Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:02

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 1 + 2
“ê, My chờ tao với ”
Không cần quay mặt lại My cũng biết ai vừa gọi mình. Đó là Hà_cô bạn học cùng lớp.
Hà : chiều nay mày đi sinh nhật chung tao nha ?!
My : không được
Hà : mày chưa biết là sinh nhật ai mà đã vội từ chối sao?
My : vậy mày nói đi sinh nhật ai nào???
Hà : Đăng_ hotboy lớp mình đó. Mà Đăng không mời mày sao?
My: ừm! không mời
Hà : vậy thì mày đi chung với tao
My : chiều nay tao còn cả khối việc phải làm. Tao không đi được. vả lại tao ko đi đến nơi đó đâu. Nó đối với tao là quá xa xỉ.
Hà : mày lại……. thì mày nghĩ 1 bữa làm có sao đâu ?
My : đối với mày thì không sao nhưng với tao hì có sao. Ko tranh luận với mày nữa tao phải đi đây , trễ giờ làm của ta rồi.
Chap 2
My xuất thân trông gia đình bình thương nếu không gọi là nghèo khó. Cha là tài xế xe ôm, mẹ may gia công .
Công việc của ba và mẹ đều có thu nhập không ổn định nên cuộc sống gia đình rất bấp bênh. My còn 1 em gái tên Trân đang học lớp 9 chuẩn bị thi vào lớp 10.
Muốn chia sẻ gánh nặng phụ ba mẹ nên My vừa đi học vừa đi làm. My hiện là học sinh lớp 12. thành tích học tập của My rất “đỉnh “. My luôn sống thật với chính mình. Trái với My, Trân là cô gái đua đòi, ăn chơi. Trân là trung tâm rắc rối của gia đình.
Đồng lương ít ỏi của ba mẹ lo cái ăn cho gia đình đã khó huống chi lại lo cho 2 chị em My ăn học. Biết được cái khó của gia đình My đã cố gắng học tập và đi làm thêm. Công việc My làm cũng khá đa dạng. từ rửa xe, đến chạy bàn + dọn bàn quán nước, rủă bát đĩa ở quán ăn, …..
My làm tất cả công việc có thể làm để trang trải học phí và phụ giúp 1 phần cho gia đình.
Trân : mẹ cho con xin 200k
mẹ : làm gì mà nhiều vậy con??
Trân : thì đóng tiền học thêm.
mẹ : mới tuần trước mẹ cho, giờ con lại xin nữa???
trân : thì tiền đó đóng tiền học toán rồi, giò phải đóng tiền học anh văn mà.
mẹ : giờ mẹ không còn tiền. hay là con nói với cô hay thầy dạy là vài bữa nữa rồi mẹ cho tiền đóng.
Trân :ko được đâu mẹ à. nếu hôm nay con mà không đóng là cô ko cho vào học đâu.
mẹ : vậy con chờ chút để mẹ ra đầu hẻm mượn mấy người quen.
Chi mẹ quay về , Trân cầm tiền trong tay chạy vội ra khỏi nhà. Lâu lâu, Trân lại xin tiền không đóng tiền hoạ thêm môn toán thì lại anh văn, hoá , lý. Nhưng thật ra Trân chẳng đóng cho ai vì Trân chẳng học thêm môn nào. số tiền lừa mẹ , Trân đổ vào các cuộc cá độ game, và chơi game, online cùng đám bạn.
Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 3 + 4
Chap 3
Sau giờ tan học My chạy vội về nhà thay đò rồi đến chỗ làm.hôm nay thứ 6 My phụ quán ăn. Công việc của My là chạy bàn và lau dọn.
My được trời ban cho dáng người khá lí tưởng. chiều cao rất ” khiêm tốn ” 1m68 , gương mặt thân thiện , cặp mắt to tròn đáng yêu. Và nụ cười luôn luôn nở trên môi. đặc biệt, tuy nhà nghèo phải làm việc nhưng My ” sở hữu” làn da đẹp như mơ. My là cô gái xinh đẹp , dễ thương, thông minh và cũng đầy cá tính và đôi lúc rất dịu dàng.
Cô gái dễ thương , xinh đẹp như My sau giờ học là phải đổ mồ hôi vì công việc. sau chi quán ăn đóng cửa thì My rửa chén , lau dọn đến gần 11h khuya thì ra về.
về đến nhà tuy khuya nhưng mẹ vẫn ngồi may , ba phụ cắt chỉ, Trân đã ngủ. mõi lần thấy thế My mong tìm được công việc ổn định có thu nhập để ba mẹ không phải cực. my ươc mơ sẽ trở thành nhà kinh tế giỏi nhưng đôi khi nhìn vào hoàn cảnh gia đình My lại không dám nghĩ đến ước mơ đó.bởi nếu thực hiện ước mơ phải vào đại học mà gia đình My kinh tế quá hạn hẹp . My không muốn ba mẹ phải cực thêm.
Ba : My, con định sau này thi vào trường nào ?
My: chăc là con sẽ tìm 1 việc gì đó làm ba àk
Ba : không đwocj con phải tiếp tục học
My : nhưng….
Ba : ba mẹ mẹ sẽ cố gắng lo cho 2 chị em con ăn học đến nơi đến chốn. con nên nghĩ làm đi để tập trung vào học, năm nay lớp 12 rồi.
mẹ : mẹ thấy ba nói đúng đó My. Con đừng vì đi làm thêm mà sa sút việc học.
My : không sao đâu. Ba mẹ đừng lo. Con có thể làm tốt mọi việc mà. Hihihiihi,,,,,,,yên tâm đi mà. Con không làm ba mẹ thất vọng đâu. Cũng trễ rồi ba mẹ đi ngủ đi, mai lại làm tiếp.
Chap 4
Căn nhà nhỏ của My chẳng có gì quý giá ngoài chiếc xe máy đã già theo năm tháng của ba chạy xe ôm, chiếc máy may hay ” dở bệnh ” của mẹ, và chiếc xe đạp già nua mà hằng ngày My đi học. đối với My chiếc xe đạp như người bạn đồng hành vì thế My rất trân trọng nó.
Mỗi sáng My muốn chở Trân đi học vì cũng cùng đường nhưng Trân luôn từ chối. có lẽ vì Trân cảm thấy xấu hổ khi ngồi trên chiếc xe đạp quá cũ kĩ của chị. từ nhà đến trường cũng khá xa. Đó là một đoạn đường gần 2 km. miễn cưỡng lắm Trân mới để ba chở đi học. bởi chiếc xe của ba cũng không đẹp đẽ gì.
Ba chở Trân cách trường 200m thì Trân xin đi bộ vì cho có thể thao . nghĩ con mình nói thật nên ba Trân quay xe đi ra bến xe chờ đón khách. Ông đâu biết rằng Trân sợ bạn bè thấy mình ngồi trên chiếc xe cà tàn đi học nên mới nói gạt ông.
Sáng My đạp xe đến trường thì chiếc xe lại” bệnh”. Trong chiếc áo dài My lệch thệch gắng lại sợi dây xích . sau khi chiếc xe được trị xong bệnh có thể tiếp tục đi tiếp thì…”rầm”…. một chiếc xe máy do tránh 1 cậu bé băng vội qua đường nên tông thẳng vào xe My.
Cú va chạm mạnh và hậu quả là xe My cong niền.may mà My và người lái xe đều không sao.nhìn chiếc xe My thấy sót.
” có sao ko em?? Xe em hư rồi, bên kia đường có tiệm sửa xe kìa.dẫn xe qua đó sửa anh sẽ bồi thường thiệt hại cho em. Mà em có sao không?”
My: không sao. Anh cũng không sao chứ?? Anh cũng đâu muốn chuyện này xảy ra. Coi như em thiếu may mắn hôm nay. Anh có việc gì thì đi đi. Không cần lo .
My đúng dậy nở nụ cười thân thiện rồi dẫn xe qua tiệm sửa xe bên đường. sợ trễ học nên My dân xe vào nhờ bác 5 sửa rồi chạy vội đến trường.
Nụ cười của My để lại ấn tượng trong anh chàng tông xe My. Anh ta vào tiệm sủa xe của bác 5. bác 5 nhìn chiếc xe của My lắc đầu ngán ngẩm.
bác5 : con pé này , chiếc xe như thế này mà nó chưa chịu cho nghỉ hưu.
” bác sủa lại dùm. Bao nhiêu tiền cháu sẽ trả”
Bác5: cậu tên gì và quan hệ sao vớ co pé mà đòi trả tiền sửa xe cho nó ??
” dạ, cháu tên Trường. cháu và cô gái lúc nãy không có quan hệ gì. chỉ vì lúc nãy cháu tránh người băng qua đường nên….”
Bác5 :nói thiệt cậu, chiếc xe này mà sữa tôi cũng không biết phải bắt đầu sửa ở đâu trứơc nữa,
Trường : sao vậy bác ???
Bác 5 :thì tại nó cũ quá rồi, già quá rồi. xưong yếu hết giờ lại gãy chân . biết sửa chỗ nào ( thở dài)
Trường : vậy bác có chiếc nào mới bán cho cháu . kho nào cô gái đó quay lại đây lấy xe thì bác nói là cháu đền cho cô ấy.
Bác5:nó không lấy đâu. Lân trước có một người cũng va cham với nó, người ta cũng có ý tốt muốn đền cho nó chiếc xe mới nhưng nó từ chối. nó nghèo nhưng nó không tham. Nó là cô gái tốt. xe ơi là xe. Tao già mà có vẻ mày mày còn già yếu hơn cả tao.
Trường : bác ơi, hay là bác tìm swonf xe hao hao giống như thế này nhưng còn cứng , rồi gắn 1 ài phụ tùng cũ còn xài được xen lẫn vào cái mới. như thế chắc là được.
Bác5 : bộn tiền đó cậu trai trẻ
Trường : không sao. Bác cứ làm xe bao nhiêu tiền cháu sẽ trả.
Trường móc bóp đưa bác 5 500k .
Trường : cháu đưa trước bác. chiều cháu sẽ quay lại đưa thêm nếu thiếu. bây giờ cháu phải đi học. nếu bác không tin cháu sẽ đưa bác giữ thẻ sinh viên của cháu . không thì giấy CMND.
Bác5 : thôi cậu đi học đi.tôi không giữ mấy thứ đó đâu. Tôi lu bu sửa xe lỡ làm mất thì lấy đâu đền cho cậu.
Quay xe đi Trường vẫn lưu luýên nụ cười của cô gái trẻ. nụ cười ấy thân thiện và đôi mắt tròn xoe, long lanh như 2 giọt sương sớm của cô gái ấy.
Trường là sinh viên năm cuối trường đại học kinh tế. gia đình như thế nào thì từ từ sẽ biết.
Trường là anh họ của Đăng_bạn cùng lớp My.

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:03

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 5 + 6
Chap 5
My ngồi trong lớp học chỉ tập trung học nên không nhớ đến chiếc xe của mình đang nằm trong tiệm sửa.
Đâu đó trong lớp đang bàn tán về sinh nhật của Đăng.
Đăng là con nhà giàu có, chịu chơi, ăn xài không tiếc của, lại được bà mụ khéo nặng hình hài khi lọt lòng nên Đăng có gương mặt rất baby. thế nên trong mắt các cô gái Đăng là một hoàng tử.
Đăng không chỉ nổi tiếng là một hotboy mà còn nổi tiếng vì là “đàn anh” trong trường.
Thành tích Đăng lập được sau 2 năm ở trường là: tụ tập đánh nhau bị làm việc với giám thị 1 tháng không dưới 4 lần . vì tuần nào cũng tổ chức đánh nhau từ trong ra ngoài trường. bị đuổi ra khỏi lớp vì tội gây rối. …..( nói chung là rất nhiều ) nhưng giám thị làm việc thì làm mà nó chẳng bị gì. cuối năm hạnh kiểm vẫn khá tốt, lên lớp đều đều. vì nó là” thứ thiệt mà”. Xin đảm bảo nhà trường chỉ bao che nó hạnh kiểm thôi còn thành tích học tập của nó thì không hề. nó đâu phải là dạng đầu to óc trái nho. Nó học cừ lắm nhưng cũng **** làm biếng.
Điều khó chịu ở nó là nó là thằng con trai có tính tình cực kì khó ưa. nó nói chuyện rất ngông. Khinh người ,Kiêu ngạo, ngang ngược, ngông nghêng. Nó là như thế.nó chỉ làm những gì nó thik, còn không thì miễn bàn,. Dù việc đó có ảnh hưởng đến ai thì đã không thik thì ko bao giờ làm, và thêm nữa nó nhậu cũng đỉnh
Điều ghi điểm của nó là tuy đẹp trai nhưng nó không bao giờ đi cua gái , hay chơi trò hái hoa, hút nhuỵ. Nó rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm. và kết quả là đám bạn trong nhóm nó đều có đôi, nó thì vẫn lẻ loi một mình. ( chắc định sống theo phương châm : quyết không yêu để tiền đi nhậu. sống 1 mình cho gái thèm chơi …..hihi….)
Ở trường nó và My như chó với mèo, cả 2 luôn bất đồng ý kiến với nhau. Mà cũng không phải vì vậy mà sinh nhật nó không mời My. chỉ vì nó không thik mời nhiều người nên nó chỉ mời vài người bạn thân. Và Hà là ngoại lệ vì Hà là bạn gái của Tính_bạn thân chơi chung nhóm Đăng.
11h30, tiếng trồng tan trường vang lên. My mới giật mình nhớ lại chiếc xe đạp. nhưng hiện giờ trong túi My còn đúng 5k thì làm sao đủ tiền lấy xe.lần này xe My ” bệnh nặng ” nên chắc là tiền “thuốc “đắt lắm. dù sao thì chiều nay My mới lãnh lương ở chỗ làm. My chạy bộ 2km về nhà thay đồ, ăn cơm và chạy bộ đến chỗ làm.
My : lãnh tiền rồi lại lấy xe sau.
Nghĩ như thế nên My cuốc bộ mấy cây số. công việc của My hiện giờ ngoài phụ quán ăn còn đi rửa xe, phụ quán nước vào chủ nhật.
lịch làm vi
ệc của My cụ thể như sau :
Từ thứ 2 đến thứ thứ 7, 1h đến 5h rửa xe.; 5h30 à tối, phụ quán ăn
chủ nhật : phụ quán nước cả ngày.
Là con gái làm việc rửa xe mướn nên trông My có vẻ khá bụi bặm. làm việc nào My cũng hay gặp người quen nhưng My vẫn thấy bình thường và làm việc cũng bình thường.
5h My đang chuẩn bị nghỉ thì có chiếc xe vào rửa ( Trường vào rửa xe đó). My vui vẻ mời vào và bắt đầu công việc.
Trường thấy cô gái lúc sáng bị mình tông xe đang rửa xe cho mình. Trưòng cũng không chắc là có phải hay không. Vì chỉ mới gặp có 1 lần. nhưng Trường nghĩ chắc là phải vì nụ cười mà My chào khách rất giống nụ cười lúc sáng cô gái cười với Trường , và cả đôi mắt tròn xoe long lanh nữa.theo Trường nghĩ thì đúng là cô gái lúc sáng.nếu phải thì Trường khó có thể tin đựơc cô gái mảnh mai lúc sáng lại làm công việc rất đàn ông này.
My lo rửa xe nên không để ý đến vị khách cuối cùng này. Xe rửa xong ông chủ cũng bước ra giao tiền lương tháng nuỳ cho My..
trường : em gái gì ơi !!
my : anh kêu em à ??
trường : khong nhớ anh sao?? Lúc sáng anh đã….
My : à!!
trường : xe em đâu mà em đi bộ??
my : em chưa lãnh tiền lương nên phải đi bộ. giờ lãnh lương rồi có tiền về lấy xe hi hi..hihi…thôi chào anh nha.
Nhanh như con sóc My chạy vội đi. Trường đã trả hết tiền xe cho bác 5 . nhưng có lẽ My chưa biết. My chạy vội đến lấy xe để còn đi làm nữa.
My : bác 5 ơi cho con lấy xe
Bác 5 : uhm. Con lấy xe về đi. thấy con không đến ta còn tưởng con bỏ của lấy người luôn rồi chứ.
My : bao nhiêu tiền vây bác ??
Bác5 : 379k , àk mà có cậu thanh niên nói là tông xe con nên cậu ta trả hết tiền rồi. con lấy xe về đi
My : hãh??? _nó há miệng vì quá ngạc nhiên trước số tiền lớn._ cảm ơn bác thưa bác con về.
ngạc nhiên cũng có nhưng nhìn kĩ lại chiếc xe nó hiểu tại sao lại có số tiền lớn như vậy. và việc của nó là tiềm anh chàng đó để gửi lại tiền. nó không muốn mang cái ơn to đùng đó. Vì nó biết tại xe nó cũ kĩ nên anh ta phải đền bù số tiền lớn như vậy. không thể suy nghĩ thêm nữa vì nó phải đi đến phụ quán ăn, giờ này là cao điểm nó đến trễ sẽ bị la.
Chap 6
Sau một ngày vật lộn với công việc nó cũng đựơc nghỉ ngơi. Trên đường về nhà nó thấy người ta bán gà con ở chợ đêm, nó ghé mua 4 con đem về nuôi. Nhà nó gần 1 con kênh rộng nên nó sẽ nuôi chúng gần đó.
My : thưa ba, mẹ con đi làm mới về
mẹ : gà đâu mà con xách vậy??
my : con mua đó mẹ. ba ơi chúng ta sẽ đngs chuông nuôi chúng cạnh bờ kênh nha ba???
Ba : uhm. tối nay con cột chân chúng vào đâu đó đỡ đi. Mai ba tranh thủ đóng cho chúng cái chuồng .
* * *
mẹ : con tắm rửa thay đồ rồi ăn cơm, tranh thủ còn học bài làm bài nữa.
my : vâng thưa sếp hihi..hihi…..
My làm xong mọi việc và đem tất cả số tiền mình có ra đếm để còn tìm người ta trả lại tiền sửa xe. Trân đã ngủ được một giấc sâu. My mong sao mình cũng thể ngủ ngon như Trân,nhưng không thể được. vì đi làm về khuya , học bài xong cũng gần 2h sáng. Mà My phải dâỵ vào lúc 4h30 để phụ mẹ nấu cơm sáng. mối ngày My có 2 đến 2tiếng 30 phút để ngủ. có lẽ đó trở thành thói quen nên My cũng thấy bình thường. ( hic. bảo đảm 1 ngày tui ngủ không dưới 10 tiếng. cô gái này tài thật)

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:05

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 7 + 8
Chap 7
Sáng My dậy sớm chuẩn bị cơm sáng phụ mẹ. sau đó chuẩn bị đi phụ quán nước . hôm nay chủ nhật mà.
mẹ : My ơi, hôm nay con chịu khó đi nhờ ba đưa đến nơi làm nha. Hôm nay mẹ có việc cần sử dụng xe đạp
my : dạ. ba ơi cho con đi ké nhé
ba: dạ thưa cô 2._ ba nói cười với My. My thik như thế vì được nhìn thấy ba vui mà.
Trên đường đi ba và My trò chuyện rất nhiều.
Ba : my àk . có chi nào con thấy xấu hổ hay tủi thân vì sinh ra trong gia đình nghèo khó như nhà mình ko con ???
My : hi..hi..hi…đến chỗ con làm rồi ba ơi.
Nó không trả lời nên ba nó thất vọng lắm. bước xuống xe nó nhét vào tay ông tờ giấy nhỏ rồi chạy vào làm. Ba nó quay xe ra bến xe khách. Ông cảm thấy buồn.
Ra đến nơi ông mới mở tờ giấy con mình đưa ra đọc.
” ba ơi, con yêu ba lắm. con tự hào vì đuợc làm con của ba và mẹ
Kítên
Con gái của ba_My ”
những giọt nước mắt lăn trên mi ông, ông thấy hạnh phúc. Và đó là những giọt nước mắt hạnh phúc của ông.
một người khách nữ bước đến đi xe. tuổi cô gái chắc cũng trạc tuổi My
ba My : đi xe không cháu??
Khách nữ : ông đi xe ôm à ??
Ba My : vâng. Cháu đi đâu lên xe chú chở.
Ông vẫn niềm nở chào đón khách. Nhưng người khách bỉu môi nhìn chiếc xe ông
Khách nữ : xe của ông già hơn ông già của tôi ở nhà nữa. đêm zô bảo tàng được rồi đó ông.
Cô gái bước qua chiếc xe bên cạnh . ba My chỉ biết lặng thinh trước câu nói đó. Đâu đó các bác tài xế khác mỉm cười thầm trong bụng.
cả ngày hôm đó chăng ai đi xe của ông. trời vào chiều, người tan tầm ra đông. người đón xe đi về, đi công việc cũng lắm, nhưng chẳng ai đi trên chiếc xe cũ kỉ của ông. ộng định ra về thì có chàng trai trẻ bước đền đi xe. Đó là Trường.
trường : bác ơi. Bác có đi xe không ạk???
ba My : cậu không chê xe tôi cà tàn hay sao?
trường : cũ mới thì cũng là xe cả. chỉ là phương tiện đi lại thôi mà
ba My : nếu ai cũng nghĩ như cậu thì tốt cho tôi quá. Mà cậu đi đâu.?
trường : dạ cháu đến quán nước Teen X
Ba My : 25k.
trường : dạ
teen X là quán nứơc My đang làm việc. đến nơi Trường móc trong bóp ra tờ 100k trả tiền xe. Ba My lúng túng
ba My : thú thiệt với cậu , từ sáng giờ tôi không có chở ai. cậu là người đầu tiên nên tôi không có tiền thối lại. cậu có tiền lẻ thì cho tôi xin. Coi như tiền xăng cũng được.
Trường lục lại trong bóp : bác ơi con còn có tờ này là lẻ nhất . không sao bác cứ giữ đi .cháu không cần tiền thối đâu
Nói rồi Trường chạy nhanh vào quán. Ba My không biết phải làm sao nên dù muốn dù không thì ông cũng phải nhận lấy và quay xe ra về.
Vào quán Trường kêu ly cafe nhâm nhi và mở laptop online, chit chat , xem tin tức,…
Gia đình Trường rất giàu có, có công ty riêng. Dù là sinh viên nhưng thời gian của Trường khá thoáng: đi học , đi chơi, rãnh rối thì uống cafe online, …..thành tích học tập thì miễn bàn. Trường là học sinh giỏi từ lớp 1à 12. mấy năm đại học thì nôỉ tiếng là thần đồng_hotboy
Quán đang đông nên My không thấy người mình đang tìm _Trường. 7h tối .
My ra về và lúc này Trường cũng ra về.vừa ra đến cổng thì 2 người đi ngang qua nhau mà không nhận ra nhau.
Không ai để ý ai nên cứ thế mà bước qua. Trường có cảm giác gì đó với người vừa đi ngang qua nên quay lại. lúc này , My cũng làm rớt chìa khoá xuống đường nên quay lại nhặt . và Trường và My cùng cúi xuống nhặt.
My : cảm ơn
trường : không có gì
trường nhận ra My nhưng My không nhìn người nhặt hộ mình chìa khoá nên không nhận ra Trường. rồi My ngước lên thì,,,,,,,,,
my : anh là….
trường : cô pé rửa xe ( cười )
my : hên thật em cũng đang tìm anh. Xem như mình có duyên
trường : ừm , mà em tìm anh làm gì??
My: trả anh lại nè_vừa nói My vừa trả lại tiền cho Trường.
trường : sao lại trả lại. anh bồi thường thiệt hại cho em mà
my : nếu anh không xui xẻo đâm vào người bạn già ( xe đạp) của em thì chắc anh không tốn tiền vậy đâu. vả lại em không muốn mang ơn người khác.
Trường không muốn nhận lại nhưng nó nói nhiều triết lý quá nên anh cũng phải nhận
trường : anh nhận lại, nhưng chúng ta có thể làm bạn hok ?? như em nói chúng ta có duyên với nhau mà
my : uhm. Thêm người bạn cũng tốt. ok làm bạn.
trường : vậy cho anh xin cái tên để biết mà kêu
my : My. Tên em là My. Còn anh???
trường : uhm. Anh tên Trường. My đang học lớp mấy rôi??
My : lớp 12
trường : hi hi hi hi hi.. vậy là kêu My bằng em nhé. Hên thật vậy mà anh cứ ngỡ mình lầm khi xưng hô với My là anh _ em.
My : vậy anh học lớp mấy??
trường : anh là sinh viên năm cuối đại học kinh tế.
my : hãh_My tròn mắt nhìn Trường _anh không nói đùa đó chứ???
trường : không. Nói thật đoá. Không tin anh cho xem thẻ sinh viên nè.
My: choai, nhìn anh không nghĩ là tuổi anh già đến thế.
Trường : ai cũng nói tuổi anh già trước người.nhìn anh chắc em nghĩ anh 19 hay 20t ???
My : uhm
trường : hihihi. tại anh được trời ban gương mặt trẻ con, baby qúa nên ai cũng nghĩ thế.nhưng vẫn tốt hơn là tuổi già trước người
my: hihihi.vậy anh nghĩ em bao nhiêu tuổi mà sợ lầm khi kêu My là em ??
trường : 17hay 18t, nhưng anh sợ em cũng được trời ban cho gương mặt baby nên….( sạo. rõ ràng thấy người ta mặc áo dài đi học mà còn …..)
My : vậy thôi. Em trả lại cho anh tiền rồi. em phải về đây.
trường : vậy lỡ mún gặp em thì làm sao???
My : xem em và anh duyên dài đến đâu. tuỳ duyên thôi.( cười )
My chạy và mất hút trong một con hẻm. Trường đón taxi về nhà.về nhà Trường suy nghĩ vu vơ về người con gái có tên My.
Trên đường về nhà My thấy Trân bước ra từ một tiệm net.
My : Trân… Trân
Trân : gì vậy chị ??( giọng Trân hơi lúng túng )
My : em làm gì mà giờ này lại từ đó bước ra???
Trân : àk. Em đi học thêm về rồi ghé đó tiềm tài liệu trên mạng ấy mà. thấy chị đi làm rồi học nữa nên em không muốn làm phiền .nên……
My : uhm. Em cố gắng học đi nha. Thôi chị em mình về.( cười)
Trân : uhm
Chap 8
Không khí căn nhà nhỏ của My tối nay hơi căng thẳng. 2 chi em My về nhà thì đi ăn cơm và học bài. Trân không bài như chị nên đi ngủ sớm. My định ra phụ mẹ thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện của ba mẹ.
Ba : chắc từ mai tôi ở nhà cùng bà làm gai công
mẹ : sao vậy ông?? Ông không chạy xe nữa àk?
Ba : nó già quá rồi. cũng đã đến lúc để nó nghĩ thôi bà ạk??
mẹ : nhưng hàng gia công lúc có lúc không ông àk.
Ba: vậy ngày mai tôi sẽ đi tìm việc thử xem. Có thể mai tôi đi xin việc ở một công trình xây dựng. tôi có thể làm phụ hồ ở đó.
mẹ: ông đã tính vậy thì …..
ba hải vậy thôi bà ạk. mình phải làm để còn lo cho 2 đứa con gái ăn học đến nơi đến chốn , không thua con người ta. chứ lẽ nào để đời nó sau này khổ cực như mình bây giờ.
Vô tình nghe đựơc cuộc trò chuyện đó mà My cảm thấy buồn trong lòng. My quyết định sẽ cố gắng học để không phụ sự mongmỏi của ba mẹ cũng như My biết rằng chỉ có học mới cải thiện được hoàn cảnh gia đình.gạt dòng nước mắt My bước ra như chưa nghe chuyện gì. My cười nói và ra phụ giúp mẹ.
Cả đêm đó My đã suy nghĩ rất nhiều. My nuốt nước mắt vào lòng mà thương cho ba mẹ. nhìn Trân ngủ ngon như một chú mèo con My lại thấy trách nhiệm của mình thật lớn.

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:07

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 9 + 10
Chap 9
Sáng hôm sau mọi việc trong nhà vẫn diễn ra bình thường. khi ba dẫ xe ra khỏi nhà và My cũng đang dẫn xe ra đi học thì …My dúi vào túi áo ba tất cả số tiền mình có.
Ba : gì vậy My ?
My :ba đi xin việc thì cũng cần phải mang hờ theo ít tiền để còn đổ xăng, uống nước.
Ba : sao con biết ba đi xin việc???
My : con là ai chứ ?? hihi…con là nhà tiên tri mà hihi…hihih…..
Ba : My àk. Con biết không……
My : sao ba không nói nữa vậy ba???
Ba: cuộc đời này con là tất cả của sinh linh tạo hoá , môi con cười rạng rỡ xinh đẹp như một bông hoa. Ba mong con mãi mãi vui cười như thế
My : cảm ơn ba. Ba đã quá khen rồi hihi..hihi…hiih..
Ba : My àk, con lớn rồi. đến một lúc nào đó con sẽ tự đứng lên bằng đôi chân của mình, con sẽ bay trên đôi cánh của riêng con vào một vùng trời mà con mơ ước.nhưng con àk, không có con đường nào trải đầy hoa đâu. Con phải luôn là cô gái đầy nghị lực và mạnh mẽ con nhé.cuộc sống này hok chỉ sống bằng cái đầu đã là đủ , phải sống bằng trái tim nữa.
My : hôm nay ba nói chuyện như một nhà triết vậy hihihi…hihii…vậy con mãi sống cạnh ba mẹ cho yên tâm.thôi con đi học đây. Chào ba con đi học hihi…hihi
My cũng như Trân đang ngồi mát trong lớp học thì ba họ lại lang thang khắp nơi cùng ngõ hẻm tìm việc. và cuối cùng như trả công cho sự nổ lực của mình ông cũng đã được nhận vào làm việc ở một công trình xây dựng.để ăn mừng thành công chi tìm được việc, trên đường về ông ghé chợ mua cho 2 chị em My mỗi người 1 chiếc chong chóng, và mua tặng người vợ của mình một chiếc nón lá.
My : Á! chong chóng ( vẻ mặt nó rạng rở như vừa nhặt được món quà từ trời rơi xuống.)
Ba : con thik không???
My: không ( nó nói gọn lỏm)
Ba: sao vậy?? ( sự thất vọng hiện rõ trên gương mặt ông)
My : tại ba không cho con nên con không thik hihi..hihi…
Ba : thì ba mua cho 2 chị em đó
My : cảm ơn ba (nó ôm và hôn lên mặt ông, nó như một đứa trẻ mới lớn)
Ba : còn con Trân, con thik món quà của ba khôhng ??
Trân : dạ. thik chứ ba ( nó trả lời nhưng trong lòng nó chẳng thik món quà vừa trẻ con vừa rẻ tiền như thế này)
Lần đầu gặp My ở tiệm rửa xe Trường luôn nhớ đến My. thế là ngày nào Trường cũng tranh thủ về sớm để rửa xe. ngày đầu là chiếc wave mà hằng ngày đi học, kế tiếp là chiếc Shi đi chơi, rồi chiếc xe con 4 chỗ ngày ngày mẹ đi làm, rồi chiếc xe thể thao Trường đi dạo phố.vv…vv…vv và v…vv…v. ngày nào cũng đi rửa xe thậm chí xe không đi , không bị bám bụi cũng đi ruă. Vì sao phải thế thì ai cũng biét. Đó chỉ là cái cớ để được gặp My.
My : nhà anh nhiều xe vậy àk?? Mà bộ nhiều người đi lắm sao mà ngày nào anh cũng đến rửa xe thế ?( câu hỏi hay)
trường : àk. Anh đi rửa xe dùm người ta thôi.
My :uhm. Anh rãnh ha?
trường : tại đó là mấy người hàng xóm . họ bận làm ăn nên anh…chứ nhà anh làm gì mà lắm xe đến thế.
_ __ _
Chap 10
Về đến nhà Trường cho người tìm hiểu nhà My ( để biết nhà thôi). Trường định đi ra ngoài thì Đăng đến.
đăng : định ra ngoài hã?
trường : uhm. Đi chung không ???
đăng : không. cả cái sài gòn này đi mòn đường hết rồi. chẳng có chỗ nào mới để đi .
trường : ghê thế àk.anh nghe nói ở bar XX có mấy nàng đẹp lắm mà, không đến đó thử xem???
Đăng : không . đến rồi cũng thường, mà em cũng đâu có đi đến nơi nào đó là vì con gái.bọn con gái là bọn phiền toái.
trường : trời. em định ở giá hay sao mà…??
Đăng : ai bik…mà cũng có thể lắm chứ. Đi shopping không ???
trường : cũng được.
đi shopping là thời gian Đăng tiêu tiền nhiều như nước. mỗi hoá đơn một lần đi mua sắm không dưới 10 triệu.
Trường cũng phải ” nể “Đăng về tiêu tiền. Trường không như Đăng, thoải mái tiêu tiền nhưng hkông thik tiêu vào chuyện vô bổ. còn Đăng thì miễn bàn tới. một lần Đăng thẩy vào mặt một thằng dám nói Đăng không có tiền mua nổi chai rượu X.O một sắp tờ 500k” Tiền tao đốt cháy cả nhà mày luôn “.
Từ đó không ai dám nói tới tiền trước mặt Đăng.
Các trò tiêu tiền vô bổ của Đăng thì nhiều không thể nhớ nỗi,. có lần Đăng đốt vài tờ 100USD để làm bỏng tay một đứa dám ” láo ” với mình. điện thoại xài thay như thay áo.mà cũng chẳng có ” dế ” rẻ. con nào cũng vài chục triệu đến vài nghìn đô. Đi học là trong mình Đăng không dưới 1000 USD và vài thẻ thanh toán, vài triệu VN. dễ hiểu thôi vì là con một vả lại gia đình lại làm kinh doanh. bước ra đường chơi Đăng chưa hề thua bất cứ ai về một điều gì từ “dế ” , “xế ” , đến laptop , quần áo,……
Nếu so Đăng với Trường thì số tiền Trường xài 1 ngày không bằng 1 phần nào trong nhiều phần của Đăng dù cả 2 gia đình có thể xem là giàu có ngang nhau và cả 2 đều là con 1 _quý tử.
nếu khác nhau thì chỉ có sự khác nhau trong tính cách , cách suy nghĩ của 2 người mà thôi. Dù sao Trường cũng lớn hơn Đăng nên cách suy nghĩ cũng thoáng và ” sâu”.chẳng bao giờ Trường góp ý Đăng trong việc ăn chơi hay tiêu xài vì như thế chỉ làm Đăng ” crazy”, và không nói chuyện với nhau. Nhưng có 1 điều là Đăng rất tin Trường. một sự tin tưởng vô điều kiện bất cứ chuyện gì. Và Trưòng cũng chưa 1 lần làm Đăng thất vọng.
Cả hai đi hết trung tâm mua sắm thì Đăng nói là đói bụng nên cùng đi ăn.cả hai nói với nhau nhiều chuyện, nhưng chỉ xoay quanh chuyện ăn uống và đi chơi. rồi chợt Đăng nhìn Trường hỏi:
- dạo này ông anh sao rồi ?? chừng nào lấy vợ đây???
- học xong rồi đi làm , khi nào làm đủ tiền nuôi vợ thì sẽ cưới. còn em ??? sao không nghe nhắc đến chuyện bạn gái gì vậy??
- đã nói rồi. con gái là bọn phiền toái. Dính vào là khổ . sống 1 mình cho khoẻ.
- Em cứ nói vậy. con gái đâu phải ai cũng giống ai đâu. Cũng như lúa có hạt chắc hạt lép mà cu. Ũa mà em chưa yêu sao nói chuyện tình cảm nghe bi thảm vậy??
- Khè khè khè. Thôi hôm nào anh nghé nhà em chơi.bây giờ em về đây
- về nhà àk???
- Uh. Có gì mà ngạc nhiên vậy???
- Em là thằng đi chơi , thâu đêm em mới về. giờ mới hơn 9h mà về rồi sao?????
- về nhà. Nhưng nhà người ta. tối nay em có chầu nhậu với mấy thằng chiến hữu.
- _ _ _ _
buổi tối trong căn nhà Trường khá ấm .ba mẹ cùng ngồi ở phòng khách. Trường về đến thì cùng ngồi xuống trò chuyện. mọi người nói cho nhau nghe những chuyện mà hôm nay vừa trải qua. Hơn 10h, Trường xin phép về phòng. Và ba mẹ Trường nhìn chăm chăm thằng con trai , ba cất lời hỏi
- sao không thấy con dẫn bạn gái về ra mắt gia đình ?
- ba con hỏi , đó cũng là điều mà mẹ thắc mắt đó. Thôi 2 cha con ngồi nói chuyện đi. mẹ lên phòng xem lại mấy sổ sách.
- trời, con chưa có bạn gái mà.
- Không phải chứ. Con đâu còn nhỏ nhoi gì nữa mà …không lẽ con ta ê sắc rồi sao??
- Choài. Con mà ế thì không có ai lấy được vợ cả. ba còn cười chơi quê con nữa. chọn bạn gái để gửi trái tim đâu phải muốn là có liền đâu ba.con đang tìm kiếm 1 thiên thần.
- Cái gì mà thiên thần ở đây. Đây là trần gian đó con trai
- Thì…thiên thần trong tình yêu. Thiên thần ngự trị trái tim con. người con yêu đối với con là thiên thần.
- ,,,,,,,,,
- ,,,,,,
1 tuần sau.
Trường tìm được nhà My. À không, chính xác là tìm được địa chỉ nhà chứ chưa biết cụ thể ngôi nhà nằm đâu.và Trường quyết định đi đến đó thử. Không hiểu sao , sau 2 lần gặp My thì công tử dễ thương này của nhà ta luôn thấy có cái gì đó rất khó chịu trong người chi không gặp được My.
Và khi Trường lòng vòng trong xóm nhà My thì vô tình gặp được My trong căn nhà nhỏ xíu_nhà của My. Trường tự nói một mình chi đứng trước cửa nhà My
- nhà nhỏ xíu ngộ ngộ. cô pé đó_1 thiên thần ở trong căn nhà nhỏ này. Nhìn ngôi nhà thì chắc gia đình cô pé khó khăn lắm. à, mà khó khăn thì mới đi làm thêm chứ. Không lẽ đến đây như vậy thôi về sao??? Bây giờ ở hay về đây Trường ơi???? 1 là ở 2 là về. mày chọn 1 hay 2?? Mà nếu chọn 1 thì vô đó nói sao với người trong nhà?? với cả cô pé đó nữa ????
khi dòng suy nghĩ của Trường đang rối loạn nhau thì My từ nhà bước ra
- anh tìm ai vậy??? ũa>>>>
- hihi. Ũa là em àk?? Anh đi tìm nhà một người bạn trong xóm này. Vô tình lại gặp được em. vậy thì chắc mình có duyên dài dài
- hihi. vậy chắc là mình có duyên thật. mà bạn anh ở xóm nào?? nếu xóm này thì nói thử địa chỉ xem, bik đâu em có thể giúp anh tìm kiếm nhanh như googel luôn.
Trường bắt đầu lúng túng với lời nói dối của mình. TRường không ngờ My lại nhiệt tình giúp đõ đến thế. lấy lại bình tĩnh nhanh nhất Trường mới nói ra lời
- àk. Anh nhớ ra nhà bạn ùi . thôi chào em nha.anh đi đây
- uhm. vậy chào anh.
- Uhm. Chi nào anh đến thăm thằng bạn thì anh sẽ ghé nhà em
- ghé nhà em làm gì????
Câu hỏi rất hồn nhiên của My lại làm Trường khó xử. ” uhm. Mà ghé nhà người ta làm gì. Sao tự nhiên bị
sượn vậy ta??/”
- anh chỉ đùa thôi. Thôi pipi em nha.
- Chào anh. nếu chút nữa tìm không được thì quay lại đây nhờ em trợ giúp.
- Uhm.uhm.
- không được thì quay lại đây nhờ em trợ giúp.hi hi
- Uhm.uhm.

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:09

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 11 + 12
chap 11
Và từ khi ấy. khi thì tìm nhà thằng bạn khi thì đi tìm nhà người thân dùm hàng xóm,……Trường thường xuyên lui tới xóm nhà My hơn, và cũng thường xuyên đi rửa xe.và nhờ viện lí do như thế mà Trường được tiếp xúc, trò chuyện với My nhiều hơn. Và tình bạn giữa 2 người cũng trở nên ” khá” hơn.riết rồi cũng không cần viện lí do nữa.vì tình bạn 2 người cũng có tiến triển.
kết bạn với My là Trường có ý đồ muốn ….( ai cũng bik mà). Còn My thì hồn nhiên vô tư kết bạn, chẳng nghĩ chuyện xa xôi.
_ _ _ _
một khoảng thời gian không lâu sau, có thể là gần 1 tháng sau Trường bận việc nên hkông đến gặp My. Và trong thời gian này bao tai hoạ đã đổ ầm xuống đời My.nếu như cuộc đời tuật có bà phù thuỷ thì My đã bị bà phù thuỷ cho lời nguyện đen tối.ba My mất trong một tai nạn giao thông khi trên đường đi làm về.từ ngày ba mất , chứng bệnh tim của mẹ My ngày càng trở nặng.tinh thần mọi người trong gia đình như sụp đổ hoàn toàn.căn nhà không còn tiếng cười và tiếng nói cũng lặng dần.
my : mẹ ơi, mẹ dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc
mẹ: con để đó đi. Chút nữa mẹ sẽ ăn
my : không được đâu. mẹ phải ăn và uống thuốc đúng giờ nếu không….
Bên ngoài cửa vọng vào tiếng gọi ” có ai ở nhà không ??”
My : mẹ ơi. Là cô chủ nhiệm của Trân
mẹ: con ra mời cô vào nhà đi.
Từ ngày ba mất căn nhà trở nên trống r
ỗng và không khí cũng lạnh dần.từng nhịp chân cô bước vào nhà My có cảm giác bước chân đó làm My ngạc thở. My cmả thấy có điều gì đó không hay sắp diễn ra
mẹ: hôm nay cô giáo có việc gì mà cô phải lặn lội xuống nhà.
Cô: không giấu gì chị. Em Trân nghỉ học gần tháng nay. Sau nghỉ vì đám tang ba thì không thấy Trân đến lớp.em sợ gia đình khó khăn mà cho em ấy nghỉ học nên em đến …
mẹ: cô nói sao. Ngày ngày nó vẫn mang cặp đi học mà. Hay là cô nhằm ai với nó rồi??
cô: không lằm đâu chị. Có thể là em nó đi học nhưng không đến trường.
mẹ: tôi cám ơn cô vì đã cho tôi hay. để khi nó về tôi sẽ hỏi lại nó.
Cô: sức khoẻ chị có vẻ không được tốt lắm. chị có sao không?
mẹ : không sao. chỉ là bệnh cũ thôi.
Cô: em còn có việc em xin phép ra về. chị ráng hỏi em và động viên em Trân, sức học của em từ đầu năm đến nay kém lắm .
mẹ: dạ. thôi , tôi cũng cảm ơn cô.
Cô giáo ra về My nhìn thấy nước mắt mẹ bắt đầu ứa ra. mẹ không nói gì nhưng My biết mẹ đang rất buồn.My cũng nghe được cuộc trò chuyện lúc nãy.My cũng chẳng biết chuyện là ra sao mà Trân nghỉ học cả tháng. Không khí chìm vào im lặng. và không khí ấy mau chóng bị phá vỡ khi Trân về. nét mặt Trân vẫn như mọi chi giống như chứa có chuyện gì xảy ra.
Trân: thưa mẹ con học mới về.nấu cơm chưa chị 2?
My : chị nấu rồi
mẹ: Trân, con ngồi xuống đó. cả tháng nay con không đến trường , con nói mẹ nghe con đi đâu và làm gì???
Trân: con vẫn đi học mà mẹ
My: em nói dối chi nữa hả Trân? Cô chủ nhiệm em vừa ở đây về.
mẹ: con nói mẹ nghe cả tháng nay con làm gì??
Trân : được thôi. Các người muốn biết chứ gì. Tôi đi chơi đó
My : Trân , em nói chuyện với mẹ và chị như thế sao??
mẹ : mẹ làm chắc chiu từng đồng tiền cho con ăn học vậy mà con lại như thế. tại sao con lại như thế hả??
Trân: thôi đủ rồi. bà nói đủ chưa.?
My : em nói với mẹ bằng thái độ như thế hãh??( hơi “nóng” nên My tát vào mặt Trân)
Trân: hay lắm đánh hay lắm. tôi nói cho mấy người biết. Tôi chán cảnh sống nghèo khổ này lắm rồi. tôi ngán tận cổ cái căn nhà chẳng khác nào ổ chuột này. mấy người như những con chuột cống hôi hám. mấy người cho tôi được gì???
My: em nói gì vậy???
Trân : con người ta ăn ngon mặc đẹp. còn tôi?? Tôi thì sao???? Ăn còn không no thì làm gì mà mơ mặc đẹp. bà , bà cho tôi được gì?? Còn cả cô nữa . chị2 , chị 2 . hâhhâhh tôi không có quan hệ với các người. tôi hok muốn sống cuộc sống như thế này. Các người hiểu chưa??
My: nhưng đây là mẹ em. Còn chị là chị 2 của em và cả ba nữa. chúng ta là người 1 nhà. Em không có quyền lựa chọn gia đình người thân cho mình. Dù thế nào thì em vẫn là thành viên của gia đình mình
Trân: cô im miệng đi. Chính vì không thể lựa chọn nên cuộc đời tôi mới khổ như thế này. Tôi hối hận vì đã sinh ra trong cái nhà này. Tôi thù ghét khi phải sống chung với các người.cuộc sống như một địa ngục của trần gian trong cái này. tại sao sinh tôi ra mà không thể lo cho tôi trọn vẹn.
mẹ: vậy thì con trách mẹ vì đã sinh con ra sao??
Trân : có cần phải hỏi câu thừa thải như thế không?
mẹ: con…con..mẹ không ngờ con lại như thế.mẹ không nghĩ con lại là một người quá đòi hỏi và không biết trân trọng những gì mình đang có.con người ta đầu tiên là phải học cách chấp nhận những gì hiện tại và…
trân: thôi. Tôi không muốn nghe. Chào
Trân bước nhanh ra khỏi nhà. Hành dộng của Trân chẳng khác nào chất xúc tác làm bệnh của mẹ năng hơn. Bà cố gọi lên 2 tiếng ” Trân ơi”" rồi bà ngất đi. My chỉ bik gào khóc kêu cứu mọi người xung quanh. Dù được hàng xóm đưa đi bệnh viện nhưng mẹ My đã trút hơi thở của mình trên đường đi .
( phần tiếp theo)
sự mất mát người thân là một sự mất mát quá lớn đối với My. Cô bé hay cười ngày nào đã không thể cười vì những con nợ chưa được trả sau đám tang của ba và mẹ.an táng mẹ ,
My trở về nhà. Căn nhà lanh lẽo không một tiếng nói , không một tiếng cười và không một bóng người ngoài My. chiếc chong chóng _món quà của ba vẫn xoay tròn theo gió bên cánh cửa sổ. chiếc máy may của mẹ đã bám màng bụi mỏng.nhìn 1 vòng quanh nhà My lại thấy hiện lên những hình ảnh quen thuộc , thân thương ngày nào.Đâu đó hiện lên nụ cười của ba, thoảng qua hình ảnh của mẹ. đâu đó hình ảnh bữa cơm đầm ấm gia đình hiện rõ như in trong đầu My.mọi thứ như vừa diẽn ra.
Để trả nợ My đã buộc phải bán căn nhà.nhưng trong lòng My đau lắm. căn nhà là nơi chứa đựng nhiều kỉ niệm về người thân. Phút chốc My cảm thấy mình bơ vơ , lạc lõng. Đã đến lúc My phải ra khỏi nhà để giao lại cho người khác.
My: ba, mẹ, con gái bất hiếu không thể giữ lại căn nhà. Con xin lỗi. con hứa sẽ sống tốt, sẽ học để đổ đạt thành danh. Con hứa là sẽ xây một căn nhà thật đẹp và sẽ đón Trân về để gia đình ta lại sum họp. ba ơi, mẹ ơi. Con yêu ba mẹ
chap 12
những giọt nước mắt lăn dài trên mi, My bước đi mà không dám quay đầu nhìn lại căn nhà. bởi càng nhìn My lại càng không muốn rời xa nó.nhưng nếu không bán thì không có tiền để trả cho người ta.
Ngày nào họ cũng đến đòi , My chẳng còn cách nào khác.bước đi vào một con hẻm nhỏ My có cảm giác như mình đang bước vào ngõ cụt của cuộc sống. rồi My sẽ đi đâu, về đâu khi bản thân chẳng còn người thân nào ??
Trường quay lại tìm My thì hay tin My dọn đi nơi khác . chẳng ai biết là đi đâu. Trường thất vọng quay trở về và mong là sẽ gặp lại My.
Ba My chết. mẹ My chết, em gái My bỏ đi, giờ đây My chẳng còn cái gì cả cuộc đời My lúc này coi như một dấu chầm hết. Nhưng My không thể dễ dàng chấp nhận số phận như thế. My phải là cô gái đầy nghị lực, mạnh mẽ như lời ba. phải biết đứng lên khi vấp ngã ở chân dốc như lời mẹ.
Sau khi dọn ra khỏi nhà ,My quyết định đi tìm việc làm. một công việc có chỗ ở ổn định để tiết kiệm tiền thuê nhà, lê đôi chân khắp con đường , ngõ hẻm mấy ngày trôi qua My chưa vẫn chưa tìm được việc gì.
Ban ngày đi học, khi về thì đi tìm việc. ban đêm ngủ trong các sạp bán ở chợ. Các công việc làm trước kia My đã xin nghỉ từ sau đám tang của ba để chặm sóc cho mẹ.vả lại các công việc đó cũng không bao chỗ ở. một ngày đi tìm việc lại bắt đầu.
Và cuối cùng may mắn cũng đã mỉm cười với My. một căn biệt thự to đang có bản tuyển người giúp việc nhà gấp.my bấm chuông và cánh cửa từ từ mở ra. một người đàn ông lớn tuổi bước ra.
-cô tìm ai?
-dạ. cháu đến đây xin việc.
-vậy .cô theo tôi vaò nhà.
lần đầu tiên được bước vào một căn nhà to và đẹp, My cứ ngỡ nơi này là một thiên đường.
-ngồi đi. Tôi là quản gai của nhà này. cứ gọi tôi là quản gai Lâm
-dạ.
Sau đó ông ta nói một hơi rất nhiều điều khoản công việc ở đây. Công việc như My mong muốn, bao ăn, ở. Và cuối cùng ông ta như phát khùng khi nghe My nói là còn đi học .
-cô đùa àk. Đi học thì ở đây hok nhận được. bà chủ cần tuyển 1 giúp việc lo bếp nút , giặt giũ, lau dọn nhà cửa. cô còn đi học thì sao được.
-cháu hứa là sẽ làm tốt mọi việc.
-…..
-……
My năn nĩ nhưng chẳng ăn thua gì người quản gia già. chợt một người phụ nữ sang trọng từ trong nhà bước ra và người quản gia cuối đầu chào. My đoán đó là bà chủ nhà.
-bác vào nhà đi.
người phụ nữ nói và quản gai bước nhah vào nhà. Nói xong bà quay qua nhìn My
-cháu xin việc phải hok?
-dạ. cháu hứa là làm tốt mọi việc.
-được. ta nhận cháu
-thưa cô. Cháu có thể vừa làm vừa đi học không ạk?
-nếu cháu làm õng việc thì vẫn có thể đi học. mà cháu học lớp mấy rồi?
-dạ. cháu đang học lớp 12
-uhm.chắc quản gia cũng có nói sơ về gia đình ta cho cháu nghe.nhà này , con trai của ta khó chịu nên bao nhiêu người giúp việc chịu hok nổi đã xin nghỉ.
-con cô chắc là còn nhỏ lắm hã cô?
-hok. Như cháu rồi.
-khi nào thì cháu có thể dọn đến đây ạk??
-cháu có thể dọn đếnvào ngày mai.sáng mai cháu đến sớm đi.
* * *
* * *
- thưa cô..
-ta phải đi có việc. cháu cứ làm như lời ta vừa nói.
Bà ta bước lên xe 4 chỗ chờ phía trước. My muốn nói là có thể dọn đến ngay bây giờ hok. Vì nếu hok thì tối nay lại ngủ ở chợ. Nhưng dù sao cũng đã tìm được việc nên My rất vui.
Sau hơn 1 tiếng thì một mâm cơm cũng được dọn lên. một người thanh niên cao cao từ trên lầu bước xuống tay cầm quyển sách che hết mặt nên My hok thấy được. nhưng có điều miệng người đó thì đang lẩm bẩm càu nhàu ” làm gì mà gần 1h mới có cơm ăn .???’
Qgia xin lỗi cậu. tạ
i do người giúp việc mới chưa quen các vật dụng trong bếp nên…mời cậu dùng bữa.
quản gia bước ra trước nhà có việc, trong bếp còn lại My và cậu chủ. cậu chủ chính là Đăng_hotboy lớp My.rồi quyển sách dược đặt xuống bàn , My và Đăng đều ngạc nhiên trước sự gặp gỡ này.
Đôi mắt My mở tròn xoe long lanh như 2 giọt nước nhìn Đăng. Đăng chút nữalàm rơi quyển sách vì nạgc nhiên, nhừn ráng bình tình và nhìn ” tia lửa ” vào My.
Đăng : gì đây?? Sao lại là cô chứ?? Àk, thì ra cô là người cho tôi ăn cơm trưa tận 1h .
My : xin lỗi, tôi hok cố ý đâu. Xin lỗi…. xin lỗi
Đăng : món gì đây trời?? sao chỉ có 2 món.
My : tại trưa chỉ có 1 mình cậu nên….
Đăng : trời ạk. mà món gì đây. Có ăn được hông đó???
My: thì cứ ăn thử đi. Hông chít đâu mà lo.bảo đảm nó ngon hok kém những món cậu ăn hằng ngày đâu.
My thật gan chi so sánh 2 món cá kho và canh chua cá lóc của nó ngon hơn những món ăn thường ngày cảu Đăng, dù rằng hok bik Đăng hay ăn gì mỗi ngày.
Dù bực vì ăn cơm trưa trễ nhưng do cái bụng quá đói nên Đăng cầm đũa. với Đăng 2 món này lạ vô cùng và chưa bao giờ ăn. bực là thế nhưng chi cho tất cả vào bụng Đăng thấy ngon đén lạ thường. nhưng chi ăn xong Đăng vẫn tỏ thái độ khó chịu.
Đăng: sau này làm ơn cô nấu nhiều món 1 chút. nấu gì có 2 món . mà món nào món nấy chẳng giống ai.
My : chẳng giống ai nhưng chẳng phải cậu đã ăn gần hết rồi sao??
Đăng nhìn vào bàn ăn và lảng sang chuyện khác.
Đăng: pha cho tôi ly nước cam. Nhanh đi.
từ bạn bè phút chóc đã thành cậu chủ_người ở. một quan hệ hông mấy hãnh diện, nhưng My vẫn bình thản làm công việc của mình.
Ở trường cả 2 luôn bất đồng quan niệm với nhau, giờ ở nhà Đăng là cậu chủ nên 2 người càng như chó với mèo. Đăng là cậu chủ nên có quyền bắt nạt My. My phải chấp nhận và đôi lúc ” tức nước vỡ bờ” thì cũng có phản khán đôi chút.

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:10

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 13 + 14
chap 13
Những giọt nước mắt lăn dài trên mi, My bước đi mà không dám quay đầu nhìn lại căn nhà. bởi càng nhìn My lại càng không muốn rời xa nó.nhưng nếu hok bán thì hok có tiền để trả cho người ta.
Ngày nào họ cũng đến đòi , My chẳng còn cách nào khác.bước đi vào một con hẻm nhỏ My có cảm giác như mình đang bước vào ngõ cụt của cuộc sống. rồi My sẽ đi đâu, về đâu khi bản thân chẳng còn người thân nào ??
Trường quay lại tìm My thì hay tin My dọn đi nơi khác . chẳng ai bik là đi đâu. Trường thất vọng quay trở về và mong là sẽ gặp lại My.
Ba My chết. mẹ My chết, em gái My bỏ đi, giờ đây My chẳng còn cái gì cả. cuộc đời My lúc này coi như một dấu chầm hết. Nhưng My không thể dễ dàng chấp nhận số phận như thế. My phải là cô gái đầy nghị lực, mạnh mẽ như lời ba. phải biết đứng lên khi vấp ngã ở chân dốc như lời mẹ.
Sau khi dọn ra khỏi nhà ,My quyết định đi tìm việc làm. một công việc có chỗ ở ổn định để tiết kiệm tiền thuê nhà, lê đôi chân khắp con đường , ngõ hẻm mấy ngày trôi qua My chưa vẫn chưa tìm được việc gì.
Ban ngày đi học, khi về thì đi tìm việc. ban đêm ngủ trong các sạp bán ở chợ. Các công việc làm trước kia My đã xin nghỉ từ sau đám tang của ba để chặm sóc cho mẹ.vả lại các công việc đó cũng không bao chỗ ở. một ngày đi tìm việc lại bắt đầu.
Và cuối cùng may mắn cũng đã mỉm cười với My. một căn biệt thự to đang có bản tuyển người giúp việc nhà gấp.my bấm chuông và cánh cửa từ từ mở ra. một người đàn ông lớn tuổi bước ra.
-cô tìm ai?
-dạ. cháu đến đây xin việc.
-vậy .cô theo tôi vaò nhà.
lần đầu tiên được bước vào một căn nhà to và đẹp, My cứ ngỡ nơi này là một thiên đường.
-ngồi đi. Tôi là quản gai của nhà này. cứ gọi tôi là quản gai Lâm
-dạ.
Chap 14
Đăng: My. Pha tôi ly cafê
My: cậu từ từ đi. Tôi còn phải dọn bàn ăn nữa. chẳng phải cậu vừa uống nước cam rồi sao??
Đăng :tôi là cậu chủ, cô là ô sin, là người giúp việc cô phải làm theo ý tôi.cô làm gì mà trả treo vậy???
My pha ly cafê và đặt ra bàn : cafê của cậu.
Đăng :cô để đó , lại mở tủ lạnh lấy tôi hộp sữa chua. Nhanh đi.
My bik là Đăng đang làm khó mình , nhưng My cũng dạ dạ vâng vâng rồi làm theo
My : dạ của cậu đây ạk.
Đăng : lâu quá. giờ tôi không ăn nữa. cô ép tôi ly cà rốt.
My bắt đầu chịu ko nổi cậu chủ lắm chuyện này. Cafê còn nguyên trên bàn, sữa chua thì vừa đem lên giờ lại bắt đi ép cà rốt
My : anh là heo sao?! Con heo nó ăn xong rồi nó còn thôi hok ăn nữa để ngủ. còn anh cứ ăn uống liên tục. anh hơn cả 1 con heo.
My nói làm Đăng tức muốn nứt ruột. Đăng bỏ lên phòng . my cười nhẹ nhõm vì Đăng đã chịu cho My bình yên. My ngồi vào bàn ăn cơm cùng bác qgia.
Qgia: tính cậu chủ là thế. Cháu đừng để ý chi cho mất công. cứ ráng mà chịu nếu muốn làm ở đây lâu dài.
My : dạ. chắc là bác làm ở đây lâu rồi ?
Qgia : bác làm ở đây từkhi bà chủ nhà này còn là một cô gái trẻ .thôi ăn cơm thôi cháu. trễ rồi.
My vừa đưa chén cơm lên chưa kịp ăn thì Đăng lại xuất hiện ngay chân cầu thang.
Đăng : My, lên đây tôi có việc nhờ. Àk ,mang lên cho tôi dĩa trái cây và 1 ly nước lạnh..
My : vâng thưa cậu
Nói rồi Đăng quay lên phòng. Quản gia khuyên My nên lên nhanh nếu không sẽ bị la. My phải làm theo yêu cầu của cậu chủ . mang mọi thứ lên phòng My đặt xuống cái bàn cạnh giường Đăng đang nằm rồi bước ra.
Đăng : đi đâu đó? ở lại dọn dẹp phòng tôi rồi làm gì thì làm.
My : nhưng tôi vẫn chưa ăn cơm trưa mà.
Đăng : đó là chuyện của cô. Tôi hok cần biết vì với tôi điều đó không cần thiết. bây giờ thì làm nhanh đi nếu muốn ăn cơm trưa.
My nhìn sơ 1 vòng trong phòng . choài oai nào là sách , vở. truyện, đĩa nhạc,……. vứt lung tung khắp phòng. dọn xong chắc cũng tới chiều thì còn ăn uống gì nữa.không phải là Đăng có tính bề bộn mà chỉ vì muốn ” hành hà” My chơi mà thôi.
Đăng: dọn dẹp lẹ đi.
My : cậu dừng có lúc nào cũng nhạnh di với lẹ đi có được hok? cậu đúng là 1 con heo phá phách nên ủi mọi thú trong phòng lung tung lên hết.
Đăng : cô…cô..cô… uhm thì tôi là heo đó hì đã sao?! Heo lại làm cậu chủ của cô. Cô là osin của tôi thì cô là gì”? là gì” nào ??? hả…. A… haa…. dọn dẹp đi. Nói nhiều.
My lúi cúi lo dọn dẹp và sắp sếp aoji thứ ngăn nắp.Đăng nằm dài trên sôpha vừa ăn vừa nghe nhạc. “đúng là đồ cậu chủ heo. chỉ biết và ăn ” . My đã nghĩ trong bụng như thế chi chịu cảnh bụng thì đói meo lại phải dọn dẹp, hầu hạ cho 1 con heo cao cấp.
My: thưa cậu, mọi thứ đã xong. Tôi có thể xuống nhà được chưa?
Đăng: đem luôn cái dĩa vơí ly nước xuống dưới luôn đi. chắc là đói bụng lắm rồi chứ gì. Ha ha ha ha
My : thì ra là cậu..cậu..cậu.
Bik mình bị Đăng đem ra làm trò cười My tức muốn no cả bụng. my bực bội bỏ xuống nhà. Đã đến lúc phải chuẩn bị bữa cơm chiều.trước tiên . là phải đi tắm rửa thay đồ. Và…tèn tén ten , My tá hoả khi túi đồ của mình chỉ còn có 1 túi. Rõ ràng lúc sáng My đưa cho bác qgia 2 túi mà giờ lại mất hết 1.mà mất túi đó thì đồ đâu để mặc mà đi tắm.my vội chạy ra hỏi bác qgia.
My : bác qgia ơi !!!!! ( nó gọi lớn đến múc Đăng hiu hiu ngủ bị nó làm giật mình dậy)
Qgia : có chuyện gì vậy My ?
My : 2 túi đồ lúc sáng cháu đưa cho bác. Sao giờ còn có 1 túi vậy?
Qgia mới nhớ lại chuyệnlúc sáng chi vừa nhận từ My 2 túi đồ. Bác đã cầm trên tay túi đồ nhỏ của My mang vào nhà trước vì lúc đó trong nhà bà chủ gọi có chuyện. còn một chiếc túi còn lại bác còn để ngoài và mãi làm việc nên quên mất.
Qgia : lúc sáng ta có đem 1 túi đồ nhỏ vào nhà và còn túi kia……
My : túi kia thì sao bác??
Qgai : lúc đó bà chủ gọi nên ta vội vào nhà bỏ lại ….àk. mà lúc sáng có cậu chủ đứng gần đó . cháu thử lên hỏi xem.
My. dạ.
Túi đồ nhỏ My chỉ chứ 1 bộ đồ và những vật kỉ niệm. cũng vì thế mà My có đồ để mặc cả buổi rồi. nhưng mất túi đồ kia thì mất hết đồ mặc.my như con sóc nhảy lên phaong Đăng . gõ củă. lại gõ cửa mà trong phòng vẫn im re. My không chờ nữa . My mở cử bước vào thì Đăng đang nằm ngủ.
My: dậy đi. ngủ ngủ cái con khỉ. dậy đi tôi có chuyện mún hỏi nè.
Đăng : trời, cô làm gì mà la um sùm ở dưới nhà rồi lại lên đây la nữa. cô là mèo hay sao mà đi đâu là meo meo ở đó vậy??
My : xin lỗi. hông cố ý phá giấc ngủ heo vàng của cậu. nhưng tôi có chuyện mún hỏi gấp.
Đăng : tồi . hỏi lẹ đi rồi biến gấp.
My : cậu có thấy túi đồ của tôi hông? lúc sáng nó gần chỗ cậu đứng.
Đăng : nó màu nâu nâu phải hông ?
My: uhm. Hihi..hihii cậu thấy nó àk hi hihi…
Đăng : hihi hihi con khỉ chứ hihi. Tôi có thấy mà giờ này chắc nó nằm ở bãi rác rồi.
My : hã???
Đăng : hã gì mà hã ? bỏ rồi
My : sao lại bỏ chứ. Đó là đồ của tôi sao cậu lại bỏ
Đăng : ai mà biết đó là đồ của cô. Cái thứ gì trong đó mà cô la um sùm vậy ? àk. Mà tôi đâu có chính tay đem bỏ đâu mà cô la tôi??
My : quần áo. Mà cậu bỏ nó ở đâu ??
Đăng : nói rồi. tôi có chính tay đem bỏ đâu mà tôi biết bỏ ở đâu.lúc sáng có người đến nhà dọn rác , tôi thấy cái túi cũ nên khi người ta hỏi tôi tưởng đồ không dùng nên cho bỏ rồi.
My :hãh ? vậy đồ đâu tui mặc. sao anh cứ tuỳ tiện bõ đồ của người khác như thế chứ>>>?
Đăng : la hoài. Tôi sẽ đền lại cho.bây giờ lấy đồ tui mặc đõ đi. Ăn cơm tối xong rồi tính. hết chuyện rồi thì lại tủ đồ của tôi lấy 1 bộ đi và biến xuống nhà đi.đừng có ở đó mà meo meo hoài mèo 2 chân ạk.
Không có sự lựa chọn nào khác. My bước đến tủ đồ của Đăng. Và My chóang ngộp trước tủ quần áo .
Từ nhỏ đến giờ đây là lần đầu tiên My nhìn thấy 1 tủ đồ nhiều quần áo như thế này. bộ nào cũng rộng phung phình đối với My thì làm sao mà mặc.
My: tôi hông mặc vừa đồ của cậu. nó to không hà.
Đăng : lại kêu nữa. (Đăng bực mình tót xuống giường đi lại chỗ My) cô nghĩ sao tướng tôi với tướng cô mà mặc cùng size. Vì biết ko vừa nên tôi mới nói là cô mặc đỡ đi
My: nhưng nó rộng thế này thì sao mà mặc??
Đăng : đã nói là mặc đõ rồi mà sao cô kêu hoài vậy? nè (Đăng thảy cho My 1 cái quần short và 1 áo thun) biến xuống dưới nhà được chưa?
My : đúng là heo. Con heo cao cấp
Đăng : vâng. Và cô là mèo 2 chân , là osin cao cấp của con heo cao cấp này. Ha ha ha đi xuống nhà lo mà làm cơm đi. mẹ tôi về mà hok có cơm thì cô biết hậu quả rồi chứ gì. đi nhanh đi.

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:12

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 15 + 16
chap 15
My bực mình bước nhanh ra khỏi phòng Đăng. My tắm rửa thay đồ và đương nhiên là mặc đồ của Đăng. 5h30p chiều cả nhà ngồi vào bàn ăn.
Bà chủ : qgia với cháu My cùng ngồi ăn chung luôn cho vui.
Qgia : thưa bà tôi hok dám
bchủ : xem như đó là mệnh lệnh của tôi.
My và quản gia ngồi đối diện Đăng. Bưng chén cơm lên Đăng nhìn My là thấy muốn cười. my thật tếu trong bộ đồ rất là phong cách hip hop
bchủ : Đăng , ăn cơm đi. Con làm gì mà cười hoài vậy?
đăng : dạ. hí hí
bchủ : hai đứa cùng tuổi nhau vậy trong nhà cứ xem nhau như bạn bè đi.
Đăng : dạ, cùng tuổi, học cùng trường, cùng lớp và còn ngồi cùng 1 tổ.
bchủ : vậy từ ngày mai chi đi học con sẽ cùng đi với My nha Đăng ?!
đăng : không đời nào nhé. bổn công tử đây đi 1 mình quen rồi.
bchủ : thì đi 2 mình lâu ngày cũng sẽ quen thôi.
Đăng : hay quá ta.xem đã nào. để xem tâm trạng con thế nào rồi sẽ tính có đi chung hay không
bchủ : tối nay con ở nhà 1 buổi nhé.
Đăng : sr mom. tối nay con có việc hông ở nhà được
bchủ : con tối nào mà không có việc chứ.
Đăng: bik luôn ta. Đúng là mama có khác.
bchủ : thôi ăn đi ông. nịnh quá.
Đăng :biết vậy mà có người mún con nịnh mới ghê đó chứ.
bchủ : ai vậy ta??
Đăng : ai bik đâu. chắc là mama chứ ai.
một suy nghĩ khác về Đăng đi ngang wa đầu My. Thì ra một con người như hắn khi ở nhà cũng ngoan ngoãn như bao người khác.lúc này, hắn đâu có đáng ghét.lúc này, hắn cười dễ mến làm sao ?!
bữa cơm tối trôi wa. My cũng dọn dẹp tất cả. Đăng bắt đầu re nàh xe và dẫn ” xế đen ” (SH) ra định đi đâu đó. My từ trong nhà phòng ra đúng trước đầu xe cản lại.
my : đền cho tôi đồ sáng mai đi học. cậu đac hứa là ăn cơm xong sẽ tính mà . bây giờ lại nuốt lời sao??
Đăng : bác ơi , mở củă hộ cháu.
My : nè, cậu định đi chơi sao ? cái đồ heo hok giữ lời hứa.
Đăng : tôi hok giữu lời hứa hồi nào. cầm lấy (Đăng thảy cho My cái ” nồi cơm điện “) lên xe.
My : làm gì ?
Đăng : cô muốn mặc đồ của tôi hoài sao? Lên xe ,
tôi chở đi mua đồ mặc. lẹ đi con mèo 2 chân.sao cô chậm chạp như rùa vậy ????
My : nhưng mua đồ ai trả tiền ???
Đăng : có lên xe nhanh hok thì bảo ?hok lên tôi đi chơi thì đừng có đứng đó mà khóc nhá.
My : tôi vào nói với bà chủ 1 tiếng đã.
Đăng : bác , chúc bác vào nói mẹ cháu 1 tiếng . cháu chở con mèo 2 chân này đi mua đồ.
Qgia : dạ, thưa cậu
Đăng : bây giờ thì cô im lặng đi theo tôi được chưa ??
Đăng chở My thẳng đến một shop thời trang. Đến nơi Đăng nói gì đó với mấy nhân viên bán hàng trong shop rồi quay lại chỗ My.
Đăng :mấy người này sẽ đứa cô đi chọn đồ. Cô thik bộ nào thì cứ lấy. tôi đi đây có việc , chút nữa khoảng 2 tiếng sau tôi sẽ quay lại đón cô. Yên tâm đi. khi quay lại tôi sẽ thanh toán tiền cho.
* * *
* * *
My : cậu đi đâu ?? định bỏ tôi ở đây sao ???
Đăng : đi đâu là chuyện của tôi liên quan gì cô. 2 tiếng sau tôi sẽ quay lại đón cô.
My : Dậy tôi sẽ cùng đi với cậu. tôi hok vào đó đâu.
Đăng : trời ơi. kiếp trước tôi mắc nợ cô hay sao vậy trời??
My : kiếp trước cậu hông nợ tôi , nhưng kiếp này thì có. cậu đã cho người bỏ đồ của tôi đó.
Đăng : biết rồi. đi theo tôi.
My đi theo Đăng vào shop. My như muốn ngộp thở trong shop quần áo này. những bộ quần áo đẹp ở đây My chưa từng thấy bao giờ. mọi thứ ở đây với My là quá xa xĩ.my chẳng bị phải chọn bộ nào nữa. My đứng lay hoay nhìn ngắm mà hok chạm tay vào bất cứ món đồ nào.
Nhân viên : hôm nay , cậu dẫn bạn gái đi mua sắm àk ??
Đăng : lo làm chuyện của mình đi. đừng có hỏi nhiều. mèo 2 chân
My : hã??
Đăng : chọn đồ lẹ đi. cô định ở đây cho tới sáng sao?
My : thì cậu đền cho tôi bộ nào cũng đựơc mà. Nhưng đồ ở đây hok giống những bộ đồ của tôi. chắc là đồ ở đây đắt lắm hãh?? Hay là chúng ta ra chợ đêm mua đi.
Đăng : 1 là cô lựa đồ ở đây nhanh đi. 2 là tôi chở cô về rồi tôi đi chơi. Và đến đây tôi hết măc nợ cô.
My : nhưng
Đăng : im đi mèo. đừng có lúc nào cũng mêôm bên tai tôi nữa.sao hok chọn đồ mà đứng yên đó vậy.
My : thì cậu chọn bộ nào thì tôi mặc bộ ấy.
Đăng : àk, tôi quên cô là con mèo từ trong ” chuồng ” mới chui ra thành phố thì làm gì mà ….đi theo tôi.
cả hai người trong shop đến gần 10h thì ra về. chi tính tiền Đăng kêu My ra xe trước. bởi Đăng hok mún My bik số tiền mà Đăng bỏ ra mua cho My hơn cả chục bộ.
buổi tối ở thành phố nhộn nhịp này rất tuyệt.trên đường về Đăng chở My ghé vào một nơi mà My cũng hok bik gọi là gì. người ta đo đo người My như thợ may lấy số đo may đồ. My hok bik chuyện gì đang diễn ra và cũng hok dám hỏi.
về đến nàh gần oh thì Đăng kêu My vào nhà trước Đăng có việc phải đi. cũng phải thôi lúc đưa My đi shopping điện thoại của Đăng cũng đổ chuông liên tục.
my : 12h đêm rồi. cậu còn đi chơi àk ?
đăng : tôi sống về đêm mà. Vào nhà đi.
my : nhưng giờ này tôi vào nhà 1 mình thì bà chủ sẽ mắng tôi chik mất.tôi mới làm việc chưa được 1 ngày mà đã đi về khuya. Tôi hok mún bị đuổi việc đâu.
Đăng : trời ơi.sao cô rắc rối thế.dạ thưa cô. Tôi theo cô vào nhà là được chứ gì ??
Đưa My vào nhà Đăng cũng mất hứng để đi chơi. Đăng bỏ lên phong nằm chưa được 5p thì nghe tiếng gõ cửa.
Đăng : vào đi, cửa hông khoá.
My : sáng mai đồ đâu tôi đi học.?? đừng có nói là chuyện này cậu hok wan tâm, hok cần bik vì hok cần thiết nha ?!
Đăng định nói như thế nhưng lại bị My cướp lời nên nó ngườm đôi mắt vào My.
Đăng :thì đồ lúc sáng đó, cô giặt phơi khô rồi sáng mặc.
My: nhưng áo dài chỉ mặc vào thứ 2 và những ngày lễ. ngày mai hok là thứ 2 cũng chẳng phải ngày lễ mà.
Đăng : bik rồi. nói nhiều quá đi ngủ đi.
My : nhưng….
Đăng : tôi bực cô rồi nha. Vì cô mà tối nay tôi hok đi chơi là tôi cáu rồi đó. Cô có biến xuống nhà ngay lập tức hok ???
Đăng đẩy My ra cửa rồi đóng sầm cửa lại.chưa đầy 5p sau My lại lên gõ cửa.đăng chẳng mún bước xuống cái giường ra mở cửa 1 chút nào. Mà hok mở cửa thì My gõ cửa hoài ngủ cũng hok yên.bây giờ , Đăng “sợ ” My. Đăng phải miễn cưỡng ra mở cửa.
Đăng : mèo ơi. Tôi sợ cô rồi đó. Cô bik bây giờ mấy giờ chưa?? Đã nửa đêm rồi cô hok ngủ thì cũng để tôi ngủ chứ.tôi buồn ngủ rồi ( giọng nhỏ nhẹ như năn nĩ)
My : anh sống về đêm mà.
Đăng : cô muốn gì nữa , nói nhanh đi (lại giọng cau có nạt nộ )
My: tôi định hỏi cậu …..
Đăng : sáng mai đồ đâu cô đi học nữa chứ gì ??
My : hok phải. tôi định hỏi sáng mai bữa sáng phải chuẩn bị như thế nào ??
Đăng : chuyện dó đi hỏi bác qgia đó.
My : giờ này bác ấy ngủ rồi, năn nĩ cậu đó. nấu cậu hok nói thì tôi sẽ phiền cậu đến sáng luôn.(thật sai lầm khi doạ Đăng như thế. )
Đăng hok nói gì quay vào phòng lấy giấy viết ghi ghi chép chép rồi ra đưa My( xin đảm bảo đó đúng là bữa ăn sáng hằng ngày của Đăng và cả nhà chứ hok phải ghi bậy)
Đăng : cứ làm những món như trong đây.
My: cảm ơn, chúc cậu ngủ ngon hiihi …hihi…
Đăng : hihi..tôi cười hok nổi. tôi sẽ ngủ ngon nếu con mèo 2 chân cô hok lên đây gây phiền .tôi cũng thật lòng chúc cô ngủ ngon.
chap 16
Đúng 6h sáng, bàn ăn đã được dọn đúng theo yêu cầu. bà chủ uống café hok ít đường và có 1 lớp kem tười trên mặt.Đăng uống café đặc hok đường.
Bà chủ : My àk, cháu lên phòng kêu Đăng dậy đi. hok kêu thì nó hok dậy đâu.
My : dạ
_ _ _ _
” cốc… cốc…. cốc….” gõ cửa và trong phòng hok tiếng trả lời
My : cậu ơi, dậy đi học. cậu ơi bà chủ ..bà chủ…bà chủ…..(giọng gấp gáp)
Đăng nhanh chóng chạy xuống nhà vì nghĩ mẹ có chuyện.nhưng chạy xuống thì thấy mẹ đang ngồi ở bàn ăn.
Đăng : cô làm gì mà……
My : tôi định nói cậu là bà chủ kêu cậu dậy ăn sáng.
Đăng : cô….
My: tại anh lo chạy nhanh wa’ nên tôi chưa kịp nói thôi nha.
Bà chủ : thôi, cả hai đứa ngồi vào bàn ăn sáng rồi còn đi học.
My : đừng nói là cậu ngồi xuống ăn nha ?? cậu vừa mới dậy đó. Có quên cái gì hok ??
Đăng : bik rồi. mẹ ăn trước đi. con đi rửa mặt rồi ra ăn sau.
Bà chủ : nhanh đi con. trễ rồi đó.
Ngoài cửa có tiếng chuông, qgia bước ra mở cửa và đem vào một túi đồ
Qgia : thưa cậu, có người chuyển cái này cho cậu
Đăng : của cô đó mèo 2 chân. từ nay tôi và cô hok nợ gì nhau nữa nhé.
Đăng thảy túi đồ cho My và tiếp tục bữa ăn.My dọn dẹp sau bữa ăn, Đăng chờ My ngoài xe để chở My đi học.
Đăng : mèo 2 chân , cô chik trong nhà luôn rồi àk??
My : cậu cứ đi trước đi, tôi tự đi sau.
Đăng : cô ra đây tôi biểu.
My lon ton từ nàh chạy ra
My : lại jì nữa??
Đăng : cô bik mấy giờ rồi hok ?
My : ák. 6h30 rồi. trễ học mất thôi.
Đăng : lên xe đi. giờ này cô định chạy bộ hay đón xe buýt đều đến trễ cả. tôi bưc rồi nha, lên xe. Có lên hay khong nói 1 tiếng để tôi còn đi.
Làm sao mà hok đi ké được khi gần đến giờ học.lên xe Đăng lao đi như tên . ngồi trên xe My hok thể nào mở mắt nổi vì gió lùa vào rát mắt. vừa đến trường Đăng thảy cặp cho My xách và đi lên phòng học. lớp học ở tận lầu 3, Đăng đi hok nên đi vèo vèo, My xách 2 cái cặp chạy theo sau Đăng.
My : cậu có thể đi chậm 1 chút hok
Đăng: thay vì nói thì để sức hơi mà đi nhanh theo tôi. đừng có nói nhiều nữa, đi lẹ đi
rồi Đăng cứ đi và My lon ton như con mèo ngoan đi theo chủ ở phía sau.
My : hihi..hihi.. cuối cùng cũng đã đến lớp học rồi
Đăng : chik rồi , tôi bõ quên tập ở dưới xe rồi. mèo 2 chân cầm chìa khoá đi xuống bãi xe mở yên xe lên lấy tập tôi.
My : xuống dưới nữa hã??
Đăng : nếu hok có tập chút nữa cô đuỗi tôi ra thì ….
My : đưa chìa khoá đây.
My hok ngờ phải giúp việc nhà Đăng rồi lên trường cũng phải hầu hạ cậu chủ nắng hok ưa, mưa hok chiu. Ghét gió, kị sương này. Nói tóm lại là rất khó ưa.
Cái không khí se se lạnh của trời sài gòn vào đông làm My nhớ ba mẹ kinh khủng. ngày nào cũng vào mùa này ba mẹ và My tranh thủ may gấp hàng gia công cho người ta. My nhớ như in món rau muốn luột bị khét của ba làm đãi mẹ con My khi phải thức khuya để làm kịp ngày giao hàng. những kí ức phút chóc lại tràn về trong tâm trí My. nếu Đăng hok lại làm nó giật mình thì cắhc nó tràn nước mắt vì nhớ ba mẹ rồi.
Đăng : làm gì mà cô đơ như cây cơ vậy. xuống căn tin mua nước cho tôi coi.
My : vâng.
Đăng : mà nè
My: lại gì nữa ??
Đăng : cô nhớ là đi nhanh chút.nhanh đi
My : bik rồi
My đi mua nứoc và nhóm bạn Đăng cũng bước ra hành lang đứng chơi với Đăng
Anh: làm jì mà My nghe lời mày thía ??
Đăng : osin của tao
tuấn : mày chảng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả
đăng : đó là chuyện của tao. Mà dạo này tụi bây có nghe tin tức gì của tụi thằng Bun hok?
Trung : dạo này tụi nó hới im hơi lặng tiếng.
Tính : tao nghi tụi này sắp dỡ trò.
Đăng : uhm. gần noel rồi tụi bây chở bạn gái đi chơi nên để ý cẩn thận chút
Tuấn : tụi nó nhắm vào mày đó.
Đăng : tao 1 thân 1 mình thì lo gì.
Anh : có phải hok đó. vậy còn My thì sao ? bây giờ phải nói là 2 mình mới đúng (cười)
Đăng : mày chết đi cho rãnh.mà con mèo đó ngủ hay sao mà nãy giờ chưa lên???
Trung : vừa thôi mày. Thì cũng từ từ chứ, dù sao con người ta cũng là con gái
Đăng : con người ta chứ đâu phaỉ con mày, sao mày nói nhiều vậy?
Trung: potay.chang cơm với mày luôn.là con tao thì tao lột xác của mày rồi chứ ở đó mà để mày sai biểu như thía sao?

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:14

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 17
Đăng và My vừa về nhà thì trong nhà có khách. một cô gái chân dài đang ngồi ở phòng khách cùng bác quản gia. My vội về phòng thay đồ rồi chuẩn bị cơm cho Đăng, nếu hok lại bị càu nhàu. Đăng cũng bước thẳng lên phònghok để ý gì đén vị khách. Bác qgai phải gọi lại thì Đăng mới lại ghế ngồi.
Qgia : thưa cậu, tiểu thư đây sẽ sống với nhà mình
Đăng : ở đây ???
Qgia : dạ
Đăng : chuyện này là sao???
Qgia : dạ, xin cậu bớt nóng. Lúc nãy bà chủ đưa tiểu thư đây về nhà và nói thế. Bà chủ nói tối nay sẽ nói chuyện với cậu sau. tiểu thư đây tên là Ngọc Ly
Ly : chào anh. Em tên là Ngọc Ly
Đăng : ồ thế àk. Cô tên gì mắc mớ gì tôi mà …tôi có hỏi đâu mà trình bày lí lịch. Khai tên (đã bảo !! Đăng tính tình khó chịu mà)
Ly như bị tạt gáo nước lạnh vào mặt. ắm ức nhưng làm gì được nhau ???!! Đăng bước lên phòng và hok quên nói vọng xuống phòng bếp ” nhanh lên đi mèo 2 chân, tôi đói lắm rồi”
Ngọc Ly bằng tuổi Đăng và đương nhiên cũng = tuổi My. Là tiểu thư ở Vĩnh Long. nổi tiếng là tiểu thư hột xoàn ở đó. Ly đến ở nhà Đăng là theo ý của ông ngoại Đăng. Ong ngoại 2 nhà đã có ý định cho tụi trẻ đến với nhau. thế nên ông đã cho Ly lên đâu trước là l
àm quen cuộc sống thnàh phố và sau này học đại học, sau là để hai đứa trẻ gần gũi tìm hiểu nhau.
Đang ấm ức vì Đăng nên Ly bước xuống phòng bếp uống nước cho hạ hoả.my đang bận tụi bụi lo bữa ăn của cậu chủ khó tính nên hok để ý sự có mặt của ly trong bếp.
Ly : nè cô kia
My : hã? Cô kêu tôi sao???
Ly : cô tên gì ?
My : My,
Ly : tên đầy đủ là gì ?
My : Trần Ngọc Nhã My.
Ly : cái tên cũng hay ha. lấy tôi ly nước coi.mà giúp việc ở nhà này lâu chưa???
My bắt đầu bực mình với thái độ của người từ trời rơi xuống này.
My : tôi có nghĩa vụ báo cáo cho cô sao?? Tôi đang bận chuẩn bị cơm cho cậu chủ. Cô muốn uống nước thì đợi tôi chút xíu, hok thì tự lấy mà uống. nước ở phía sau cô ó.
Ly : mày láo thế kia àk ?? con ở mà dám to tiếng với tao sao. Mày liệu đó có ngày tao đuổi cỗ mày ra khỏi cái nhà này.ba ****** hok dạy mày sao. Ba ****** hok dạy dỗ mày cách làm người àk? (đụng chạm nhau rồi đây)
My : cô đừng có đem ba mẹ tôi ra nói thế
Ly : tao thik. Tao cứ nói thế đấy làm jì nhau nào
My ức quá ném cả rổ rau vào người Ly, bởi My đang buồn vì nhớ ba mẹ lại bị Ly đem ba mẹ nó ra mà ****.tức nước thì vơ bừ mà. Đăng cũng từ nhà bước xuống chẳng biết chuyện gì chỉ thấy rổ rau bay. Ly dường như thấy Đăng nên nhõng nhẽo.
Ly : anh ơi, người giúp việc nhà anh dám hất cả rổ rau vào người em đó.hic hic, tay em bị đau rồi này
My hơi sợ vì thấy Đăng bước xuống đột ngột, nhưng nó nhất định sẽ hok xin lỗi đâu.
My : đúng tôi hất đó.
Ly : đó anh xem, cô ta cóa xem em ra gì đâu.
Đăng : cô còn nói nỗi là chưa chết phải hok?? Chưa chết thì im đi, đừng có lãi nhãi như ếnh kêu bên tai tui nữa. còn con mèo 2 chân nữa, sao lại lãng phí rau như thế. lần sau có khoan ai hay chọi ai nên lấy cái gì hok sài nữa mà chọi mà khoan. Như thế này thì hao phí thật.thía là trưa nay hok có món rau rồi. dọn cơm ăn đi. đói rồi. đói đói đói ..đói rồi.
Ly : anh ..anh ..anh….
Đăng : ăn cơm thì ngồi xuống , hok thì bấm đi. đừng có lãi nhãi nữa nhoá. bực rùi nhoá.hé..hé,,hé. Mèo 2 chân đói rồi. dọn cơm nhanh đi
My : cậu thì lúc nào cũng nhanh đi. lẹ đi. muốn vậy sao hok tự mà làm lấy ??
Đăng : tự làm lấy thì mẹ tôi mướn cô về đây làm gì?? Làm tiểu thư sao ?? dọn cơm nhanh đi mèo ngoan.
Như thế thì nuốt nổi cơm mới lạ. ly bước nhanh lên phòng. Đăng, My và bác qgia ngồi vào bàn ăn cơm.
Đăng : mèo 2 chân. Sau này có mẹ tôi ở nhà đừng để xảy ra chuyện như lúc nãy.
My : nhưng cô ta…
Đăng : là tiểu thư một nhà người ta. Sau này sẽ sống ở nhà này. nếu hok có gì thì cho qua đi. đừng để xảy ra những chuyện phiền phức như lúc nãy. Mà cô nghĩ thức ăn hok tốn tiền của cô nên cô cứ ném vứt lung tung tuỳ tiện thế àk??
My : có cho ăn cơm hok thì nói 1 tiếng. trời đánh còn tránh bữa ăn. cậu làm gì mà cứ hành hạ lỗ tai tôi hoài vậy??
Đăng : nè, cô nghĩ cô là ai mà lớn tiếng với tôi??
My bực mình đặt mạnh chén cơm xuống bàn và đứng lên thét vào mặt Đăng ” tôi là con ở nhà này, là ôsin. Như thế thì được rồi chứ gì???!! ” nói rồi My đi lau dọn nhà cửa.lần đầu tiên có người dám thét vào Đăng như thế . bác qgia còn phải ngạc nhiên huống chi là Đăng.
Đăng : ê chút nứa đem lên phòng tôi ly nước cam nha ?!
My : không nhanh đi. lẹ đi nữa sao???
Nghĩ My đang bực chuyện gì nên Đăng cho qua thái độ của My ngỳa hôm nay.Đăng hok nói jì thêm . Đăng trở lên phòng mặc My dọn dẹp nhà cửa.
_ _ _ _ _
Ly :cô đem nước đi đâu đó ??
My : lên phòng của cậu Đăng
Ly : đưa đây, tôi đem lên cho. Cô đi lo mà làm việc của mình đi.
Ly lấy ly nước và mang lên phòng Đăng. Nghe tiếng gõ cửa Đăng nghĩ là My ” vào đi, cửa hok khoá”
Ly : anh uống nước
Đăng : cô nêm bấm khỏi phòng tôi nhanh đi. cô lên đây có ý đồ gì???
Ly : em chỉ đem nước cho anh chứ có ý đồ gì đâu
Đăng : thôi khỏi. cô mang về phòng mình uống luôn đi. còn bây giờ thì biến nhanh đi. tôi hok muốn nhìn thấy mặt cô 1 giây phút 1 lúc nào nữa. bẫm nhanh. (có cần phải nặng lời thế hok?? Làm gì mà ghét nhau vậy chứ. Ghét của nào trời cho của nấy)

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:17

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 18
Sau bữa tối mọi người ngồi lại phòng ăn để bà chủ giới thiệu thành viên mới trong gia đình.nghe xong câu chuyện thì ai cũng bik lý do mà cô tiểu thư xuất hiện trong nhà này.
Đăng : đây là cái nhà chứ đâu phải KS , KTX , hay nhà trọ.kiểu này riết chắc cái nhà này thành nhà nghĩ thơm mùi nhang (nhà nghĩ chùa).
mẹ đăng : đăng. Con nói cái jì kì vậy??
đăng : kì jì mà kì. mẹ muốn làm gì thì làm mà hok thèm hỏi ý kiến con tẹo nào. Con cũng là thành viên của nhà này mà. tự nhưng từ trời rớt xuống ròi lại chui zô đây. Đã vậy thì mẹ muốn làm jì thì làm đi. mà cô Ly kia, từ này về sau tôi cấm cô hok được tuỳ tiện bước vào phòng riêng của tôi.
mẹ đăng :Ly, cháu đừng để ý tới nó làm jì. Tính nó là vậy chứ hok có gì ác ý đâu
đăng : ý nãy giờ có tốt đâu mà hok ác
mẹ đăng : thôi, đi đâu thì đi đi thằng nhok.
Đăng : bực quá , mất hứng đi chơi luôn rồi. mèo 2 chân theo tôi.
Đăng cùng My bước ra hồ bơi sau nhà.
My : đừng nói là cậu tắm rồi kêu tôi ở lại coi nha ?!!
Đăng : cô khùng rồi hãh??
My : chứ ra đây làm gì ,? Tôi còn phải làm bài tập nữa.cậu hok học bài sao???
Đăng : học cho lắm tắm cũng…ờh tôi hok có khái niệm học bài lâu rồi.
My : nói tóm lại là cậu kêu tôi ra đây làm jì??
Đăng : tôi cũng chẳng bik kêu cô ra đây làm jì nữa?? nhưng ngồi ở đây 1 mình cũng pùn nên kêu cô ra ngồi chung cho zduj.
My : cậu quỡn quá hahk? Nhưng tôi thì hok như cậu tôi phải học bài làm bài mai đi học nữa.
Đăng : bấm zô nhà đi. nói nhiều quá.Đúng là con gái các cô ai cũng môi mõng, lắm chuyện.
My : ê. làm gì mà cậu thành kiến với cô tiểu thư ấy vậy?? ghét của nào coi chừng trời trao của đó. Hihi…hihi…
Đăng : cho cái mõ cô đó.bấm zô nhà.
một ngày mới lại tới chuyện mới cũng đến.
ly : anh Đăng, anh chở em đi học với nha?!
Đăng : chuyện gì đây trời ??
mẹ đăng : con chở Ly đi học đi nhok. Hai đứa cùng học 1 trường mà.
Đăng : học 1 trường hok có nghĩa là phải đi cùng 1 xe.con hok có cái khái iệm ảo như thế.bác qgia. Bac thấy con mèo 2 chân đâu hok ?
My từ nhàvội chạy ra : đây nè.
Đăng : tôi cứ ngỡ cô bị con *** nào vật chik trong nhà luôn rồi chứ
My : nhà này cậu hok “vật” tôi chik thì chẳng có ai vật tôi chik nỗi đâu. vả lại nhà này hok nuôi ***
Đăng : bây giờ cô có nhanh lên xe đi học hok thì bảo??
Đăng lại nói cái giọng ra lệnh.nó ngườm cặp mắt sắc như viên đạn vào người My.
mẹ đăng : thôi, con lên xe đi học với Đăng đi My.còn Ly , cháu cùng đi với cô
_ _ _ _ _ _ _
đi học thì giànhđi chung xe Đăng, đến lớp thì giành chỗ ngồi.( cả 3 chui zô 1lớp).đúng thật con gái là bọn phiền toái mà.
Ly nhìn My với cặp mắt như muốn ra lệnh cho My ra chỗ khác ngồi. my cũng hiểu ý nên xách cặp định đi thì bị Đăng quát ” ngồi xuống đó “. như một kẻ trộm bị bắt My giật mình đứng giữa 1 bên là cậu chủ khó tính 1 bên là cô tiểu thư kiêu kăng. cả lớp chẳng ai hiểu chuyện gì đang diễn ra
từ đó, cuộc chiến giữa 2 cô gái sống chung 1 mái nhà diễn ra như cuộc chiến giữa thiên thần và ác ma
chẳng bik tại sao Đăng luôn thấy khó chịu chi có sự hiện diện của Ly. Mà Đăng cnàg tỏ ra khó chịu với Ly thì Ly lại trút sự bực dọc lên My.
Đăng
mang bộ mặt hâm fhầm sát khí, đầy vr khó chịu đến tận giờ ra về. mà về nhà thì lại gặp Ly.
Đăng vừa về nhà là đi thẳng vào bếp, thảy cía cặp 1 cái rầm xuống bàn ăn
My : cơm vẫn chưa nấu mà
Đăng : đi thay đồ rồi ra nấu cơm
Làm sao dám cãi lời My ngoan như con mèo làm theo lời chủ. Ly về nàh và bước lên phòng thay quần áo. My từ phòng chạy ra để lo cơm cho Đăng. Và thế là là…la …la…lá …la ầm 1 phát My tông vào Ly. Ly thảy cái cặp văn ra xa trúng cái bình hoa rơi một cái cạch. Đăng thấy nhưng hok lên tiếng cứ ngồi im quan sát.
Ly : cô có mắt hok?
My : xin lỗi. tôi hok cố ý đâu. Xin lỗi tiểu thư mà
Ly : cô có mắt hok?
My : xin lỗi. tôi hok cố ý đâu. Xin lỗi tiểu thư mà
Ly : cô làm jì như bị ma ám vậy hã?? Đi đứng thì hok nhìn đường. cô muốn chik àk???
Ly nói và vơ tay như muốn tát vào mặt My, Đăng hok thể ngồi im nên lên tiếng. mà nếu Đăng hok lên tiếng chắc My ăn tát rồi cũng nên
Đăng : cô mà đánh là tôi cho cô out ra khỏi cái nhà này luôn đó.mèo 2 chân xuống đây nấu cơm , nhanh đi. đói rồi. đói lắm rồi nè
Ly : nhưng cô ta…
Đăng : thì lỡ mang té rồi thì chịu đi, coi như mình xui chút đi, làm jì mà hung dữ thế. Mèo ơi mèo ơi nấu cơm đi mèo ơi.thông cảm tại con mèo có 2 chân nên mới thế . ha mèo ha??? Mèo nấu cơm đi mèo.
My vội chạy xuống bếp lo cơm, Ly ấm ức trở lên phòng.
My : sao hok đi thay đồ đi?? ngồi đây làm jì ?? định ở dơ àk?? Mà cảm ơn cậu lúc nãy..
Đăng : thôi tôi ko cầ n cám vì tôi hok nuôi heo, mà cũng chẳng cần ơn làm gì.mà … cô yên tâm trước giờ hok thấy cái mã nào đề chik do ở dơ, chỉ có mấy cái mã đề chik do đói mà thôi.
My : ũa, mã cũng đề nguyên nhân chik nữa hãh ta??
Đăng : uhm..thì,….thì… nấu cơm nhanh đi. nói nhìu tôi đói lắm rồi nè.
Ly thay đồ xong trở xuống nhà bếp dùng cơm.
Ly : sao anh hok thay đồ rồi ăn cơm ??
Đăng : thay hay hok là chuyện của tôi
Ly : my, pha tôi ly nước cam
Đăng : cô lo chuẩn bị cơm đi.
My : nhưng tiểu thư,,,,,,
Đăng : tôi là chủ của cô thì tôi nói sao thì nghe và làm theo đi. cô ta chi là khách mặc kệ cô ta đi.
Ly : anh thật là quá đáng. Anh hok bik hay giả vờ hok bik vậy ?? em là vợ tương lai của anh đó.
Đăng : nói lại coi, nghe hok rõ
Ly : em là vợ tương lai của anh đó
Đăng : cô khát nước quá nên khùng rồi hãh ??
Ly : anh …anh,,,, nếu anh hok tin anh hỏi ông và mẹ anh đi.em nói rất thật và em cũng rất bình tĩnh.
Đăng : im ngay đi, cho tôi ăn cơm
Đăng thét lên nhưng trong đầu Đăng luôn hoài nghi về lời nói của Ly.
Dùng cơm xong Đăng đi chơi với nhóm bạn. ở nhà chỉ còn lại thiên thần và ác ma cùng bác qgia. My vẫn làm công việc thường ngày. Lau nhà , dọn dẹp
My lau vừa xong nơi nào thì Ly lại đổ nước vào nơi ấy . vì vậy mà My phải vất vả lắm mà nhà cũng hok sạch. Nhưng bik làm sao ?? my chỉ bik cắn răng chịu đựng.
Quay vào phòng bếp thì Ly ném mọi thứ lung tung nhìn cứ như cái chuồng heo. My lại phải dọn dẹp, sắp sếp mọi thứ ngăn nắp. dọn xong cái nhà My mún rã 2 cái tay.
đến giờ cơm My dù mệt nhưng cũng phải làm cho xong mâm cơm chiều.cũng may là lúc này Đăng và bà chủ vừa về. chứ hok thì hok bik Ly lại dở trò jì hành hạ My
dọn dẹp mỏi tay đến mức khi dọn cơm tay My còn rung rung vì quá mỏi . nhìn như thế Ly rất hài lòng về những trò mình bày ra.
xong bữa tối My thấy thật nhẹ nhàng làm sao. My định trở về phòng thì Đăng lại kêu . nhưng mà mệt thật mà. giờ có bị hành hạ lỗ tai thì chịu chứ My hok thể chui ra đó gặp Đăng.mệt lắm rồi chỉ mún ngã xuống gối làm 1 giấc đến sáng thôi.kêu hoài hok thấy đâu Đăng bực mình vào phòng My. Gõ cửa + kêu = koh tiếng động. nên Đăng bước vào. My nằm trên giường căn tròn đôi mắt nhìn Đăng
đăng : cô ngon hak. nằm đây mà tôi kêu khan cổ cũng hok thèm trả lời. cô khi dễ lời nói của tôi như vậy đó hãh ?
my : hok đùa đâu. Tôi mệt thật mà. Năn nĩ cậu đó cho tôi ngủ sớm 1bữa được hok ??
đăng :hok. Tôi mà đùa với cô àk. Theo tôi
my : đi đâu ???
đăng : đi theo thì sẽ bik.
My : anh đi với tiểu thư Ly đi. tôi bùn ngủ we’.
Đăng : nếu vậy thì tôi vào đây kêu cô làm jì. Bây giờ có đi nhanh hok hay nằm đó??
My : được rồi.
_ _ _ _
vừa mệt vừa bùn ngủ mà lại phải đi theo xách đồ cho Đăng thì thật là oải. Đăng thoải mái mua sắm bắt My đi theo xách đồ. Đúng là hành hạ mà.2 tay My mún rã giờ lại xách lũng cũng đồ cho Đăng, My có cảm giác như tay mình sắp lìa khỏi thân. Nào là sách , quần áo, giầy dép,….. đồ chất qua khỏi cái đầu luôn nên My hok thể nhìn thấy đường đi. thế là vừa bước ra khỏi cửa hàng là My bang vào người Đăng.và đồ đạt cũng rớt khỏi tầm tay.
My : uj da
Đăng : nè, cô làm gì mà bang vào người tôi vậy ???
My : tại cậu mua nhiều đồ quá mà lại chất lênngười tôi riết nên tôi hok thể nhìn được đường đi luôn. ở đó mà còn lớn tiếng với tôi.
Đăng : thôi, nhặt đồ lại nhanh đi.
Đăng buớc ra đón taxi, nhưng dường như hok có chiếc taxi nào trống. Đăng và My đến ngồi ở trạm xe buýt
My : giờ này làm gì còn xe buýt mà đón. Sao cậu ngốc vậy chứ ?
Đăng : tôi nói cô là ngồi đây đón xe buýt sao ?? làm gì mà hôm nay taxi hok có chiếc nào trống hik vậy trời .đúng là có cô theo thì hok gặp may mắn jì hik.bik vậy lúc nãy tôi lấy xe tôi đi cho rồi.
Đăng nói và My thìmệt quá nên đã ngủ thiếp đi.đăng hok chờ taxi nữa nên gọi điện về nhà cho tài xế ra rướt. quay lại tì thấy My đã ngủ.
- trời ạk, ở trạm xe buýt mà cũng ngủ được. tôi nể cô thật đó mèo 2 chân.
Nói rồi Đăng nhìn My, lần đầu tiên được nhìn My gần như thế .” thì ra con mèo ngốc này cũng dễ thương thật .mèo 2 chân anh thik em đã lâu rồi, em bik hok ?? em ngốc lắm nên hok nhận ra t/c anh dành cho em” . ák. Thì ra hắn ta đã thik cô mèo 2 chân từ lâu. thế mà hắn cứ bảo con gái là bọn phiền toái.thế đó, vậy mà bọn con trai cứ nói là con gái nói có là hok. Con trai thì có hơn gì nhau đâu. Cũng nói hok mà có đấy thôi. Nhưng con trai thật khó hiểu . đã thik người ta vậy mà còn hạnh hạ người ta. Thik như thế thì con gái nào mà hok bõ chạy mất dép mới là lạ.
rồi tài xế đến Đăng nhẹ nhàng đưa My lên xe về nhà. Và cũng phải đưa con mèo 2 chân vào phòng ngủ chứ. mẹ Đăng vô tình nhìn thấy khi bà bước xuống bếp uống nước.Đăng và My về nhà cũng khá khuya.
Và như thế 1 ngày , 2 ngày , 3 ngày lại hiều ngày trôi qua . rồi 1 cuộc đại chiến diễn ra trông nhà. Hok phải cuộc chiến của áâmm và thiên thần mà là cuộc chiến của Đăng và mama.cuộc chiến diễn ra khi Đăng bik chuyện Ly cô vợ tương lai của Đăng do ông đã chọn.
Mama : mẹ sẽ làm theo ý ông
Đăng : nhưng con hok thik
Mama : nhưng con phải nghe lời mẹ
Đăng : chuyện gì cũng được, còn chuyện này thì hok bao giờ.
Mama : kệ con. mẹ sẽ làm theo ý của ông ngoại
Đăng : vậy thì con thông báo cho mẹ bik. Hok bao giờ có chuyện đó đâu. thằng Đăng này mà còn sống thì chẳng có cuộc hôn nhân ép buộc nào đâu.bây giờ 1 là mẹ chọn con và hok làm theo lời ông và mời cô tiểu thư đó ra khỏi nhà, 2 là con ra khỏi nhà.
Mama ậy thì con ra khỏi nhà đi.
Đăng : mẹ nhớ nha. vậy thì thưa mẹ con đi . cô giỏi lắm thưa cô tiểu thư Ly.
Nói rồi Đăng ra lấy xe và out khỏi nhà.
Qgia : bà chủ , cậu chủ đi thật rồi
mẹ đăng : có khi nào nó nói mà hok làm đâu mà bác ngạc nhiên vậy ??
qgia : nhưng cậu chủ đi rồi .
mẹ đăng : bác đừng lo. Nó hok sao đâu. Bác vì sao nó cương quyết hok chịu làm theo sự sằp đặt của ông nó hok ??
qgia : do cậu chủ hok thik đặt đâu ngồi đó
mẹ đăng : 1 phần thôi. Phần lớn là do nó đang muốn theo đuổi t/y của riêng nó.
cậu con quý tử bỏ ra đi mà bà hok hề có chút gì lo lắng. chẳng bik mà đang nghĩ gì trong đầu nữa.
dẫn xe ra đi nhưng Đăng cũng chẳng bik là sẽ đi đâu. chạy 1 lúc thì đến nhà Anh.
Anh : ũa, tối nay hok đi chơi hay sao mà..ũa làm gìmà nhìn mặc mày hết thấy mùa xuân vậy ?
Đăng : bõ nhà đi.
Anh :hãh ? chuyện gì vậy ? mà vào nhà đi
Đăng : bõ nhà đi đến ở với mày được hok ?
Anh : okie thôi. Tao sống có 1 mình . nhà này tuy hok to như nhà mày nhưng cũng khá thoải mái. Mày cứ tự nhiên xem như nhà mày đi, mún làm gì thì làm.
Đăng : papa mama mày hok về nước sao ?
Anh : cóa. 1 năm về 2 , 3 lần gì thôi. Dân làm ăn mà . mà chuyện gì mày lại bỏ nhà đi. hay do quậy quá mama chịu hok nỗi nên đuổi ra khỏi nhà. Mà hok, dễ gì mama mày lại làm thế. Mày là con cầu con khẩn mà.
Đăng : chắc là cầu khẩn tao đừng chui ra. Nhà mày có cái gì uống hok ?
Anh :có, rượu và bia. Mày uống gì ?
Đăng : bia
tối đó Anh thức trắng đêm để ngòi tâm sự và lai rai với thằng bạn thân. Anh hok chịu nõi nên ngủ tại bàn.làmâno mà nhậu nỗi với cái thằng nổi tiếng vua nhậu như Đăng.
Sau một buổi tối hok mấy vui vẻ trong căn biệt thự nhà Đăng thì ngày mới vẫn diễn ra bình thường.
ở trường hôm nay hok mấy vui vẻ. mà hok vui vẻ nhất là My. hôm nay hok có Đăng ,My bị Ly “chơi “đủ trò.
* * *
Nhóm bạn Đăng cũng chẳng ai bik 2 ông tướng Anh và Đăng
biến đâu mất mà gọi phone chẳng ai trả lời.
_ _ _ _ _ -
ở nhà Anh . sau khi tỉnh lại Anh hok thấy Đăng đây. gọi điện thì ” thuê bao quý khách…….”. Anh gọi cho nhóm thì chẳng ai bik. chỉ còn cách duy nhất là gọi cho anh Trường.vì ngoài nhóm bạn thì Đăng hay đi chung với anh Trường.
hay tin Trường vội đi đến nơi mà khi có chuyện pùn Đăng hay đến.
trường : làm gì mà phải đến đây ?
đăng : chán
trường : chuyện của ông phải hok ? anh có nghe ông nói nên cũng bik chít ít
đăng : hok ngờ ông lại làm như thế.
trường : ông lên tp rồi. và hiện đang ở nhà em. Anh mới đưa ông đến đó rồi mới đến đây nè
đăng :hãh ? đến nhà em ??? lại gì nữa đây trời ??? ák…á……á……..á……á………á…
trường : thôi la gì mà la nữa
đăng :thì tức quá phải la cho đỡ ức chứ.lần này thằng Đăng này hok quậy 1 trận ra trò thì ** thèm sống, chẳng thèm làm người nữa.
trường : định làm gì vậy thằng nhok.
Đăng : thằng nhok này hok làm cho tới chuyện này thì hok thể nào ngốc đầu lên làm người nỗi. ở đâu mà đời này còn chuyện ép duyên.Ép nước mía giờ còn chơi hiện đại vậy mà lại ép duyên nhau. tức ,,,,tức,,,tức,,,,đi về. ngu gì ra ngoài ở. Có nhà mà, phải về chứ.nhưng,,,hơi quê vì lỡ tuyên bố ra khỏi nhà. Nhưng hok sao quê 1 tập, lùi 1 tiến 10 mà.
Nhanh như mũi tên Đăng lấy xe lao thẳng về nhà.My ra mở củă thì thấy Đăng
My : ũa, về rồi àk. Hi…hi..hi
Đăng : cô có tin là tôi cắn mõ cô giờ hok.cười ngoạ nghễ cười khi dễ tôi àk ?
My : đâu có
đâu.mà nè làm gì mà đòi cắn mõ người ta vậy chứ. Hok cho cười thì thôi.
Đăng : mở củă ra lẹ đi pà chị mèo 2 chân
My : uhm. Em heo chờ chị mèo chút nha
Đăng : mở lẹ đi. nhà tôi có khách đúng hok ???
My : có ông của cậu vừa lên lúc nãy.
Đăng hok nói gì bỗng dựng xe trước sân rồi lại khoát vai My cùng đi vào
Đăng : im lặng là vàng. Cô mà nói lời nào là tui cho cô bik cái cảnh sống hok được mà chik cũng hok xong.
My : bõ toi ra. cậu làm gì mà khoát vai tui vậy ???
Đăng : im lặng là vàng. Im ngay
Đăng cùng My bước vào nhà. Ông, mẹ và Ly đều có mặt ở phòng khách. mọi người ngạc nhiên khi thấy Đăng và My có vẻ hơi thân mật.
Đăng : chào ông mới đến. mẹ, sao hôm nay mẹ đi làm về sớm vậy ??
mẹ Đ : con ??? con ??? là sao đây ???
đăng : hok ai như mẹ, con ra ngoài có 1 chút mà mẹ cho bạn gái con làm việc mỏi cả tay.
My : bạn gái ?? tui và cậu….
Đăng nhanh tay áp sát mặt My vào vai mình nên dù ấm ức lắm mà My vẫn phải lặng thinh.
Ông : chuyện gì đây ?? hok có bạn gái nào hik. Ly là bnạ gái và sẽ là vợ tương lai của cháu.
Đăng : em , ông nói đùa đó, em đừng nghe vậy mà giận anh nha mèo 2 chân dễ thương của anh. Ông, ông đùa hok vui gì hik. He …he…he
Ông : ta hok đùa , ta đang nói nghiêm túc…
Đăng : thôi, ông đùa hoài , bạn gái con nghe vậy giận con thì khổ.thôi nếu hok còn gì nữa thì con lên phòng nha . em lên chơi với anh.
Ông : đứng lại đó
Đăng : đùa nữa hã ông ??
Ông : được, nếu đó là bạn gái của cháu thì ông cũng muốn nói chuyện 1 chút.
Đăng bắt đầu lo vì nếu ông nói chuyện với My thì vỡ kế hoạch màn kịch. Nhưng hok cho thì sẽ bị nghi ngờ. chẳng bik làm sao Đăng đứa cặp mắt như van nài nhìn My.và nói khẽ vào tai My ” xem như tôi năn nĩ cô đó mèo 2 chân.”
Ông : **** quên Đăng bao lâu rồi ??
My : dạ . cháu và Đăng quen nhau đã …(Đăng như nín thở chờ câu trà lời của My ) dạ đã 2 năm rồi ạk.
Câu trả lời hok chỉ Đăng ngạc nhiên mà ông và mẹ đều sững sờ. Đăng cũng thở phào 1 hơi nhẹ nhõm.Đăng ngồi xuống cạnh My diễn cho xong cảnh này.thêm chút tình củm nên Đăng choàng tay qua eo My. Khó chịu nhưng cũng hok hiểu sao My lại giúp Đăng. lỡ rồi thì phải giúp cho trót.
mẹ Đ :cháu thik Đăng ở điểm nào ?
my : dạ. cháu thik Đăng vì Đăng luôn là chính mình.
Ông : dù thế nào thì ta cũng hok đồng ý cho mối tình này.ta đã chọn cho Đăng một người vợ lí tưởng, tương xứng với gia đình này. Dù có thế nào thì ta cũng giữ ý kiến của mình.
My + Đăng : nhưng (con ) Đăng cưới vợ hay ông mà ông lại cứng ngắt như thế chứ ??
Ông : ta đã quyết rồi. chuyện này phải theo ý ta.
Đăng : hok có đâu.con mà đồng ý thì chặt đầu con. Mơ cũng chẳng có đâu. Con yêu cô pé này (tay Đăng càng siết chặt My ) và có lấy vợ thì đây là vợ con, chẳng có cô vợ nào từ trời rớt xuống như vậy đâu.
Ông : ta là ông của con. Con phải nghe lời ta
Đăng : chuyện gì cũng được nhưng làm gì ai lại nghe chuyện phi lý như thế này. tự nhiên người ta đang có bạn gái đàng hoàng lại kêu bõ quen người khác rồi lấy làm vợ. ông nghe thấy tếu hok ???
Ông : đúng là ngỗ ngựơc , hok được dạy dỗ
Đăng : thưa ông , cha nó chết chi nó vừa tròn 5 tuổi nên nó hok được dạy , nhưng mẹ nó còn sống nên nó được dỗ.
Ông : con…con..con…con cháu gì mà hok nghe lời
Đăng : ông cha gì mà…. phi lý quá
Ông : bây giờ lần cuối . có nghe lời ta hok ??
Đăng : bắn 1 phát , đâm 1 nhát ngay tim nó lìa đời nó cũng thế thôi, hok nói 2 lời. nó hok đòng ý vì với nó chuyện này quá phi lý.hok nghe đâu.
Ông : được. vậy thì ta sẽ làm theo các của ta
Đăng : con sẽ coi ông làm được gì để thằng này ngoan ngoãn làm theo.Ông cứ tự nhiên
Ông : trời ơi ngó xuống mà coi con cháu là như thế này nè , trời ơi….
Đăng : trời ơi, ông cũng ngó xuống mà coi chuyện phi lý nè trời…..ơi……ơi…trời
chẳng ai chịu nhường ai. Ông 1 tiếng qua Đăng 1 lời lại. cả 2 cải nhau vì 1 bên muốn thế này còn bên kia muốn thế khác.không khí trong nhà khỏi phải nói luôn. giống như một quả boom đang được châm ngòi nổ.My hok hiểu tại sao lại khờ dại mà vướn vào chuyện này. Hok vướn vào thì đã bị cô tiểu thư hành hạ, giờ lỡ phóng lao phải theo lao thì cuộc đời sẽ 7 chìm 3 nổi ra sao ai mà bik ???? ngu 1 phút nghĩ lại 1 lúc mới thấy mình dại.
My sẽ sống những ngày tiếp theo như thế nào khi trong một nhà lại tồn tại 2 thế lực. 1 trần gian và 1 là giống như địa ngục. đã làm thì phải có trách nhiệm với việc mình làm nên My và Đăng lúc này đã tuy 2 mà 1. nhưng My hok bình yên chút nào trong căn nhà này.
Đăng và ông cùng ở 1 nhà nhưng hạn chế đối mặt nhau. bởi gặp là lại cải nhau.mà Đăng thì từ ngày về nhà là lúc nào cũng quậy phá đủ trò.chỉ tội cho My phải chịu trận.
3 ngày trôi qua, My hok thể nào chịu nổi nên muốn nói chuyện với Đăng.nhưng Đăng cứ lờ đi chi My muốn nói chuyện nghiêm túc. tức quá nên My ” nhảy lên ‘phòng Đăng.
My : tôi muốn nói chuyện với cậu
đăng : bận rồi, tôi pahỉ đi bây giờ
đăng vội phóng khỏi giường nhưng lại bị khựng lại
my : cậu mà bước ra khỏi phòng thì tôi sẽ…..
đăng : thôi được rồi.
My : tôi hok muốn cùng cậu diễn tiếp màn kịch này nữa. tôi hok muốn như một coon rối cho cậu dựt dây.tôi hok phải là bạn gái hay người yêu của cậu. tôi hok muốn diễn tiếp màn kịch này.
Đăng : hok đựơc. Dù sao thì cô cũng đã diễn cùng tôi giờ có nói ra thì cô sẽ bị đuổi ra khỏi nhà này. vả lại cô còn bị mọi người khép cho cái tội là nói dối, lừa dối.
My : trời …ơi…i…..i……sao từ ngày gặp cậu cuộc đời tôi gặp toàn chuyện gì hok vậy hã ?? cậu đúng là con heo sao chổi của đời tôi. được , tôi sẽ nói ra xem ai với ai mất mặt hơn ai ??!!
Trong khi My và Đăng nói chuyện thì vô tình Ly nghe được khi Ly đi ngang qua phòng Đăng
Đăng : hok được nói ra
My : tôi cứ nói đó làm gì nhau ?? tôi hok muốn tiếp tục cùng cậu lừa mọi người nữa. vả lại tôi mệt mõi vì trò chơi của cậu lắm rồi cậu bik hok ?! ngày ngày tôi phải đối mặt với ông của câu và Ly. cậu có bik tôi bị họ đối xử như thế nào hok hãh ? tôi chỉ là một con ở trong gia đình cậu , cậu càng thik thú với trò chơi của mình thì tôi phải đau khổ vì bị ….nói tóm lại là tôi muốn kết thúc trò chơi của cậu ở đây
My bỏ chạy ra thì gặp Ly. Ly tỏ ra như chẳng bik chuyện gì bình thản bước về phòng riêng.

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:19

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 19
My bước xuống nhà thì gặp được Trường.cả hai ngỡ ngàng với sự gặp gỡ này
trường : my
my : anh Trường
trường : sao em lại ở đây ??
ông : 2 đứa bik nhau sao ?
trường : dạ. sao em lại ở đây vậy My ??
my đưa mắt nhìn ông như muốn nói với Trường là có mặt ông nên hok thể nói được. Trường như hiểu ý My nên hok hỏi thêm điều gì . Ly từ lầu bước xuống thì gặp ông . hok chờ thêm giây phút nào Ly cùng ông ra vườn trò chuyện. và nhờ như thế My có dịp trò chuyện với Trường.
trường : thì ra là gia đình em có chuyện như thế. Anh có trở lại đó nhưng mọi người nói em đã dọn đi nơi khác. Xem ra em với anh có duyên với nhau đó đúng hok ?? duyên dài nữa là khác.vậy em gái em bây giờ ra sao ??
my : em cũng hok có tin gì về nó. Em vào làm ở đây nên cũng hok thể đi tìm nó được
trường : em làm ở đây có cực lắm hok ? hay là anh giới thiệu cho em công việc khác nhẹ nhàng hơn nha?!
My : thôi, hok sao đâu. Anh hok cần phải lo cho em như vậy.
trường : em vừa làm như thế này rồi vừa học vậy có ảnh hưởng gì tới việc học hok ? công việc nhà thì nhiều lắm đó
my : hì hì hì hok có gì để lo.
trường : àk. Em có hình của em gái em hok ? hay là dưa anh , anh sẽ tìm giúp em
my : dạ, hok ….
Đăng từ lầu bước xuống và chen vào câu chuyện của My và Trường
Đăng : anh hok cần tìm đâu. Em bik em gái cô ấy ở đâu
My : hi hi hi thiệt àk ? vậy cậu nói đi
Đăng : hi hi con khỉ chứ hi hi . nói cũng được nhưng cô phải hứa là giúp tôi chuyện cô đang làm.
My : nhưng …
Đăng : còn nhưng nhị thì miễn bàn
My : nhưng cậu bik thật chứ ?
Đăng : hok bik thì tôi hok nói, tôi nói là bik mà.
trường : em yên tâm đi. Đăng hok lừa ai đâu
my : hok mới lạ (nói nhỏ )
đăng : nói cái gì thế ?? giờ sao đồng ý hok
my : uhm. Tôi hứa sẽ giúp cậu. giờ nói ra được chưa?
Đăng : tối nay tôi sẽ dẫn con mèo 2 chân đến đó.nhớ lời mình hứa nhé mèo ngốc he he hhe. Pha tôi tách cafê đi mèo.
My trả lại không gian cho Trường và Đăng. Hok bao lâu thì Trường cũng về.
Ngoài vườn Ly đã nói lại chuyện nghe được cho ông nghe
Ông : ta đã nghi mà, thì ra là nó lừa ông. lần này ta sẽ đuổi con pé đó ra khỏi nhà.
Ly : đúng đó ông. Hok thể để 1 người giúp việc nói dối trong nhà được đâu ông àk.
Ông : con theo ông vào nhà.
Sau bưa tối ông cho mọi người ngồi lại, nhưng Đăng đã hứa với My đưa My đi tìm em gái nên hok ngồi lại. Đăng kéo nhẹ tay My đi ra khỏi bàn.
Ông : 2 đứa đi đâu đó
Đăng : con có việc phải ra ngoài xíu.
Ông : nếu dám bước ra khỏi nhà thì ta sẽ ùng gia pháp ra phạt
Đăng : roi mây ??!!
Ông : đúng vậy
Đăng : vậy đi xong về chịu phạt. là thân nam nhi hok thể vì cái đau thể xác mà đánh mất chữ tính được.mèo 2 chân, cô ở nhà hay là đi rồi về chịu phạt. ý nhầm, em đi với anh hay em ở nhà ??
My : em …em ..đi với anh
Nói xong cả hai nhanh chân đi ra leo lên xe mất hút.
Trong nhà Ông rất tức giận còn Ly thì tức mún đứt ruột.mẹ Đăng thì vẫn bình thuờng vì bà rất tán thành việc Đăng và My qua lại với nhau
Ông : con dạy dỗ con như thế đó hãh ?
mẹ Đ : ba cũng thừa bik tính cách thằng nhok đó mà. Sao ba lại đổ lỗi cho con chứ. vả lại nó lớn rồi , nó có sự lựa chọn của riêng mình.
Ông : chuyện gì cũng được nhưng chuyện vợ con phải nghe lời người lón chứ
mẹ Đ : ba nói mới kì. cưới vợ về sống chung với nó chứ có sống với mình đâu mà mình chọn. rồi sau này có chuyện gì nó sẽ đổ lỗi cho mình là thế này thế nọ . Ly, bác xin lỗi cháu , ý bác hok phải nói cháu hok tốt nhưng chuyện này bác hok thể ép nó được.phải để nó tự chọn lựa thôi cháu àk
ông : được nếu con hok muốn quan tâm chuyện này thì để ta. Ta có cách làm thằng cứng đầu đó đồng ý.
mẹ Đ : tuỳ pa. nhưng pa đừng làm gì gây ảnh hưởng hok tốt đến nó thì pa mún làm gì cứ làm, nhưng nếu pa làm chuyện ấy thì con hok đứng yên để nhìn pa làm hại nó đâu.kể cả pé My nữa.
đăng đưa My đến nơi nhóm Trân hay tụ tập nhưng chờ cả tiếng vẫn hok thấy
my : nè, cậu có lừa tôi hok vậy hã ? sao chờ cả buổi mà hok thấy gì vậy ??
đăng : kiên nhẫn chút đ
i mèo 2 chân. mới có chừ gần tiếng đồng hồ mà la cả buổi. chút nữa sẽ thấy thôi.
My : nhưng ở đây là ngã tư, bên kia là công viên thì đến đây làm gì
Đăng : hỏi câu hồn nhiên quá hah ? thì đến đây tụ tập đua xe chứ làm gì.
trời càng tối , sương đêm làm My hơi lạnh. Đăng đưa áo khoát cho My
my : hok cần đâu
đăng : cô mún gặp em gái cô hay mún đứng đây rồi chút nữa bịnh ???
my : cả2
đăng : là sao
my : đứng đây chờ em gặp em gái dù bịnh cũng hok sao
đăng : vậy thì đi về. tôi hok muốn đem 1 con bịnh về nhà làm ban gái
nói hok lại Đăng nên My lấy áo khoát của Đăng khoát lên người. và cuối cùng thì nhóm Trân cũng xuất hiện. My đã nhìn thấy Trân nên vội băng qua đường ra công viên để gặp. Đăng hok nói gì để My đi vì Đăng bik My sẽ hok thể gặp Trân để nói chuyện. vì hiện giờ Trân là công **** của nhóm dđua xe ấy, xung quanh Trân có rất nhiều người . toàn boy cả . thế nên mún gặp Trân thì hơi khó.
* * *
Đúng như lời Đăng đoán My hok thể nào gặp được Trân. cả bọn con trai trong nhóm sau khi trêu chọc thì lại đẩy My ra. My té xuống đường nhưng cũng cố đứng lên để mong gặp Trân. Nhưng vô vọng thôi, hok thể qua được bọn con trai trong nhóm.thêm 1 lần nữa My bị đẩy ngã xuống đường. lúc này Đăng hok thể ngồi im nhìn được. Đăng bước qua chỗ My
- anh Đăng
- tối nay anh cũng đi chơi với tụi em hãh ??
- tối nay có anh Đăng đi chung chắc chắn là vui hết ý luôn
Đăng hok nói 1 lời, đi lại chỗ My , Đăng đỡ My đứng dậy và nói như ra lệnh
-kêu con pé Trân ra có người gặp
- anh bik pá đó hãh ? chỉ mới vào nhóm em mấy tháng nay thôi
-kêu nó ra nhanh đi, nói là có chị gái gặp
5p sau thì có người quay lại chỗ Đăng và trả lời ” cô pé nói không muốn gặp ,anh àk”
Đăng : về thôi mèo 2 chân. Em gái cô hok muốn gặp cô.
My : hok, tôi phải gặp được nó thì tôi mới về
Đăng : mấy nhok, kêu con pé đó ra cho anh gặp chút. Bây giờ mà nó hok ra thì kêu nó chết đi cho rãnh.anh cho mấy nhok 3p. 3p sau con pé đó hok ra thì mấy nhok cũng biến khỏi địa bàn này luôn đi.
Nói đến tên Đăng thì ở đất này ai mà hok bik.” người nổi tiếng ” mà
Không bao lâu sau thì Trân ra gặp My. cả 2 chị em nói gì đó với nhau. Hok rõ là chuyện gì nhưng nhìn mạt My , Đăng đoán là chẳng phải chuyện vui vẻ gì . bởi mắt My hoe hoe đỏ như vừa khóc hay sắp khóc. My băng qua đường bước nhanh qua khỏi công viên và mất hút trong dòng người giữa phố.trời cũng chuyển mưa. dường như trời hiểu lòng My lúc này nên khóc dùm My.
ồi mưa rơi. Đăng chạy xe theo sau My và bảo My lên xe nhưng My như cái xác hok hồn cứ bước , bước mãi hoknghe Đăng nói gì. Mưa làm ướt mắt My hay nước mắt My rơi ?? hok ai bik chỉ mình My bik. Băng qua ngã tư ngay lúc đèn đỏ dành cho người đi bộ bật sáng nên …một chiếc xe con băng đến chút nữa là “xong”. My cứ đi mặc cho kèn xe inh ỏi từ xa.
Đăng nhảy khỏi xe và chiếc xe ngã lăn ra đường. nhanh như tia chớp Đăng kéo My ra khỏi đầu xe.
- nè. muốn chik hãh. Qua đường mà hok để ý gì hik vậy
đăng : xin lỗi, xin lỗi chú.
Đăng kéo My vào vỉa hè. Lúc này My như người vừa tỉnh mộng
Đăng : cô muốn chik àk ?
My :uhm. vậy sao hok để tôi chik luôn đi??
Đăng : lần sau có chik thì chik khuất mắt tôi, tôi sẽ hok thấy thẹn với lòng vì thấy ngươì gặp nạn mà hok giúp. đừng có chik trước mắt tôi như thế.
My bỏ đi hok nói 1 lời
Đăng : đứng lại
My : gì nữa ???
Đăng : trời đang mưa mà đi đâu đó hok về ak ??
My : đi nhảy cầu
Đăng : đứng đó. đền xe cho tôi
My : xe gì mà đền ??
Đăng : tại vì cô mà lúc nãy tôi ..tại cô mà chiếc xe tôi nãg lăn ra đường trầy hư rồi kìa. đền cho tôi đi
My : nó ngã là vì tại nó ngã. Liên quan gì đến tôi mà kêu tôi đền
Đăng : cô học đâu ra cái lí lẽ con cóc đó vậy? hok bik nói chung là cô phải bồi thường cho tôi vì tại cô mà xe tôi mới như thế
My lại bước đi
Đăng : ê, đi nhảy cầu” thật hã ?
My : tôi hok ngốc đến mức kết liễu cuộc sống của mình đâu. Tôi đi về .
Đăng : ờh. chờ tôi với. chờ tôi để cùng tôi dẫn chiếc xe này đi bán phế liệu hé…hé…hé
My : bán xong nhớ chia tôi ½ vì nhờ tôi nên cậu mới có thứ để bán phế liệu
Đăng : chia cái mõ cô chứ chia. Ngu mới bán phế liệu. đem về sửa lại chơi “ngầu” hơn hình dáng hiện gìơ luôn hí..hí…hí…
Hok ngờ chỉ một cú quăn xe mà xe Đăng trông chẳng khác nào 1 thương binh. đầu đèn thì bể vì va vào trụ điện, “áo xe ” cũng bể luôn. Nói tóm lại ngắn gọn là 2 từ te tua.nhưng hok sao gã này thiếu gì xe. Hư chiếc này còn chiếc khác vả lại gã còn là gã lắm tiền nhiều của mà.
phần tiếp theo)
Đăng cho xe vào 1 tiệm quen thuộc rồi cùng My đi về nhà. Mưa vẫn còn rơi. trời mưa thì hok còn lớn lắm nhưng cũng đủ ướt thêm.
My : trời mưa như thế này mà được tay trong tay với nửa còn lại thì tuyệt hah nhok ?
Đăng : nhok cái mõ cô. Có những đứa bị hâm mới đi dưới trời mưa đó mèo 2 chân ấm đầu.
My : cậu đúng là con người hok có trái tim
Đăng : hok có trái tim làm sao sống được ?
My : ý tôi là trái tim của cậu chỉ để dành đập thình thịch để sống thôi,ngoài ra chẳng dùng để làm gì cả.có cũng như hok
Đăng : có còn hơn hok. Hok có nó tôi chik rồi, đâu có khùng đi với cô dưới mưa này.cô bik bây giờ mấy giơ chưa mà cứ lơn tơn vậy ??
My : chắc hok trễ lắm
Đăng : vâng. nếu so với tôi thì giờ này hok trễ lắm nhưng với cô thì bây giờ là nữa đêm.bây giờ là 12h đêm
My : hãh ??? chik rồi
My nhanh chân lẹ cẳng chạy vội về nhà. cả 2 vừa về đến nhà thì bấm chuông hok ai ra mở cửa.
Đăng : có chuyện rồi mèo ơi ??
My : chuyện gì ??
Đăng : câu hỏi này hay nè. Tôi cũng muốn bik chuỵên gì đang xảy ra.bác Lâm ơi, quản gia ơi.
My : cậu hok mang theo chìa khoá àk ?
Đăng : ờh hak. Tôi có mang theo chìa khoá mà.

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Trang kế tiếp

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến243 khách