Nó đang đi chơi với đám bạn của nó thì gặp hắn, nụ cười của hắn ta đã mê hoặc nó. Đứng ngản ngơ nhìn, con bạn huých nó 1 cái - ui da gì vậy con quỷ ? - cái đó tao hỏi mày mới đúng áh .? mày nhìn ai mà say xưa chảy nước dãi ròng ròng kìa – Nhã Linh nói - thật àh ? – nó đưa tay lên quẹt ngang. Làm gì có con quỷ ? - khứa khứa … con bạn cười gian y chang con man nó đang lang thang trên đường một mình thì gặp anh, anh nhìn thấy nó khẽ mỉm cười, nụ cười sáng chói lóa cả mắt. nó cười 1 nụ cười hồn nhiên như con điên khoe đủ 32 răng cửa và răng sữa. nhầm. cỡ 8 cái thôi. Anh tiến lại gần nó. Vẫy vẫy tay, tim nó đập thình thịch. Một chiếc xe tay ga chạy vượt mặt nó. Thắng két lại ngay chỗ anh. Anh lên xe chạy mất hút. Oái.. thì ra là vậy… nó nghĩ mình ham hố quá rồi… hức… ai bảo mê giai đạp làm gì. Nó đang trên đường gặp bạn nó thì lại gắp hắn. lại là cô gái hôm nọ. mà cô ấy xinh thật nhỉ. Cao cũng ngang no, nhưng ko đẹp bằng nó… ( nó hay tự kỉ đó mà, ) nlo1 cúi gằm mặt mà đi. đi gần tới họ cô nghe 1 tiếng " bốp " nó giật mình ngước lên. - đồ tồi – tiếng cô gái khóc nức nở rồi chạy xe đi. Còn nó thì giật mình vội lủi đi thẳng. nó thầm nghĩ " chắc thằng cha này chia tay bạn gái hay sao mà bị ăn tát giồng phim hàn quốc thế không biết… - cô kia ! - hở ? anh gọi tôi ? ( nó giật mình quay lại tay chỉ về phía mình ) - ừh. không gọi cô thì gọi ai ? - anh gọi tôi có chuyện gì ? - xem phim mà không trả tiền àh ? trả tiền đi chứ ? - phim àh ? phim gì ? - hừ ! hồi nãy coi phim tôi bị tát mà đi mất không trả tiền àh ? - anh bị tâm thần àh ? bộ tui muốn xem hả ? chẳng qua là vô tình đi ngang qua lúc đó anh bị tát thôi - tôi không cần biết. trả tiền đây - ơh cái thằng vô duyên như cờ hó thế ? - cô nói gì nói lại xem nào ? - cái đồ mặt dầy , mặt mốc vô duyên, hèn gì bị bạn gái bỏ còn bị ăn bạt tai nữa đáng đời - con bé này – nói rồi hắn tiến lại gần cô, bế sốc cô lên vai – đi theo tôi - đi đâu ? anh điên àh ? thả tôi xuống tôi hét lên bây giờ - đi bồi thường cho tôi chứ đi đâu - đồ biến thái . bỏ tôi xuống. hắn đặt cô lên chiếc phân khối lớn rồi đưa nón bảo hiểm cho cô rồi hắn lao vút. Đến 1 nhà hàng sang trọng - cô sẽ đãi tôi 1 bữa ăn coi như cô đóng tiền xem phim vậy - anh nói quái gì thế ? bộ tôi muốn xem àh - dù muốn hay không thì cô cũng đã xem rồi - anh …. Nhưng tôi không có tiền trả cho nhà hàng này đâu nó sang trọng quá - đó là chuyện của cô tôi không cần biết ? - anh … - anh ơi làm ơn cho 2 lon pepsy,2 tôm hùm luộc, 1 phần cua biển rang me , 1 phần súp bào ngư và 1 lẩu cá la hán , 1 pizza tráng miệng - này ! - gì thế cô bé ? - cấm gọi cô bé. Anh gọi toàn món đắt tiền thế làm sao tôi có khả năng trả. Tôi đi về anh tự xoay xở lấy nhé\ - cô chưa ăn xong mà bỏ đi thế bảo vệ không cho cô ra đâu. Đây có luật riêng đấy - hứ. tôi không tin. Luật gì lạ đời thế ? - ừh nếu cô không tin thì có thể đứng lên đi thử - hứ - nó đứng lên đi, bảo vệ chặn lại - xin lỗi cô không thể rời khỏi đây khi thức ăn chưa được đem lên ạh. - đâu ra luật ngược đời thế ? - dạ của cậu chủ quán của chúng tôi ạh. - cùng lắm là tôi trả tiền không cần ăn là được chứ gì - không thưa cô. mời cô về chỗ cho - hừ. – nó bức bối quay lại thấy hắn ôm bụng cười ngặt nghẽo. – cười đi rồi tắt thở chết luôn đi đồ điên. Cái nhà hàng quái gở - này ăn đi chứ. Không lại tiếc tiền, tôi đã nói là không được là không được mà - anh ăn đi. Hứ ….nó đang ngồi cầm cuốn menu nhẩm tiền.. híc toi 1 tháng lương của mình rồi - tính tiền đi - dạ… 2.698.000 đ… - trả tiền đi chứ - hừ…. tôi tính bẳng ATM. - Vâng chị đánh mật khẩu vào đây ạh. - ừm…. híc.. tháng này đói rồi… nó nghĩ mà muốn mếu - về thôi - hừ - Hừ mãi thế. Để tôi đưa cô về - Không cần. - Thế bắt taxi đi àh ? - Kệ tôi - Nhưng tôi không kệ được. đi thôi Rồi hắn lại bế xốc cô lên xe. Chở thẳng về tới nhà. - ơh sao anh biết nhà tôi - chuyện gì lien can đến cô mà tôi không biết. đưa điện thoại tôi mượn nào - không- nhưng hắn đã giựt mất tiêu. - Này. Tôi lưu tên gì là quyền tôi. Lần sau gặp mà mất tên này cọ chết với tôi - Cái gì thế này " my love " áh ? anh bị thần kinh àh ? nó vội bấm delete… anh giành lấy máy. - Đã nói cấm xóa mà, vô nhà đi. Mai gặp - Không. Tôi không muốn gặp anh - Tôi muốn là phải được cô không được ý kiến - Anh nghĩ anh là ai thế - Là ai sau này cô sẽ biết. bye. Ngủ ngon my love - Đồ tâm thần Hức đi toi gần 1 tháng lương ức chế quá. ở đâu ra cái loại tâm thần bị hoại tử này thế không biết. 1 sms của my love - ngủ chưa my love - Này. Anh muốn gì thế. Đồ điên… - đã bảo là em không được ý kiến rồi mà. Lý Tiểu Nhã. Mai 18h gặp. không gặp là em chết với anh - Khùng - ăn nói thế àh ? mai không gặp thì biết tay Sáng nay nó lết thết đi làm mà nghĩ tiếc số tiền hôm qua. 10g pm… 1sms giao dịch từ ngân hàng " quý khách vừa được cộng them 5.000.000 do Gia Thiên Ân nộp " Oái ? Thiên Ân nào thế nhỉ ? nó gọi vội lên tổng đài thì tông đài chỉ cho biết là người này chuyển cho cô lúc 10g thôi… cô gọi về gia đình chẳng ai biết hết 1 sms - Tiểu Nhã. My love của anh. Em đang làm gì thế ? - nham nhở vừa thôi cha. Con đang làm, đang điên đầu đây. - thế àh, tối nay gặp an hem sẽ hết mệt. thế nhé 17g30 - my love. Anh đến rồi ra đi nào - anh dợi đi hẹn 6h thì 6h tôi mới đi - tính trã đũa àh ? - không, có quy tắc hết. đợi 30p đi nhé - ok thế anh vô nhà - không được ba mẹ tôi hỏi tôi trả lời sao ? - đó là chuyện của em , ai bảo kêu anh dợi - thôi thôi.. được ròi, anh ra ngoài đợi tôi 5p – cái tên đáng ghét. Mình mắc nợ hắn hả trời- đi thôi - ái chà hôm nay đi chơi với anh đẹp trai như anh co`1 khác. Tươi quá nhỉ. Nói rồi hắn bế cô lên xe - thả tôi xuống. tôi tự lên được - anh thích thế’ - này anh muốn gì đây sao phiền tôi mãi thế - phiền lắm àh ? vậy mình kết hôn nhé. Hết phiền…n khúa khúa…. - Đồ điên, anh biết gì về tôi mà đòi cưới. tôi biết gì về anh mà cưới với chả hỏi. với lại tôi còn nhỏ anh hỏi cưới papa và mama tôi không đồng ý đâu. Đừng mơ. - Thật không. Nếu họ đồng ý thì em cưới anh nhé - Xì… anh đang mơ àh ? nói đi anh đã biết gì về tôi nào ? - Sao không ? nghe nhé … Lý Tiểu Nhã 20 tuổi nhà ở đó đó… - Xời ơi thế mà cũng nói. Thế thì anh thua chắc rồi. anh hoàn toàn mù tịt về tôi - Ai bảo em thê. Em đợi kết quả từ anh nhé. Hehe….này đưa điện thoại đây - Gì ? điện thoại tọi mà anh đòi kiểm tra àh. Anh lấy tư cách gì thế? - Là người yêu em- hắn giật cái túi xách lấy cái điện thoại- này. Sao dám lưu lại là thằng khùng thế hở. dám làm thế àh ? - Có gì mà không dám . anh là cái gì của tôi cơ chứ ? - Là người yêu. Không được ý kiến nữa - Quái quỷ thật đấy- nó lèm bèm mà tức ói máu. - Này - Gì ? - Ăn nói thế àh ? anh gọi là phải dạ nghe không. - Anh lại lên cơn rồi đó. - Két tttttt…….- anh thắng gấp lại – cô gái hôm bữa xuất hiện cười nửa miệng - Thì ra anh từ chối tôi vì con bé nhà quê này àh? - Ăn nói cho cẩn thận không thì đừng trách tôi – hắn gằn giọng - Thì sao chứ ? hừ…anh mất gu thẩm mỹ từ khi nào thế ? - Cô im và biến ra khỏi chỗ này ngay lập tức không thì đừng trách tôi sao không khách sáo. Cái tát hôm nọ là tôi để yên cô đánh. Để trả nợ cô vì tình cảm cô dành cho tôi. Còn giờ thì tôi có thể giết cô nếu cô dám nói thêm 1 lời đấy. cô ấy là vợ sắp cưới của tôi. Mình đi thôi em. – hắn bế cô lên xe. Hôn lên môi cô nhẹ nhàng. Cô mở mắt tròn xoe ngơ ngác…. B rừm….. - Anh mới làm gì vậy ? - Hôn em, thì ra em chưa biết hôn àh ? - Anh …. - Đến nhà rồi. trả em cho ba mẹ em đấy. lại đây nào ? - Muốn gì nữa đây anh 2 - Cho anh hôn em 1 cái. - Biến thái - Àh này - Sao hả anh ? - Ôi êm tai ghê - Gì ? - Lại bắt đầu rồi đó. Mai mốt có đi đâu thì gọi anh. Anh sẽ chở em đi. Đừng đi 1 mình nhé. - Sao lại thế - Vì anh nghĩ cô ta sẽ trả thù em. Cẩn thận nhé bé - Cô ta là gì mà dám đánh em chứ ? - Cô ta là Mỹ Duyên. Duyên yêu anh say đắm từ hồi phổ thong. Hôm em gặp cô ta đánh anh là vì anh nói với cô ấy anh sắp lấy vợ - Có quỷ nó mới lấy thằng âm binh như anh - Vậy em là con quỷ đó rồi - Anh mơ àh - Không là thật. mà này mình đổi cách xưng hô đi. Anh và em quen nhau cũng lâu rồi mà em cứng nhắc quá. - Không. - Không àh ? em chuẩn bị tinh thần đi. ba mẹ em sắp gả em cho anh rồi đấy. - Điên quá rồi nghen anh. - Thôi anh về em nhớ những lời anh dặn đấy - Vâng Anh về rồi cô mien man với bao suy nghĩ. Cô nhớ lại nụ hôn đầu tiên của mình. Cô khẽ mĩm cười hạnh phúc - con kia mày đứng lại cho tao - các người là ai ? sao chặn đường tôi. - Mày cũng nhanh quên quá nhỉ. Mà cũng đúng thôi. Đang say đắm với hoàng tử của tao quá mà. Mày biết mày có tội gì không ? lên tụi bay - Các người buông tôi ra - Buông àh ? bốp… 1 bạt tai nảy lửa.mày cướp người yêu tao mà dám lớn giọng àh ? mày thích trai lắm đúng không ? tao sẽ cho mày biết thế nào là đàn ông nhé.. đưa nó lên x echo tao.. - Không buông tôi ra. - Kháng cự àh ? cho nó 1 thuốc mê đi. ít thôi để nó ngủ tới đó là được rồi - Không… xịt.tt….rồi cô ngất. - Đưa nó ra đây. Ngủ ngon quá ha côn em - Các người buông tôi ra. Cứu tôi với - Có trời mới cứu được mày…. Để tao cho nó 1 bài học rồi tới lượt bọn mày làm thịt nó. Cho mày chừa tật mê hoạc đàn ông đi. vì mày mà anh ấy bỏ tao - Không buông tôi ra cứu tôi.. ai cứu tôi với…hự…. chát…. Bốp….cô ôm bụng vật xuống nền cỏ….. - Tới tụi mày đó. Cho nó nếm mùi đi. - Không ! Thiên Ân ơi cứu em …. Không á á á….- bộ đồ trên người cô bị 3 thằng con trai xé tan tành… - Không… buông tôi ra….buông ra… giọng cô khan đặc…. cô lịm dần trong đau đớn Những tiếng cười khả ố xung quanh, khói thuốc ngột ngạt. mảnh đồ còn lại trên người cô bị x era thì cùng lúc đó 1 bóng người tiến đến…. - bốp bốp…. bốp … - Nhã Lin hem lấy áo khoác mặc cho Tiểu Nhã đi. - thiên Ân sao anh biết ở đây - *** má. Tại sao mày dám làm vậy với cô ấy. cô ấy là người tao yêu, mày yêu tao vì cái gì ? - em yêu anh thật mà - nếu mày yêu tao thì mày đã không bị đồng tiền của tao bỏ ra cho thằng bạn tao đi với mày thì mày đã không bỏ tao rồi. con chó. Bốp… Thiên Ân tát cô gái. Lấy ca axit cho tao - không. Em xin anh Thiên Ân - tao đã nói với mày ngay từ đầu rồi. mày còn dám đụng đến cô ấy sao ? mày đụng đến Tiểu Nhã là mày đụng đến tao. Nên tao không thể tha thứ cho mày. - Em van anh Thiên Ân em không như vậy nữa - Hừ … để mày sống mày tiếp tục hại người sao ? cũng may là tao đến kịp lúc nếu không thỉ Tiể Nhã đã bị lũ bạn khốn nạn của mày hại đời rồi - Không anh hiểu lầm rồi. - Này thì hiểu lầm… anh hắt ca nước lên mặt cô ta. Cô ta hét lên. Tôi không hủy hoại nhan sắc cô đâu. Nhưng dù sao cô cũng phải trả giá cho hành động của mình. Có tiếng còi hụ của cảnh sát… - Em xin anh, Tiểu Nhã. Làm ơn tha cho tôi - Hừ con khốn. mày làm thế với bạn tao mà còn xin tha ưh? Để pháp luật trừng trị mày - Mời các anh chị theo tôi về đồn… - Các cô đưa cô bé lên xe đi Tiếng còi xe hú chạy đi. Tiểu Nhã sau khi thức giấc vỗi ôm chầm lấy Nhã Linh khóc òa như một đứa trẻ. Thiên Ân vội ôm cô vào lòng - Anh xin lỗi. là tại anh. Cũng may là em không sao. - Vâng. Sao anh biết vậy ? - Nhã Linh thấy và đi theo . - Tao vừa chạy theo vừa lấy đện thoại gọi cho Ân và công an. Cũng may là đến kịp. nếu không thì… - Cám ơn mày. Tao sợ quá - Mày nên cám ơn Ân kìa. Nếu Ân không xông vào cứu mày thì tao không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. - Cám ơn anh Thiên Ân - Anh chỉ cần em lấy anh thôi. Không ơn nghĩa gì hết - Anh khôn nhỉ…. Em vẫn còn nhỏ mà. - Nhưng ba mẹ em đã dồng ý gả em cho anh rồi đấy - Thôi đi. xạo quá… ba mẹ em đâu ? - Hai bác mới biết chuyện đã tới rồi. giờ thì ba mẹ mày đang ở ngoài nói chuyện với công an chờ mày tỉnh để lấy lời khai đó. Để tao ra kêu họ vô - ừh… anh này - sao em ? - cám ơn anh nhé… - không có gì… em nằm nghỉ đi. anh đặt lên môi cô 1 nụ hôn. - Anh hư quá. Sauk hi công an lấy lời khai và ra về. gia đình Thiên Ân và Tiểu Nhã cũng đã có mặt đầy đủ. Mẹ Tiểu Nhã nói. - Đây là gia đình bác Thiên. Mẹ và gia đình bác ấy đã có hôn ước cho hai con rồi. ba mẹ đang định nói cho con biết khi con tròn 20 tuổi. nhưng ai dè con và cậu ấy còn gặp nhau trước khi ba mẹ tính nói cho con biết - Hihi… là con đi gặp Tiểu Nhã trước mà bác Ba Thiên Ân nói - tôi muốn sau khi cháu Nhã ra viện sẽ cho tổ chức lễ cưới luôn - vâng. Tùy bên gia đình anh chị. Con thấy sao hả Nhã ? - con con… - đồng ý đi mà em…. - Dạ thế thì con xin tủy ý ba mẹ quyết định ạh.. - Hay … hay lắm… có thế chứ. Chúng ta cùng chuẩn bị cho đôi trẻ thôi. - mọi người cùng vỗ tay. Thiên Ân hôn Tiểu Nhã một nụ hôn say đắm - Anh đã nói làn sẽ cưới được em rồi mà.. - Anh khôn quá nhỉ - Không khôn sao lấy được em ? hihi… 1 đám cưới trang trọng được diễn ra sau 3 tháng. Đêm tân hôn: - lần này em khỏi vùng khỏi tay anh nhé còn trốn anh k ? anh ôm eo cô và nhẹ hôn lên đôi má - sao không chứ ? cô vùng khỏi tay anh chạy xung quanh phòng tân hôn - chạy àh. Anh mà bắt được là em chết với anh - hihi… ôi buông em ra - chạy àh ? chạy nè… chạy nè… hết chạy chưa ? - ôi em nhột quá buông em ra … em thua rồi.. không chạy nữa đâu…. - Anh yêu em Tiểu Nhã - Em cũng yêu anh Thiên Ân….. Họ cùng nhau tận hưởng hạnh phúc đêm tân hôn. Và cùng nhau sống hạnh phúc đến đâu thì giờ chưa biết. vì năm nay Thiên Ân 35 tuổi còn Tiểu Nhã thì 29 tuổi…… The end.
_________________ Không quan trọng bạn có làm được hay không. Quan trọng bạn có làm hay không Fox Knight
|