● Chap I
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai mồ côi cha mẹ sống ở một ngôi làng nọ. Thuở bé, do gày gò ốm yếu, dân làng đặt tên cho chàng là Thạch Sùng. Nhưng do lúc lớn ăn nhằm thuốc tăng trưởng dành cho bò húc nên chàng bỗng vụt lớn, trở nên cường tráng hộ pháp. Dân làng âu yếm gọi chàng là Ạc Nôn Thạch Sanh.
Kể từ lúc lọt lòng, gia tài của Thạch Sanh chỉ vỏn vẹn gồm một cái rìu ghẻ sắp long cán và một cái khố rách bươm, mặc vào nhìn giống hệt mấy cái váy xẻ thời nay của các cô bé con. Chàng kiếm ăn bằng nghề chẻ củi. Cứ một bó củi, đổi lấy một nắm cơm với vừng. Bọn buôn lậu nhiều lần tìm đủ mọi cách thuê chàng chặt cây lấy gỗ phá rừng nhưng với bản tính ngay thẳng, chất phác, Thạch Sanh không một lần ưng thuận.
Thạch Sanh có một người bạn thân tên là Lý Thông. "Lý" là lý thú, "thông" là thông dâm. Đây là một gã gian xảo, lắm mưu nhiều mẹo, có sở thích đi chòng ghẹo các cô ả đã có chồng nhằm tìm những khoái lạc bẩn thỉu. Mẹ hắn là một Má mì khét tiếng, từng bị liệt vào danh sách đen của đội phòng chống tệ nạn xã hội của làng. Thạch Sanh khù khờ coi hai con người này như những người thân thiết nhất trong gia đình.
Ở một ngôi miếu làng bên, có một con quái thú Rắn 3 đầu 6 đuôi rất ghê sợ. Vốn là một con giun sắp sửa giãy chết, do uống phải thuốc tăng trưởng mà Thạch Sanh xưa kia vô tình đổ xuống cống, Rắn ta vươn vai hoá thân thành một con quái vật gây bao nỗi khiếp sợ cho loài người. Nhà vua đã từng cử bao nhiêu phái đoàn quân sự, chi bao nhiêu tiền chế tạo xe bọc thép, máy bay tàng hình, tên lửa đạn đạo đến nhằm tiêu diệt quái thú nhưng vẫn không thành công. Cuối cùng, vua phải thương lượng với Rắn rằng: cứ mỗi năm một lần, một mạng người phải được cống cho Rắn thì Rắn mới thôi không hoành hành.
Năm ấy, đến lượt nhà Lý Thông phải cống nạp. Hắn và mẹ bàn kế lừa Thạch Sanh vào tròng để thế mạng. Tối đó, Lý Thông gọi Thạch Sanh đến nhậu. Bí mật pha thuốc tăng trưởng vào vò rượu, Lý Thông vừa chuốc rượu cho thằng em bịa ra rằng hôm nay đến phiên hắn phải đi trông miếu thần, mà mẹ già thì đang trúng gió nằm vật vạ ra đấy, không biết làm thế nào. Thạch Sanh uống rượu pha thuốc tăng trưởng, người nóng phừng phừng. Đầu chàng xịt khói, thân hình phình ra suýt đứt cả khố, tay chân nổi bắp cuồn cuộn, nhìn tổng thể giống hệt một con bò tót. Thạch Sanh lấy tay chùi mép, vác rìu lên, quát:
- Anh để em. Em đi canh cho anh. Thằng nào lìu tìu thích trộm miếu em chẻ nó thành củi mang về cho anh bắc nồi nấu cháo cho cụ.
Nói là làm, Thạch Sanh phóng vù ra miếu. Đến nơi, chưa kịp ngồi xuống nghỉ thì ở đâu gió mạnh cấp 12 tràn về, cây cối nghiêng ngả. Một bóng đen khổng lồ xuất hiện, lao vù về phía chàng trai trẻ. Rắn đã tới! Thạch Sanh giật mình sợ quá ném rìu bỏ chạy. Ai ngờ chàng ném mạnh quá, rìu long khỏi cán bay đến chặt đứt phăng cả đầu Rắn, rơi phịch xuống đất, lăn lông lốc như bóng Động Lực. Thạch Sanh trấn tĩnh lại, nhặt đầu Rắn lên, lắp lại rìu, rồi thiêu huỷ đống xác còn lại của Rắn. Từ trong đống tro tàn, hiện lên một bộ cung tên bằng vàng lấp lánh, bóng loáng, vẫn còn nguyên xi cả tem bảo hành. Thạch Sanh mang tất cả những thứ này về nhà Lý Thông.
Cả nhà Lý Thông nghe tiếng Thạch Sanh gọi cửa, thất thần sợ hãi vì tưởng rằng hồn ma của chàng hiện về báo oán. Hai mẹ con nhà họ Lý quỳ lạy rối rít, bà mẹ thì lắp bắp khấn và hứa nguyện sẽ đốt thật nhiều tiền vàng, xe hơi, nhà cửa cho Thạch Sanh, trong khi Lý Thông thì hoảng loạn cuống quít khai hết tất cả mọi chuyện đồi bại mà hắn đã làm trong quá khứ ra: nào là ăn ngủ, ve vãn với vợ ông này, rồi nghịch ngợm vào các trang web bậy bạ nọ kia. Thạch Sanh bấm bụng cười thầm, rồi trấn tĩnh hai mẹ con họ lại và bảo rẳng Rắn đã bị giết chết. Sau khi nghe xong, Lý Thông nảy ra một ý nữa để lừa Thạch Sanh, chiếm đoạt công trạng của chàng. Đoạn hắn bảo:
- Chết chú rồi. Đây là Rắn ngâm rượu của Liên hợp quốc đấy. Chú giết Rắn thế này là phạm tội phá hoại của công. Thôi mau mau trốn đi.
Thạch Sanh tin lời, liền trở lại vào rừng như xưa, nhằm trốn cái ông Liên hợp quốc nào đó mà Lý Thông nói đến. Về phần Lý Thông, hắn mang đầu Rắn đến trình nhà vua, nhận được rất nhiều khen thưởng và được phong chức quan.