừa đèo Nhi đi học vừa xuýt xoa kêu :

- Híc, lạnh quá. Tớ ghét mùa đông.

- Tại sao lại ghét? Tớ thấy mùa đông rất thú vị mà.

- Mùa đông mặc bao nhiêu áo cũng không thấy ấm còn mùa hè thì chỉ cần cởi phăng áo , ở trần là ok rồi.

- Cậu là con trai thì như thế, chứ tớ làm sao mà thế được. Với tớ, mùa đông có lẽ là mùa đẹp nhất.

- Tại sao thế?

- Ừ. Vì mùa đông là thời điểm sinh nhật tớ mà ^^.

- Ủa. Sao bây giờ mới nói, bao giờ tổ chức thế , để tớ còn biết mua quà.

- 11/12. Mà không cần quà cáp gì đâu . Hì.

- Sao lại thế, đã sinh nhật là phải có quà chúc mừng chứ. Chờ tớ nhé, nhất định tớ sẽ có bất ngờ cho cậu.

Thế là nguyên cả chiều hôm đó , nó lượn khắp các cửa hàng bán quà sinh nhật và các siêu thị của thành phố để chọn món quà ưng ý.

Nó cảm thấy rất vui khi làm việc đó, ừ, lúc đó nó mới có lớp 10 mà. Nó đang ở độ tuổi chuyển tiếp nên tâm lý rất dễ bị dao động và khó kiểm soát.

Nó tỉ mẩn quan sát các món quà tặng mà anh bán hàng tư vấn :

- Em mua quà tặng bạn gái hả.

- À. Cũng không hẳn là bạn gái, chỉ là bạn bình thường thôi ạ.

- Haha. Nhìn em là anh biết em đang thích cô gái đó rồi , phải không. Chứ làm sao mà một đứa con trai có thể nhìn chăm chú các món quà tặng hàng giờ được , đã thế lại muốn anh đổi đi đổi lại nữa chứ.

Nó ngại ngùng vì để anh ấy biết được việc đó.

- Ngại gì em. Xem nào, anh đã từng trải qua giai đoạn giống em nên anh biết. Mua quà tặng bạn gái thì tốt nhất là đồ handmade, đảm bảo bạn gái sẽ có ấn tượng rất tốt với em. Anh nói thật đấy.

- Thế em nên làm gì được anh.

- Ừm. Trước anh có đan tặng bạn gái anh chiếc khăn, kèm theo đó là tấm thiệp ghi tình cảm của anh, sau vụ đó bạn gái anh đổ luôn . Haha

- Hả. Đan khăn á anh, cái đó em không biết đâu.

- Không biết thì phải học chứ , để anh giúp cho. Em muốn chiếm được tình cảm của con gái thì không dễ đâu.

Kể từ đó, buổi chiều nào khách hàng vào shop Smile mua đồ đều thấy hình ảnh một đứa con trai đang ngồi đan khăn lặng lẽ ở một góc cửa hàng.

Nó đấy, nó đang đan khăn đấy. Thỉnh thoảng , anh bán hàng có chạy qua chỗ nó xem rồi góp ý về cách đan cho nó :

- Tốt lắm, cứ thế mà phát huy. Từ từ, chỗ này bị lỗi rồi này, em tháo ra đi.
Gì chứ ngày xưa anh đan có đẹp được như em đâu.

Những lời nhận xét tốt từ phía anh làm nó càng thêm ấm lòng và càng quyết tâm hoàn thành cái khăn hơn

Mất hơn 1 tuần nó mới đan xong cái khăn len đó.

- Chà, đã hoàn thành rồi cơ à. Để anh xem nào.

Nó giơ cái khăn len ra trước mặt anh.

- Màu sắc phối hợp rất tốt, quà này đem tặng thì đứa nào cũng đổ
Mà có cần thiệp không em, để anh lấy cho.

- Có , anh chọn hộ em tấm thiệp với.

Một lát sau, anh ấy quay ra với đủ loại thiệp và đủ sắc màu.

- Em chọn đi.

- Xem nào...

Nó nhìn khắp một lượt rồi dừng lại ở tấm thiệp in hình con mèo đang nằm ngủ. Gì chứ nó thích mèo lắm, Nhi cũng thích nữa

Rồi nó tỉ mẩn ngồi viết từng chữ một cách nắn nót : " Chúc mừng sinh nhật Nhi. Hi vọng Nhi sẽ luôn gặp may mắn và vui vẻ trong cuộc sống. ^^ "

Viết xong, nó kí thêm cái chữ kí của mình xuống dưới. Cái chữ kí thì loằng ngoằng như con giun vậy, nhìn mãi không ra chữ gì ^^.

Chuẩn bị xong quà rồi thì nó hồi hộp chờ đến ngày sinh nhật Nhi. Nó đếm ngược từng ngày, từng giờ...

Cuối cùng thì ngày sinh nhật cũng đã tới. Một bữa tiệc nhỏ được tổ chức tại nhà Nhi với sự tham gia của lũ bạn, chủ yếu là từ lớp Nhi, cũng có vài đứa con trai tham gia cùng, mà lũ này nó đoán hầu hết đều theo đuổi Nhi giống nó

Suốt cả bữa tiệc, nó cứ ngồi đó mà không nói lời nào. Món quà nó mua định tặng Nhi vẫn để ở sau ghế, nó vẫn đang chăm chú nhìn vào Nhi - nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay. Ngày thường Nhi đã đẹp sẵn , giờ đây qua một vài thao tác trang điểm nhẹ nhàng , Nhi càng trở nên lộng lẫy và cuốn hút hơn bao giờ hết.

" Nhi đẹp quá " , nó thầm nghĩ.

Nó đang mải chìm trong dòng suy nghĩ riêng tư của nó thì chợt có giọng nói bên tai nó :

- Làm gì mà ngồi thừ ra đây thế , lại kia với bọn tớ nào.

Nhi nói giọng nhỏ nhẹ và cười giống như một thiên thần. Nó khẽ cười và nói :

- Được, đi nào.

Nó nhanh chóng hòa nhập với lũ bạn của Nhi và cảm thấy không còn tẻ nhạt nữa

Bữa tiệc bắt đầu lúc 8h và kết thúc lúc 9h30. Nó ở lại phụ Nhi dọn dẹp cái " bãi chiến trường " vừa rồi :

- Về đi, để tớ dọn một mình được rồi.

- Không được, nhiều thứ thế này một mình cậu dọn sao được, để tớ giúp cho.

Không nói gì thêm, nó lẳng lặng gon hết rác vào túi rồi đem ra ngoài vứt vô thùng rác.

Bất chợt, nó nhớ ra món quà vẫn để ở sau ghế, chết, lúc nãy dọn dẹp có khi Nhi biết rồi cũng nên. Hộc tốc chạy về , nó đã thấy Nhi đứng ở đó , trong tay đang cầm hộp quà của nó :

- Hihi. Có quà tặng tớ hả, sao lúc nãy không tặng luôn.

- Tớ... ( Nó gãi đầu gãi tai mà không dám nói là do nhút nhát nên không đem tặng luôn ^^ . Tình cảm của nó trong sáng như vậy đấy )

- Đã đem đến tặng là của tớ luôn, không được đòi lại nhé. Hì.

- Tất nhiên rồi.

Nhi bóc hộp quà ra xem và thấy chiếc khăn đó , chiếc khăn len mà nó đã mất cả tuần để đan :

- Ôi. Đẹp thế, cậu mua hay tự làm thế?

Tim nó đập thình thịch, tự nhiên không hiểu sao lúc đó nó lại nói :

- À. Tớ mua đấy.

- Tớ thích nó lắm, từ giờ có 2 cái khăn rồi. Hihi

Nhi đeo ngay nó lên cổ , trông cái khăn cực kì phù hợp với Nhi. Nó tần ngần ngắm người con gái đang ở trước mặt nó, chỉ là chiếc khăn thôi mà nó như biến Nhi trở thành con người khác trước ... Quá đẹp

Không biết ma xui quỉ khiến thế nào mà lúc đó nó lại đưa tay ra cầm lấy tay Nhi nữa @@. Có lẽ Nhi giật mình nên khi nó vừa cầm vào tay được vài giây là Nhi đã rụt tay lại. Cả 2 đứa ngượng ngùng mất vài giây ^^ ( Hì, tình cảm lúc đó ngây thơ lắm, chỉ là cái cầm tay thôi mà cũng đã như vậy rồi ^^ )

Vài giây trôi qua, nó trở lại hiện thực :

- Tớ. Thôi, tớ về đây, chào cậu nhé.

- Ừ. Đi về nhớ cẩn thận đấy nhé, không khéo lai bị ông Ba Bị bắt đi đấy ^^.

- Haha. Tớ không dễ dàng bị bắt thế đâu.

Nó chào tạm biệt Nhi rồi ra về. Trên đường về, nó nhớ lại lúc nó cầm tay Nhi, đôi tay mềm mại và rất ấm áp. Không hiểu sao lúc đó nó lại đưa tay lên ngửi , có lẽ là nó nghĩ rằng mùi hương của Nhi vẫn còn lưu lại trên đó. ^^

Đêm đó, nó ngủ rất ngon, chính xác là như vậy....



Chap 7:
Cả năm lớp 10 nó cứ sống như vậy, đến năm lớp 11, nó đã trưởng thành hơn một chút và suy nghĩ về tình cảm cũng bắt đầu thay đổi.

Phải, nó đã thay đổi, có lẽ nó đã phát ngán thứ tình bạn này rồi chăng?

- Này , nhìn tớ trông thế nào?

Nó quay sang nhìn Nhi đang lúc lắc trong chiếc mũ thỏ và cặp kính màu hồng.

Nó cười hi hi rồi bắt đầu lên giọng:

- Da đen, mắt bé như 2 hạt đậu , gò má có mấy đốm tàn nhang,mũi hơi hếch, môi cong

Nhi xịu mặt xuống, không nhìn thấy vẻ mặt gian xảo của nó:

- Cậu đừng tả nữa, trông tớ xấu xí thế à.

- Hi hi. Lừa cậu đấy. Để tớ tả thật cho mà nghe này. Mặt cậu bầu bầu, 2 má phúng phính, nhìn yêu lắm. Da trắng hồng,gò má cũng không có tàn nhang đâu. Mắt to, tròn xoe, môi chúm chím .

Mắt Nhi sáng lên rồi lại xịu xuống ngay.

- Cậu lại lừa tớ phải không?

Nó vội vã:

- Tớ không lừa cậu đâu. Cậu dễ thương thật mà!

Nó cười toe rồi 2 đứa lại tíu tít cùng nhau " tám " chuyện trong quán trà sữa.

-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite http://www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
http://www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------

- Hôm nay trời đẹp lắm , tớ dẫn cậu ra ngoài chơi nhé!

Nhi gật đầu cái rụp

- Đây là nơi nào thế?

- Là con đường nhỏ cạnh nhà tớ đấy. Có cây xanh mát rượi này ,có hoa nở này, có cả chim hót nữa. Đấy!

Cậu nghe thấy không?

Nhi lặng yên lắng nghe.

- Cây màu xanh cao cao như cái nhà ấy,tán to rộng,mát ơi là mát. Hoa màu đỏ này,vàng này cam này rực rỡ như váy của cậu ấy. Cậu thích không?

- Đẹp thật đấy.

- Bây giờ cậu hãy lắng nghe tiếng gió đi, tiếng gió đang thì thầm bên tai đấy.

Cuộc sống của tớ giờ gắn liền với cậu. Người ta vẫn thường thấy 1 thằng con trai ngày ngày đứng ở đầu ngõ , dù nắng hay mưa, chỉ để chờ một người con gái xuất hiện, và rồi 2 đứa mỉm cười nhìn nhau và cùng nhau đi học .

***

Nó đến nhà Nhi vào một buổi chiều mùa xuân. Những tia nắng len lỏi khắp các kẽ lá..

Mùa xuân là mùa của tình yêu - Nó nghe nói như vậy nhưng không biết có đúng không nữa.

- Đang làm gì thế. Tớ phụ giúp nhé. ( Nó lăng xăng chạy đến )

- Á. Cẩn thận...

Nó đang chạy với tốc độ rất nhanh, nghe lời đó chưa kịp dừng lại thì đã dẫm phải cục xà bông dưới đất. Điều hiển nhiên là nó sẽ bị ngã rồi. " Uỵch ", nó ngã xuống đất, trời ạ, xui quá =.=~. Hóa ra Nhi đang tắm cho chú cún yêu của mình ( Nhi rất yêu động vật, nuôi cả chó lẫn mèo luôn ^^ )
Ui da, đau quá. Nó thầm nghĩ " Thế này thì mất hết hình tượng rồi còn đâu "

- Thật là, lần sau phải nhìn xung quanh chứ.

Một bàn tay đưa ra cho nó cầm, nó cảm giác rất rõ về bàn tay đó - vẫn mềm mại, ấm áp như ngày nào nó từng trải qua.

Quên mất, suốt cả năm lớp 10, chỉ có duy nhất một lần nó dám cầm tay Nhi, đó là vào hôm sinh nhật Nhi đó . Hì, đây là lần thứ 2 nó được cầm tay Nhi, tuy tay Nhi đang dính đầy nước và xà bông nhưng nó vẫn thích cầm

- Không sao, hì. Cậu đang tắm cho chó hả, để tớ phụ nhé.

- Cậu không biết nhỡ làm sai thì hỏng hết à ^^

- Này này, đừng khinh tớ nhé, tớ là hơi bị giỏi luôn đó. Hehe

- Được rồi, ngồi xuống đi, tớ hướng dẫn cho.

2 đứa hì hụi tắm cho chú chó bé nhỏ. Khổ con chó, nó không biết làm nên cứ mỗi khi nó động vào là con chó nó lại kêu lên " ăng ẳng ", chắc tại nó làm mạnh quá nên con chó bị đau

- Được, tắm xong rồi, giờ thì sấy khô lông cho nó thôi.

- Để tớ đi lấy khăn.

- Cậu đã biết khăn để đâu chưa thế.

Nhi chưa nói hết câu thì nó đã chạy đi luôn rồi. Nó là vậy, luôn luôn phấn khích và làm việc gì cũng rất nhanh , nhất là những việc của Nhi

Đi khắp mà mãi chả thấy cái khăn nào cả vậy, nó đảo mắt kiếm tìm. Nó cứ đi, cứ đi thì chợt đến một phòng - cửa phòng khép hờ hững.

Tò mò, nó đưa mắt nhìn vào trong - cả căn phòng ngăn nắp , gọn gàng và đặc biệt được trang trí theo phong cách rất " con gái ". Tim nó đập nhanh và mạnh hơn, nó suy nghĩ liệu có nên khám phá phòng của Nhi không nữa.
Đấu tranh tư tưởng vài giây, nó quyết định đẩy cửa bước vào. Căn phòng có mùi hương rất lạ, ngửi cái mùi đó nó thấy rất thích. Nhìn khắp phòng một lượt, ánh mắt của nó dừng lại ở một quyển sổ nhỏ - màu hồng đặt trên bàn học.
Nó tiến tới , đi nhẹ nhàng như một kẻ trộm vậy

Từ từ, nó cầm quyển sổ lên và mở ra. Những nét chữ của một người con gái hiện ra trước mặt nó. Hóa ra đây là nhật kí của Nhi, chợt nó thấy ăn năn, " liệu mình làm vậy có đúng không nhỉ? " " Hay là cất đi nhỉ ? "... Trời ạ, nó rất muốn đọc, nhưng...

Cuối cùng, nó đánh liều mở vài trang ra đọc :

- Ngày tháng năm : Trời ạ, vì mình mà hôm nay cậu ấy bị mưa ướt hết người, mình cảm thấy có lỗi quá ^^

- Ngày tháng năm : Mọi người thấy mình suốt ngày đi với cậu ấy thì hỏi mình là " Yêu cậu ấy hả? " . Mình lúc đó cũng không biết trả lời như nào, chỉ thấy lòng xao xuyến và bối rối. Mình sao thế nhỉ? Không lẽ mình có tình cảm với cậu ấy?

- Ngày tháng năm : Hôm nay sinh nhật mình, cậu ấy mang tặng mình chiếc khăn len mà cậu ấy nói là đi mua. Hihi, cậu không dối được tớ đâu, tớ biết là cậu đã bỏ công sức đan cho tớ. Tớ biết nhưng tớ không dám nói ra mà thôi. Cậu ngốc lắm đấy.

Đang đọc những dòng nhật kí Nhi viết thì chợt có tiếng gọi :

- T ơi chưa thấy khăn hả?

- À, đây, tớ thấy rồi, tớ xuống ngay đây.

Gấp vội quyển nhật kí vào và để nguyên chỗ cũ. Nó vội vàng chạy xuống :

- Có mỗi cái khăn thôi mà lâu quá.

- Hì, tại nhà cậu rộng quá nên tớ bị lạc. ( Nó nói xạo đấy, thực ra nó bị lạc trong những dòng nhật kí của Nhi thì đúng hơn ^^ )

- Đưa đây tớ lau cho con cún nào.

Nó đưa khăn cho Nhi rồi lặng lẽ nhìn Nhi. Nó nghĩ tới những dòng nhật kí vừa đọc, từng chữ, từng chữ vẫn còn rõ trong trí nhớ của nó.

Lúc trước Nhi không thích nó, ừ, đúng như vậy, nhưng về sau 2 đứa càng ngày càng thân thiết với nhau. Mỗi khi nó đề cập về vấn đề tình cảm, Nhi đều lảng tránh, giờ đây nó đã biết sau cái dáng vẻ bề ngoài đó thì Nhi là một con người sống rất tình cảm. Bề ngoài thì tỏ ra không muốn hoặc không thích nhưng bên trong thì đang dao động . Nó chợt mỉm cười một mình :

- Có gì mà cậu cười thế? ( Nhi quay sang hỏi nó )

- Hả? À... Tớ cười con cún .

- Sao lại cười nó?

- Hì, tớ cười vì tớ ghen tị với nó, ước gì tớ cũng được cậu chăm sóc như thế nhỉ?

- Cậu...
Mặt Nhi đỏ ửng lên, nó lại cười tiếp. Nó cười vì Nhi đã bắt đầu dao động trước tình cảm của nó. Có lẽ không lâu nữa nó sẽ thực hiện được lời nói của nó năm lớp 10 : " Nhất định tớ sẽ khiến cậu yêu tớ "



Chap 8:

Từ khi quen Nhi, cuộc sống của nó rời xa những ngày tháng ồn ã để về lại những ngày bình yên. Nó trở lại với thói quen nằm nghe nhạc lúc nửa đêm, sau khi nghe điện thoại của Nhi và nghĩ về những điều Nhi nói.

Nó học cách đếm một ngày trôi qua không phải bằng giờ mà bằng từng phút, từng giây.

Nó đổi thói quen từ để điện thoại im lặng sang để nhạc chuông, chỉ để chắc rằng khi Nhi cần nó , nó sẽ luôn sẵn sàng trả lời tin nhắn và những cuộc điện thoại từ Nhi.

Nó mới hiểu vì sao khi người ta quen với cảm giác được yêu thương người ta lại không muốn trở về những ngày tháng một mình.

Mỗi sáng nó thức dậy đều vội vã chộp lấy điện thoại và nhắn tin chúc Nhi một ngày mới vui vẻ và bình yên.

Nó quen với việc nghe điện thoại của Nhi mỗi đêm. Những cuộc điện thoại dài ngắn khác nhau, đôi khi kéo dài đến tận 1 – 2 tiếng. Nhưng nó vẫn muốn sẽ được nghe tiếng Nhi nhiều hơn. Mỗi câu nói, mỗi nụ cười của nó đều ghi nhớ, theo một cách nào đó.



Trước khi quen Nhi, nó không tin vào số phận và định mệnh. Mỗi con người có quyền lựa chọn cuộc sống cho riêng mình, tại sao không lựa chọn một cuộc sống mà mình mong muốn? Nhưng quen Nhi rồi nó nghĩ rằng đâu đó vẫn còn những điều không thể nào lí giải được. Nhưng tại sao nó có thể gặp và yêu Nhi nếu không có một sự sắp đặt nào có của số phận.? Có lẽ tất cả mọi thứ đều chỉ là tương đối.



Tình cảm cứ lớn dần trong tim nó , để rồi một ngày, nó đưa ra một quyết định quan trọng.

Bữa đó, trường nó tổ chức văn nghệ chào mừng 26- 3 ( Ngày Thành lập đoàn ấy ^^ ) Không hiểu vì lí do gì mà nhà trường dời thời gian tổ chức từ buổi chiều sang buổi tối, báo hại nó đã chuẩn bị tất cả mọi thứ lại phải tháo hết ra chờ tối mặc

Nó chở nhi đến trường lúc 7h30 tối. Nếu như thường lệ thì nó sẽ rất ghét các chương trình kiểu này vì nó thật nhàm chán, nhưng lần này lại khác, nó rất mong chờ đến tiết mục văn nghệ, bởi vì nó biết có một người quan trọng mà nó muốn nhìn thấy trên sân khấu

Buổi diễn kéo dài đến 10h mới kết thúc, híc, ngồi suốt mấy tiếng mệt quá . Nó tính ra mấy quán cạnh trường mua nước uống nhưng mà tất cả đều đóng cửa hết rồi. Híc, không chịu được, nó phi xe đi kiếm nước uống. Lượn vài vòng mãi mới tìm được một quán trà sữa còn mở. Nó chạy vào và nói :



- Anh ơi, cho em ly trà sữa socola. ( Thực ra nó tính ăn kem cơ nhưng mà không có kem =.=~ )

- Em mua mấy ly ?

- 1 ... à.. ( Nó chợt nhớ ra là còn Nhi đang chờ mình trên trường để đưa về. ) Á, chết rồi..

- Sao lại chết?

- Em lấy 2 ly, anh làm nhanh nhanh cho em tý.

Trời ạ, tại sao nó lại có thể vô tâm đến thế nhỉ. Nó nhìn đồng hồ, đã 10h15' rồi, híc, Nhi chờ không thấy mình chắc là lo lắm.

Cầm vội 2 ly trà sữa, trả tiền rồi nó lại chạy xe lên trường. Xung quanh đường giờ vắng tanh không một bóng người.

May quá, đến nơi thì Nhi vẫn đang chờ nó ở cổng trường, tội quá.
Nó vội vàng chạy đến và nói :

- Tớ xin lỗi. Tại tớ mải đi mua mấy ly trà sữa quá.

Nghĩ lại thấy mình vô ý quá, đã hẹn là phải đúng giờ chứ . À, mà không phải chứ, nó đang nhìn thấy cái gì kia? Nhi đang khóc á?

- Tớ xin lỗi... Tha thứ cho tớ nhé... đừng khóc nữa. Khóc trông cậu xấu lắm à.

- Tớ cứ tưởng cậu quên tớ rồi cơ. ( Nhi thút thít )

- Hì, làm sao mà quên được. Nín đi nào... Gớm, khóc trông xấu xí quá. Nào, để tớ lau nước mắt cho

Nó không hiểu sao lúc nào nó cũng chuẩn bị sẵn khăn giấy trong túi. . Lau từng giọt nước mắt , tay nó được dịp chạm vào mặt Nhi. Chao ôi, sao mà mịn màng quá >"<!

Ơ mà quái lạ, bình thường khu này vẫn có đèn đường mà, sao bây giờ ít đèn bật thế nhỉ? Mãi mới có 2 bóng bật, thôi không sao, ánh đèn vẫn đủ để nó nhìn thấy khuôn mặt Nhi.

- Mình về thôi, muộn rồi ( Nhi nói )

- Từ từ đã...

Nó cúi xuống dưới chân nhi, hí húi luồn những sợi dây trên đôi giầy vải của Nhi.

- Khóc đến nỗi mà không biết mình tuột dây giầy hả.

- Chứ sao nữa, cậu không biết lúc đó tớ thấy sợ như nào đâu.

- Mà bắt đền cậu đấy, tớ lo cho cậu quá nên phóng vội lên đây, giờ 2 ly trà sữa bị đổ hết rồi.

- Giờ cậu muốn bắt đền thứ gì?

- Đơn giản thôi, tớ yêu cậu, vậy cậu hãy làm bạn gái của tớ nhé.

- Hả?

- Có cần tớ nhắc lại không?

- Tớ...tớ...

Thấy thái độ của Nhi như vậy, nó chắc mẩm đã gần thành công rồi, phải cố lên.

Nó mạnh dạn cầm lấy đôi tay của Nhi, nó giữ vừa đủ chặt để Nhi không thể giằng ra khỏi tay nó. Tuy nhiên, Nhi không hề rụt tay lại mà lại để yên , mặt nhìn chăm chăm xuống đất.

Lần đầu tiên được cầm tay Nhi lâu như vậy, lần trước chỉ được có vài giây là bỏ ra, vì thế nó quyết tâm lần này phải cầm thật lâu...

- Im lặng nghĩ là đồng ý rồi nhé.

- Biết rồi mà còn hỏi. ( Nhi ngượng ngùng nói )

Chở Nhi về nhà mà lòng nó vui phơi phới... Tuy Nhi chưa nói câu yêu nó nhưng câu nói lúc nãy của Nhi cũng là quá đủ rồi.

Về nhà, nó lôi ngay con 1280 ra nhắn tin với Nhi :

- Về nhà nhớ tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ nhé.

Không có tin nhắn trả lời, đợi mãi 30' sau mới có >.<~

- Tớ vừa tắm xong, trời ạ.

- Mà này, cậu thích tớ từ bao giờ thế?

- Tớ cũng không biết nữa. Tớ chỉ biết là ấn tượng đầu tiên của tớ về cậu rất xấu ^^. Ngày lao động ấy, một thằng con trai quần short - áo thun đã thu hút sự chú ý của tớ.

- Cậu không thấy phiền vì ngày nào tớ cũng lẽo đẽo theo sau hả.

- Có chứ, lúc đầu thì thấy tức ghê gớm ý, lúc đó tớ chỉ muốn cào cấu cho cậu một trận thôi. Có lẽ tình cảm của tớ bắt đầu từ những lúc cậu che mưa cho tớ, từ những lúc cậu quàng khăn cho tớ và những dòng tin nhắn ngọt ngào mà cậu giành cho tớ... Không biết tự lúc nào, tớ thích sự quan tâm từng li, từng tí ấy của cậu, nó thật ấm áp và hạnh phúc.

- Thế là tớ đã thực hiện được lời nói năm lớp 10 rồi nhé.

- Lúc đó tớ tưởng cậu nói chơi nên mới " Ừ " vu vơ, ai ngờ cậu làm thật ^^

- Không, từ lần đầu tiên thấy cậu, tớ biết mình đã yêu cậu rồi . Mà ngủ đi, cậu diễn văn nghệ chắc cũng mệt rồi.

- Tớ không ngủ , tớ muốn nhắn tin tiếp với cậu .

- Không ngủ là tớ sang tận nơi bắt phải ngủ đấy.

- Ừ. Cậu sang đi ^^

Nhi cứ tưởng là tôi nói đùa, ban đầu thì tôi cũng định đùa, nhưng mà nghĩ lại giờ mình lớp 11 rồi, cũng gọi là lớn rồi, ra ngoài vào giờ này chắc cũng không sao, đằng nào nhà 2 đứa cũng gần nhau mà

Tôi khoác thêm cái áo vào rồi chạy một mạch sang nhà Nhi, đứng ở dưới nhà mà gọi lên :

- Nhi ơi.

Được một lúc thì Nhi mở cửa, chạy ra nói :

- Trời ạ, tớ tưởng cậu đùa, ai dè cậu làm thật hả?

- Tớ không đùa, đã nói là làm mà.

- Đêm rồi, cậu về đi, tớ cũng ngủ ngay đây.

- Khoan.

Tôi cầm tay kéo Nhi lại. Nó biết giờ đây nó không còn là cậu bé ngây ngô ngày nào nữa. Giờ đây, nó là một thằng con trai đang đứng trước bạn gái mình, nó muốn hôn, chính xác là như vậy

Nó thì thầm vào tai Nhi ( Nó không dám liều hôn trước vì sợ ăn tát )

- Tớ muốn hôn cậu, được không?

Nhi nhìn tôi với ánh mắt ngây thơ.

- Cậu muốn hôn tớ á?

- Ừ.

Nhi khẽ gật đầu. Ui, cái cảm giác của nó lúc đó thật khác lạ, tim nó đập rất nhanh và mạnh. Nó từ từ đưa môi của nó chạm vào môi Nhi. Cả 2 đứa đều không có kinh nghiệm hôn nên cứ hôn theo bản năng thôi à ^^. Ừ thì cũng nhắm mắt, cũng nghiêng đầu đấy, nhưng mà có lẽ do hồi hộp quá nên không được lâu, tầm 10s là kết thúc à

Cả 2 đứa sau khi hôn đều ngại ngùng, không dám nhìn mặt nhau ( Tình yêu lúc đó trong sáng lắm chứ đâu như bây giờ, gặp nhau cái là hôn nhau như đúng rồi )

Nó bỏ tay Nhi ra và chạy về nhà thật nhanh, không quên ngoảnh lại và nói :

- Tớ sẽ khiến cậu yêu tớ, và giờ thì tớ đã làm được ^^.

- Tớ cũng yêu cậu, đồ ngốc ạ.

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 10:37 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
Chap 9:

Tuy Nhi đã thừa nhận là có tình cảm với nó nhưng Nhi vẫn muốn giữ kín mối quan hệ giữa 2 đứa, đơn giản là vì bây giờ không phải lúc thích hợp để công khai cho mọi người biết, Nhi là người sống nội tâm mà, không thích sự ồn vào

Nhi thích ăn kem, ừ, nó biết thế nên cứ vào mỗi chiều thứ 7 , nó lại mang cho Nhi một li kem ngọt ngào, 2 đứa cùng ăn và nhâm nhi , tận hưởng cảm giác mát lạnh trên đầu lưỡi.

Mùa hè đến thường kéo theo những cơn mưa rào bất chợt. 2 đứa đang ăn kem ngoài sân, thấy mưa thì ù té chạy vào trong nhà. Nó nắm lấy bàn tay của Nhi kéo vào nhà, nó thích được như vậy, nó thích được che chở người con gái nó yêu thương.

Ngồi ngắm mưa trên ban công, chợt Nhi nói :

- Có lẽ chính từ những cơn mưa như này mà mình đến với nhau.

- Hồi bé tớ không thích mưa , nhưng bây giờ tớ lại rất thích. Tớ thích được ngắm mưa với người mình yêu như này, rất thích đấy.

Nhi đưa đôi mắt của mình nhìn ra ngoài kia, nơi những giọt mưa đang tí tách nhảy múa trên những chiếc lá và trên mặt đường...

- Mà này, cậu sẽ phải chép phạt đấy nhé ( Nhi nói nhỏ nhẹ )

- Hả. Tại sao tớ lại phải chép phạt, tớ có phạm lỗi gì đâu.

- Có, rất nhiều là đằng khác đấy. Hihi.

- Cậu kể ra đi.

- Này nhé, cậu sẽ phải chép phạt vì :

+ Phạt vì sáng nào cũng giục tớ dậy sớm, “bắt” tớ tập thể dục đầy đủ để giữ gìn sức khỏe.

+ Phạt vì khi nào cũng lăm lăm điện thoại để nhắn tin chúc tớ vào mỗi buổi sáng và tối.

+ Phạt vì luôn biết cách cố tình gây thương nhớ và “nạn nhân” không ai khác, chính là tớ.

+ Phạt vì lúc nào cũng bất ngờ xuất hiện trước cửa lớp tớ và trong tay thì đang cầm lọ sữa Milo mà tớ yêu thích.

+ Phạt vì lúc trước đã khiến tớ chờ suốt 15' đồng hồ giữa đêm khuya vắng.

+ Phạt vì đã dám hôn tớ . Khiến tớ cả đêm đó ngủ không yên .

+ Phạt vì đã khiến tớ yêu cậu.

+ Phạt vì....

- Thôi, cậu đừng kể nữa, híc, kể tiếp chắc đến ngày mai quá.

- Thế nào, lí do tớ đưa ra có đúng không.

- Không ngờ tớ lại phạm nhiều lỗi đến như vậy. Vậy thì tớ chép phạt ngay nhé.

- Cậu sẽ không phải chép phạt nếu cậu hứa với tớ.

- Điều gì.?

- Hứa là sẽ luôn yêu tớ như bây giờ, hứa không bao giờ được bỏ rơi tớ, nghe chưa.

Nhi nói xong, hướng đôi mắt long lanh, nhỏ bé về phía tôi.

- Ừ. Tớ hứa, nhất định là như vậy.

Nhi tựa đầu vào vai nó, 2 đứa cùng ngắm mưa... đối với bọn nó, mưa có rất nhiều kỉ niệm.

Trong cuộc sống, không có gì là có thể giữ được mãi mãi. Đúng như vậy, giữ mãi thì cái tin nó yêu Nhi cũng lan ra khắp khối 11.

Công nhận, tin nó yêu hotgirl lan truyền còn nhanh hơn cả điện. Nó đi đâu cũng gặp những ánh mắt soi mói, những lời nói không " thân thiện " tý nào.

- Thằng đó coi bộ cũng có mắt nhìn phết nhỉ.

- Dào ôi, không biết được bao lâu.

- Cứ tưởng 2 đứa chỉ là bạn thôi chứ.

- Lấy đâu ra tình bạn giữa một đứa con trai và một đứa con gái.?

Nó khẽ cười nhạt rồi quay lưng bỏ đi. Nó không để ý đến những lời nói đó, tựa như gió thoáng qua mà thôi.

Có người nói nó yêu Nhi là để lợi dụng, yêu vì vẻ bề ngoài xinh đẹp, học giỏi, nhà giàu của Nhi. Điều đó hoàn toàn là sai lầm, nếu nó yêu Nhi vì những điều đó, có lẽ nó đã không kì công cả tuần để đan khăn hoặc sẵn sàng chịu dầm mưa vì Nhi. Nó yêu Nhi vì điều gì?? Chính nó cũng không biết được, nó chỉ biết rằng chưa bao giờ có người con gái nào làm nó say đắm như Nhi. Nó yêu Nhi như một sự sắp đặt của số phận...

Nó và Nhi đã tiến từ bạn bè - > bạn thân - > người yêu. Nó đã cố gắng suốt cả một thời gian dài để có được sự thành công đó, và nó sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng vì những lời nói từ bên ngoài.

Những ngày cuối tháng 5, khi mà thi cử, học tập đã xong xuôi. Gác lại những mệt nhọc trong học tập, nó và Nhi thường hay đi dạo dưới các con phố đầy lá bay.

Chợt nó nhớ lại những lời trong bài hát Talk to you : " Chiều tàn nắng tan anh không còn bên em đâu để nắm tay đi qua hàng cây lá bay... Giữ em khỏi gió cuốn đi về đâu ..." Lúc trước, mỗi khi nó nghe bài này, nó lại tưởng tượng ra cảnh một người con trai nắm tay bạn gái mình, 2 người cùng sánh bước dưới hàng cây đầy nắng và gió. Nó ước gì mình cũng có thể được như thế, nó đã ước không biết bao đêm, và giờ đây, điều ước của nó đã thành hiện thực...

- Có thấy nắng không? ( Nó hỏi )

- Có.

- Vậy thì lấy mũ tớ đội nè.

Nó tháo cái mũ lưỡi trai màu đen của nó xuống đội cho Nhi.

- Nhìn Nhi đội mũ tớ trông xinh lắm.

Mái tóc thả xõa ra hai bên, bay bay trong gió nhìn đáng yêu lắm. Nó thầm ước sẽ được như vậy mãi mãi , bởi vì nó yêu Nhi, rất nhiều, rất nhiều.



Chap 10:

Nghỉ hè, vào buổi sáng sớm, nó với thằng Tuấn hay đi bơi, đi giờ này nước nó mới sạch, với lại ít người, tha hồ mà nghịch

Nó cởi áo, mặc cái quần bơi vào rồi nhảy ùm xuống nước, khà khà, nước mát thật đấy. Nó vùng vẫy một cách thỏa thích...Một lúc sau thằng Tuấn cũng nhảy ra bơi cùng nó , 2 đứa bơi thi với nhau đến mệt lử cả người, bò lên trên thành bể bơi, ngồi đấy vung vẩy 2 chân dưới nước :

- Sao mày nhìn gầy quá vậy.

- Khổ. Tao ăn mãi mà cũng có béo lên được đâu.

- Gầy cũng tốt, nhưng mà cũng phải có chút da , chút thịt thì con gái nó mới thích.

- Ừm, có khi từ nay chăm tập thể dục tí, cũng tại suốt ngày tao bị học nên thành ra như này đây . À, mà dạo này sáng nào tao cũng đi thể dục với Nhi nhé

- Tán từ đầu lớp 10, đến cuối 11 mới đổ, khá lâu đấy nhỉ.

- Ừ. Có lẽ vậy.

- Mà bây giờ mày xưng hô với nó như nào?

- Như nào là như nào? Vẫn cậu tớ bình thường thôi mà.

- Tao tưởng sang anh - em rồi chứ.

- Thôi, cái kiểu đó tao không thích, với lại nói cứ ngượng kiểu gì ấy, nói như này 2 đứa quen rồi, thoải mái lắm.

- Tao biết là 2 đứa mày vẫn còn trong sáng, nhưng mà không được lâu đâu, rồi cũng sẽ đến lúc 2 đứa phải thay đổi cách xưng hô thôi.

- Chờ đến lúc đấy hẵng tính, mà bây giờ xưng anh- em chắc Nhi cũng không thích đâu.

- Mày chiều nó quá, cái gì cũng nghe theo nó hết à.

- Biết sao được đây.

- Tình cảm của bọn mày từ giờ tao không xen vào nữa. Tắm nhanh lên rồi còn về, gần 8h rồi.



2 thằng lóc cóc đi bộ về phòng thay đồ, trả tiền rồi đi về nhà.

*****

Ăn cơm trưa xong, nó nằm lăn ra nền nhà mà nằm ngủ, mẹ nó vừa lau xong nên sạch và mát cực

Quạt thì vẫn bật quay vù vù, nó ở trần, mặc mỗi cái quần cộc , nằm ngủ ngon lành...

Khổ nỗi đang ngủ ngon giấc, chợt thấy nóng nóng, cứ tưởng là quạt không quay nữa, nó đưa tay sang bấm công tắc, ơ mà sao bật mãi mấy lần nó không quay nhỉ??? Nó bật dậy xem hỏng ở chỗ nào, hóa ra không phải là hỏng mà là mất điện mọi người ạ . Mùa hè ghét nhất là mất điện ý >"< !

Làm sao bây giờ?? Ngủ thì chắc là cũng không ngủ được nữa rồi, hay là qua nhà Nhi chơi nhỉ? Nó chợt nảy ra cái ý nghĩ đó trong đầu, một cách nhanh chóng, nó chạy sang nhà Nhi ( Nhà gần được cái tiện lợi như thế đó )

Rút kinh nghiệm lần trước vội vã chạy vào bị ngã đau đớn, lần này nó đi từ từ và nhìn khắp xung quanh. Nhìn dáng nó giống y thằng trộm đang rình mò vậy

- Hihi. Vào đi, không có bánh xà phòng nữa đâu mà lo

Giọng Nhi nhẹ nhàng vang lên. Nó luống cuống bước vào :

- Trời nóng quá, lại mất điện , chẳng biết đi đâu chơi nên tớ qua nhà cậu.
Mà sao Nhi thích tắm cho con cún thế nhỉ?

- Động vật nó cũng thích sạch sẽ mà, mình chăm sóc nó tốt thì nó cũng đối tốt với mình.

- Tớ nuôi mỗi mèo thôi, mà con đó nó lười lắm ý, suốt ngày ăn rồi lăn ra ngủ, chả chịu bắt chuột gì cả.

- Mèo lười giống chủ quá. Hihi

- Hả. Tớ mà lười á...

Nó chưa nói xong thì con cún nghịch ngợm đã quậy lung tung làm vòi nước bắn tung tóe khắp nơi.

- Á. (Nhi kêu lên )

Nó chạy lại, tắt cái vòi nước, giữ yên con cún rồi nói :

- Nước bắn ướt hết cả người rồi nè.

Á. Nó nhìn thấy cái gì vậy? Trời nóng nên Nhi mặc một chiếc áo trắng cộc tay, giờ bị ướt, áo dính hết vào người, để lộ ra cái...

Nó thề là nó không muốn nhìn nhưng mà mắt nó cứ dán vào đó ,được tầm vài giây thì như thấy xấu hổ và có lỗi ,nó vội quay mặt đi. Mặt đỏ bừng

Đó là lần đầu tiên nó được thấy áo ngực của con gái . Có lẽ từ giờ về sau nó sẽ còn nhớ mãi

- Ướt hết rồi, vào nhà thay áo đi Nhi

- Ừ. Cậu trông con cún hộ tớ một chút nhé.

Một lát sau, Nhi bước ra với một chiếc áo màu hồng, cũng là loại cộc tay giống lúc nãy. 2 đứa tắm nốt cho con cún rồi khiêng một cái bàn ra ngoài sân nói chuyện.

Sân nhà Nhi rộng, lại có mấy tán cây to che nên mát lắm ý.

2 đứa uống nước quả rồi bàn tán đủ chuyện trên trời dưới đất, đột ngột Nhi hỏi :

- Tại sao cậu lại thích tớ?

Nó bối rối trước câu hỏi đó. Biết trả lời sao nhỉ?

- Tớ cũng không biết nữa, đơn giản là tớ thích cậu.

- Cậu nói rõ hơn đi.

- Này nhé. Cậu không có chiều cao lý tưởng như những cô nàng chân dài. Nhưng cái vóc dáng bé nhỏ của cậu, khiến tớ nhiều khi chỉ muốn ở bên cạnh mãi, để mà che chở và bảo vệ. Như những khi trời mưa to hay những ngày gió lộng, nhìn cậu bước đi một mình giữa phố xa đông người, tớ trông mà thương lắm kìa. Nếu cậu không nhỏ nhắn như vậy thì cậu sẽ không cần tớ để quan tâm đến cậu nữa. Tớ sẽ không còn cơ hội cầm dù che mưa cho cậu hay nhường cậu chiếc khăn len của mình nữa. Bởi vì cậu có thể tự lo cho mình rồi.



Cậu không hoàn hảo, nhưng mà tớ thích cậu.Cậu không phải một cô gái tốt đẹp trong mọi mặt, nhưng cậu luôn hoàn thiện trong mắt tớ. Cậu luôn sống thật với lòng mình, thay vì cố gắng thay đổi chỉ để gây ấn tượng và hòa nhập với những người xung quanh. Cậu cho dù manh mẽ nhưng vẫn che giấu đâu đó vẻ yếu đuối của một người con gái, để rồi thỉnh thoảng buồn vu vơ cậu lại tựa đầu lên vai tớ mà khóc. Cậu cho rằng con người cậu không có gì đặc sắc, chỉ bình thường như những người khác, nhưng đối với tớ cậu không hề tầm thường. Cậu luôn biết cách mang đến cho người khác mỉm cười, biết gạt đi nước mắt của những ai không vui, biết làm cho những kẻ cô đơn được cảm thấy hạnh phúc. Người ngoài có thể nói cậu đanh đá, nhưng tớ luôn hiểu bên trong tâm hồn của cậu luôn là một cô gái hiền lành với một trái tim chất chứa những nhịp yêu thương hiền hòa. Bản thân cậu luôn có những thiếu sót, nhưng tớ cũng có bao giờ hoàn thiện đâu. Nếu cậu tài sắc vẹn tròn, thì làm sao tớ có thể xứng với cậu đây.



Sự thật là, nếu cậu hoàn hảo, chắc tớ sẽ chẳng bao giờ dám dành tình cảm cho cậu. Quên đi cái suy nghĩ rằng cậu phải thay đổi bản thân mình để lấy được lòng ai khác. Cậu như thế này, là đã hoàn hảo lắm rồi. Chắc cậu chẳng thể ngờ được bao nhiêu lần tớ đã thầm cảm ơn Thượng Đế đem đến cuộc đời tớ một cô gái tuyệt vời như cậu. Tớ thích cậu, đơn giản chỉ vì cậu là chính cậu, mà không phải là một ai khác...

Không hiểu sao nó lại có thể nói cả một tràng dài dằng dặc như vậy nữa , xúc động quá chăng??

Nói xong, nó nhìn thẳng vào mắt Nhi. Nhi nãy giờ vẫn lặng yên ngồi nghe nó nói, đôi mắt long lanh nhìn chăm chú vào nó :

- Cậu nói tiếp đi, tớ thích nghe cậu nói.

- Có lẽ tớ không nói tiếp được rồi.

- Sao thế?

- Vì hiện tại tớ đang bị lạc trong ánh mắt và trái tim cậu. Tớ nghĩ rằng tớ sẽ không bao giờ bị lạc, nhưng có lẽ tớ đã nhầm rồi

- Nếu như vậy, tớ sẽ không bao giờ để cậu thoát khỏi mê cung trong trái tim tớ. Nhất định là như vậy

- Tớ cũng không muốn thoát đâu, hãy cứ để tớ chìm trong đó, mãi mãi nhé.

Sẽ không là thích nữa, mà là yêu…

Sẽ không là bạn nữa, mà là người yêu…

Sẽ không là một thứ cảm xúc nhất thời, là chút tình cảm thoáng qua… Sẽ không như cơn say nắng đầu đời chóng đến rồi chóng đi như thế…

Nó muốn thay thế những ngây thơ , hồn nhiên trong tình bạn bằng những thẹn thùng trong lần cầm tay nhau đầu tiên...

Nó muốn thay những vô tư kia bằng mong ngóng, bằng nhớ thương...

Nó muốn thay những an ủi, sẻ chia kia bằng những cái nắm tay, những cái ôm đượm nồng ...

Thay sự vĩnh cửu của tình bạn bằng một thứ tình cảm mơ hồ về hai từ “mãi mãi”…



Chap 11:

Suốt cả tháng hè bên Nhi, thành ra nó cũng vô tình nhiễm một số tính cách của Nhi từ lúc nào không hay.

Trước giờ nó không hay ăn quà vặt, giờ lúc nào đi chơi cùng Nhi 2 đứa cũng phải ăn cái gì đó mới chịu được , hoặc là trước giờ nó không có thói quen ngăn nắp, giờ Nhi bắt nó cái gì cũng phải gọn gàng ... Còn rất nhiều nữa mà nó không kể hết được.

Có lần buổi tối, lúc đó là 10h rồi, nó đang định đi ngủ thì có tin nhắn của Nhi :

- Đi ăn kem đi, nóng quá, tớ không ngủ được.

- Ok. Tớ cũng không ngủ được.

Không phải do nó không ngủ được mà là lời đề nghị quá hấp dẫn , mãi mới có thời gian đi chơi tối cùng nhau.

-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite http://www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
http://www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------

Thành phố lúc về đêm vẫn không mất đi vẻ ồn ào buổi sáng, người đi đường vẫn khá đông đúc. Nó và Nhi rẽ vào một quán kem bên đường, giờ này mà vẫn có đông khách nhỉ?

- Ngồi đây đi Nhi ( Nó chỉ vào một cái bàn bên cửa sổ )

- 2 em ăn kem gì? ( Chị phục vụ hỏi )

- Em ăn kem táo, Nhi ăn gì?

- Chị cho em một ly kem dâu.

Ngồi đối diện Nhi, nó có cơ hội chiêm ngưỡng kĩ khuôn mặt Nhi hơn. Nó cứ chăm chú nhìn đến nỗi kem mang ra lúc nào mà còn không biết

- Nhìn tớ làm gì thế? Ăn kem đi chứ.

Giật mình, nó nói :

- À. Ừ... Tại tớ mải nhìn cậu quá.

- Tớ có gì để nhìn chứ.

- Có, có rất nhiều là đằng khác. Cậu không son phấn trông khác hẳn.

- Xấu xí hơn hả?

- Không. Xinh hơn nhiều, nét đẹp tự nhiên mà Tớ thích như vậy.

- Thôi đi, lại nịnh tớ rồi.

- Thật mà. Tớ không đùa đâu. Cậu đang bối rối trước lời tớ nói hả?

- Đâu có.

- Đừng dối tớ, má cậu ửng hồng lên kìa. Cứ mỗi lần cậu bối rối là đều như vậy, tớ biết mà.

- Tớ ghét bản thân tớ vì không thể kiểm soát được điều đó. Híc. >"<~

- Cậu cứ ghét đi, vì đã có tớ thích điều đấy rồi, đủ nhiều cho cả phần của cậu luôn .

Ăn kem xong, giải tỏa cơn nóng trong người, 2 đứa quay trở về nhà. Người Nhi tỏa ra mùi thơm kì lạ, nó không rõ đấy là mùi hương gì, là nước hoa hay kể cả là… nước xả vải, nhưng khi Nhi khẽ dựa vào vai nó, hay vòng tay ôm nó từ phía sau, nó biết đấy là hương thơm tuyệt vời nhất thế giới.

******

Mùa hè của nó và Nhi trôi qua trong hạnh phúc và vui vẻ.

Mùa thu đến cũng là lúc mùa tựu trường bắt đầu.

Ngày khai giảng, nó đưa Nhi lên trường, 2 bên đường gió thổi nhè nhẹ, khung cảnh thật êm đềm.

- Cậu có nhớ ngày này 2 năm trước không?

- Có, cách đây 2 năm, cậu đã chạy theo tớ và nói cậu thích tớ.

- Híc, giờ nghĩ lại không biết tại sao lúc đó tớ lại có thể làm như thế

- Lúc đó cậu làm tớ ngượng kinh khủng, xung quanh hàng loạt ánh mắt nhìn tớ ý. =.=!

Bất chợt, bầu trời xuất hiện một chút mưa...

Mưa cứ rơi rơi một cách nhẹ nhàng và êm ả, không đủ làm ướt vai áo, nhưng đủ để làm cho nó lái xe hối hả hơn , và đủ để làm Nhi nép vào người nó hơn.

Tình yêu sẽ đến tự nhiên lắm và trong trẻo như một tia nắng đầu mùa, bạn chẳng bao giờ bắt được, chỉ có cách đắm mình tận hưởng mà thôi…

Lên lớp 12 rồi, 2 đứa cũng trưởng thành hơn trước. Nó chắc chắn là như vậy, nếu như trước đây, việc nó đi cạnh một người con gái khác thì Nhi cũng không để ý, nhưng giờ đây, chỉ cần nó gần gũi một người khác là Nhi lập tức tra hỏi tận tình

- Nó là ai thế?

- Sao cậu thân thiết với nó thế?

- 2 người có chuyện gì không vậy?

Những lúc như vậy, nó chỉ cười rồi xoa má Nhi nói :

- Ngốc, tớ không có ai ngoài cậu đâu, đừng đa nghi quá nhé.

Có yêu thì mới có ghen, nó biết mà...



Chap 12:

Lên lớp 12, tính cách của nó cũng dần thay đổi, không còn nhút nhát như năm lớp 10 nữa. Giờ đây đi cùng Nhi, nó hoàn toàn có thể chủ động nắm tay Nhi mà không còn rụt rè nữa. Nó thích nắm tay Nhi như vậy, lúc đó trông Nhi cực kì dễ thương và đáng yêu luôn

Mới vào đầu năm học, ngay thứ 7 đó là sinh nhật của thằng Tuấn, nó mời cả lớp đi , lại còn nói :

- Đứa nào có người yêu thì rủ đi cùng nữa nhé, càng đông càng vui.

Nói xong, thằng Tuấn quay ra nháy mắt với nó. Trời ạ, thằng này định ám chỉ mình đưa theo Nhi đây mà.

Tối thứ 7 đó, nó đưa Nhi đến quán Karaoke Blue. Híc, nhìn từ ngoài đã thấy sang trọng rồi, toàn xe hạng sang để ở đó. Lần đầu tiên nó được đến chỗ như vậy . Nếu không có thằng Tuấn chạy ra dẫn vào thì chắc là lạc ở đó luôn rồi, bao nhiêu phòng biết tìm đâu.

- Nào nào, vào đi, chờ bọn mày mãi.

Thằng Tuấn đẩy 2 đứa lên tầng 3, phòng số 9. Nó và Nhi ngại ngùng bước vào phòng, híc, toàn là đèn xanh đỏ nhấp nháy không à, tiếng thì lại to quá, nó không thích cảm giác này tý nào . Dù không thích thì nó cũng cố ở lại, đằng nào cũng là sinh nhật thằng bạn thân của nó mà. Nó và Nhi lẳng lặng chọn một góc ngồi tâm sự , bỗng thằng Tuấn đến , kéo nó ra ngoài và nói :

- Tý nữa bọn nó mời rượu mày thì cẩn thận đấy.

- Sao thế?

- Trong số đó có đứa theo đuổi Nhi nhưng không được ,thành ra nó ghét mày. Không khéo tí bị chuốc say thì khổ.

Trời ạ, nó từ bé đến giờ có biết uống rượu đâu.

- Mày uống hộ tao nhé.

- Làm sao được.

Nó về chỗ, ngồi thừ ra :

- Cậu sao thế? ( Nhi hỏi )

- À, hơi mệt tý ấy mà, tại tớ không quen cái không khí này.

- Tớ cũng thế, hay mình về đi.

- Nán thêm một chút nữa đi, mình vừa đến mà bỏ về thì hơi quá đáng.

- Ừ. Thế cũng được.

Đúng như thằng Tuấn nói, được một lúc thì thằng Hòa lớp D kéo sang mời rượu nó :

- A. T , lâu lắm không gặp nhỉ? Làm chén nào.

Nhìn cái chén rượu đầy mà nó thấy sợ quá, tuy nhiên nó cũng cố nhắm mắt uống cho qua. Cái vị rượu này ghê quá, khé hết cả cổ, nó vội cầm chai nước lọc tu một mạch cho đỡ cái vị rượu...

- Nhi cũng uống nhé. ( Thằng Hòa tiếp tục quay sang mời Nhi )

- Ơ. Tớ không biết uống rượu.

- Thôi mà, tớ mời thật lòng đấy.

- Nhưng tớ không biết thật mà.

- Thôi, để tao uống cho ( Nó nói )

- À, được, thế thì uống đi.

Thà để nó uống hết chứ nó không muốn Nhi phải uống một ly nào của thằng đó.

Hết ly này đến ly khác, thằng Hòa sao uống giỏi thế, mời mãi mà không thấy say, còn nó thì bắt đầu cảm thấy lâng lâng rồi

Nó cảm thấy mệt và đau đầu quá, lần đầu tiên nó uống nhiều rượu như vậy. Nó chạy xuống phòng vệ sinh, nôn thốc nôn tháo ở đó, tiện thể giải quyết " nỗi buồn " luôn

Quay trở về phòng, thằng Hòa lại tiếp tục mời nó. " Rõ ràng là nó muốn chơi mình rồi đây mà ", nó nghĩ thầm trong đầu. Tự nhiên nó nổi máu lên, cầm ly rượu làm một hớp hết luôn. Giờ đây nó cảm thấy người nóng nóng , nó quyết ăn thua đủ với thằng Hòa tới cùng.

2 thằng mời nhau liên tục, xong 2 chai rượu vodka. Thằng Tuấn thấy nó uống nhiều thế cũng phát hoảng, vội vào can :

- Thôi, 2 đứa mày uống thế đủ rồi, về đi.

- Đừng uống nữa, tớ thấy cậu say lắm rồi ( Nhi nói )

- Không, tao vẫn uống được mà. ( Nó cố nói )

- Nhìn mày thế mà còn nói được nữa hả? Để tao đưa mày về. À, Nhi ơi, Nhi cầm xe thằng T rồi về cùng tớ luôn đi.

- Ừ. Tớ lấy xe ngay đây.

Lúc đó nó say lắm rồi, chả còn biết trời đất là gì. Lần đầu tiên nó say như này, từ bé nó không hề đụng đến một giọt rượu, nó là thằng con trai ngoan của bố mẹ nó mà. Tai nó ù ù, nó nhắm mắt lại, chỉ còn nghe loáng thoáng cuộc nói chuyện giữa Tuấn và Nhi :

- Để Tuấn đưa nó về nhà Tuấn, sợ đưa về nhà nó lúc này thì có biến mất

- Đừng, đưa T về nhà Nhi đi. Nhà Nhi gần nhà T nên tiện hơn.

- Liệu có được không? Nhi là con gái mà.

- Được, cứ đưa về đi. Tớ khác biết lo .

Thằng Tuấn đỡ nó ngồi lên xe rồi phóng xe cùng Nhi về, nó thì nằm dựa vào lưng thằng Tuấn mà ngủ, nó đã quá mệt rồi.

Nhi và Tuấn phải khó khăn lắm mới đưa được nó vào nhà. Nó nằm dài trên ghế phòng khách nhà Nhi.

- Bố mẹ Nhi đâu rồi?

- À. Xuống Hải Phòng hết rồi à. Chiều mai mới quay lại.

- Thế thì tốt, thôi tớ về đây, cậu chăm sóc thằng T hộ tớ nhé. Rõ khổ, không biết uống còn đua đòi Mà suy cho cùng thì cũng vì cậu đấy.

- Sao thế? Sao lại vì tớ?

- Cái đó thì cậu hỏi T ấy. Tớ về đây.

Nó nằm mê man trên ghế, người nó giờ đây nồng nặc mùi rượu. Nó cảm nhận được sự ân cần chăm sóc của Nhi , Nhi lấy khăn ướt khẽ lau mặt cho nó, đi pha cho nó cốc trà để nó giải rượu.

- Nào, ngồi dậy tớ lau mặt cho nào. Tớ đã bảo đừng uống nữa mà cậu cứ cố chấp thế nhỉ?

Nó mệt mỏi ngồi dậy, đầu nó vẫn còn đau, giờ có lẽ nó chả nhận thức được gì nữa cả. Tự nhiên nó lại lảm nhảm :

- Nhi ơi. Anh yêu em.

Nó cầm lấy tay Nhi, trời ạ, lúc đó đúng là nó không kiểm soát nổi hành động của mình nữa >"<~

- Bỏ tay tớ ra đi. Đừng làm thế, xấu lắm.

- Anh yêu em, đúng là như vậy mà.

- Tớ biết cậu yêu tớ, tớ biết mà.

Nói xong câu đó thì nó cũng nằm ra ghế mà ngủ luôn, không biết trời đất là gì hết. Trong cơn mê, hình ảnh của Nhi hiện lên đâu đó trong tâm trí nó...

Sáng hôm sau tỉnh dậy, vẫn còn mệt mỏi, nó tự dưng thấy nằm trên giường Nhi từ lúc nào không hay?

Nó vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt lại cho tỉnh táo người cái rồi xuống nhà.

- Hì. Đã dậy rồi hả ông tướng?

- Hà. Ngủ một giấc sảng khoái quá. Hehe.

- Cậu ý, toàn làm khổ tớ thôi. Nếu tối qua không có Tuấn sang phụ tớ đưa cậu lên tầng ngủ thì chắc là cậu cứ nằm chỏng gọng ở ghế mà ngủ mất.

- Lần đầu tiên tớ say như thế đấy.

- Cậu say là lại nói năng lung tung à.

- Thế hả? Tớ không nhớ gì cả?

- Không nhớ cũng tốt. Mà cậu đói chưa, để tớ đi mua đồ ăn sáng cho.

- Ok ok, thế thì còn gì bằng

Nhìn Nhi trong trang phục thường ngày thật hấp dẫn, trời mùa thu mà , mặc mát mẻ tý cũng không sao

Tự nhiên đầu nó lại nảy sinh ý đồ đồi bại . Nó vòng tay qua ôm lấy eo của Nhi ( ôm từ phía sau ấy )

- Thơm quá. ( Nó hít hà )

- Nào, bỏ tớ ra đi.

- Không bỏ.

Nó đẩy Nhi dựa vào tường, vâng, cái tình cảnh này chắc mọi người cũng tưởng tượng được rồi nhỉ . Nó nhìn chăm chăm vào mắt Nhi và nói độc một từ :

- Nhé.

- Không.

Nhi lắc đầu quầy quậy, trông đáng yêu vãi ra ý . Không để ý đến lời nói của Nhi, nó áp môi nó vào môi Nhi luôn, mặc kệ có ăn tát hay không.

5s 10s trôi qua. Ớ, không bị ăn tát hả , được, cứ thế tiến tới thôi

Hôn chừng 5' thì nó buông ra , Nhi ngượng ngùng nói :

- Tớ đã bảo không rồi mà.

- Thế mà vẫn để tớ hôn là sao?

- Tại...

- Haha. Không cãi được rồi kìa

- Ứ nói với cậu nữa, tớ đi mua đồ ăn sáng đây.

- Nhớ mua cho anh với nhé, Nhi ơiiiiiiiiiiiiii.

- Đồ đáng ghét. Lêu lêu.

Hờ hờ, cũng nhờ vụ tối qua mà giờ nó có thể thoải mái hôn Nhi , tình cảm càng ngày càng sâu đậm. Mà nó chợt nhớ đến nhà nó, híc, cả tối qua không về nhà chắc bố mẹ lo lắm , kệ, chờ ăn sáng đã rồi mọi thứ tính sau.

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 10:38 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
Chap 13

Một lúc sau thì Nhi quay về, mang theo 2 cái bánh mì với 2 lọ sữa.

- Đây. Cậu ăn đi.

- Đưa cái bánh có ớt đây tớ ăn cho. Con gái ăn nhiều ớt dễ nổi mụn lắm.

- Thế cậu ăn thì không bị chắc.

- Tớ có nổi mụn thì cũng là con trai nên không sao, chứ con gái các cậu nổi vài hột mụn trên mặt là kêu trời, kêu đất rồi à.

- Hihi. Thế thì ăn đi này.

Cầm cái bánh mì, nó ngồi ăn một cách ngon lành. Lạ thật, vẫn là cái bánh mì bình thường mà sao nó thấy ngon quá , hay tại do ngồi cạnh người yêu ăn bánh mì thì thấy ngon hơn nhỉ?

- Mà này, cậu đừng gọi tớ là em nhé, tớ không thích đâu.

- Sao vậy?

- Đơn giản là tớ không thích, có lẽ vẫn chưa đến lúc thay đổi cách xưng hô như vậy.

- À. ừ... vậy cũng được.

Tự nhiên giọng của nó trầm xuống, sao thế nhỉ? Tại sao nghe Nhi nói như vậy nó lại không vui nhi??

Cố ăn nốt cái bánh cho xong,nó quay sang bảo Nhi :

- Tớ về nhà đã, chắc bố mẹ tớ lo lắm.

- Ừ. Cậu về đi , và đừng quên nghĩ về tớ đấy nhé. ( Nhi nháy mắt tinh nghịch )

- Không nghĩ về cậu, liệu tớ còn có thể nghĩ về ai nữa đây.

Đúng như nó nghĩ, về đến nhà là ăn ngay những câu hỏi dồn dập từ mẹ =.=~ :

- Đi đâu sao tối qua không về nhà?

- Lại la cà ở đâu rồi hả?

- Lớp 12, cuối cấp rồi còn không lo học.

- Blah...blah..

Trời ạ, điếc tai quá. Nó chạy một mạch lên phòng, khóa cửa lại và nằm trên giường. Nó nhớ lại lúc tối qua khi ở nhà Nhi, nó nhớ lại những hành động ân cần của Nhi. Nó chợt thấy nó yêu Nhi nhiều hơn nó tưởng, mà đã yêu nhau thì xưng Anh- Em nó mới hợp chứ nhỉ?...

Nó thấy thời gian sao mà trôi nhanh quá, mới lúc nào lớp 10 nó còn đang tán tỉnh Nhi, giờ đây đã yêu nhau được hơn 1 năm rồi

Nó chưa bao giờ tin vào những cảm xúc trên phim truyền hình, cũng như không bao giờ tin có những chuyện như thế xảy ra với mình. Thế mà giờ đây nó đã thành sự thực, chỉ với một cái nhìn, và nó đã yêu... Thật nhẹ nhàng...

*********

Lại một mùa đông nữa đến. Gió bấc thổi vù vù bên tai. Nó thích đưa đôi tay lạnh buốt của nó vào má Nhi, để rồi sau đó Nhi kêu lên be bé và đập vào ngực nó.. Nó thích được cầm tay Nhi, hà hơi ấm vào đó và cầm suốt cả quãng đường đến trường. Mùa đông làm cho 2 đứa gắn kết với nhau nhiều hơn

- Cậu bảo cậu thích mùa đông. Vậy giờ đây cậu còn thích không? ( Nó hỏi khi đang đèo Nhi đằng sau )

- Có. Và có lẽ tớ sẽ không bao giờ bỏ được sở thích đó.

- Mùa đông lạnh, kèm theo những cơn gió thổi đến run người... Cậu biết mà .

- Đúng thế, tớ thích gió mùa đông, cực kì thích gió, và tớ cũng thích cậu, cực kì thích cậu. Nhưng tớ mong cậu không bao giờ là gió.

- Tại sao thế?

- Là gió, cậu luôn có rất nhiều nơi để đến. Cậu có rất nhiều mối quan tâm ngoài tớ ra, không đá banh thì cũng bóng rổ, không Toán, Hóa thì cũng game thâu đêm, không tụ tập bạn bè thì cũng rất nhiều cô bạn vây quanh . Còn rất nhiều nữa nhưng tớ không kể ra đâu.

- Tớ là gió thì tớ cũng sẽ đưa cậu đi cùng, tớ hứa đấy.

Nhi khẽ vòng tay ôm nó chặt hơn. Mặc kệ sự lạnh giá của mùa đông, nó vẫn cảm thấy ấm áp trong tim...

*********

Nó đến nhà Nhi vào một ngày giá rét. Mưa lạnh làm đôi bàn tay của nó thâm tím ...

- Trời, cậu sao thế? Sao lại dầm mưa ướt hết thế kia.

Nó không trả lời, lẳng lặng đi vào trong nhà và ngồi xuống ghế.

- Để tớ đi lấy khăn lau cho cậu, khổ quá, mưa ướt thế này thì ốm mất.

Nó không biết giờ đây nên nói gì cả? Lúc này nó đang rất tuyệt vọng, tự nhiên người đầu tiên nó nghĩ đến trong đầu là Nhi, và nó mò sang đây.

Gia đình nó đã từng rất hạnh phúc, nhưng giờ đây đang đứng trước nguy cơ đổ vỡ khi mà bố nó đã có người phụ nữ khác. Nó rất bất ngờ khi biết tin đó, từ trước đến nay bố vẫn luôn là thần tượng của nó, phải, nó luôn cố gắng để đạt được giống bố...

Nhi nhẹ nhàng cầm khăn lau mặt và tóc cho nó :

- Cậu sao thế? Trông cậu phờ phạc lắm. Có chuyện gì kể tớ nghe đi.

- Ở đây không tiện nói, mình lên phòng đi.

Nó lẳng lặng bước lên phòng Nhi. Ngồi phịch xuống giường, nó nói :

- Nhi ngồi xuống đi.

- Cậu kể đi.

Nó hít một hơi thật dài rồi kể hết những sự việc xảy ra ở nhà nó gần đây ra.

- Đấy. Sự việc là như vậy đấy. Giờ tớ đang buồn quá.

- Cậu cứ tâm sự đi, tớ sẵn sàng nghe mà.

- Tớ không biết giờ gia đình tớ sẽ ra sao nữa. Thực sự tớ rất hoảng.

- Cậu phải bình tĩnh lại, cậu là con trai cơ mà. Cứ bình tĩnh suy nghĩ rồi sẽ tìm ra cách giải quyết.

- Không. Giờ tớ không muốn nghĩ gì cả. Tớ chán ghét cái cuộc sống này. AAAAAAAAA

Nó hét lên rồi nằm ngả xuống giường.

Nhi nằm xuống cạnh nó và nói :

- Dù gì tớ luôn bên cậu, hãy tin là như vậy nhé.

- Đúng, tớ vẫn còn có cậu ở bên mà. Hehe

Bất chợt có một giọt nước mắt lăn ra từ mắt nó. Nó không hiểu tại sao nó khóc, khóc vì quá hạnh phúc, hay khóc vì gia đình nó đang đứng trước sự chia ly?? Không một câu trả lời được đưa ra..

- Nè. Đừng khóc , con trai ai lại khóc thế.

Nhi vuốt ve mặt nó :

- Hãy mạnh mẽ lên, hãy sống như ngày hôm nay là một món quà mà Thượng Đế đã ban tặng cho cậu. Đừng để nó trôi qua một cách vô ích .

- Có lẽ tớ phải cảm ơn Thượng Đế 2 lần nhỉ.

- Tại sao?

- Vì đã cho tớ sống và mang cậu đến bên tớ.

- Không biết cậu đã nói câu này mấy lần rồi nhỉ. Nhưng mà tớ vẫn thích nghe. Hihi

Nó vuốt tóc Nhi một cách nhẹ nhàng, Nhi tựa đầu vào ngực nó như muốn tiếp thêm nghị lực cho nó vượt qua được quãng thời gian khó khăn này.

Mùi hương từ tóc, từ cơ thể Nhi làm nó ngây ngất. Nó cúi xuống, mặt đối mặt với Nhi. Từ từ, không nhanh mà cũng không chậm, nó đưa môi nó chạm môi Nhi, mấy lần trước hôn nó chưa dùng lưỡi, bây giờ thử dùng xem nó cảm giác như nào

Lưỡi nó bắt đầu uốn lượn như con rắn tách môi Nhi và tuồn sâu vào trong, Nhi cũng đáp trả khá mãnh liệt, lưỡi chạm lưỡi, môi chạm môi, nước bọt trao nhau thì cứ phải gọi là....

Bất chợt, Nhi đẩy nó ra , ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác.

- Cậu lại thế rồi.

- Sao hả. Vậy cậu không thích tớ hôn à?

- Ơ...Không...Chỉ là...

Hehe. Tâm lý con gái là như vậy mà, khó đoán lắm.

Thấy không cãi được, Nhi quay sang cấu nó, con gái mà cấu thì đau phải biết đấy

- Á á á. Tay tớ xước hết rồi này.

- Cho chừa đi. Lêu lêu, ai bảo dám bắt nạt tớ.

- Tớ bắt nạt cậu lúc nào đâu? ( Giả bộ ngây ngô )

- Hứ. Có cần tớ kể ra không. Ghét cái con người này lắm cơ.

- Ghét mà vẫn yêu, vẫn muốn tớ hôn là sao.

- A a a a a. Không nói với cậu nữa, về đi >"<~

- Haha. Đỏ mặt là thừa nhận rồi nhé.

- Cậu về đi, tớ không muốn thấy cậu nữa đâu >"<! Đồ đáng ghét.

- Không đuổi tớ cũng về. Hehe. Tạm biệt nhé, đồ đáng ghét.

Dắt xe ra khỏi nhà Nhi. Lúc này là 5h chiều rồi, mưa đã tạnh hẳn. Bầu trời xám xịt, y như những suy nghĩ của nó lúc này trong đầu.

" Về đâu bây giờ? " , đầu óc nó suy nghĩ mông lung, vô định.

Về nhà thì chắc là nó không muốn về rồi, nhà Nhi thì càng không được. Nghĩ một lúc thì chợt nhớ ra còn thằng Tuấn, thằng bạn chí cốt của nó

Rút ngay con 1280 thần thánh ra :

- Alo? Gọi tao làm gì?

- Nhà mày giờ có ai không? Cho tao sang ngủ một đêm nhé.

- Mày có bị điên không? Nhà không ngủ lại sang nhà tao.

- Chuyện của tao mày cũng biết rồi đấy. Thông cảm cho tao chút đi.

- Ờ. Cũng được, nhưng nhớ phải mua Neptune sang đấy nhé.

- Ok.ok . Mày thích bao nhiêu tao cũng chiều

Đm thằng này, phải dọa nó một lần nó mới chừa được . Trên đường sang nhà thằng Tuấn, nó rẽ vào cửa hàng tạp hóa mua một chai Neptune loại nhỏ.

- Mở cửa hộ bố mày cái.

- Đm, sang nhanh thế? Tính ăn cơm tối ở đây à?

- Lại không.

- Đm, cho mày ăn bố thấy phí cơm quá, thà cho con Milu của tao ăn còn tốt hơn.

- Ớ. Mày so sánh tao với chó à. Bố thông nát @ss mày giờ.

Vừa nói nó vừa giơ chai Neptune vừa mua ra đung đưa trước mặt thằng Tuấn :

- Ơ cái đệch, tao nói đùa thôi mà, mày chơi thật hả?

- Với tao không có khái niệm đùa đâu.

Mặt thằng Tuấn lúc đó như này , sau đó chuyển sang như này

- Anh T ơi , em đùa thôi , anh tha cho em đi, em chưa muốn nở hoa đâu.

- Biết thế là tốt. Giờ vào nhà nấu cơm đi, tao đói lắm rồi, lại mệt nữa.

- Sư bố mày, đã ở nhờ lại còn hách dịch như vậy

- Có tin tối nay tao thông cho mày nát @ss không.?

- Thôi thôi, cho tao xin, tao không gay, tao đi ngay đây.

Haha. Nhiều lúc đùa thằng bạn thân lại cảm thấy thú vị phết.. Nó leo lên giường thằng Tuấn làm một giấc ngon lành, ngày hôm nay đã quá mệt mỏi với nó rồi, nó cần nghỉ ngơi một chút...



Chap 14

- Ê. Dậy mày...

- Cái đm, để tao ngủ thêm tý nữa đi.

- Mày không dậy là bố cho nhịn luôn bữa tối đấy.

- Đây, đây, bố dậy đây.

Đang đói , nó mà bỏ đói mình thì bỏ mẹ.

Xuống nhà thì đã thấy bố mẹ thằng Tuấn ngồi chờ sẵn rồi, ngại quá

- Cháu chào cô chú ạ.

- Lâu lắm rồi mới sang nhà cô chú ăn cơm đấy nhỉ. Ngồi xuống đi T

Gì chứ nó với thằng Tuấn là bạn thân từ bé, lúc nào cũng đi ăn chực ở nhà nhau , đến năm lớp 7 thì nhà thằng Tuấn chuyển sang khu phố khác .

- Sao tao tưởng nhà có mỗi mày mà?

Nó thì thầm vào tai thằng Tuấn :

- Bố mẹ tao vừa về lúc nãy, lúc đấy mày đang ngủ biết cái gì đâu.

- 2 đứa còn nói gì nữa, mau ăn cơm đi, có gì để tý lên phòng " tâm sự " sau.

- Thôi ăn đi, tao đói lắm rồi.

Quả thật là nó chẳng thấy ngại gì cả, cứ cắm đầu vào ăn ( Có lẽ là do quen quá nên nó không thấy ngại )

- Thằng này vẫn háu ăn như lúc nhỏ nhỉ.

- Cháu ăn nhiều mà chẳng thấy béo lên chút nào, chú ạ.

- Ăn thì phải kết hợp thể thao nó mới béo lên được.

- Sáng nào cháu cũng chạy bộ buổi sáng mà.

- Mày thì sao béo lên được, quay tay nhiều quá đấy mà.

- Suỵt. Ơ

- Quay tay là gì hả con?

Bố thằng Tuấn quay sang hỏi , chết mày chưa

- À... ý con là thằng T nó chơi điện tử nhiều quá nên không lớn được ấy mà. Chơi điện tử thì tay hoạt động nhiều nên con gọi là quay tay

Công nhận thằng này lẻo mép thật. Nó làm thêm 2 bát cơm nữa rồi kêu no, xin phép lên phòng nằm trước :

- Cháu no rồi ạ, giờ cháu xin phép lên phòng ạ.

- Ăn thêm đi T. Còn tráng miệng nữa mà.

- Dạ thôi ạ, cháu no lắm rồi ạ.

Phải lẩn nhanh chứ không bị ép ăn thêm nữa chắc bội thực , nó vẫn nhớ lúc nhỏ, sang nhà thằng Tuấn ăn cơm, sau đó tống thêm 2 quả xoài, nửa quả táo vào bụng, về sau thì bị tào tháo rượt, từ vụ đó nó tởn luôn.

-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite http://www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
http://www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------

A. Phòng thằng này cũng ngăn nắp phết nhỉ, quần áo xếp gọn gàng, ngăn nắp. Chờ tý nữa bố phá tung phòng mày lên cho coi

Ớ. Có cả cái máy tính nữa này, online tý nhể, làm tý music cho tâm hồn thảnh thơi

Đang ngồi ngân nga nghe nhạc thì thằng Tuấn đập vai nó một phát giật cả mình :

- Cái đm, bố đang nghe nhạc.

- Tao chưa xử mày cái tội động vào máy của tao mà không xin phép đấy.

- Tao thích thế. Làm gì tao nào.

- Láo là tao đuổi ta ngoài đường đấy

- A a , em biết lỗi rồi anh Tuấn ơi.

- Ngoan thế có phải tốt không. Anh thương, lát nữa anh em mình " giao thông " nhé.

- Cút.

- Haha. Bố đùa tý thôi. Mà mày đã nghĩ cách nào giải quyết việc nhà mày chưa?

- Có khi hỏi thằng anh tao mới được. Vụ này căng đấy, không phải đùa đâu.

- Ừm, tao cũng chẳng giúp gì được . Mà nếu mày cần thì cứ gọi tao, việc nào làm được tao sẵn sàng làm.

- Ok. Đến lúc tao gọi mà không đi là ăn đòn x2 đấy.

- Tao lại sợ mày quá đấy.

- À. Đừng để bố mẹ mày biết nhé.

- Ờ. Mà tao nghĩ chắc không giữ được lâu đâu.

- Kệ, được bằng nào hay bằng đấy, giờ tao nhức đầu lắm rồi . Bố mẹ mày mà biết chắc lại lôi tao ra hỏi .

- Rồi rồi, yên tâm đi.

- Thế nhé, trả máy cho mày này, bố đi ngủ tiếp, lúc nãy đang ngủ ngon thì bị mày dựng dậy.

- Cẩn thận lúc ngủ tao thông mày đấy.

- Hộ tao cái. Đang bị trĩ đây.

Công nhận lúc người đang có nhiều tâm sự thì ngủ nhanh thật ( Cũng có thể là do em khác người nên ngủ nhanh )

Sáng hôm sau, vẫn là thằng Tuấn gọi nó dậy :

- 6h15 rồi, dậy đi mày.

- Để tao ngủ tiếp đi.

- Đm, mày không đi học à

- Sách vở đâu mà đi.

- Thằng bất trị này, hết nói rồi.

- Nghỉ một hôm không sao đâu, mày lên lớp xin bọn nó hộ tao, bảo là tao bị đau bụng không đi được.

- Đến ngày hay sao mà đau bụng giống bọn con gái thế.

- Mày chỉ được cái nói lung tung. Nhớ tý lên lớp xin hộ đấy. Thôi đi học đi, đừng quấy rầy tao ngủ.

- Ờ. Bố biết rồi, tý đói thì tự mà lo đấy, bố không lo cho đâu.

- Tao không phải trẻ con , thôi đi đi rách việc quá.

Nó quấn thêm cái chăn chặt hơn nữa, trời mùa đông ngủ nướng thì khoái phải biết .

Tiếp tục giấc ngủ lúc nãy đang dở, nó làm một mạch đến 9h rồi dậy đi ăn sáng. Chạy ra quán bánh cuốn đầu ngõ, làm ngay 5 cái bánh với 2 cái giò, no căng bụng.

- Hôm nay không đi học à cháu?

Bá bán bánh cuốn hỏi nó .

- Dạ, cháu hôm nay hơi mệt nên xin nghỉ ạ.

- Ừ. Mệt thì nên nghỉ, không nên cố làm gì.

Trả tiền bánh xong, nó quay về phòng, bật máy tính lên chơi. Cũng tính đi du học tý nhưng sợ thằng Tuấn bị đòn oan của bố mẹ nên lại thôi , làm vài trận DotA thì cũng 11h30 rồi.

Thằng Tuấn về đúng lúc nó đang combat nảy lửa :

- Bem, bem nó cho tao. Đm, ngu thế, Stun, slow, mana, mekans....

Cuối cùng, vì team work quá chán nên hero nó cầm lăn ra chết. Tức quá nó chửi một câu : " Đmm, đánh như cc ", kèm theo đó là văng ra một câu : " Đ*t mẹ " khá là to.

- Này này, văng tục thế là không hay đâu nhé.

Hả. Giọng nói này nghe quen quen, nó quay lưng lại nhìn, trời ạ, là Nhi, Nhi đang đứng ở đó, đằng sau là thằng Tuấn, mặt nó đang cười nhăn nhở. Đm thằng cờ hó này chơi mình rồi, đã bảo không nói cho Nhi biết mà

- Sao Nhi biết mà tìm đến đây?

Không nói không rằng, Nhi đến véo tai nó một cái rồi nói :

- Liều thế, dám bỏ học hả.

- Á. Đau tớ. Tại tớ mệt nên mới nghỉ mà

- Hứ, toàn lí do linh tinh à. Thế đã ăn sáng gì chưa?

- Hehe. Ăn rồi, không ăn chờ Nhi mang đến thì tớ chết đói luôn à.

- Ghét. Nhớ lần sau không được bỏ học nữa, rõ chưa.

Nãy giờ thấy 2 đứa nói chuyện tình cảm như vậy, chợt thấy thằng Tuấn tủi thân quá.

- Thôi, tôi đi chỗ khác cho 2 người tâm sự, chứ đứng ở đây thêm tý nữa chắc không kiềm được cảm xúc quá.

- Nhi sắp về rồi, qua xem T như nào thôi mà. Tuấn ở cùng nhớ bảo T nhé, chứ không T hay làm bậy lắm à.

- Cái thằng đó bất trị rồi, tớ không bảo được nó đâu . Nhi bảo thì may ra nó nghe lời.

Đm lại nói xấu mình rồi, nó tức quá mà không làm gì được

Chờ Nhi về, nó lôi thằng Tuấn vào phòng, lấy chai Neptune ra đổ hết vào @ss nó, sau đó là màn " giao thông " cực kì mạnh bạo , phải nói là bao nhiêu sức lực nó dồn hết vào đó, tức quá, quả này không nở hoa thì nó quyết từ bỏ nghề thông cống này

- Đm thằng chó, tao đã bảo đừng để Nhi biết tao ở đây mà.

- Mày không biết nó lo cho mày thế nào đâu. Không thấy mày đi học nó cứ liên tục hỏi tao xem biết mày ở đâu không.

- Trời ạ.

- Lúc nào cũng bám lấy tao, hỏi sao không phiền chứ, thành ra tao đưa nó về đây gặp mày luôn.

- Hay là tao ở đây thêm mấy ngày nữa nhỉ? Đang khoái.

- Đm, có ở bố cũng đéo cho đâu. Vừa tốn tiền, vừa tốn cơm lại còn bị làm phiền nữa chứ

- Tao nói thế thôi, giờ tao phải về nhà đã, có lẽ giờ ở nhà mọi việc nó rối tung hết lên rồi cũng nên.

- Cút nhanh nhanh cho tao nhờ.

Buổi chiều , trước khi về nhà, nó ghé qua quán trà sữa, mua 2 ly trà nóng đem sang nhà Nhi. Hehe, ít ra cũng phải chuộc lỗi vì đã làm Nhi lo lắng chứ.



Chap 15:

Lò dò xách túi 2 cốc trà sữa sang nhà Nhi. Bây giờ là 2h chiều, chắc là Nhi đang ngủ cũng nên, mặc kệ, cứ vào ( đang máu )

Cửa khóa à? Không sao, đứng dưới gào luôn

- Nhi ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Sao, vẫn chưa có động tĩnh gì . Tiếp tục gọi :

- Nhi ơiiiiiiiii, Nhi ơiiiiiiiiiii

Hehe. Công nhận chiêu này có tác dụng thật, vừa gọi thì Nhi đã chạy xuống rồi :

- A a a a. Sao lại hét to thế, hàng xóm đang ngủ trưa mà.

- Ai bảo tớ gọi không trả lời.

- A a a. Sao mà ghét cậu quá >"<. Hàng xóm biết thì ngại chết mất.

- Thế giờ có vào nhà không hay là lại muốn đứng đây

- Vào nhà đi.

Cầm theo 2 ly trà sữa, đặt xuống bàn , nó nói :

- Xin lỗi vì sáng nay làm Nhi lo lắng. Hehe

Nó cười nhăn nhở

- Xí. Tưởng thế là xong hả. Biết tớ lo đến mức nào không.

Xong Nhi giả bộ giận dỗi, quay mặt đi chỗ khác. Đáng yêu không chịu được ý, lớp 12 rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu

Nó tiến tới, áp đôi tay lạnh buốt của nó vào mặt Nhi và nói :

- Hết giận chưa nào. Chưa hết là tớ cứ áp để như thế đó.

- Á á.Lạnh quá >"<. Bỏ ra đi.

Nghe cái giọng nũng nịu yêu không chịu được.

- Thế đã hết giận chưa nào.

- Hết, hết rồi. Híc, tay cậu lạnh quá à.

- Nó sắp đóng băng rồi đấy.

- Đưa tay đây tớ cầm cho ấm, chứ để lạnh thế dễ bị bệnh lắm đó.

Vẫn bàn tay ấy, vẫn con người ấy, vẫn ánh mắt ấy, sao mà ấm áp và lãng mạn vô cùng

Cầm tay được một lúc thì chợt Nhi nói :

- Chết, còn cốc trà sữa chưa uống kìa. Uống nhanh đi kẻo nguội.

May quá, vẫn còn nóng, nó rất thích xoa tay quanh cốc trà sữa, cảm giác ấm lắm, tuy nhiên vẫn không ấm bằng cái nắm tay của Nhi

Xử lí xong 2 cốc trà sữa, định ngồi buôn với Nhi thêm chút nữa nhưng do việc nhà vẫn còn bề bộn nên nó phải về. Trước khi về, ít ra cũng phải nũng người yêu tý chứ nhể :

- Uống trà sữa của người ta xong thì phải thanh toán chứ nhỉ.

- Hả. Bao nhiêu tiền để tớ đưa.

- Không phải chuyện tiền bạc.

- Thế thì là cái gì?

- Cái này này .

Nó chỉ chỉ vào má.

- Lại .... á. Mấy hôm trước vừa ... mà

- Không cãi. Hôm trước không tính

- Thế thì... lần này từ từ thôi nhé. Tớ...

Chưa để Nhi kịp nói hết câu, nó đã tiến tới, đưa tay vòng qua ôm lấy eo nhi, khóa chặt môi Nhi bằng một nụ hôn ấm áp, đủ để xua tan đi cái giá lạnh trong mùa đông này.( Rút kinh nghiệm lần trước đá lưỡi có lẽ Nhi chưa quen nên lần này nó không làm)

Hôn xong, Nhi ngước nhìn nó với ánh mắt trong veo, nhìn ngộ ngộ y như một con mèo vậy.

- Tớ về đây. Nụ hôn tuyệt lắm đấy. Hehe

- Về nhanh đi, thu xếp công việc rồi phải báo cho tớ đấy.

- Rõ rồi , thưa tiểu thư.

- Xí, học đâu ra cách ăn nói điệu thế hả. Về đi.

Xa rời những phút giây ngọt ngào cạnh Nhi, giờ đây nó lại quay về với căn nhà của mình, ngôi nhà đã từng rất đầm ấm nhưng giờ đây sao mà lạnh lẽo vô cùng.

Bước vào nhà, nhà vắng tanh không có ai. Mẹ thì giờ này đang đi làm rồi, thằng anh thì bảo mấy hôm nữa mới về nhà được, bố thì chắc là....



Chờ mãi cũng đến lúc mẹ về, trông mẹ mệt mỏi và xanh xao hơn ngày thường, chắc là mấy hôm nay phải suy nghĩ nhiều.

Đột nhiên nó cảm thấy thương mẹ quá, thương mẹ từng này tuổi rồi mà vẫn phải nếm chịu cảnh chia ly như vậy ( Mẹ nó 50 tuổi rồi ), vừa thương mẹ, nó vừa giận bố vì đã làm mẹ như vậy. Haizz, cứ nghĩ đến bố là nó lại cảm thấy ứ nghẹn trong ngực, trong tim. Nó không muốn phải chia xa bố nó, nhưng mà giờ đây bố đã quyết định, liệu nó có thể thay đổi được gì nữa đây?

Trước đây, khi xem phim có những cảnh chia ly đầy nước mắt, nó chưa bao giờ nghĩ rằng gia đình mình sẽ có ngày rơi vào cảnh như thế. Vậy mà giờ đây, nó đã trở thành hiện thực.

- Mẹ, trông mẹ mệt mỏi thế thì lên tầng nằm ngủ đi, để con nấu cơm cho.

- Không, mẹ vẫn làm được mà.

- Con bảo không là không, mẹ cứ lên trên đi, nấu xong con gọi mẹ xuống.

- Ừ. Thế cũng được.

Mẹ lê từng bước mệt nhọc lên tầng, tiếng đóng cửa nặng nề vang lên làm nó càng thêm đau lòng. Ngay lúc này, chỉ có 2 mẹ con trong ngôi nhà 3 tầng , lạnh lẽo và ảm đạm...

***

Mấy ngày sau, thằng anh nó về nhà để giải quyết việc gia đình.

Ổng nói gì với mẹ thì nó không biết, chỉ biết lúc sau 2 người quay ra phòng khách, mẹ nói :

- Mẹ quyết định rồi.

- Từ từ đã mẹ, mẹ suy nghĩ lại đi.

- Không. Đó là quyết định cuối cùng rồi.

Với suy nghĩ của một thằng nhóc học lớp 12 như nó thì cũng thừa biết chuyện gì đang xảy ra, mẹ nó đã chấp nhận bỏ bố nó, tức là đã đồng ý kí vào đơn Li dị.

Mặc dù không muốn việc này xảy ra nhưng nó không thể làm gì để thay đổi, vẫn phải cam chịu mà thôi. Đời mà....

****

Mấy ngày sau khi bố mẹ ra tòa Li dị, nó vẫn sống bình thường nhưng cảm thấy hụt hẫng và thiếu mất cái gì đó...

Đúng,ngôi nhà mất đi trụ cột là người đàn ông thì có lẽ là điều kinh khủng nhất.

Tuy nhiên, không vì thế mà nó gục ngã, nó tự nhủ phải kiên cường lên để làm chỗ dựa cho mẹ, mình phải cố sống thật tốt vì mẹ, làm mọi thứ vì mẹ...

Sau khi giải quyết xong việc gia đình, anh nó lại xuống trường tiếp tục việc học :

- Anh đi mày nhớ chăm sóc mẹ đấy, nhớ chưa.

- Em biết rồi mà.

- Mày lớn rồi nên anh cũng không nói nhiều nữa, thôi anh đi đây.

Tiễn ông ở bến xe rồi nó trở về nhà. Căn nhà giờ chỉ còn 2 người thôi à??

Những lúc như này nó lại chợt nhớ tới Nhi, nó rất muốn sang với Nhi, muốn được khóc cho thỏa nỗi lòng nhưng không thể, con trai không thể khóc trước con gái được. Cố kìm nén nỗi lòng, nó tự nhủ như vậy rồi thiếp đi khi những giọt nước mắt vẫn còn chưa khô trên má nó....

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 10:42 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
UPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPP

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 10:53 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
TOPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPP

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 10:58 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
KO AI QUAN TÂM Á

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 02/05/2013 11:01 
Ngoại tuyến
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 02/06/2012 11:36
Bài viết: 800
Đến từ: Làos
NẢNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNN

_________________
[download=yellow]¤MWAP.BIZ¤
THE BEST IN THE WORLD
[/download]
[download=gray]CAUTION:MY WAP
giaitri321.pro
[/download]
[download=red]pro mwap nói ko với gu gồ khi vh. Nói ko vơi canvas khi rs.[/download]
MasterHoàng đã viết:
Ai không thank wapm4u anh căt' Tờ Rym :->~~
(HTC Wizard/O2/WM # 6.5)


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Hiển thị những bài viết cách đây:  Sắp xếp theo  
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời  [ 8 bài viết ] 

Thời gian được tính theo giờ UTC + 7 Giờ


Chủ đề tương tự
 Chủ đề   Người gửi   Trả lời   Xem   Bài viết mới nhất 
Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện tình yêu] Tớ sẽ khiến cậu yêu tớ

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2, 3, 4 ]

Zingproday

35

6659

26/03/2013 13:07

Zingproday Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện cười] Lý do khiến tôi phải... trần "như nhộng"

Zingproday

1

1338

17/04/2013 16:41

Tibu Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Hài hước]Truyện ma kinh dị khiến bạn phải tè ra quần

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2 ]

Tiger01

10

2754

02/11/2015 12:42

Tiger01 Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Câu chuyện khiến cư dân mạng rơi nước mắt

Tibu

8

2275

13/04/2013 16:11

Tibu Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Lòng tôi tan nát vì yêu phải “dân chơi”

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2, 3 ]

trungdaixa

20

3787

31/08/2012 13:40

vohinh Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Tâm sự] Người yêu có thai . Giờ em phải làm sao đây ???

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2, 3 ]

nghiammo1992

23

4793

29/10/2012 20:07

taoladay Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện ngắn] Người con gái ấy sẽ yêu anh đến cuối đời, nhưng em thì không phải.

zNhinCaiGiz

5

2417

19/12/2012 17:29

vohinh Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Trò chuyện - Người yêu chứ có phải bánh chưng đâu!

MrTuan1

0

1068

28/01/2014 08:55

MrTuan1 Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Truyện Ngắn: Ừm ... Xin Lỗi Cậu Và Đã Đến Lúc Tớ Phải Ra Đi Rồi ... Sống Tốt Nhé

NgoHaiThien

0

857

10/02/2014 11:15

NgoHaiThien Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Ngày nối dối năm ấy đã khiến anh hối hận suốt đời.

MrT

0

822

19/07/2012 15:40

MrT Xem bài viết mới nhất vừa gửi

 


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến196 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này.
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này.
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này.
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này.

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:  
Đã tích hợp phpBB® Forum Software © phpBB Group
Vietnamese language pack for phpBB 3.0.x download and support.
CHIASE123.COM - Diễn đàn chia sẻ kiến thức