Kể từ sau hôm đó thằng Quân cứ gặp nó ở đâu là 1 chị dâu, 2 chị dâu, bảo sao cũng không chịu sửa, còn hắn nghe vậy chỉ cười, tức chết được mà.Trong lớp cũng có xì xào này nọ nhưng nó mặc kệ. Dù rất tò mò nhưng nó cũng không dám hỏi chuyện hắn sao lại bị thương, có hỏi hắn cũng chẳng nói, thế nên im lặng là vàng. Nhưng mọi chuyện đâu có bình yên trôi qua, mấy ngày sau đó nó đang ngồi tám chuyện với mấy con bạn thân thì có đưa chạy vào kêu
_Ra xem đánh nhau bay ơi
Nó chạy ra nhìn xuống phía dưới sân trường, đám đông đang vây kín 1 góc sân và hắn đang đứng ở trong đó, lại như thế nữa rồi, cái tính nóng như lửa của hắn lúc nào cũng là nguyên nhân gây chuyện. Nó chạy xuống sân trường, cố gắng bon chen vào đám đông đang hóng chuyện mà cứ bị đẩy ra, đến khi chen vào được thì mọi chuyện đã xong xuôi, nhân vật chính đã kéo nhau bỏ đi, mọi người cũng dãn ra. Nó căng mắt tìm, hắn đứng đó không có vẻ gì là bị thương, còn to tiếng chửi bạn được chứng tỏ là vẫn ok, thằng Quân nhìn thấy nó, kêu
_Chị dâu kìa
Hắn nhìn về phía nó, còn nhăn răng mà cười được, nó chạy đến đập cho 1 phát
_Ông rảnh quá nhỉ?
Hắn giơ tay lên đỡ và kêu lên 1 tiếng, thì ra lúc nãy có bị thương, nó thôi không trách móc nữa mà lôi hắn đến phòng y tế. Nó băng chỗ bị thương cho hắn, trong khi nó xót xa, cẩn thận trong từng động tác thì hắn vẫn cười khì khì
_Chuyện thường ngày ở huyện ấy mà
Cái tên xấu xa này, tuy mang tiếng là "đại ca” của trường nhưng mà theo nó thấy hắn chỉ giống như 1 con mèo con, bản tính hiền lành, chỉ những lúc cảm thấy bị tấn công thì xù lông đe dọa vậy thôi.
Hôm đó, hắn bị thầy hiệu trưởng mời lên phòng uống nước chè, lại là bản kiểm điểm và cảnh cáo đứng dưới cờ, haiz, chuyện như cơm bữa.
Mấy hôm sau, trên đường đi học nó thấy 1 chuyện lạ mà vốn nghĩ chỉ có trong phim, bên ngoài 1 ngôi nhà cao tầng có tiếng loa kèn, nhạc đám ma, lạ là ở chỗ có 1 đám người đứng ở cổng mặc áo đen nhìn rất dữ tợn, những người đi ra đi vào cũng mặc toàn đồ đen. Khi đến lớp nó mới biết thì ra chủ nhân ngôi nhà bị người ta chém chết ngoài Hà Nội mới đưa về hôm qua, đó là ông trùm, 1 đại ca thật sự bảo kê ở huyện này chứ không phải là " đại ca” như hắn. Chắc đó cũng chính là lý do mà hôm nay hắn nghỉ học, haiz. Kể từ sau hôm đó hắn có vẻ bận hơn, học thêm cũng nghỉ nhiều hơn, nó nghe thằng Sơn nói là công việc của hội đang rất phức tạp, đang có 1 cuộc nội chiến tranh giành vị trí đại ca, hơn nữa các nhóm khác cũng đang lợi dụng tình hình để ngoi lên. Không biết nội tình như thế nào nhưng nó cũng cảm nhận được không khí nguy hiểm đang diễn ra, nó không ngờ bản thân mình cũng bị lôi vào cuộc. Sau khi tan học nó chờ bạn ở cổng trường,bỗng có 2 chiếc xe máy chất 4 dừng ngay trước mặt nó, trên xe là mấy đứa nhìn không giống như học sinh, tóc thì nhuộm đủ màu chói mắt.Bọn họ xuống xe 1 đứa có vẻ là thủ lĩnh hất hàm hỏi nó
_Mày là bạn gái thằng Nguyên Phong ?
_Tất nhiên, không phải bạn gái chẳng lẽ là bạn trai?
_Con nhỏ láo toét
Ngay lập tức nó bị ăn 1 cái tát như trời giáng, sau 1 phút choáng váng nó định thần lại, nó giương đôi mắt thách thức nhìn thẳng vào kẻ đã hành hung nó
_Lại còn dám trừng mắt nhìn ak, phải dạy cho mày tỉnh ra mới được
Cánh tay được giơ lên 1 lần nữa, nó đón lấy nắm chặt rồi thả xuống dùng hết sức lực đáp trả lại bằng 1 cái tát. Thấy nó có vẻ hung hăng cả bọn xúm vào, xô nó ngã về phía sau. Lần này thì chết thật rồi, nó tưởng tượng ra cảnh bị đánh cho bầm dập, khắp người là bông băng, đúng lúc đó có tiếng hét lên
_Nếu muốn chết thì cứ thử động vào cô ấy 1 lần nữa xem
Là Nguyên Phong, cuối cùng thì nó cũng thoát nạn. Bọn côn đồ quay đầu nhìn về phía hắn
_Định làm anh hùng cứu mỹ nhân ak? Hôm nay chỉ là cảnh cáo, nếu còn nhiều chuyện thì mày biết rồi đấy
Cả bọn lên xe rồi phóng ga bỏ đi, trong khi thằng Quân hỏi han này nọ thì hắn buông 1 câu lạnh lùng:
_Nếu muốn yên ổn từ này tránh xa 1 tôi 1 chút
_Bây giờ còn kịp không ?
Hắn nhìn nó đầy giận giữ
_Được rồi, tôi sẽ đưa đón bà đi học, như vậy sẽ không thằng nào dám ho he nữa
Từ hôm đó nó bắt đầu có vệ sĩ, ngày nào hắn cũng chở nó đi đi về về kể cả học thêm, dù đường có xa hay trời nắng mưa hắn cũng chẳng để nó đi 1 mình. Có lần nó hỏi hắn:
_Ông định thi vào trường gì?
_Thi đại học?
_Uk, chẳng lẽ ông định….
_Học cao có gì tốt ? Đi học chẳng phải để kiếm tiền hay sao? Người ta đi nước ngoài về chẳng phải cũng trở thành tỷ phú hay sao?
_Nhưng họ phải xa gia đình, xa người thân, sống tha hương nơi xứ người, liệu chỉ có tiền có hạnh phúc?
Hắn im lặng.
Cuộc sống trở lại nhịp bình thường vốn có nó đã rất vui, ai ngờ chưa được bao lâu, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, 1 buổi sáng đang học hắn nhận được điện thoại của ai đó rồi vội vã bỏ đi, trước đó vẫn không quên dặn là sẽ quay lại đón nó. Đến giờ tan học nó đứng đợi ở cổng trường, đã hơn 30 phút vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu, nó bắt đầu lo lắng. 1 lát sau từ chiếc xe ô tô 1 bóng người bị ném ra ngoài, chiếc áo trắng có logo của trường loang lổ những vệt màu đỏ, là hắn. Nó chạy lại đỡ hắn, thân hình to lớn đổ gục trên vai nó, nó lay hắn nhưng không có tiếng trả lời, bắt vội taxi nó lôi hắn đến bệnh viện. Đầu hắn tựa vào vai nó, khuôn mặt thanh tú chứa đầy những giọt mồ hôi, khóe miệng khô khốc đang rỉ máu, từ đôi bàn tay đang giữ chặt hắn nó cảm nhận được sự ướt át, nhớt nhớt, là máu đang chảy ra từng giọt, từng giọt trên tay nó, và cả trong tim nó nữa. Hắn thều thào cố nói với nó:
_________________ Trích dẫn: ༄༂✪✪✪✪✪༂࿐ ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤
✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣
Trích dẫn:
|