Anh ấy hỏi tớ có sợ không, tớ lắcđầumột cách dũng cảm dù đây là lần đầutiên của tớ.
Tớ nằm xuống, các cơ bắp căng cứng.Tớ sợ đau, tớ đẩy anh ấy ravàcố tìm một câuxin lỗi, nhưng anh ấy không chịu bị đẩy ra dễ dàng như vậy.
Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn tớ.Ngay cú đầu tiên ngón tay anh ấy đã chạm đúng điểm cần thiết. Anh ấytiến sâuhơn và tớ run rẩy toàn thân.Toàn cơ thểtớ căng thẳng chờ đợi nhưng anh ấy thật sự dịu dàng như anhấy đã hứa với tớ.
Anh ấy nhìn thẳng vào mắt tớ vànói tớ hãy tin anh ấy. Anh ấy đã làm nhiều lần trước đây rồi. Nụ cười dễ thương của anhấy làm tớ bớt căng thẳng và tớ mở ra choanh ấy có thể vào một cách dễ dàng.
Tớ nài xin anh ấy nhanhchóng hơn nhưng anh ấyvẫn cứ từ từ chuẩn bị để cho tớ ít đau đớn nhất. Và anh ấy tiến vàogần hơn, sâu hơn... và tớ cảm thấy sựđau đớn dâng tràn, chạykhắpthân thể và dường như một tia máu đã chảy ra khi anh đang tiếp tục.
Anh ấy nhìn tớ lo lắng và hỏi có đau lắm không? Mắt tớ rưng rưng nhưng vẫn lắc đầura hiệu rằng anh ấy cứ tiếp tục.
Anh ấy thò ra thụt vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này tớđã tê liệt hoàn toànđể cóthể cảm thấy anh ấy bêntrong tớ. Sau một vàigiâyphút tê liệt tớ thấy điều gì đó cháy bỏng bùng lênvà anh ấy lấy “nó” ra.
Tớ nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì“nó”đã làm xong nhiệmvụ của “nó”. Anh ấy nhìn tớ vớimột nụ cười ấm áp và nói với tớ rằng tớ thật làngoan cường, từ trước đến nay chưahề thấy.
Tớ mỉm cười và cảm ơn anh ấy, anh nha sĩ dễ thương. Tớ trả tiền côngcho anh ấy rồi ra về, lần đầu tiên tớ đi nhổ răng đã thành công rực rỡ !!