TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story

Trang 1 ... 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10 ... 14Chuyển đến trang
ID Topic: 3868 • Có 21,913 lượt xem
Hình đại diện của thành viên
#61 - @43774
05/08/2012 21:19
Em Sân Ga..Anh Con Tàu..Bến Đỗ Nơi Đâu...


Nếu trong cuộc đời chuyện tình yêu là duyên phận thì có lẽ tôi và anh khác

mọi người, chúng tôi là duyên nợ. Chúng tôi có duyên và nợ nhau

chứ không có phúc phận được ở bên nhau. Tôi và anh như bị cuốn

vào một trò chơi mang tên “ đuổi bắt, trốn tìm”, nhưng sao trò chơi

của chúng tôi lại nhiều đau khổ đến thế. Mọi người ai cũng phải trải

qua một giai đoạn “ xa lạ- gặp nhau- yêu nhau-xa lạ”, nhưng tôi với


anh lại không như thế tôi và anh từ “ xa lạ-gặp nhau-xa lạ” sau đó lại

từ “ xa lạ - gặp nhau – yêu nhau – xa lạ”. Cái duyên nợ chúng tôi dài

hơn người khác đến hẳn một chặng đường, chúng tôi gặp nhau xa

nhau rồi mới lại yêu nhau. Chữ duyên ngoằn ngoèo quá đôi khi làm

người ta rối loạn trong đó. Đôi lần tôi tự hỏi sao ông trời đưa chúng

tôi đi một vòng gặp lại nhau, yêu nhau rồi lại xa nhau để làm gì. Để

đau khổ hơn, để sát muối vào trái tim nhau hay chỉ là để xem hai

người họ có thể vượt qua được thử thách? Cách đây 2 năm khi câu

truyện còn là bản phác thảo tôi đã lấy cái tên “ Xin lỗi..em không phải

bến đậu của anh: nhưng đến phút cuối tức là mãi sau này khi tôi

quyết định viết lại nó tôi lại đổi thành “ Em sân ga..anh con tàu..bến

đỗ nơi đâu…???”. Các bạn cùng theo dõi đến cuối cùng của câu

truyện để biết được nguyên nhân nhé…!!!


Thân ái..!!!


Em sân ga..Anh con tàu..bến đậu nơi đâu..??? ( Phần 1)


Khi tôi viết lại câu chuyện này chính là lúc tôi đang viết lại nhật ký của

tôi, tâm sự của tôi và tình yêu của tôi. Tôi cũng giống như bất kỳ

người sinh viên nào, cùng từng có một mối tình đẹp, như người ta nói

“ tình yêu sinh viên đẹp mà khó thành”, nhưng ở cái tuổi 21, 22 tôi

không muốn nó đổ vỡ như thế. Tôi muốn câu chuyện của tôi có một

kết thúc có hậu cho cả tôi và anh, cho những gì chúng tôi từng mơ

ước. Ngày tôi phác thảo lên câu truyện này chính là lúc tâm hồn tôi

đang rối loạn. Nói đúng hơn là tôi đang suy sụp, ngày ngày sống

trong nước mắt giằng co với hai chiều quên và nhớ.


- - Ân... mày dậy cho tao, mày tính chết trong cái xó nhà này à. Mày

biết lúc này mày tệ hại lắm không? Dậy mà soi gương xem có phải mày

của 2 ngày trước không? Dậy ..ngay cho tao.


Tiếng con bạn the thé gầm rú, mà đối với tôi lúc bấy giờ thì chẳng ăn

thua gì, chai lì đến mức ghê sợ. Cái tôi cần lúc ấy chỉ là yên tĩnh, tôi

nằm li bì không ăn uống, không phải không ăn mà nuốt không được.

Cái nuôi sống tôi suốt hai ngày chỉ là mấy hộp sữa và và thuốc an

thần.


- - Dậy…dậy..dậy…tao đưa mày đi chơi..dậy ra ngoài xíu đi..con bạn

n cố lay cái xác sắp chết của tôi, đến mức tôi phát cáu.

- - Mặc xác tao..mày đi 1 mình đi…

- - Mặc xác mà được à..dậy mau..Dậy mà xem cái thằng khốn đấy nó

vẫn sống nhan nhản vui cười kìa. Mày nằm như thế này nó sẽ yêu mày

lại sao? ..Dậy…nhanh.


Câu nói của con bạn như gáo nước lạnh xối vào một kẻ đang say sỉn

để tỉnh rượu. Tôi cũng cố gắng thoát khỏi cơn say của riêng mình

chuẩn bị đồ theo nó ra phố. Những dòng nước xối lên mặt da thịt

lạnh buốt, nhìn vào gương tôi không thể nhận ra mình. Là tôi đấy

sao? Xanh xao hốc hác, đầu tóc rối bù, xõa xượi như con ma điên.

Chính tôi cũng không thể nhận ra đây là tôi, con bé của 2 hôm về

trước tôi tiều tụy đến mức chính tôi không tưởng tượng được.



Sài gòn.. hôm nay trời đổ gió tôi ngồi trên chiếc xe đạp con Hiền chở

đi ra bờ kè Thanh Đa ngồi ngắm con sông Sài Gòn.

- Lâu rồi không đạp xe mày nhỉ?

- Ừ..lâu quá rồi.

- Cố gắng quên hết đi nhé! Tao biết là không dễ dàng nhưng phải cố

gắng lên, mày mạnh mẽ lắm mà.

- Ừ....

Câu trả lời cụt ngủn, nhưng đủ để gọi là bùi ngùi. Biết bắt đầu từ đâu,

đứng dậy bằng cách nào, lần này tôi ngã đau thật sự rất đau. Nước

mắt rơi còn nhiều hơn cả hạnh phúc, những gì là kỷ niệm đâm toạc

trái tim tôi.


Gió quá..!!!


Gió thổi tung làn tóc rối của tôi, cả tôi và nó đều im lặng theo đuổi

những suy nghĩ của riêng mình. Sẽ thật buồn cười, nói thẳng ra là

ngu xuẩn vì một thằng con trai mà đày đọa cái thân mình như thế.

Người ngoài nhìn vào ai cũng nghĩ một cách đơn giản “ ôi dào..!!!

không yêu thằng này thì yêu thằng khác, trên đời này còn ối con

trai..”, ngay cả con Hiền cũng phán một câu xanh rờn như thế.


Nhưng ai từng yêu từng đau khổ như tôi lúc ấy chắc bạn sẽ không thể

thốt lên được lời như thế. “Con tim có lý trí và lý do riêng của nó, bạn

đâu thể ép buộc nó quên là quên và nhớ là nhớ. Vì vậy lúc nó đến

chúng ta chỉ có thể đón nhận nó hoặc buông nó ra”.


Điều đơn giản ấy tôi đã từng nghe rất nhiều, nhưng vào thời điểm đó

tôi không thể hiểu hết được ý nghĩa của nó. Chỉ biết rằng lúc nghe

câu nói ấy trong “ Blog radio hai trái tim không cùng chung nhịp đập

nước mắt tôi đã rơi. Tôi khóc bạn ạ! Khóc cho những mơ ước không

thành, khóc cho tình yêu dang dở….


Bạn sẽ nghĩ tôi thật ngu ngốc khi một câu nói đơn giản như thế mà

cũng không hiểu. Phải ngu thật, giờ nghĩ lại tôi mới thấy mình ngu

ngốc khi mất gần 2 năm để quên đi một mối tình. À mà không đúng.

Tôi chưa bao giờ quên chỉ là tôi không còn nhớ đến nó nữa mà thôi.

Theo toán học người ta thường nói “ dù có cộng, trừ, nhân, chia” bao

nhiêu đi chăng nữa thì cũng chẳng thể bằng không được”.


Tôi và anh quen nhau khi tôi là một cô sinh viên năm thứ 2

khoa kinh tế. Dù đã gặp nhau rất nhiều vì công việc của đoàn trường

nhưng đó là lần đầu tiên chúng tôi nói chuyện với nhau đoàn trường.

Nhưng trên thực tế thì chúng tôi đã gặp nhau 1 năm trước khi tôi còn

là một cô sinh viên năm nhất mới vào trường.


Anh ấn tượng với tôi ngay từ lần đầu gặp, khi tôi mang danh sách

"những người sẽ đi đại hội đoàn trường cho anh”. Rất lâu về sau này

khi chúng tôi đã yêu nhau anh mới nói cho tôi biết:

- Em nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?


- Thì vào đợt tập huấn cán bộ đoàn vừa rồi còn gì nữa


- Không phải....


- Ơ..thế từ lúc nào hả anh?


- Em nhớ cái hôm mà em mang cái danh sách những sinh viên khoa

em lên đưa cho anh không?


- Có hả? Sao em không nhớ nhỉ? Em chỉ nhớ mỗi anh Linh đẹp trai

khoa tài chính ngân hàng thôi. Hi..hi..

- Ừ...đó làn lần đầu tiên anh gặp em. Anh còn nhớ hôm đó anh chửi

em một trận vì cái tội chậm trễ.


- Có nữa hả? Thế mà em chẳng nhớ.


- Ừ...Nhưng ngược lại anh lại rất ấn tượng về cô bé mái tóc dài xõa

ngang vai, nước da trắng hồng với vẻ ngây thơ của cô sinh viên năm

nhất . Anh thích cái điệu cười híp mí của cô bé này, nhưng chưa kịp

hỏi tên thì cô bé đã mất hút vào trong dòng người, anh tự nhủ “ nếu

có dyên sẽ gặp lại”.

- Thế bây giờ anh tin là chúng ta có duyên chưa?

- Tin chứ..ít ra lúc này anh đang rất hạnh phúc.

Anh thì như thế. Còn tôi, tôi không hề biết anh là ai, chỉ biết rằng anh

là cấp trên của mình. Mà trường tôi thì có bao nhiêu là hội và tổ chức,

nào là hội sinh viên, đội công tác xã hội, đội tiên phong, đội văn

nghệ….tôi không thể nhớ hết. Chỉ biết rằng mỗi lần lên đoàn trường

tôi lại nhìn thấy anh ngồi đó cặm cụi làm việc nhìn rất nghiêm túc, tôi

chẳng dám tới gần huống chi là hỏi tên và làm quen. Tôi thầm nghĩ “

người không cùng đẳng cấp với mình chẳng dám mơ mộng”.


Có lẽ là ông trời đẩy chúng tôi gặp nhau để trả hết cái duyên nợ mà

kiếp trước còn vương vấn. Chính tôi cũng không hiểu vì sao mối tơ

duyên ấy nó sâu đậm đến nỗi tôi trả bằng nhiều nước

mắt như thế. Nều được một lần quay lại tôi sẽ chẳng chọn con đường

ấy, con đường gập ghềnh toàn sỏi đá khó đi.

TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
(Unknown / No Data - 43774)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
Sửa lần cuối: TomboyCukkoo 01/09/2012 14:58
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#62 - @44402
06/08/2012 17:48
Xin lỗi...Anh yêu em..!


Năm đó, cậu ta 17 tuổi, còn cô gái 16 tuổi. Họ cùng học chung một ngôi trường, cùng một lớp học.

Cậu là một anh chàng phá phách, suốt ngày nhàn rỗi. Cô là phần tử ham học trong lớp, thành tích ưu tú, thi cử luôn xếp vào top 5 người. Cậu ta cũng khá đẹp trai, tuy nhiên học tập không tốt lắm, nhưng lại rất thông minh. Cô ấy rất đáng yêu, nhiều người mến, trong lớp lại có rất nhiều người để ý.

Họ là bạn bè, nhưng cậu ta thích cô gái, cậu không hiểu được cảm giác của mình đối với cô ấy, chỉ là bất chợt muốn nhìn thấy cô , vừa mới gặp đây thôi, nhưng lại không ngừng nghĩ về cô; Thường vô duyên vô cớ đăng nhập vào QQ, nhìn chăm chăm vào cái biểu tượng QQ đang off của cô gái, rồi nhấn nút thoát; Bắt đầu nhìn thấy cô gái nhưng lại không dám bắt chuyện hoặc không biết nên nói gì nữa;

Cô gái buồn, cậu ta cũng sẽ buồn; Cô gái vui, cậu ta cũng vì thế mà vui. không lẽ cậu đã yêu cô gái đó rồi ưh………..  

Cô gái phát hiện hành động khác thường của cậu trai , nhưng cô không hiểu cậu ấy đang nghĩ gì, cứ ngỡ nhà của cậu trai xảy ra chuyện gì mới tỏ ra như thế, qua một thời gian thì sẽ khác thôi…….   

Càng về lâu, cậu trai càng phát hiện mình đã yêu cô gái, vào học không nhịn được phải quay đầu lại nhìn cô gái, hầu như nó đã thành thói quen trong cuộc sống của cậu vậy. Cô gái vẫn không hiểu được, cứ mỗi lần hỏi chuyện cậu, cậu ta chỉ hướng mắt ra ngoài nhìn xa xa, đáy mắt thoáng hiện vẻ thất vọng, trong lòng cứ mãi âm ỉ vô số lần nói lên câu “tôi thích em” , tiếc rằng cô gái không nghe được.
Vào một đêm, cậu ta và một người bạn trong lớp đang gọi điện thoại, vô tình biết được số điện thoại của cô gái, cậu ta rất hứng khởi, nói qua loa vài câu rồi cúp máy ngay, ngay sau đó liền gọi cho cô ấy…..  

“Alo ?”  

“……………………..”    

Cậu nghe thấy giọng của cô ấy, đột nhiên quên mất phải nói cái gì.

“Ai vậy ?”  

“Cậu đoán đi ?” 
   
Cô gái nói tên của một người con trai trong lớp học, cậu ta rất thất vọng vì cô gái không đoán ra là cậu.

“Haha…….. sao mới đoán mà đã đoán đúng rồi !”  

Cậu ta muốn mượn tên người bạn đó để dò thám trong lòng cô gái thật ra có để ý đối tượng nào hay không.  

“Hì…….. Có chuyện gì không hả ?”  

“Mình……… mình………”  

“Gì hả ?”  

“uhm……. mình”  

“Cậu sao vậy ?”  

“Mình thích cậu, cậu có thể làm bạn gái của mình hay không ?”  

“Hả ?”  

“Mình nghiêm túc đó.”  

“…………..”  

“Được không hả ?”  

“Hãy cho mình suy nghĩ chút đã.”  

“OK, lát nữa mình sẽ gọi lại cho cậu.”

“uhm……..”  

Mười phút sau cậu ta gọi lại cho cô gái.  

“Hi, cậu suy nghĩ đến đâu rồi ?”  

“Mình nghĩ tốt nhất chúng ta hãy là bạn.”  

“Thật không thể chấp nhận mình ưh ?”  

“…………….”  

“Vậy được rồi, chúng ta hãy là bạn vậy, mình cúp máy đây.”  

Cô gái nằm trên giường, nghĩ lại mình cự tuyệt người con trai ấy, cậu ta nhất định sẽ rất buồn, đêm đó cô ngủ không được.  

Còn khi ấy, cậu ta không biết rằng, mình muốn biết trong lòng người con gái thích ai, lại lấy chuyện ấy đùa vui quá chớn.  

Ngày hôm sau, cậu ta lên lớp học như thường lệ. Lúc tan học, cô gái đột nhiên nhào tới chỗ ngồi của cậu ta với vẻ mặt đỏ ngầu, đá thật mạnh vào gốc ghế của cậu ta . “Cậu cảm thấy như vậy vui lắm àh ?” Thì ra cô gái thông qua những người bạn mà biết được số điện thoại của cậu ta, và biết được hết tất cả……… 

Cậu ngồi lặng trên ghế, đôi mắt vô thần, cậu biết mình đã làm sai, đùa vui quá chớn rồi, Nhưng, đã quá muộn. Cô gái giận, chỉ vì cậu nói dối cô ấy, cô gái đã vì thế mà khóc nhiều lần.  

Mấy ngày rồi, cô gái không nói chuyện với cậu, một câu trách móc cũng không. Xem ra, cô gái thật sự đã bị tổn thương, sự tổn thương rất là nặng.

Cậu ta thất thần và cứ luôn tự trách mình, muốn gọi điện cho cô gái, nhưng cô ấy không bắt máy. Cậu ta gửi tin nhắn cho cô.

“Xin lỗi, mình không cố ý đâu, thật đó, cho mình xin lỗi nhé, có thể tha thứ cho mình được không ?”  

Cô gái không trả lời, cậu không nản chí, gửi tiếp một dòng tin nhắn cho cô ấy.  

“Mình biết cậu rất là giận, đừng vì thế mà bỏ mặc mình. Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, hãy tha thứ cho mình nhé !”

Cậu ta nóng ruột đợi chờ. Rất lâu sau đó, chuông điện thoại reo lên, cậu ta mừng như điên cầm điện thoại lên, quả nhiên là cô ấy.

“Nếu như một lời xin lỗi thì cần đến cảnh sát làm gì nữa hả ? Ai cũng có thể giết người trước, rồi nói lời xin lỗi với người ta ưh ! Vì vậy, lời xin lỗi của cậu mình không chấp nhận, chỉ là không muốn nói chuyện với cậu thôi!”
Cậu ta rất vui, dù cho cô gái không tha thứ cho cậu, chí ít cô gái đã quan tâm đến mình.

Từ buổi đó, ngày nào cậu cũng gửi một tin nhắn cho cô, hy vọng cô có thể tha thứ cho cậu. Không cần biết cô gái có trả lời hay không, cậu cũng luôn kiên trì. Còn cô gái ngày nào cũng nhận được một tin nhắn, đó là do cậu ta gửi lại, dù cho hoàn cảnh nào cũng không thay đổi.  

Hai tháng trôi qua, dần dần đã trở thành thói quen trong cuộc sống của cô gái, đó là thói quen mỗi ngày nhận một dòng tin nhắn với lời nhắn xin lỗi và mong tha thứ của cậu ấy. Cũng có thể nói rằng, cô gái đã có thói quen có cậu ấy chăng……..

Vào một ngày nọ, cậu trai không đến lớp, cậu ta xin nghĩ, nhưng cô gái vẫn nhận được tin nhắn do cậu gửi đến. Vì thế cô gái không nghĩ nhiều đến việc đó. Nhưng cứ liên tiếp thế, cậu ta đã không đến lớp hai tuần rồi, cô gái phát hiện những ngày không có mặt cậu, rất tẻ nhạt, như thể cả thế giới mất đi màu sắc vậy, cho dù đều đều ngày nào cũng nhận được tin nhắn của cậu, không nhìn thấy cậu, trái tim như rất cô đơn rất trống vắng. Cô liền gọi điện cho cậu ta, nhưng không ai bắt máy, ngay sau đó cô liền gửi tin nhắn cho cậu ấy.  

“Cậu đang ở đâu ? Cậu sao vậy ? Tại sao không đến lớp hả ?”  

Cậu ta rất lâu vẫn không trả lời, cô giờ mới biết rằng chờ đợi tin nhắn là cần phải có dũng khí và sự nhẫn nại rất lớn. Từ lúc trước đến giờ, ngày nào cô cũng nhận tin nhắn của cậu mà không có một lần nào trả lời cả, cũng không khó đoán được, ngày nào cậu ta cũng ngốc nghếch chờ đợi dòng tin nhắn hồi âm của cô……     

Đến tối, cuối cùng cô gái đã nhận được tin nhắn của cậu ta : “Xin lỗi, đã bắt cậu đợi lâu giờ mới trả lời tin nhắn, chắc cậu đợi lâu lắm rồi phải không hả? Xin lỗi nhé, gần đây nhà mình phát sinh một số chuyện, nên không thể đến lớp. Sức khỏe tốt chứ hả ? Nhớ cậu thật……….. ” Cô gái rơi nước mắt, cô không hiểu vì sao mình lại khóc, vì ai mà khóc, chỉ là tự nhiên muốn khóc đấy thôi, vì có một người con trai đối xử với cô như thế!

Mười ngày lại trôi qua, trong mười ngày ấy không có cậu ấy. Cuối cùng cô gái nhịn không được phải đi kiếm cậu ta, vì cô biết, mình đã yêu cậu ấy rồi !  
Cô gái vội vã đi kiếm cậu ta. Nơi cậu ấy thích nhất; Địa điểm cậu ta thường hay tới mỗi khi buồn; tiệm internet cậu thường hay lui tới; địa phận bí mật của cậu ta; những nơi có thể đến được cô gái đều không bỏ qua, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của cậu ta đâu, cô gái cảm giác trong lòng có điều gì đó bất ổn.

Một người bạn nói với cô gái biết, cậu ta có một cô em gái đang học cùng trường. Không lâu sau, cô gái đã tìm được em gái của cậu ấy. Hỏi đến cậu ta, em gái cậu ấy nghẹn ngào khóc, nói sẽ dẫn cô gái về nhà thì sẽ biết rõ mọi chuyện. Cô gái theo cô bé về đến nhà cậu ta, bước vào phòng của cậu ấy, cô bé chỉ vào một lá thư đang để trên bàn học, sau đó từ trong cặp lấy ra một chiếc điện thoại : “Còn cái này, giờ giao hết cho chị”. Nói xong, cô bé lẳng lặng rời khỏi phòng……..

Cô gái bước đến gần chiếc bàn, rung rẩy mở lá thư ra xem.

“Xin lỗi, sau này không thể ở bên cạnh cậu được rồi ! Những ngày không đi học, mình không khỏe lắm, đi bệnh viện kiểm tra bác sĩ nói chỉ còn sống được một tháng. Thật có lỗi cái ngày cậu gửi tin nhắn cho mình rất lâu mới trả lời. Thật ra cậu vừa mới gửi tới là mình đã thấy rồi, chỉ vì mình phát hiện ngày thường có thể thoải mái nhấn nút điện thoại giờ lại trở nên khó khăn đến thế với mình. Mình đã phí thời gian rất lâu sau đó cuối cùng mới hoàn thành xong……… Xin lỗi nhé……

Cũng may cậu không tha thứ cho mình, nếu không……. Haha……. Nhưng thôi không còn quan trọng nữa.

Mình nhờ em gái mình mỗi ngày gửi đến cậu một dòng tin nhắn khi mình ra đi, về tin nhắn, mình đã nhắn sẵn hết rồi, đề phòng bất trắc đó mà…. Hihi…..

Hãy hứa với mình là không được buồn! Những ngày không có mình, cậu phải vui vẻ đó!  

Thật ra, mình yêu thầm cậu lâu lắm rồi, không nói cho cậu biết thôi…….. Tiếc rằng chưa thể nói thành lời, đã khiến cậu giận rồi ! Và một khi phạm lỗi thì chỉ có chết!

Xin lỗi nhé, chuyện đó mình thật sự không phải cố ý đâu, mình chỉ muốn biết cậu thích ai, vì…… mình thích cậu.

Hihi……… Những điều đó không còn quan trọng nữa rồi. Cậu đó, nhất định phải chú ý đến sức khỏe, trời lạnh phải mặc thêm áo vào………………………..
………………………………………………….”

Mở chiếc điện thoại ra, cô gái mở hộp thư nháp ra xem, trong đó lưu trữ tất cả 435 dòng tin nhắn, tất cả dùng để chuẩn bị gửi cho cô gái.

Cô gái lặng người đi và ngã phịch xuống đất, đau khổ không cất thành tiếng……….   

Vì…….. hai tháng là 61 ngày, cũng là 61 dòng tin nhắn, cộng thêm hai tuần là 14 dòng tin nhắn; cộng tiếp 10 tin nhắn của 10 ngày không có mặt; sau cùng cộng thêm 435 dòng tin nhắn trong hộp thư nháp. Thì là …….

61 + 14 + 10 + 435 = 520 = ANH YÊU EM...!
(Unknown / No Data - 44402)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
Sửa lần cuối: TomboyCukkoo 01/09/2012 14:58
------------
Những người đã like TomboyCukkoo bởi bài viết có ích này:
p0d0lsky
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#63 - @44403
06/08/2012 17:52
Em thích chị.....


Cách đây 4 năm..
- “Ô, chị ở đâu ra thế?” – Một nhóc cao hơn nó 1 cái đầu, nhưng chắc còn ít tuổi hơn nó chạy đến hỏi.
- “Chị ở đây chứ ở đâu?” – Nó trả lời..
- “Sao e chưa gặp chị bao giờ nhỉ??” – Nhóc thắc mắc
- “À, chị mới ở TB lên e à, chị là e gái của chị kia..” - Nó chỉ vào bà chị gái đang bán hàng phía trong và trả lời…
- “Chị ơi, chị kia là em gái chị à? Sao e chưa nghe thấy chị kể bao giờ nhỉ? Giới thiệu cho e nhé!!” – Nhóc chạy vào phía trong và hỏi chị gái nó..
- “Đấy, em tán được thì tán…” – chị gái nó vừa cười vừa nói.
Tất cả mọi người trong cửa hàng đều cười…
Nó và nhóc quen nhau như thế đấy..
Lần đó là kì nghỉ hè năm lớp 11..nó lên HN chơi và gặp nhóc…nhóc thua nó 2 tuổi..quê ở Hà Nam..cũng lên HN chơi giống nó..nhưng nhóc năm nào cũng lên chơi hết kì nghỉ hè..còn nó chỉ lên được vài ngày…Có lẽ tất cả mọi người đều không để ý đến cả 2 đứa nó, khi mà 2 đứa suốt ngày chị chị em em không rời…
Hết 1 tuần, nó phải về quê để đi học…nhóc hẹn gặp nó vào mùa hè năm sau..nó cười..gật đầu đồng ý..
Nó trở về quê..chuẩn bị sách vở cũng như quần áo để bắt đầu một năm học mới..chẳng nhớ gì tới cậu nhóc mà nó đã quen…
TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
Cho tới một ngày…
- “Có đứa nào hỏi con này..” – Bố đưa nó cái điện thoại
- “A lô, ai vậy nhỉ??”..-Nó đang thắc mắc tại sao có ng bít sdt papa nó
- “ hihi..đoán đi xem là ai??” -Đầu dây bên kia là giọng 1 thằng con trai
- “Ai đấy, nói tên nhanh không bố mắng chết giờ..” – Nó nói típ
- “em đây, chị có khỏe không? Nhớ chị chết đi được..” – Đầu dây bên kia nói tiếp
- “À, N.Anh à?? Sao e có sdt papa chị vậy??” – Nó vẫn thắc mắc
- “ Chị gái chị cho đấy!! Chị thấy e thông minh không? Không cần đợi đến mùa hè năm sau mà vẫn có thể nói chuyện được với chị..hihi” – Nhóc hí hửng khoe
- “Ừ..em thông minh..nhưng bây giờ không nói chuyện được đâu..chị phải đi học ùi..” – Nó trả lời
- “Vậy chị đi học đi..tối về e nhắn tin vào số này nhé!” – Nhóc nói
- “Không được đâu..bố chị mắng đấy” – Nó hốt hoảng
- “kệ chị, e cứ nhắn tin, chị phải trả lời đấy..”
- “ Ừ..thôi nha!!”
- “Vâng! Đi đường cẩn thận chị nhé!”
Nó vui..đơn giản là vì có một người nhớ đến nó..
Buổi tối, sau khi đi học thêm về, nó tắm giặt, ăn uống xong xuôi, ngồi vào bàn học lấy sách vở ra..
Chợt nhớ đến nhóc, nó chạy xuống mượn điện thoại papa, nói dối là nhắn tin hỏi chị gái vài thứ…Cầm điện thoại trên tay, nó thở phào nhẹ nhõm, cũng may nhóc chưa nhắn tin đến..Để điện thoại ngay ngắn trên bàn, nó học…nhưng chẳng tập trung, cứ thi thoảng lại nhìn cái điện thoại…
“bip bip.” Tin nhắn đây ùi…
- “Chị đang làm gì đấy? Đã ngủ chưa?”
- “Chị đang học bài, chị đã nói không nhắn tin ùi, sao e không nghe lời chị”
- “Kệ chị chứ, sao e phải nghe lời chị”
- “Haiz..thế e không học bài à?”
- “Không! Nhớ chị không học được”
- “Ẹc..đùa à?? Không thích đùa thế đâu nhé!”
- “Em nói thật mà, đùa đâu mà đùa!”
..................................
…………
……..
Cứ như thế, hầu như tối nào 2 đứa cũng nhắn tin nói chuyện với nhau, chuyện ở lớp, ở trường, chuyện thi cử, chuyện bạn bè và gia đình…
Một năm sau đó…
Nó lên HN thi ĐH….
- “ A..chị đây rồi, 1 năm mới gặp mà chị chẳng lớn thêm tí nào..vẫn thấp hơn em..haha” – Nhóc toe toét cười
- “Này!! Nói thế là chị giận đấy, ít nhất chị cũng cao thêm vài xentimet đấy nhé!!” – Nó tức khi có ng nói nó không lớn thêm tí nào
- “Thật thế không? Nhưng sao nhìn chị vẫn như học sinh tiểu học vậy nhỉ??” – Nhóc chọc tức
- “ Hừ..không thèm nói chuyện với em nữa..” – Nó giận rùi bỏ đi
- “E đùa thôi, hihi…em có quà cho chị này…” – Nhóc gọi nó lại rùi khoe
- “Trời! lại có cả quà cơ à?? Đâu??” – Nó háo hức
- “Đi theo em…” – Nhóc kéo nó đi
- “Đi đâu??” – Nó thắc mắc
- “Thì cứ đi rùi biết..”- Nhóc cười nhăn nhở
….
Nhóc dắt nó đi lang thang vào trong khuôn viên trường ĐH, rùi lên tầng 9 nhà A10…
- “Quà đấy!! chị thích không?” – Nhóc nói
- “Đâu? Chị có thấy quà đâu?” – Nó trả lời
- “Chị không nhìn thấy à?? Đẹp không??” – Nhóc nói và chỉ tay về phía trước
Đứng từ cửa sổ tầng 9 nhà A10…Nó nhìn xuống..công nhận đẹp…từ đây có thể nhìn thấy hết mọi thứ…nhìn về phía nội thành mờ mờ ảo ảo…cũng là lúc trời gần tối, ánh đèn đường đã được bật càng làm cho khung cảnh mờ ảo và đẹp hơn bao giờ hết…
- “Em thích chị…” - Nhóc nói khiến nó giật mình..
- “Hờ..em điên à?” – Nó trả lời cộc lốc
- “Thật mà..em thích chị”
- “Này!! Chị giận đấy nhé!” – Nó chau mày trả lời
- “Em nói thật sao chị không tin..”
- “Chị không tin…thích gì cơ chứ!!”
- “Em hỏi ý kiến của chị gái chị ùi, chị ấy đồng ý cho em tán chị..haha”
- “Nhưng chị không đổ đâu nhé!! Chị không yêu người ít tuổi hơn đâu..”
- “Sao thế??”
- “Thì là chị không thích thế thôi..”
- “Thế chị có thích em không?”
- “Không!”
- “Eo..em buồn rồi.”
- “Kệ em..thôi..mình đi xuống đi..”
- “Vâng! Từ mai e sẽ tán chị, để chị phải thích em..hihi”
- “Trời! Nhóc này!!”
...........................
Về nhà nó cũng quên béng đi câu chuyện giữa nó và nhóc. Bởi nó đang hí hửng vì mới được chị gái mua cho chiếc điện thoại…mấy ngày sau đó nó ở nhà ôn bài chuẩn bị cho kì thi…và cũng không hề nhớ tới nhóc..
- “Chị ơi, mai thi tốt nhé!” – Điện thoại nó có tin nhắn đến
- “Ukm. Cảm ơn em nhé!” – Nó trả lời
- “Vâng. Hihi. Chị ngủ sớm đi, mai còn đi thi”
- “Chị bít rùi mà. Chúc em ngủ ngon!”
Trước ngày thi nhóc nhắn tin cho nó như thế…tự dưng nó mỉm cười…
…………………………
Cuối cùng cũng xong kì thi..nó có thể thoải mái tư tưởng rùi..chợt nhớ tới nhóc..cầm điện thoại lên..đang chuẩn bị nhắn tin cho nhóc thì nhận được tin nhắn..
- “Chị ơi, đang làm gì đấy? Đi chơi không?” – Trùng hợp thế đấy..
- “Chị không làm gì cả..nhưng phải hỏi chị gái chị đã” – Nó trả lời lại luôn
- “Không phải hỏi đâu, em hỏi cho chị rồi” – Nhóc hí hửng
- “Vậy à? Vậy đợi chị ở ngoài cửa hàng nhé!”
- “Ok!”
Mặc quần áo và ra cửa hàng của anh chị..nhóc đã đứng đợi sẵn ở đấy..mọi ng lại cười vì thấy 2 chị em thân thiết…
- “Người yêu em đấy!” – Nhóc khoác vai nó rùi cười tít mắt nói
- “Cái gì? Chị đá chết em bây giờ” – Nó hốt hoảng hất tay của nhóc xuống
- “Thì là người yêu cũng được chứ sao?” Chị gái nó trêu
- “Không! Chị mà nói thế là em méc mẹ đấy!” Nó nói gần như hét
- “Thôi! N.Anh dẫn em chị đi chơi đi, đi đường cẩn thận nhé! Nó không biết đường đâu nên em phải trông chừng nó đấy!” – Chị gái nó nhắc nhở
- “Em biết rồi mà! Chị cứ yên tâm đi..hihi” Nhóc toe toét
Nhóc sinh năm 93 mà thông minh lanh lợi quá..đi đường nào nhóc thuộc hết..chả bù cho nó..chả biết cái gì..đi xe bus mà nó say xe gần chết..nhóc thấy nó say xe nên lôi nó xuống đi bộ…2đứa loanh quanh trong công viên thủ lệ mãi..hết chạy nhảy ở chỗ này rồi lại qua chỗ kia… thích thú hệt như con nít khi lần đầu tiên đi chơi vườn bách thú…
Chạy nhảy chán ở công viên thủ lệ xong nhóc rủ nó đi ăn kem ở bờ hồ…nó gật đầu cái rụp…vì nó nghe bọn bạn nói kem ở bờ hồ ngon lắm mà chưa được ăn lần nào..lại leo lên xe bus ra bờ hồ..nhóc dẫn nó đi ăn kem…nó ăn hết 3 cái mà vẫn mún ăn nữa…công nhận là ngon!! Ăn xong kem thì trời cũng nhá nhem tối…2 đứa lang thang ngoài bờ hồ…rồi ngồi nghỉ ở ghế đá…gió mát..cảnh đẹp..nó có cảm giác lạ lạ…
- “Chị thấy thế nào” – Nhóc bất chợt hỏi
- “Đẹp thật đấy! Lần đầu tiên chị thấy cảnh đẹp như thế này” – Nó trả lời
- “Chị thích không? Nếu chị thích thì ngày nào e cũng dẫn chị đi” – Nhóc cười
- “Hì, cảm ơn em!” – Nó bối rối
Cả 2 ngồi im lặng bên nhau..không biết nhóc ngĩ gì..nó cũng không biết nó nghĩ gì..nhưng có lẽ..nhóc cũng có cảm giác lạ lạ giống nó..
Chuông điện thoại reo cắt ngang dòng suy nghĩ của cả hai..chị gái nó gọi..đã đến giờ 2 đứa phải về…
Trở về nhà, cơm nước xong xuôi..nó ngồi xem tivi 1 lúc và trở về phòng
Có 1 tin nhắn đến:
- “Chị ơi! E yêu chị mất rồi! Lúc ngồi ở bờ hồ tim e đập nhanh lắm! Hình như em yêu chị thật ý!”
- “Em bị sao đấy! Cái này không phải là tình yêu đâu! Chỉ là tình cảm thoáng qua thôi! Không phải tình yêu!” Nó bối rối trả lời..
- “Nhưng nếu em yêu chị thật thì sao? Chị có yêu em không?”
- “Chị không biết nữa..” – Nó suy nghĩ 1 lúc rồi trả lời..
Nó thấy lạ lắm..thấy sợ nhóc hay sao ý..không dám nói chuyện nhìu với nhóc nữa..sợ rằng nhóc và nó sẽ yêu nhau như nhóc cảm nhận…
Nó nằm nhớ lại buổi đi chơi ngày hôm đó..vui thật..chưa bao giờ nó được chạy nhảy tự nhiên như thế..chưa bao giờ nó cảm thấy hạnh phúc như lúc ngồi cạnh nhóc ở ngoài bờ hồ…nó thấy tim đập nhanh hơn..bị sao vậy nhỉ?? Không cần tìm câu trả lời, nó ngủ luôn một giấc tới tận sáng!
- “Dậy thôi chị ơi! Ngày mới đến rồi, dậy tập thể dục rồi ăn sáng nào!” – Vừa mở mắt ra nó đã nhận được tin nhắn của nhóc
Nó mỉm cười…..nhưng chợt nhớ lời nhóc nói đêm qua nên nó không nhắn tin lại..
Và ngày nào cũng thế, 1 tin nhắn chúc ngủ ngon, 1 tin nhắn chúc ngày mới…cứ đều đặn..cho dù chỉ có tin nhắn đến mà không có tin nhắn trả lời…
Bắt đầu phải suy nghĩ rồi đây..nó bắt đầu thấy ngại khi nói chuyện với nhóc..mặc dù trước mặt mọi người..nhóc cố tỏ ra tự nhiên..nhưng nó thì không thể tự nhiên được…
- “Chị không muốn chơi với em nữa à?” – Nhóc nhắn tin hỏi nó thế
- “E hâm hấp à? Ai nói thế?”
- “Thì em thấy như thế mà, chị toàn tránh không nói chuyện với em thôi!”
- “Không phải thế đâu?” – Nó chối
- “Vậy là như thế nào?” – Nhóc hỏi lại
- “Chị không biết!” – Nó đáp
- “Cái gì chị cũng không biết, hỏi chị có yêu em không thì chị cũng không biết, vậy chị biết những gì? Em ghét chị” – Nhóc nhắn tin lại
- “Chị xin lỗi, nhưng thật sự là chị không biết mà..em đừng nói thế nữa được không?”
Nhóc im lặng…nó cũng im lặng…
Vài ngày sau đó, nó không gặp nhóc…ra cửa hàng của anh chị cũng không thấy nhóc đâu..tự dưng nó nhớ…nhớ lắm..nhớ những lúc 2 chị em ngồi nói chuyện với nhau..cùng nhau chơi trò chơi..nhớ lúc đi chơi ở công viên thủ lệ..và nhớ cả lúc ngồi ghế đá…
Nó nhắn tin cho nhóc:
- “Em đâu rồi, chị ra cửa hàng mà không gặp em”
- “Em về quê rồi chị ạ!” – Nhóc trả lời
Có cảm giác gì lạ lắm..nó buồn…vậy là còn lâu nữa mới gặp nhóc..sao nó lại buồn như thế chứ?? Có phải nó cũng thích nhóc không? Vậy sao khi nhóc hỏi thì nó lại không trả lời….
- “Chị làm sao đấy?? Sao không nhắn tin lại?” – Nhóc lại hỏi
- “À, chị không sao? Hic..em về sao không nói với chị?” – Nó rep
- “Em thấy chị không thích nói chuyện với em nên em không chào chị nữa, thế chị có nhớ em không?”
- “Có” - Nó bối rối đáp
- “Chị nhớ em thật à??”
- “Ừm..hic”
- “Thế chị có thích em không?”
- “Có”
- “Chị thích em thật à?”
- “Ừm..hic” – Nó trả lời theo những gì nó nghĩ
- “Trời ơi! Em vui quá!! Mai nói chuyện chị nhé! Em chưa về quê đâu..hihi”
- “Á..e lừa chị à?” – Nó tức
- “Vâng! Như thế mới bít chị nhớ em”
- “Híc..thôi..em chưa về là may ùi..mai gặp nhé!”
- “Ok .hihi. nhớ chị quá!”
Nó mỉm cười…đúng là nó cũng thích nhóc mà..vậy tại sao phải giấu diếm tình cảm chứ…nó vui..từ giờ nó có thể tự nhiên hơn với nhóc rồi..từ giờ nó có thể rep tin nhắn chúc ngủ ngon và ngày mới của nhóc rồi…
………………
- “Ngày mai em phải về quê rồi, bây giờ chị ra ngoài, e gặp chị 1 lát được không?” – Nhóc nhắn tin cho nó
- “Mai e về rồi sao? Sao bây giờ mới nói?” – Nó hỏi lại ngay
- “Vâng! Bố em gọi em về rồi..”
- “Ok! Đợi chị 15 phút nhé! Ngoài cửa hàng nhé!”
- “OK”
Gặp nhóc..trông nhóc buồn buồn khiến nó cũng buồn theo…nhóc và nó lang thang trong trường…rồi ngồi ghế đá ở sân thể dục…vì là đang kì nghỉ hè nên sân trường cũng vắng…chỉ có nó và nhóc…
Cả 2 ngồi im lặng..giống như lần trước ngoài bờ hồ…gió thổi bay bay mái tóc nhóc…dưới ánh đèn điện..nhìn nhóc đáng yêu hơn, to lớn hơn…
- “Em yêu chị” – Nhóc lại bất chợt nói khiến nó giật mình
…..Nó im lặng
- “Sao chị không nói gì? Chị cũng thích em phải không? Vậy là em có thể yêu chị phải không?” – Nhóc vẫn cố nói
Nó vẫn im lặng
Bất chợt, nhóc quay sang ôm chặt nó…nó đẩy nhóc ra..nhưng không được…nhóc ôm nó chặt quá…nó ngồi im trong vòng tay nhóc và tự dưng khóc…
Nó không hiểu tại sao nó khóc..tại vì từ ngày mai nó sẽ không gặp được nhóc nữa..hay vì nhóc nói yêu nó..vì sao?? Vì sao??

- “Chị buồn vì từ mai không gặp e nữa à?” – nhóc hỏi nó
Nó im lặng…
- “Chị làm người yêu em nhé! Được không? Em không trẻ con đâu…em thấy chị còn trẻ con hơn em ý..được không chị?”
Nó im lặng..và gật đầu…

Dưới ánh đèn điện..có 2 người ngồi bên nhau..cả 2 im lặng không nói gì..nhưng như thế là đủ…bởi vì họ đều cảm thấy hạnh phúc…
TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
………………………..

Vậy là nhóc đã về quê…từ nay sẽ không được gặp nhóc nữa..nó buồn..
Đang ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ thì có tiếng chuông tin nhắn
- “Người yêu ơi, đang làm gì đấy!” – Nhóc nhắn tin cho nó
- “Đang ngồi nghịch linh tinh thôi!! Hihi, đang làm gì đấy?” - Nó trả lời
- “Nghịch gì?? Chơi búp bê à?? Haha”
- -“Ẹc..chị mà chơi búp bê thì em nghịch ô tô đồ chơi chắc…”
- “Sao lại gọi là em, phải là anh chứ?”
- “Cái gì? Anh á…con lâu mới gọi là anh nhé!”
- “Ơ..là người yêu không gọi là anh thì gọi là gì?”
- “Không biết!”
- “Gọi là anh đi, như vậy mới đúng là người yêu!!”
- “Nhưng thấy nó kì kì..không quen!”
- “Eo..em cũng vậy!” – Nhóc đáp
- “Trời! Đã là người yêu mà còn xưng em à?”
- “Á..em quên mất!”
- “Hự..ứ làm người yêu nữa đâu..buồn cười lắm..” – nó trả lời
- “Không biết đâu..hôm qua nhận lời rồi mà..thôi..xưng anh – em cho đúng là người yêu nha!”
- “Ừ…chị biết rồi”
- “Oa oa..lại kêu chị rồi kìa”
- “Ơ..quên mất…xin lỗi em”
- “Hự..lại chị -em à? Chán chị thế?”
- “Ừ nhỉ? Quên mất..xin lỗi anh nha!! Hihe” – Nó mỉm cười
Cứ thế đấy..khi thì chị - em, khi thì anh – em…
Nó lên Hà Nội học..mỗi tháng nhóc lên chơi với nó 1 ngày…vào ngày chủ nhật…cả 2 đi chợ, nấu cơm…rồi đi chơi vòng quanh HN…yêu nhóc..nó trẻ con hơn..còn nhóc thì trưởng thành hơn…bọn bạn vẫn nhắc nó..yêu ng ít tuổi hơn sẽ khổ lắm đấy..cứ phải chăm sóc ng ta hoài…nó mỉm cười…toàn là nhóc chăm sóc nó mà…cứ đều đặn ngày nào nó cũng nhận được tn chúc ngủ ngon và chúc ngày mới…mỗi ngày nhóc lại đem đến cho nó một câu chuyện cười…để khi đọc xong nó phải phá lên cười(ngay cả khi đang ngồi trên xe bus)…nhóc nhắc nó phải dậy ăn sáng…phải ăn đủ 3 bữa cơm…nhóc chắc nó phải mặc ấm, phải đeo khăn khi ra ngoài…nhóc quan tâm và chăm sóc nó…khoảng cách về tuổi tác đối với nó chẳng còn ý nghĩa gì……
………
Cứ như thế suốt 2 năm…nhóc trưởng thành hơn rất nhiều..còn nó vẫn trẻ con như thế…
Trước ngày 8.3 năm ngoái…nó đi chơi với bạn…để quên điện thoại ở nhà…nhóc gọi nó không nghe được máy..nhắn tin nó cũng không trả lời được…nhóc gọi ngay cho chị gái nó…chị nó hốt hoảng đến nhìn thấy cửa phòng nó khóa…gọi cửa thì không có ai…cả nhà lo lắng vì không biết nó đi đâu…đến 9h tối nó mới về…đến phòng thấy anh chị nó đứng cả đấy…nó sợ..khóc thét..vì đó là lần đầu tiên nó đi chơi mà không hỏi…cứ tưởng anh chị không biết…nó bị mắng te tua..anh chị gọi điện về quê méc mẹ..mẹ lại gọi điện lên mắng…nó nằm khóc ròng..nó giận nhóc vì nhóc gọi cho chị gái nó..nhóc nói thế nào nó cũng không nghe…
Đến ngày 8.3..nhóc có mặt trước cửa phòng nó từ 8h sáng..trên tay cầm 1 bông hoa hồng nhung rất đẹp…lần nào cũng thế..chỉ 1 bông duy nhất…nó thích được tặng 1 bông mà…nó mở cửa nhìn thấy nhóc nên đóng cửa luôn…
- “Anh xin lỗi ..chỉ là anh quá lo lắng thôi..em mở cửa đi…sáng nay anh đã bỏ 1 buổi học rồi..em không mở cửa là chiều anh cũng bỏ học luôn đấy!” – Nhóc nhắn tin
Tự dưng thấy thương nhóc, không muốn vì nó mà ảnh hưởng đến việc học của nhóc nên nó ra mở cửa…giận dỗi gì rồi cũng qua hết…nhưng nghĩ lại thì nó mới là người phải xin lỗi…nó sai…chỉ là nhóc quá lo lắng cho nó …nhưng với cái tính ngang bướng của nó thì nói ra lời xin lỗi rất khó…
Tình yêu của nó cứ như thế…vui có..buồn có..đã có những lúc tưởng như sẽ phải dừng lại..nhưng chính nhóc đã khiến tình yêu của 2 đứa bền chặt hơn…sau mỗi lần giận dỗi lại thấy yêu thương nhau nhiều hơn…nhóc luôn mang đến cho nó những điều bất ngờ…và những điều lãng mạn và thú vị…nó..cảm thấy rất hạnh phúc!!
Nhóc thi Đh, cùng trường với nó nhưng không đủ điểm…nhóc đi nghĩa vụ…vậy là nhóc và nó sẽ không được gặp nhau trong thời gian dài..cả 2 đều hi vọng khoảng cách và thời gian sẽ khiến tình yêu đẹp hơn…
Xa nhóc, nó đi chơi nhiều hơn..cũng chỉ là đi chơi cùng với bạn hồi cấp 2 thôi…hầu hết là những cuộc đi chơi xa cùng với mấy đứa bạn thân…nhóc biết…nhóc không cấm…nhưng nhóc buồn…
- “Em đi chơi xa anh không cấm! Nhưng nếu em có bị làm sao thì anh không biết m sẽ thế nào đâu..” – Nhóc nhắn tin cho nó
- “Em biết rồi mà..đi cẩn thận là được mà”
- “Em có hỏi ý kiến chị gái không đấy?”
- “A hâm à? E hỏi làm gì? Hỏi rùi chị ý bắt em ở nhà à?”
- “Sao em có thể như thế chứ? Nếu chị ấy không cho đi thì đã sao? Ở nhà thì cũng có sao đâu..em làm a thấy thất vọng rồi đấy?”
- “Hic..anh k muốn em đi chơi? Thế sao a không về chơi với em? Anh về thì e không đi nữa…”
- “Em nói thế thì anh chịu em rồi! em tưởng anh không muốn về với em sao? Sao lúc nào e cũng trẻ con như thế nhỉ? Sao e không hiểu cho anh vậy?”
- “Ukm..em trẻ con thế đấy! Anh không chịu được thì mình chia tay đi..”
- “Em muốn chia tay chứ gì? Chia tay để em được tự do thoải mái chứ gì? Được thôi, anh đồng ý…”
Nó không tin được là lần này nhóc lại đồng ý..cứ tưởng như những lần trước..nhóc sẽ xin lỗi..sẽ bày trò cười để nó vui..nào ngờ lần này nhóc lại đồng ý chia tay…nó nằm im..đọc đi đọc lại cái tin nhắn ấy…mắt nhòe đi..đúng là nó vs nhóc chia tay thật rồi..từ nay ai sẽ chúc nó ngủ ngon? Ai sẽ chúc nó ngay mới tốt lành..Ai sẽ bày trò cười cho nó..ai sẽ nghe nó than vãn chuyện học hành..ai sẽ thương nó khi nó kể về cái tay bị đau…chẳng ai cả..ngoại trừ nhóc ra thì chẳng có ai làm được những điều đó…
Kể từ ngày hôm ấy, nhóc không nhắn tin cho nó…điện thoại nó vẫn im ắng suốt cả ngày…nó nhớ..nhớ lắm…nhưng cái tính ngang bướng của nó thì chẳng thể thay đổi được..nó sẽ không xin lỗi đâu..nó cũng sẽ không nhắn tin trước cho nhóc đâu..nó sẽ cố quên nhóc..bằng cách đi lang thang 1 mình ở những nơi thật đông người..nó đứng 1 mình trên cầu giấy nhìn dòng xe đi qua đi lại chán rồi lại ngồi ở bến xe bus nhìn mọi người chen chân nhảy lên xe…nó ngồi quán nước ven đường..chẳng phải để uống nước…đơn giản chỉ để dòng xe cộ cuốn nỗi buồn của nó đi xa hơn…
Một tháng..hai tháng..nỗi nhớ đã vơi đi nhiều…
- “Em khỏe không? Đang làm gì vậy? – Tn nhắn từ 1 số dt lạ hoắc
- “Ai vậy ạ?” – Nó trả lời
- “N.Anh đây..e còn nhớ anh không?” – Tn từ số dt ấy
… Nó không trả lời
- “Anh nhớ em lắm! Sau khi đồng ý chia tay với em..anh đã ném cái điện thoại ra ngoài rồi..điện thoại hỏng..sim thì mất..anh không lien lạc được với em..nhiều đêm anh đã khóc..nhớ lại những lúc chúng ta ở bên nhau..em có thể trở về bên anh được không?”
..Nó vẫn không trả lời..nó đã cố tìm cách quên nhóc..dù biết rằng sẽ còn rất lâu nó mới có thể quên được…mặc dù nó là người nói chia tay..nhưng nó vẫn cảm thấy bị tổn thương…tổn thương vì 2 tháng qua nhóc đã không quan tâm nó…đã bỏ rơi nó…..
- “Anh yêu em, em còn yêu anh không?”
Nó vẫn im lặng….
- “Anh nhớ em!”
Nó vẫn lặng im…
- “Anh không muốn như thế này đâu…bọn mình trở lại như xưa đi..anh muốn cùng em đi chợ mỗi ngày, cùng em nấu cơm cho đến hết cuộc đời…về bên anh.. em nhé!”
Nó bật khóc! Đúng là nó không thể quên nhóc...đúng là nó vẫn yêu nhóc...
- "Em yêu anh"
.
.
.
.
.
.
.
.
- "Làm cái gì gõ máy tính loạn xạ lên thế hả? Người ta được về phép lên chơi với em còn e thì chơi với cái máy tính" - Nhóc đang nấu cơm quay ra nhìn nó nói
- "Em viết truyện"
- "Em định làm nhà văn à? Mà viết cái gì thế?"
- "Viết về chuyện của chúng mình..hihi"
- "Đâu đâu, cho anh xem, để anh xem vợ anh nói xấu gì anh nào?"
- "Trời! Tránh ra! Không được xem..khi nào truyện đăng lên xong ùi xem"
- "Có gì mà giấu diếm chứ? hừm >"<" Nhóc vừa nói vừa ôm nó bế sang một bên..
- "Này! Em giận đấy nhé!=.="
- "Kệ, chả liên quan..AAAAAAAAAAAAAAA" - Nhóc hét toáng khi cái tay cầm chuột bị nó cắn một cái rõ đau
- "Chết chưa? Cái tội không nghe em"
- "Em được đấy! Để xem e chạy được đến đâu nhé!"
Nhóc quay sang ôm nó thật chặt, đặt lên môi nó một nụ hôn ngọt ngào...
TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
(Unknown / No Data - 44403)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
Sửa lần cuối: TomboyCukkoo 01/09/2012 14:58
------------
Những người đã like TomboyCukkoo bởi bài viết có ích này:
p0d0lsky
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#64 - @47793
10/08/2012 09:24
● Cảm ơn..!!

… Cảm ơn những đớn đau ....
........đã cho ta biết rằng … ta không chai lỳ những xúc cảm ...
… Cảm ơn sự lặng im ấy ...
.......đã cho ta hiểu … đến lúc ta phải buông tay …
… Cảm ơn sự nhạt nhòa đớn đau ấy ....
.......đã cho ta … ý thức được rằng....... ta không thể níu những ngày tháng cũ
............. vì đó là thứ đã qua mà hiện tại
đâu còn nữa …
…...Ta sẽ phải cố gắng – dẫu cho đây
có là đường đi một mình …

TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
(Unknown / No Data - 47793)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
------------
Những người đã like TomboyCukkoo bởi bài viết có ích này:
p0d0lsky
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#65 - @47798
10/08/2012 09:26
● Vì em là để yêu...


♥ Em chỉ muốn …
• 1 tình yêu bình thường thôi...
• 1 người sẵn sàng ngồi hàng giờ để nghe em "lảm nhảm"...
• 1 người luôn ôm em bất cứ lúc nào có thể...
• 1 người luôn cầm chặt tay em giữa phố đông để em biết rằng mình không lạc lõng..
• 1 người sẽ luôn là chỗ dựa tinh thần cho em, cho em dựa vào vai anh những lúc em cần 1 điểm tựa..
• 1 người kéo em đứng dậy, thoát khỏi cuộc sống cô đơn đang hiện hữu mà vẫn cố phải gượng cười.....
♥ Em chỉ muốn vậy thôi.. vì em.. là để Yêu mà ...
--------------- --------------- --------------- --------------- ---------------
Vì em là để yêu_Vì ta là của nhau

TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
(Unknown / No Data - 47798)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
------------
Những người đã like TomboyCukkoo bởi bài viết có ích này:
p0d0lsky
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#66 - @47802
10/08/2012 09:28
TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
Tình yêu đi chậm luôn khiến ta háo hức mong chờ.
Còn một tình yêu đến quá nhanh sẽ để lại những điều tiếc nuối.
Càng đi chậm càng tốt, bạn nhé!
Chỉ cần cả 2 đừng bỏ lỡ cơ hội dành cho nhau là được.

(Unknown / No Data - 47802)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#67 - @47807
10/08/2012 09:30
♥ Không phải :
• Cứ hai người cùng nắm tay nhau...
• Đi đến cuối cùng một con đường...
• Thì mới được gọi là - Tình Yêu...
♥ Mà đôi khi :
• Việc lặng lẽ đi sau một người...
• Dõi theo từng bước chân của một người...
• Quan tâm, lo lắng cho một người bằng cả trái tim...
• Bằng tất cả những yêu thương mà mình có...
♥ Vậy thì :
• Cũng có thể gọi đó là - Tình Yêu...
♥ Vì đơn giản :
• Yêu thương thầm lặng...
• Mới chính là lúc mà ta - Yêu Thương Nhất...

(Unknown / No Data - 47807)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#68 - @50534
14/08/2012 09:30
♥Có 1 sự thật là !!!♥
Yêu không khó ♪
.
.
.
Nhưng . . .
.
.
.
Giữ nó thì khó gấp 100 lần.

(Unknown / No Data - 50534)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#69 - @50535
14/08/2012 09:32
*THÍCH:
- Được ai đó NHẮN TIN mỗi tối
- Được ai đó NHẮC NHỞ, QUAN TÂM
- Được ai đó năn nỉ, DỖ DÀNH
- Được ai đó yêu mình THA THIẾT...
* NHƯNG LẠI....SỢ :
- Quá THÂN THUỘC sẽ thành NHÀM CHÁN
- Quá QUAN TÂM sẽ thành BỎ BUỘC
- Quá YÊU THƯƠNG sẽ có lúc ĐAU ĐỚN
- Quá SÂU ĐẬM sẽ có lúc NHẠT NHOÀ

(Unknown / No Data - 50535)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Hình đại diện của thành viên
#70 - @54816
21/08/2012 09:54
TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story

Con trai à ♥
- Hãy yêu người con gái không son phấn khi đi chơi cùng bạn, vì họ tự tin
rằng không cần trang điểm, họ vẫn tự nhiên và xinh đẹp trong mắt bạn.

- Hãy yêu người con gái không ngại chạy xe qua đón bạn thay vì để bạn
luôn chạy xe qua đón họ đi, vì họ hiểu được rằng
khi được người mình yêu đón, đó cũng là 1 hạnh
phúc.

- Hãy yêu người con gái luôn than phiền mọi thứ với bạn, họ than phiền với bạn không phải vì họ
nhiều chuyện, mà vì họ tin tưởng bạn có thể lắng nghe họ.

Nhớ nhé con trai ♥

(Unknown / No Data - 54816)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
╔═══╗ ♪
║███║ ♫
║ (●) ♫
╚═══╝♪♪


Ai Không Thanks Ta Bắn Bỏ
…..____________________ , ,__
……/ `—___________—-_____] –– – – – – – - ░ ▒▓▓█D
…../_==o;;;;;;;;_______.:/
…..), —.(_(__) /
….// (..) ), —-”
…//___//
..//___//
.//___//
Trang 1 ... 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10 ... 14Chuyển đến trang
Trả lời nhanh

Chủ đề tương tự