Chap 11: Thân phận của ông lão
Chap 11 : Thân phận của ông lão. - Cậu ơi, cậu ơi …… Tiếng gọi này nghe quen thế nhỉ. Nhưng là của ai. Em mở mắt ra. Kế bên em là 3 cái võng trống A ! Ông già trên chuyến xe. Nhưng sao ông ấy lại ở đây ? Và thân phận thực sự của ông lão là ai ? Những câu hỏi chưa có lời giải lại 1 lần nữa dấy lên trong đầu em ! - Ông là ai ? Tại sao ông lại thoắt ẩn thoắt hiện như …. – Em hỏi, nhưng không dám nói thẳng từ kia. - Đúng. Ta không phải là người. Ta là 1 hồn ma bóng quế như cậu nghĩ. Nhưng ta không đến để hại cậu mà là cảnh báo cậu. - Cảnh báo ? Nhưng là cảnh báo về chuyện gì ? Ông nói gì con không hiểu ? – em hỏi ông lão, lúc này em đã ngồi thẳng lên. Ông lão nhìn em rồi thở dài. Bây giờ em mới nhìn kĩ lại ông lão. Ông vẫn y như lần trước. Vẫn bộ áo bà ba nâu và chiếc nón lá sờn cũ. Dù biết ông là một hồn ma. Nhưng tại sao em lại không sợ ? Nhìn ông toát lên một vẻ hiền từ. - Ta chính là ông cố của thằng D. Ta đến để cảnh báo cậu. Dòng họ của ta đã chịu một lời nguyền. Tuy cậu là người ngoài nhưng nếu cậu tiếp tục ở đây thì cậu sẽ chịu chung số phận với dòng họ ta đấy. Bây giờ cậu có 2 lựa chọn. Hãy suy nghĩ chín chắn. Ông lão thoáng nhìn xa xăm. Rồi quay lại nói tiếp với em : - Thứ nhất cậu hãy lập tức trở về nhà và ta sẽ giúp cậu quên đi tất cả. Cậu sẽ chỉ cảm thấy mọi chuyện vừa rồi giống như một giấc mơ. Ồ, dễ thế. Thế thì tại sao phải chọn lựa. Phắn gấp về thành phố thôi. - Nhưng nếu cậu chọn lựa điều này. Cả dòng họ ta sẽ bị diệt vong. Kể thằng thằng D cháu cố ta, bạn cậu cũng thế. – Ông lão tiếp lời. - Vậy lựa chọn thứ 2 là gì vậy ông ? – Em hỏi tiếp. - Cậu hãy tiếp tục ở lại đây và giúp ta bảo vệ dòng họ này. – Ông nói, giọng như đinh đóng cột. - Giúp ? Làm sao con giúp được ? Con từ đó giờ làm gì biết chuyện hồn ma bóng quế này đâu ? Làm sao mà giúp ông được ? Mà tại sao trong dòng họ ông không nhờ lại nhờ một đứa người ngoài như con ? Và thậm chí nếu phải nhờ người ngoài thì sao không nhờ thằng T chẳng hạn ! tại sao phải là con ? Ông lão thoáng nét buồn. - Cả dòng họ ta. Không ai hợp vía với ta như cậu. Ta dù muốn cũng không ai trong dòng họ có thể thấy được ta. Và để giải được lời nguyền này thì cần một người ngoài và phải rất hợp vía với ta. Cậu có nhớ những giấc mơ kì lạ cách đây 2 hôm cậu đã thấy không ? Chính ta đã cho cậu thấy đấy ! Nhưng giữa chừng con H nó ngăn ta lại. Ta tốn sức cho cậu thấy một thời gian dài nên không còn sức chống nó nữa. Nên lúc đó cậu tạm thời ngất trong giấc mơ. - Cô H ? Cô H là ai ? – Em hỏi ông. - Con H chính là cô gái bị giết trong giấc mơ của cháu đấy. Bây giờ nó đã thành một con quỉ rồi. Nó đang muốn tiêu diệt cả dòng họ nhà ta. Em nghe thấy khá vô lí, chuyện cô H chết cách đây khá lâu, tại sao lúc đó cô ấy không ra tay. Tại sao lại phải bây giờ ….. - Tôi biết cậu nghĩ gì. Thực ra con H nó cũng đã tính ra tay ngay lúc ba thằng D 18 tuổi. Nhưng ta và con P đã hợp sức lại ngăn cản nó. Nhưng bây giờ oán khí của nó tích tụ tựa non núi. Ta và cả con P không thể nào chống lại nó được nữa. - P ? Có phải là đứa bé con thấy trong giấc mơ phải không ông ? - Đúng là nó. Đáng lẽ ra nó phải là đứa trả thù cho mẹ nó. Nhưng do nó tính tình thương người. Lại từ nhỏ được sự thương yêu bảo bọc của gia đình ta nên đành cãi lại mẹ nó. Hậu quả là nó không thể nói được. Đến năm nó 18 tuổi. Cũng là lúc nó mạn hạn thời gian giúp mẹ nó trả thù. Con H không được trả thù nên nhẫn tâm giết cả giọt máu của mình. Nói đến đây nước mắt cụ lại lăn dài. Đôi vai gầy run run. - Tội con P. Nó bị chính mẹ ruột giết nên cũng thành oan hồn chết yểu. Mệnh con P là mệnh xướng. Sau này lấy chồng giàu có ăn sung mặc xướng. Giờ thành ra oan hồn lang thang vất vưởng làm ta không khỏi đau lòng. Nếu không có nó giúp sức thì có lẽ dòng họ ta đã tiệt nọc từ lâu rồi. - Nhưng từ sau lúc con ngất thì chuyện gì xảy ra ? – Em hỏi ông ấy. - Bây giờ ta không còn đủ sức để nói chuyện với cháu. Nhưng bây giờ cháu đừng lo. Ngày mai, đúng 12h tối cháu hãy ra cái giếng gần ngôi nhà phụ trong vườn. Thả gàu xuống giếng, múc nước lên 3 lần. Lần thứ 3 lên một vật sẽ giúp giải đáp những thắc mắc của cháu. Còn bây giờ. 4 đứa hãy qua nhà con 3 (tức là cô 3 của thằng D, mẹ của thằng H đã qua đời) và đưa cho nó vật này, bảo nó đeo vào người. Trong họ nó là đứa vía yếu nhất, dễ bị quấy phá nhất. Hãy bảo nó đeo vào người 24/24 không bao giờ được tháo ra đến khi tai qua nạn khỏi. Các cậu đừng lo. Ta với con P sẽ ra sức ngăn chặn con H cho đến khi thằng D sinh nhật 18 tuổi. Khi đó ta sẽ không thể tiếp tục giúp sức cho các cậu nữa. Và còn một việc này rất quan trọng nữa mà cậu phải nhớ. Tối nay trước khi ngủ hãy lấy máu cậu pha với máu chó vẽ một vòng tròn lên cửa chính. Thế là các cậu có thể ngủ yên tối nay. Tối qua nếu ta không dùng sức cản con H lại thì có thể 1 trong 3 đứa bây đã thành hồn ma bóng quế như ta lắm chứ. haha. - Nhựt dậy đi. Dậy ăn cơm đi kìa mày. – Thằng D lay em dậy. Ai da ….. Bàn tay em cấn phải vật gì đó. Mở ra …… Đây là vật mà cụ cố thằng D đã dặn em mang qua cho cô 3. Và nó là …..
_________________ Tâm trạng . Chúc cho năm mới sum vầy Mừng năm Đinh Dậu tràn đầy niềm vui Năm nay quyết tiến, không lùi Mới tình, mới bạn, niềm vui đong đầy
Chap 12 ...
Chap 12 : Sợi dây chuyền cẩm thạch Một sợi dây chuyền có đá cẩm thạch. Nhưng viên đá không theo một hình dáng nào cả. Nó là một viên đá hình trụ, mặt gồ ghề thô ráp. Và điều đặc biệt ở lõi của viên đá nó không có màu xanh lam mà là màu hồng hồng. Sợi dây đính viên đá vào là một sợi chỉ đỏ mỏng như chỉ khâu đồ. - Tụi bây ngồi xuống đi, tao mới gặp ông lão hôm bữa – em gọi 3 đứa nó ngồi xuống. - Chuyện gì nữa đây, má, tao sợ lắm rồi đó, mày làm ơn đừng có nhát tao nữa nha – thằng T giọng run run. - Mà sao chỉ mình mày thấy ổng, tụi tao không thấy. – thằng D chen ngang. - Tụi bây cứ bình tĩnh nghe tao nói. Dù gì đây cũng là ông cố của mày đó D – em trả lời. Hít lấy một hơi đầy, em bắt đầu nhớ lại giấc mơ và kể cho 3 đứa nó nghe, rõ ràng từng câu từng chữ không thiếu xót gì cả. Một giấc mơ em nhớ như in. 3 đứa nó tròn xoe đôi mắt nhìn em, ngỡ ngàng. Em đưa luôn sợi dây chuyền mặt đá cẩm thạch trước mặt 3 đứa đó. - Bây giờ mình phải sang nhà cô 3 theo lời ông cố thằng D kể. Nhưng cái khó là làm sao thuyết phục được cô 3 đeo nó. Không lẽ qua đưa sợi dây rồi bảo cô 3 đeo vào đi - Thôi thì bây giờ cứ qua bên đó trước đi rồi hãy tính. Tao sợ chậm trễ là có chuyện không hay xảy ra. – Thằng D nói. Lúc nào nó cũng là thằng xông xáo, nhanh lẹ nhất. - Ừ. – 3 cả đứa gật đầu đồng ý. Đám ma nhà thằng H cũng không lớn lắm, nhưng vẫn đủ để người ta cảm thấy tang thương. Nó chết trẻ, lại là thằng siêng năng hiền lành, hỏi sao mọi người xung quanh tránh khỏi sự đau lòng. Nhất là mẹ nó. Tuy vẫn còn thằng em nó nhưng thằng này phá nhiều hơn làm, suốt ngày ăn chơi lêu lổng. Cả nhà dựa vào thằng H mà bây giờ nó đã đi xa. Nhưng có một việc tui em không ngờ. - Tự nhiên từ ngày thằng H mất tới giờ. Thằng T (em thằng H, em ghi là T’ cho mấy thím dễ phân biệt nhá) bỗng nhiên lầm lì ít nói. Nhưng không còn đi ăn chơi trác táng nữa. Bây giờ nó đang đi coi vườn trái cây cho ông Tư ếch ở cuối xóm mình. Cô cũng đỡ lo phần nào. – Cô 3 nói, tuy tin vui là thế nhưng nỗi đau mất con cũng không thể nào nguôi ngoai được. Nói thêm một chút về ông Tư ếch. Nhà ổng là con út, 2 người anh lại chết trong chiến trận nên toàn bộ của cải đều thuộc về ổng. Ở cái huyện này đất của ổng là rộng nhất. Biệt danh Tư ếch là do ổng rất ghiền ăn thịt ếch, bữa nào dù nắng hay mưa mấy đứa người làm cũng phải đi soi ếch về để ổng nhậu. Nhưng giàu là thế nhưng ông ấy lại rất tốt. Thằng D cũng hay sang chơi với mấy đứa con của ổng mà lúc nào sang cũng có “của ăn của để thêm của mang về” Những người làm việc cho nhà ông ấy cũng khá xướng, tiền lương cũng hậu hĩ hơn chỗ người khác nên lúc nào cũng full chỗ. Muốn xin vào làm khó lắm chứ chẳng chơi. Vậy mà nghe lời cô 3 kể. Tự nhiên hôm qua thằng T’ đùng đùng một hai đòi qua nhà ông Tư để xin làm việc. Qua xin phát được ổng nhận luôn. Nói đến đây em sực nhớ lại việc quan trọng mà ông cố thằng D đã giao cho em. Lục sợi dây chuyền em đã bỏ cẩn thận vào túi nhưng bây giờ không biết lấy lí do gì, không lẽ nói nhà cháu có quà cho cô. Còn đang nghĩ ngợi thì cô 3 lên tiếng : - Con có gì đưa cho cô không N ? Giật mình. What ? Sao cô ấy lại biết. Em thậm chí còn chưa đưa sợi dây chuyền ra cho cô ấy thấy nữa cơ mà. Sao cô ấy lại biết. - Hôm qua cô đang tắm thì nghe tiếng gõ cửa. Nghĩ là người nhà đi cầu (do cầu tiêu chung nhà tắm) nên cô bảo đợi chút xíu nhưng không có ai trả lời. Lúc sau cô ra thì trước cửa nhà tắm có mảnh giấy. Trong tờ giấy bảo là ngày mai cháu sẽ đem cho cô vật gì đó và phải giữ bên mình. - Rồi tờ giấy đó đâu rồi cô ! – thằng D chen vào - Cô vừa đọc xong thì tự nhiên một cơn gió mạnh thổi vào nhà làm tờ giấy bay đi mất. Cô có chạy theo chụp nhưng tờ giấy bay ra cửa sổ nhưng lúc đó nhà đang đóng cửa nên không thể dí theo. – cô 3 tiếp lời Đến nước này rồi, em đưa sợi dây chuyền cho cô 3 và thuật lại mọi chuyện. Dù gì cô 3 cũng là người yếu vía. Nói trước cô đề phòng cũng nên. Nhất là trong nhà đang có xác người, âm khí khá mạnh nên cô 3 lại càng dễ bị bà H quậy phá. Cô nghe xong mà mắt chữ A mồm chữ O. Cô không hề biết bấy lâu nay có chuyện gì xảy ra. Loanh quoanh phụ giúp cô 3 một hồi 4 đứa cũng cáo bận. Dù gì cũng phải đi kiếm gì đó giải stress sau mấy chuyện vừa qua. Không khéo không chết vì ma hại cũng chết vì mứt mạch máu não - Mấy hôm nay nhậu ở nhà rồi. Hôm nay đi quán xem có đặc sản gì không. Với lại hôm qua ông cố thằng D nói sẽ không có chuyện gì xảy ra trong hôm nay, tao cũng yên tâm phần nào. Hôm nay trời nắng gắt, kiếm quán nào có vài món đặc sản với vài ly bia lạnh cho nó hạ hỏa cái đầu. Mấy hôm nay uống rượu suốt rồi. – Em lên tiếng 3 đứa nó cũng đồng ý. Em mới để ý. Hôm nay trời nắng khá lớn. Hôm đầu tiên ở đây mà nắng to đến thế. Thôi đã đi chơi rồi thì cũng phải tha ga cái nhỉ mấy thím
_________________ Tâm trạng . Chúc cho năm mới sum vầy Mừng năm Đinh Dậu tràn đầy niềm vui Năm nay quyết tiến, không lùi Mới tình, mới bạn, niềm vui đong đầy
Chap 13: Ăn chơi hả hê
Chap 13 : Ăn chơi hê hê Quán mà chúng em ghé đến là quán bà Ba béo ở đầu ngõ. Tên Ba béo quả thật không ngoa. Một thân hình mập mạp tròn trịa đập vào con mắt em. Không những thế, nhìn mặt bà này còn ác ác không kém gì những bà chuyên đâm thuê chém mướn đòi nợ Nghe theo lời thằng Q kể thì bà Ba này lúc trước ở Q4 làm nghề đêm thuê chém mướn. Sau này thằng con trai vào tù bà mới tu tâm dưỡng tính lại về quê mở quán nhậu. Quán bà này tuy không lớn nhưng được cái đồ khá ngon và tươi vì ngày nào cũng đông khách không bị đồ ăn cũ hôm trước để lại. Thằng Q nhanh nhảu chụp cái menu. Cũng phải thôi. Nó ở đây lâu năm, lâu hơn cả thằng D nên để nó gọi là hay nhất. Nó nhìn qua cái menu xong gọi bà Ba béo lại nói nhỏ gì đó. Rồi bả dắt nó ra sau quán. Em cũng tò mò đi theo, 2 thằng kia cũng thế. Em nghe loáng thoáng bà Ba béo vừa đi vừa quảng cáo : - Chuột đồng này hôm qua mấy thằng đệ tao nó đi bắt. Còn sống hết chưa làm gì. Con nào con nấy mập ú, bảo đảm tụi bây ăn là ghiền liền. Còn cá lóc thì bảo đảm cá lóc đồng không có nuôi niếc gì hết. – Bà Ba béo liên mồm quảng cáo. Thằng Q nhìn đám chuột đồng gật gù đồng ý. Quay trở ra bàn nhậu. Thằng T lên tiếng : - Đề-ba nhiêu đó đi. Tí nữa không đủ thì tính tiếp. - Hôm nay vui vẻ đi. Nguyên ngày hôm qua đau đầu rồi. Mà thằng Q dạo này ở đây làm gì mày ? – Em lên tiếng hỏi nó. - Tao thì quanh quẩn phụ mấy cái ruộng lúa ông bà già thôi. Bà già tao thì lo cho nội có làm được gì đâu. Con em tao thì vẫn đang đi học. – Nó trả lời. Nói về con em nó. Con này xinh xắn lanh lẹ, lễ phép. Tuy con nhà nông nhưng không làm gì cực nên như tiểu thư. Thằng Q thế mà cũng được nhờ. Nhiều thằng nó hay lân la thằng Q quà cáp hòng nhận được sự giúp đỡ từ phía nó để cưa đứa em. Thằng Q được cái cũng tốt. Quà thằng nào nó cũng nhận mà giúp đỡ thì nó ậm ờ ậm ừ Dù sao cũng đúng thôi. Có thằng nào muốn em mình còn nhỏ mà vướng vào mấy thằng âm binh trời đánh đâu. Nghe đâu hồi kì con bé bị mấy thằng kia dụ dỗ đi chơi đêm, cả nhà nó biết được vào tận ổ, thằng D, thằng H, thằng Q, thằng T’ (em thằng H) và một đống lố nhố bạn bè mấy đứa nó tay lăm lăm côn mã nắm đầutừng đứa. Thằng Q ngồi kể đến khúc đó cười hà hà, vỗ đùi cái chát : - Mẹ đúng là mấy thằng “trái dứng” bọng, tụi tao mới vừa xông vào thì mấy thằng ông nội chưa gì quì xuống lạy lấy lạy để như gặp ma không bằng mặt thì tái như *** nhái . Sau này tao hỏi thì mới biết tụi nó chỉ mới dám nắm tay chứ chưa ôm iếc gì hết - Gặp tao là chắc giờ tao lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân với tụi bây rồi quá hehe – em chọc nó. - Làm gì chém, bất quá tao bợp tai bắt mày hỏi em tao thôi keke – thằng Q đả kích lại em. - Ok thế giờ mình làm luôn đi ý nhỉ hehe - Ế bậy bưởi, giỡn tí chú tưởng thật à – nó khỏa lấp kaka. - À đúng rồi, thằng D, tụi anh chưa hỏi tội cưng đó nghen, ghệ cưng đâu đéo thấy ra mắt anh em nào. – thằng T hỏi tội thằng D. - Mẹ, thì cái gì cũng từ từ chứ. Hôm qua nay tùm lum chuyện tụi bây không thấy hả. Bây giờ thích thì tao chở ra. – nó nói cái giọng like a boss - Ok, ngay và luôn đê chớ. – thằng T nói. - Có share không huynh – e chọc nó. - Share share con mẹ mày ấy – nó xổ lãi - Huynh cứ bình tĩnh, đệ chọc tí thôi mà, biết đâu tí huynh chở một con cá sấu hoa cà chính hiệu ra thì lúc đó huynh có lạy đệ đệ cũng đéo rớ đâu nhá - Hehe, chắc hông, chút tao chở nó ra nhớ lấy chén hứng nước miếng nha cu, đừng để nước miếng ướt nhà người ta kì lắm – nó phản kích em các thím ạ. - Ok, tao sẽ lấy chén hứng, nhưng không hứng nước miếng mà tại tao ói – gì chứ mấy vụ này em cũng đâu vừa hehe. Nó móc dt ra gọi. Ấn tượng đầu tiên là giọng nói khá dễ thương pha chút nhõng nhẽo, hèn gì lúc nó cua nhỏ này làm em mấy đêm mất ngủ vì nó điện lên hỏi cao kiến Sau một hồi thằng nhỏ kéo đàn cò thì con phò kia nó cũng chịu ra gặp mặt. Haiz, tội cho thằng nhỏ. Vác chiếc Si của ông già chạy như trối chết qua rước con 4 Quay qua thằng Q, em bắt đầu bóp dái thằng nhỏ tra hỏi : - Còn mày, lúc này vợ con gì chưa – em búng trym nó hỏi - Tao … tao …. chưa. – nó ấp úng. - Haha khỏi chối cu, nghe giọng mày là biết có rồi phải không. Còn không biết diện kiến anh em đi. – em bắt đầu hành hạ nó. - Đúng rồi đó, hôm nay đéo dắt nhỏ ra mắt anh em thì phạt tụt quần búng trym đến chết – thằng T phụ họa. Thằng nhỏ nghe xong, sợ đến mật xanh mật vàng. Rờ “trái dứng” rồi le lưỡi. - Mấy huynh tha cho đệ, hôm nay con ghệ đệ nó đi học nên không ra được – nó gỡ gạc. - Láo, bây giờ đang nghỉ hè mà học hành gì. Người đâu tụt quần - Thôi thôi tha đệ, số là con này nhà nó khó. Lâu lắm 2 đứa mới đi chơi. Còn thường thường toàn là liên lạc qua dt thôi. – nó nói thiếu điều năn nỉ - Tha cho nhà người. Sau này có dịp chém ngươi sau cũng chưa muộn. - Đa tạ đa tạ hehe – nó cảm ơn tay chắp chắp Bây giờ thằng D cũng chở con ghệ nó tới. WTFFFFF vãi trym. Đập vào mắt em là một con bé cao khoảng 1m6 chứ chẳng chơi. Tóc dài thẳng tắp ngang thắt lưng da trắng vãi ngọ ra. Nói chung là 8 điểm các thím ạ. Thằng cờ hó này lù khù như cái lu thế mà vớt con nhỏ xinh xắn vãi ra. Nam mô Amen gái hại đời con, vợ bạn …. vợ bạn …… Câu thân chú liên tục được em khấn vái lầm rầm - Giới thiệu với tụi bây, đây là bé My, là bạn gái tao. Tụi bây léng phéng la liếm là tao thẻo. – Nó trịnh trọng thông báo mặc cho 3 thằng mắt chữ A mồm chữ O. - Mẹ mày, chưa gì quên tình nghĩa anh em bấy lâu nay hả mày, được lắm, tội mày xử sau – dằn nó cái cọc trước hehe. Quay qua em gái em nói : - ngồi đi em. Thằng kia, sao không giới thiệu anh em cho em nó biết tên mà xưng hô. Bây giờ thằng cu mới lóng ngóng giới thiệu từng cái mặt mốc trong bọn em. Em nó cũng lễ phép gật đầu chào từng thằng rồi mới ngồi xuống. Sau một hồi tra khảo em nó tụi em mới biết thằng cu D trồng cây si cả nữa năm trời mới đổ được em nó. Cũng nể phục tinh thần chiến đấu bất khuất của thằng nhỏ thật. Em là 1 tháng mà không yêu thì trả dép bố đi về ngay . Em nó đang học 12, nhà cũng khá giả, nói chuyện cũng khá nhỏ nhẹ và khép nép, lâu lâu bị tụi em chọc thì chỉ đỏ mặt cúi cúi nhìn yêu vãi. Nam mô Amen gái hại đời con, vợ bạn …. vợ bạn …… câu thần chú lại tiếp tục lầm rầm trong lòng…….
_________________ Tâm trạng . Chúc cho năm mới sum vầy Mừng năm Đinh Dậu tràn đầy niềm vui Năm nay quyết tiến, không lùi Mới tình, mới bạn, niềm vui đong đầy
Chap 14: Hành động (định mệnh không dám đọc)
Chap 14 : Hành động.
Đúng 12 giờ đêm. Cả 4 thằng tụ họp đông đủ. Chẳng thằng nào có thể ngủ được vì sự hồi hộp đang trào dâng. Liệu vật kia là thứ gì ? Liệu lời cụ cố thằng D nói có đúng không. Theo như lời thằng D kể, chiếc giếng này đã bị bỏ hoang từ lâu rồi do nguồn nước bị đục mà không rõ nguyên nhân. Nhà nó cũng thả phèn chua khử đồ dữ lắm mà không ăn thua đành phải bỏ hoang. 4 thằng, thằng nào ánh mắt cũng toát lên vẻ hồi hộp cộng lo lắng. Thằng D là thằng to khỏe nhất nên nó chịu trách nhiệm kéo gàu từ giếng nước. Chả hiểu sao mọi ngày nó khỏe lắm mà bây giờ nó kéo khá chật vật, có lẽ do nó quá run chăng ? Em chỉ sợ tí kéo lên mà có cái đầu người hay cái tay, cái chân gì đó thì bỏ mẹ. Lúc đó em thề với các thím em xin xung phong là thằng chạy trước. Em xin nhận luôn em cũng chẳng phải là thằng gan dạ gì ! Dù sao đêm nay trăng cũng chưa sáng. Đang là đên trăng khuyết. Cũng may từ chiều 4 thằng đã chuẩn bị sẵn 4 cây đèn pin loại lớn. Mà kể cũng cực, kiếm đèn pin loại lớn cũng không phải chuyện đơn giản. Đèn pin loại nhỏ thì nhà thằng D và thằng Q không thiếu. Nhưng ác nổi nó sáng yếu quá. Mà ngoài vườn thì tối thui đặc quánh. Ánh sáng non nớt của vầng trăng khuyết kia không thể giúp được gì cho tụi em. Cả nhà thằng Q có mỗi cây đèn pin loại lớn. Mới đầu em tính sử dụng cây đấy thôi nhưng thằng T lên tiếng : - Mẹ tụi bây ngu. Đang soi soi lỡ cây đèn pin có chuyện gì, đứt phụt một phát thì bỏ mẹ 4 đứa. Nghe nó nói cũng thốn thôi thì ráng đi hàng xóm mượn vậy. Đi mượn đèn pin thôi mà 4 thằng đi rầm rập như là 4 thằng ăn cướp ấy. Cuối cùng mượn hết không nhà nào có. Chỉ còn 1 chỗ cuối cùng, là nhà ông Tư ếch, chỗ thằng T’ đang phụ. Thế là 4 thằng tay xách nách mang qua nhà ông Tư ếch. Qua đến cổng nhà thì thằng T’ đang ngồi hút thuốc ở đằng trước. Tụi em mới lại nói nhỏ nó, bảo nó vào xin mượn 1-2 cây đèn pin loại to. Nó chẳng nói chẳng rằng gì đi một mạch vào nhà. Bên ngoài em éo hiểu mô tê gì cả. Không biết là nó có đồng ý hay không để mình còn đứng chờ …. 5 phút sau nó bước ra. Trên tay cầm 3 chiếc đèn pin còn to hơn cả của thằng Q. Nó đưa rồi không nói không rằng, bước một mạch vào nhà ông Tư. *** Lưu ý một chút chỗ này để các thím khỏi thắc mắc. 1. Lúc tụi em đi mượn đèn là lúc đó còn buổi chiều. 2. Thằng T’ làm ở nhà ông Tư là nó ngủ ở lại luôn. Vì nhà nó còn một con em nữa nên mẹ nó cũng có người lo. 3. Em cũng không hiểu vì sao đám ma thằng anh nó mà nó không quan tâm gì cả. Em cũng không tiện hỏi nó nên thôi. Trở lại với hiện tại (12 giờ đêm) Đúng là cảm giác rùng rợn không kém gì những bộ phim ma. Cũng đúng thôi, ở thôn quê mà. Đâu có phải trên thành phố. Lúc nào cũng nhộn nhịp ánh đèn, làm em nhớ đến một câu trong bài rap “Sài Gòn đẹp lắm” của Nah & Wowy : “Sài gòn không bao giờ ngủ bởi vì tiền không bao giờ đủ” (Thím nào hay nghe rap chắc biết). Bây giờ ngoài ánh sáng phát ra từ 4 chiếc đèn pin đại chỉ là một màn đêm đặc quánh. Lâu lâu có tiếng cú vang lên làm cho da gà da vịt em nổi lên hết cả… Chủm…. Tiếng gàu múc nước được thả xuống lòng giếng cũng làm em giật cả mình và không còn suy nghĩ linh tinh nữa. 3 thằng bắt đầu căng mắt về hướng thằng D, hồi hộp, tiết kiệm đến từng hơi thở. Không thằng nào dám thở mạnh, hình như sợ chỉ cần thở mạnh thì có một sức mạnh nào đó bắt mình đi. Đang chăm chú nhìn thằng D kéo gàu nước lên thì bỗng em nghe tiếng thằng T la lên …. Aaaaaaaaaaaaa…… Bịch ……. Chiếc đèn pin rớt xuống …… Em vừa liếc ngang và một cảnh tượng đập vào mắt. Một bàn tay đang đặt trên vai nó….
- T’ ! Mày làm gì ở đây vậy ? Ụ má, làm tao hết hồn ! Mẹ mày, miệng mày cất ở đâu mà không nói. $%^&$%^&@#$ – Thằng T sợ muốn vãi đái. Quay qua thấy thằng T’ thì nó mừng không tả xiết . Thằng cu cậu chửi cho một tràng toàn tiếng Liên Xô. Chửi là thế thôi chứ nếu quay qua không thấy thằng T’ mà là bà H thì chắc bây giờ 4 đứa xỉu hết cả rồi. Thằng D quáng quá, quăng luôn cái gàu nước kêu một cái chủm. Xong rồi 3 đứa nhìn thằng T cười khà khà. Mặt thằng cu cậu cười ếu ra cười, mếu ếu ra mếu, nó cứ ương ương dở dở thế nào ấy các thím ạ Riêng thằng T’ nãy giờ không nói không cười. Tay chỉ chỉ về phía cái giếng. Thằng D như chợt nhớ lại, chụp sợi dây kéo lấy kéo để. Lần thứ nhất lên, không có gì cả. Chỉ có ít nước với tí đất. Lần thứ 2, một ít nước, tí đất và vài hòn sỏi nhỏ. Lần thứ 3, cả đám nín thở, mắt căng đứt dây đàn. Cộc …. một tiếng kêu khô khan phát lên từ lòng giếng sâu thẳm. Em cũng không nhớ chính xác phải tiếng cộc không nữa, nhưng em nhớ là có tiếng động. Thằng D bắt đầu kéo lên ….. Ào …. nước trong gàu được đổ hết ra ngoài. Một vật từ từ xuất hiện …. là một chiếc hộp. Nói chính xác hơn là một chiếc rương nhỏ. Cái rương nhỏ này không thấm nước. Không biết có thím nào biết loại rương này không. Nếu nó đang mở mấy thím lấy tay đẩy nó đóng lại từ từ thì đến lúc cái nắp gần đóng lại nó sẽ tự động gập vào kêu một cái bụp. Mở ra bên trong chỉ có một quyển sổ nhỏ. Là một quyển nhật kí. 5 thằng phủi *** đứng lên đi vào nhà. Dù gì cũng tìm được thứ cần tìm rồi. Ở lâu ngoài này không khéo tí có thằng són đái thì lại khổ. Nói thật với các thím. Ở ngoài vườn cây rậm rạp. Mỗi lần gió thổi ngang qua làm mấy cành lá đung đưa kêu xào xạc xào xạc là mỗi lần trym em lại được thể co hết mức . Tách ! Thằng D với tay bật công tắc điện, ngôi nhà lập tức sáng choang. 5 cái đầu chụm vào quyển nhật kí. Em nhẹ nhàng mở từng trang ra, sợ nó rách thì khổ. Là nét chữ của một người con trai. Hình như viết khá vội hay sao mà trông nét chữ khá xấu. Quote: Ngày …. Tháng …. Năm …. …. Thằng Ba nó nhậu xỉn lỡ tay đánh chết chồng con H rồi. Bây giờ mình phải làm gì đây !…. Ngày …. Tháng …. Năm …. …..Trời ơi ! Sao thằng Ba lại làm những tội tày trời thế này. Con H nó chịu khổ như thế chưa đủ hay sao ! ….. Thằng Ba nó nói trước khi chết, con H đã nói “Con gái tao sẽ thay tao trả thù cả dòng họ nhà mày”. Thế là sao ta ? Mình nghe cũng hơi sợ, nhưng nhìn con bé còn đỏ hỏn, nó không làm gì nên tội, mình không nỡ giết nó…. Lúc chiều hoảng quá mình và thằng 3 đã chôn xác con H đằng sau căn chòi. Ngày …. Tháng …. Năm …. …Người ta đã báo con H mất tích rồi. Vườn nhà nó không ai dám mua. Thôi mình mua vậy. Dù gì giá cũng rẻ mạt…. Ngày …. Tháng …. Năm …. ….. tính đến hôm nay thằng Ba nó bỏ nhà ra đi cũng ngót nghét cả tháng rồi. Không biết bây giờ nó sống ra sao nữa …. Ngày …. Tháng …. Năm …. ….. Con bé P càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ nó. Nhưng sao nó vẫn chưa biết nói. Mình lo quá …. Ngày …. Tháng …. Năm …. …. Trời ơi ! Sao con lại đi tự vẫn như vậy hả P. Dù sao cha cũng thương con như con ruột của mình mà…. Ngày …. Tháng …. Năm …. … Hôm qua con H hiện về. Là thật hay là mơ, trong giấc mơ nhưng lại rất thật. Nó nói những điều làm mình rối quá…. Thôi tốt nhất là nghe lời con bé đi…. Quyển nhật kí ghi rất đều. Là quyển nhật kí của cụ cố thằng D. Do cụ viết nhiều quá nên em chỉ nhớ đại khái một số ý như thế thôi. Thế là mọi chuyện đã sáng tỏ. Em xin mạn phép tóm tắt lại sơ sơ cho mấy thím mơ hồ chưa hiểu hết : Quote: Cụ 3 là em của cụ cố thằng D trong một lần nhậu xỉn đã xảy ra xích mích đánh lộn với chồng của bà H. Trong trận xích mích cụ 3 đã lỡ tay ngộ sát chồng của bà H. Nhưng cụ cố vì thương người em nên cả 2 dàn dựng một vụ tai nạn rồi bảo bà H là chồng bà ấy bị tai nạn. Bà H tính tình vốn hiền lành nên không mảy may nghi ngờ. Tiếp tục bươn chải để nuôi con. Trong một lần nhậu xỉn cụ 3 đã không kiềm chế được qua nhà của bà H giở trò đồi bại. Không ngờ trong lúc vùng vẫy bà H bị cụ 3 tán bạt tai đập đầu vào cạnh bàn. Trong lúc thoi thóp bà H đã nguyền rủa cả dòng họ nhà thằng D là con gái bà – tức bà P – sẽ thay bà trả thù. Cụ 3 tính giết bà P để trừ hậu họa nhưng cụ cố thằng D kịp thời can ngăn và đem bà P về nhà nuôi. Đến năm 18 bà P bị hồn ma mẹ ruột mình giết vì không thể thực hiện lời nguyền của bà ấy. Bà H tiếp tục thực hiện mong muốn trả thù dù chỉ còn là một hồn ma. Nhưng cụ cố thằng D và bà P – vì mang công ơn dưỡng dục của cụ cố thằng D nên đã giúp đỡ không cho bà H quấy phá. Nhưng đến đời thằng D oán khí của bà ấy quá lớn nên cụ cố và bà P không thể tiếp tục ngăn cản bà ấy nữa.Trong quyển nhật kí của cụ cố thằng D có đề cập đến 1 chuyện quan trọng : xác bà H được chôn sau vườn và căn vườn đó cụ đã mua lại. Vậy thì theo nghi vấn của em, cụ đã chôn xác bà H ngay chỗ cây mít và căn chòi ngày xưa chính là căn nhà phụ bây giờ. Mọi chuyện bây giờ đã sáng tỏ. Em thật không tin những chuyện đó em đã trải qua các thím ạ. Nên em cũng không thể bắt các thím tin được. Chuyện thì để biết. Nhưng còn làm cách nào để giúp nhà thằng D đây. Cả đám đọc xong quyển nhật kí thì trời cũng sắp sáng. Uể oải thì một đêm căng não.Nhưng bây giờ 4 thằng không thể nào ngủ tiếp trong căn nhà này nữa khi nghĩ đến cái xác đằng sau nhà. Thế là 4 thằng lết lên nhà chính thằng D gọi cửa. Ông nhà thằng D mặt ngái ngủ bước ra : - Tụi bây làm gì mà giờ này đi gọi cửa thế. 4 thằng mới thuật lại toàn bộ mọi chuyện. Đưa cả quyển nhật kí ra cho bác ấy coi. Mặt bác ấy phải nói là toát lên một vẻ ngạc nhiên quá đỗi. Nhưng bây giờ bằng chứng rành rành. Không muốn tin cũng phải tin. - Bây giờ cho người xuống đào xác bả lên đi. – Bác ấy đề nghị. - Không được bác à ! Bây giờ đào lên chưa chắc giải quyết được gì. Chỉ sợ càng động thì nước càng đục thêm thôi. Bây giờ bác hỏi ở đây có ông thầy nào cao tay thì mời về làm phép siêu độ cho bả. May ra thì được yên – Em ra tiếng can ngăn. Bác ấy trầm ngâm một chút rồi cũng gật gù đồng ý. 4 thằng mệt quá rồi, lủi vào phòng bác ấy ngủ. Bác ấy thì thức luôn không ngủ nữa…. Mọi chuyện đã rõ rành rành. Bây giờ chỉ tìm cách hóa giải lời nguyền của bà H nữa là xong….
_________________ Tâm trạng . Chúc cho năm mới sum vầy Mừng năm Đinh Dậu tràn đầy niềm vui Năm nay quyết tiến, không lùi Mới tình, mới bạn, niềm vui đong đầy
Chap cuối : Lời giải thích
Chap 16 : Thỉnh thầy và những lời giải thích. Giật mình dậy vì nóng, liếc cái đồng hồ tay thì đã 2 giờ chiều. Mấy thằng ông nội kia thì còn ngủ. Sút cho mấy phát mấy thằng ông nội mới chịu dậy, thằng ông nội T vừa bị em sút thì la toáng lên như ma bóp *ái không quên sổ thêm 1 tràng abc xyz. 4 thằng đi ra sân trước thì thấy ông già thằng D đi đâu mất tiu. Xuống bếp coi còn gì ăn không thì thấy nửa con gà luộc ông già thằng D để dưới bếp. Khà khà có cái để nhắm rồi. Thằng Q chạy đi mua rượu còn 3 thằng thì bày biện ra ăn. Má thằng D hình như mấy nay toàn qua nhà cô 3 nên cũng ít thấy. Dọn xong thằng Q cũng về ôm theo 2 chai nhựa lavie 2 xị mà bên trong có thứ mà thím-nào-cũng-biết-là-gì Đúng là gà vườn có khác. Ăn vào thịt dai ngọt phải biết. Thím nào toàn ăn gà rán KFC thì thật là uổng đời. Gà rán KFC toàn gà công nghiệp ngon lành gì. Gà thả vườn mới là nhất. Rượu vừa cạn cũng là lúc mồi vừa tàn. Em vừa tính đứng lên dọn dẹp thì thấy ông già thằng D chở một ông già về. Nói là già nhưng khoảng hơn 50 thôi. Tướng tá thì cũng được chứ không đến nỗi nào. Thấy ông ta mặc áo vàng trong chùa ấy mấy thím. Tụi em lùa vội chén bác xuống sàn nước rồi mặc lại quần áo. Vì lúc nãy thằng nào cũng xà lỏn cho nó mát. Loay hoay 1 lúc thì xong. Cả 4 thằng bắt đầu chạy qua bên nhà phụ vì biết chắc rằng thế nào 2 người ấy cũng qua bên đó. Tâm trạng vừa hồi hộp vừa háo hức làm tim em đập hết công suất. Mấy thằng kia chắc gì đã hơn. Nhìn mặt thằng nào thằng nấy mặt đăm chiêu thấy rõ. Đó giờ có thằng nào thấy thầy làm phép trục quỉ đâu. Vừa lú cái đầu xuống thì ông già thằng D bảo thằng nào xuống bếp hốt một mớ gạo nếp. Và đương nhiên thằng D sẽ là thằng đi. Thằng này được cái nó tháo vát mọi chuyện lại khá siêng, chả bù cho em Ông thầy bắt đầu làm phép trục quỉ. Ổng đặt 2 cái bình hoa do ông già thằng D chuẩn bị rồi cắm mấy bông hoa mà ổng đang cầm trên tay. Tiếp đến ông ấy rải một ít gạo nếp xuống chỗ gốc mít. (Nãy giờ quên nói, chỗ làm lễ là ngay chỗ gốc cây mít cũ.) Rải gạo nếp xong ông ấy lầm rầm khấn gì ấy, rồi lấy trong tay nải ra mấy đồng xu cổ quăng ra chỗ gạo nếp,lại lầm rầm khấn tiếp. Chốc chốc ông ấy lại quăng một ít gạo nếp ra chỗ ấy. Gió bây giờ bắt đầu thổi mạnh, nắng bắt đầu tắt, được một lúc thì nắng tắt hẳn. Ông ấy trong tay nải ra 5 lá bùa đầy chữ Tàu. 4 lá ông ấy dán xung quanh cây mít, mỗi lá cách nhau chừng độ 2 thước. 1 lá ông ấy đốt, đoạn ông ấy quay lại bảo em cắt tay lấy máu. Hít, hôm trước bị lấy một ít rồi mà bây giờ lấy nữa hả trời. Nghĩ là thế nhưng em cũng đành chịu. Ổng lấy khoảng mấy giọt thôi, pha với tro của lá bùa ông ấy mới đốt. Xong ông ấy đuổi tất cả mọi người đứng cách xa cái vòng mà ông ấy mới tạo ra 1 thước.Lôi từ trong tay nải ra một tờ giấy khổ như bề ngang của tờ A4 nhưng là hình vuông màu đỏ. Ông ấy sử dụng cái thứ mới được pha từ máu của em và tro lá bùa để vẽ. Đầu tiên ông ấy vẽ một vòng tròn nhỏ, trong vòng tròn ông ấy vẽ 1 dấu thập phân vòng tròn thành 4 phần bằng nhau, vừa vẽ miệng ông ấy đọc lầm rầm gì đó. Trong 4 phần ấy được viết chi chít tiếng tàu. Rồi ông ấy vẽ thêm 1 vòng tròn bên ngoài, khoảng giữa của 2 vòng tròn cũng được viết tiếng tàu và một số hình gì đó em nhìn không rõ vì đứng cách ông ấy khoảng 3m. Sau khi hoàn tất thì có tổng cộng 3 vòng tròn đầy chữ. Gió bắt đầu xiết từng cơn ào ào, mây bắt đầu kéo đen trời nhưng không đổ một giọt mưa nào. Đoạn ông ấy lôi trong tay nải ra 1 thanh mộc kiếm và một lá bùa màu vàng nhỏ xíu ra, dùng một sợi chỉ đỏ vào lá bùa rồi xỏ vào đuôi thanh mộc kiếm. Trải lá bùa vừa được vẽ xong xuống đất,tay phải ông ấy gập 3 ngón : cái, áp út và út lại, 2 ngón trỏ và giữa để thẳng, tay trái cầm kiếm đưa lên trước mặt, kiếm để song song với sống lưng, tay trái từ từ đưa tay vuốt từ đuôi kiếm dần dần lên mũi kiếm .Bỗng ông ấy hét một tiếng, đâm mạnh vào lá bùa đang trải dưới đất….. Gió thổi ầm ầm ông thầy đứng cũng liêu xiêu thiếu điều muốn bay luôn ấy. Tụi em vừa đứng vừa vịn vào mấy cái cây kế bên. Đúng là chỉ cần đứng bên ngoài thôi mà cũng cảm nhận được một áp lực vô hình rất lớn tác động vào người. Rắc rắc ….. rào …. rắc rắc …. rào …… Mấy cành cây lớn liên tục đổ ập xuống. Trong gió có tiếng the thé nhưng dù căng tai nghe cỡ nào em cũng không thể nghe rõ đó là âm thanh gì. Ông ta tiếp tục đứng lầm rầm đọc gì ấy. Kiếm thì múa đông múa tây nhưng rất có bài bản chứ không phải như những thằng mạo danh múa tùm lum tùm la. Sau cũng ông ấy bốc một nhúm bùa vàng quăng ra chỗ tụi em bảo phải đốt liên tục, 4 đứa thay phiên nhau đốt nhưng lại không được đốt 2 lá cũng một lúc. Tức là phải canh là này vừa tàn thì đốt lá kia lên. Nếu làm sai thì ông thấy lập tức hồn siêu phách lạc chỉ còn lại xác ngay. Mẹ, gió thì to, lại còn như thế nữa, không khéo đốt không lên thì bỏ mẹ. Cũng may là em có cái hột quẹt ga mà loại nó phụt gaz mạnh thành lửa xanh ấy, có thím nào biết không ? Loại hột quẹt này vừa chạy xe máy vừa hút thuốc cũng được. 4 đứa và cả ông già thằng D chụm lại để cản bớt gió. Nãy giờ cũng có thêm một vài cành cây gãy xuống. Càng ngày những cành cây càng gãy gần chỗ tụi em và ông thầy đứng. Trời bây giờ đã tối sầm. Tạch ….. phù …… tiếng hột quẹt bật lên, tay em run run đưa gần lại lá bùa, nó bắt lửa khá lẹ nhưng cháy khá chậm so với một tờ giấy bình thường. Lá bùa thứ 2 rồi lá bùa thứ 3….. đến lá bùa cuối cùng đã được đốt. Nãy giờ đã khá lâu hay là do em nghĩ thế. Thật sự em nghĩ nãy giờ như cả thế kỉ ấy. Em cầm hột quẹt. 4 người kia cầm trước 4 lá bùa. Quẹt cho người này xong vừa tàn là phải nhanh tay quẹt cho người kia ngay. Phải nói là hại não cực kì mấy thím ạ. Cũng may toàn là đàn ông chứ phải đàn bà con gái thì nãy giờ chắc xỉu cmnr. Tội nhất là thằng ku T, tay cầm lá bùa mà nó run như cầy sấy, nhiều lúc đến lượt nó nó run quá làm bắt lửa hụt mấy lần, may là không gì xảy ra. Lá bùa cuối cùng cháy xong cũng là lúc một tiếng uỵch phát ra chỗ ông thầy ….. Ông ta đã ngất xỉu …. Nhưng lúc này gió đã không còn thổi nữa … Mây cũng tan nhanh chóng. 4 lá bùa ở 4 góc cũng đã biến mất, lá bùa được vẽ bằng tro và máu em cũng thế. Hoa ở 2 chiếc bình cũng đã héo. Đỡ ông thầy vào trong nhà phụ. Lúc này ông ta hơi tỉnh tỉnh nói giọng run run, bảo tụi em lấy trong tay nải mấy lá bùa trắng, dán 4 bên ngoài tường nhà, dán thêm vào cửa sổ và cửa chính, đóng hết cửa lại. 1 người lấy một lá bùa vàng và một bùa trắng bỏ vào người lên nhà chính dán giống nhà phụ. Rồi ở luôn trong nhà chính không được đi ra ngoài, lấy thêm một lá bùa đỏ đem theo, khi nào nghe tiếng gõ cửa thì đốt lá bùa đỏ, thổi tro qua khe cửa là sẽ yên. Ông già thằng D là người lên nhà chính. Đoạn một hồi ở trong nhà nghe tiếng đập cửa rầm rầm. Ông thầy bảo lấy một lá bùa đỏ làm như hồi nãy vì bây giờ ông ấy trông có vẻ khá kiệt sức, không thể đi lại được. Thằng D đốt lá bùa rồi đổ tro dưới khe cửa thổi cái phù. Bỗng trong nhà lại im ắng nhưng khi đi vào mặt ku cậu xanh lè xanh lét. Gặng hỏi thì nó bảo khi nãy đứng trong nhà nhìn ra thì thấy một bóng người đứng ngoài cửa, cuối xuống thôi thì không thấy chân đâu Nhà thím nào có cửa gỗ loại khía khía theo chiều xéo thì biết, trong nhà nhìn ra sẽ thấy còn bên ngoài nhìn vào phải cuối người xuống mới nhìn thấy trong nhà được. Nó theo dạng này này \\ \\ nhưng là các đốt xuống từ từ. Nhà thím nào có cửa loại này hoặc từng thấy sẽ hiểu. Khoảng 2 tiếng sau thì ông thầy lấy lại sức. Lúc này trời cũng đã tối. Đoạn ông ấy bảo em ra phòng khách, đuổi 3 thằng kia xuống phòng 2. Rồi chậm rãi nói với em : - Cậu là một người vía hợp với người âm nhưng lại có mệnh làm nghiệp trừ tà nhưng nhà cậu lại theo Thiên Chúa Giáo nên không theo mệnh được. Số của cậu sau này sẽ còn gặp nhiều điều kì lạ hơn. Những lá bùa khi nãy 3 màu có 3 công dụng khác nhau, xài không đúng cách sẽ không có lợi mà còn gây ra bất lợi. Bùa trắng là bùa nhốt yêu, dùng để ngăn chặn không cho ma quỉ xâm hại đến một người hoặc một nơi nào đó khi cậu dán bùa. Bùa vàng dùng để tăng cường khí dương, giúp áp chế khí âm của ma quỉ. Còn bùa đỏ dùng để trừ yêu. Khi nãy tôi đã trục con quỉ ra khỏi đất, chỉ đợi âm binh đến bắt nó đi thôi. Nhưng khi một con quỉ bị trục ra khỏi nơi nó ở là lúc nó sẽ mạnh nhất và tìm một người còn sống để nhập vào. Nếu nó nhập thành công vào một người thì âm binh sẽ không làm gì được nó. Bởi vậy nếu khi nãy không dán bùa vào nhà thì sẽ mang họa khôn lường. Còn về phần lấy máu của cậu thì thứ nhất là không thể lấy máu trong dòng họ này được. Thứ 2 là ở đây có đến 3 hồn ma nhưng chỉ có 2 oán vong, nhưng trong 2 oán vong đó lại có 1 oan vong tốt và oán vong xấu, còn hồn ma thứ 3 thì là một con ma hiền. Hồn ma thứ 3 và oán vong tốt tuy muốn chống lại oán vong xấu kia nhưng không thể vì khí âm không bằng, thêm nữa là sự oán thù trong cái vong xấu kia quá lớn. Máu của cậu hợp với cái hồn thứ 3 nên sẽ trợ giúp cho họ. Bây giờ họ đã được siêu độ. Còn oán vong xấu thì đã bị bắt về chịu tội. Bây giờ thì dòng họ của bạn cậu có thể yên tâm. Tôi nói vậy, cậu có thể hiểu được và nhớ được bao nhiêu thì tùy cậu. Thôi tôi xin phép. Nói đoạn ông đứng dậy, em có cố giữ lại ăn cơm nhưng không được. Đành dắt ông ấy qua nhà chính để ông già thằng D chở về. Em ở lại chơi thêm 2 ngày nữa thì cũng về thành phố và tuyệt nhiên trong 2 ngày đó chẳng thấy có gì lạ ở nhà thằng D nữa mặc dù ngủ ở cái nhà phụ cũng hơi sợ. - Haiz, má đúng là về miền quê có nhiều chuyện làm tao nhức đầu thật. – Thằng T nói. - Má, tao cũng sợ nhiều lúc thấy ông bà ông vãi ra luôn chứ có hơn gì mày. – Em trả lời nó. Ngày về sg cũng là 1 chuyến xe đêm. Hình như chuyến này khá vắng vẻ. Chỉ có vài người và 2 đứa em. Vươn vai một cái, em cố vỗ về giấc ngủ. Két …. Tiếng xe thắng gấp làm em giật mình. Giọng bác tài ồm ồm : - Chết mẹ, tao lỡ cán nhỏ nào đang bồng con rồi bây ơi.
Truyện Ma Chuyến Đi Kinh Hoàng
_________________ Tâm trạng . Chúc cho năm mới sum vầy Mừng năm Đinh Dậu tràn đầy niềm vui Năm nay quyết tiến, không lùi Mới tình, mới bạn, niềm vui đong đầy
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 182 khách
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này. Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này. Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này. Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này.