Truyện Ngắn: Ừm ... Xin Lỗi Cậu Và Đã Đến Lúc Tớ Phải Ra Đi Rồi ... Sống Tốt Nhé

Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Truyện Ngắn: Ừm ... Xin Lỗi Cậu Và Đã Đến Lúc Tớ Phải Ra Đi Rồi ... Sống Tốt Nhé

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 10/02/2014 11:15

Ừm ... xl cậu ... và ... đã đến lúc tớ phải ra đi rồi ... sống tốt nhé

Đó là lời nói cuối cùng mà nhỏ đã nói vs hắn ...

_______________

Nhỏ và hắn là 2 đứa bạn thân từ khi gặp nhau ở đầu năm cấp 2 và cko đến tận bây h` là cuối cấp 3 . Nhỏ hiền , nhưng khó bị ăn hiếp . Hắn thì chĩ sống tẻ nhạt mình hắn , chả quan tâm đến ai nhưng nhỏ lại quan tâm đặc biệt vs hắn vì chỉ mình hắn bạn thân của nhỏ và hắn là ngừi đã tìm bạn cko nhỏ nên nó rất quý trọng .
Thời gian trôi qua , 2 đứa vẫn thân nhau ... mỗi ngày hắn và nhỏ đều cùng đi học . Tính hai đứa vô tư , hắn và nhỏ chỉ xem nhau là bạn ... nhưng ... ...
Đó là những ngày buồn nhất cũng như hạnh phúc nhất đối với hắn .
vào sáng thứ 6 , dc nghỉ sau kì thi nhỏ rủ hắn đi khu vui chơi . Hắn chỉ biết lặng lẽ và đồng ý vì trc đó đến h` thân nhau nên hắn kô nghĩ ngợi j nhiều . Khi hắn đến , con nhỏ cứ như là lâu ngày kô gặp mặc dù nó chỉ mới gặp hắn hôm qua , nhỏ ôm lấy hắn và cười rạng rỡ . Dĩ nhiên hắn sẽ ngạc nhiên nhưng vì tính hắn lầm lì nên chả nói j , chỉ cóc cho nhỏ 1 cái nhẹ rồi bảo vs cái zọng điệu lười biếng , tiết kiệm hơi :
- Cậu đã mắc lỗi rồi đấy =.=
nhỏ cười vì nhỏ đã quen vs cách nc này , nhỏ nắm lấy tay áo của hắn kéo hắn chạy thật nhanh vào mua vé rồi tham gia ngay các trò chơi 1 cách nhiệt tình . Trò nào nhỏ cũng muốn tham gia cả , kể cả cái ngôi nhà ma mà nhỏ đã từng bật khóc khi nghe hắn kể về nó làm hắn khá bất ngờ . Trong khu vui chơi , nó và hắn đi cùng nhau , từng bước chân , từng nhịp thở như gần đều nhau , nhỏ bắt hắn cùng chơi các trò chơi vs nhỏ đến tận khi hoàng hôn ngả cam vàng mới chịu về . Trên hàng ghế cuối trong chiếc xe buýt , nhỏ mệt lừ , hắn ngồi sát bên nhỏ ... đường về còn khá xa . Chuyến xe đó như là định mệnh ... chỉ có họ và ngừi lái xe . Trong khi hắn đang nghe nhạc và như sắp dìm xuống cái thế giới ảo ảo hư hư của hắn thì cái cảm giác nhẹ nhàng , êm êm làm nóng bờ vai hắn lên , đôi má nhỏ , khuôn mặt nhỏ , nhỏ ngả đầu trên vai hắn , nhỏ ngủ rồi . Mặt hắn đã nóng bừng lên , hắn chưa bao h` nghĩ chuyện này sẽ xảy ra , đầu óc hắn rối bời ... hắn chỉ im lặng , để cho nhỏ ngủ . Từng nhịp thở , từng phút giây mà nhỏ đã in lên vai hắn làm hắn kô còn là 1 con người lạnh lẽo tẻ nhạt nữa ... đầu óc hắn trở nên ngốc nghếch .
Bỗng nhỏ ho vài tiếng thật mạnh và thức giấc , đến nơi rồi . Nhỏ chào tạm biệt hắn và ra về trên tuyến đường đông . Hắn cũng vậy .
Đêm hôm ấy , hắn đã suy nghĩ rất nhiều , hắn suy nghĩ về những nét đáng yêu của nhỏ khi nhỏ nc và đùa vs hắn , những nét vô tư nghịch ngợm nhưng hiền mà ít có đứa con gái nào có dc . Hắn tự hỏi và tự ngạc nhiên trong sự tự kỉ : '' Mình yêu cô ấy sao ?! '' . Đúng vậy , hắn đã yêu nhỏ .
Trong màn đêm ấy ... nhỏ bị dằn vặt vs nỗi đau trong tận đáy lòng , nó khóc , nó khóc rất nhiều . Nhỏ ôm chặt lấy tim nó , nó đau , rất đau .
Hôm sau , hắn hay tin nhà nhỏ sắp chuyển đi . Hắn vội vàng chạy đến . Nhìn vẻ mặt mẹ nhỏ thoáng buồn . kô ai chuyển nhà mà buồn thế cả ... mẹ nhỏ cũng rất quý hắn . mẹ nhỏ chỉ bao hắn lên trên phòng mà thăm nhỏ . hắn ngạc nhiên lắm . thăm ?!
Hắn bước lên phòng , căn phòng nặng nề tiếng ho của nhỏ ... nhỏ đang nằm trên chiếc giường của nó và ho ra máu , tờ giấy dứi chân hắn , tờ giấy ghi rõ bệnh của nhỏ ,... bệnh tim giai đoạn cuối
Nhỏ thấy hắn . Nhỏ cười và nc bình thản như kô có chuyện j xảy ra . Nhỏ cất tiếng hỏi và xen lẫn chút tiếng ho :
- Cậu ... cậu mới đến à ?! ngồi đi !
Nó ngồi bên chiếc ghế và hỏi con nhỏ :
- sao cậu lừa tớ ? ... tại sao ?
Nhỏ nói :
- Hỳ ... tớ kô muốn cậu lo thôi mà .... vs lại tớ
Nó xen ngang lời nói của nhỏ :
-Tại sao ?! tớ và câu đã rất thân mà ! cậu muốn tớ là 1 người bạn tệ đúng kô ?! - nó cuối mặt xuống - hừ ... là bạn thân mà tớ chả biết j về cậu ...
Nhỏ đứng dậy , đi sang , ngồi cạnh hắn .
- kô phải mà ... cậu là người bạn tốt nhất đối với tớ ...
Bỗng , hắn quay sang hôn lên môi nhỏ , ngồi đấy ôm chặt lấy nhỏ :
-Tại sao ?! tại sao ?! tớ yêu cậu đấy ! cậu kô nhớ sao ?! cậu còn mắc lỗi đấy ! cậu mắc lỗi vì ôm tớ hôm qua đấy !
Nhỏ cười nhẹ , bơ lời nói của hắn:
- Tạm biệt nhé ....
Đôi bàn tay nhỏ buông hắn ra , nhỏ ngả vào người hắn ... hơi thở cuối của nhỏ đã ngừng . Đúng vậy , nhỏ đã chết . Hắn ôm chặt nhỏ , thét lên tên nhỏ , đôi mắt hắn cay xè .
Đêm đám tang của nhỏ đã đến ... hắn cũng tham gia ... sau khi tan , hắn ra sau vườn nhà nhỏ , hắn ngồi nơi xích đu mà nhỏ vs hắn cùng mẹ nhỏ đã từng ngồi . Hắn bật khóc , giọt nước mắt hắn lăn dài trên đôi má . hắn trách nhỏ '' tại sao cậu đợi đến khi tớ nhận ra thì cậu lại đi mất ? ... '' Trong hắn những kỉ niệm về nhỏ hiện về .
Bỗng , một vòng tay ấm áp ôm lấy hắn ... là nhỏ ... linh hồn ... nhỏ khẽ nói bên tai hắn : - Ừm ... xl cậu ... và ... đã đến lúc tớ phải ra đi rồi ... sống tốt nhé . Tớ sẽ gặp lại cậu .
Đôi bàn tay ấy dần nhạt đi ... cái ấm áp đã biến mất ... hắn cố tìm nhưng kô thể ... hắn gọi tên nhỏ trong vô vọng . Nhỏ đã đi mãi mãi ...

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến77 khách