Chap 7 Khoảng lặng
chap 7 : Khoảng lặng
Phịch…. quăng vội đống đồ ướt vào cái thau thằng D đã để sẵn. May thật, về tới nhà trời lại mưa. Thằng H thì chạy về nhà nó rồi. Nhà nó cách nhà chính cũng không xa, khoảng 500m. Tụi e thì ở ngôi nhà ở cái vườn trái cây nhà thằng D. Trời mưa quá với lại bây giờ mới buổi chiều, vẫn chưa thể qua nhà chính được. Thằng D ra ngoài vườn bẻ mấy trái xoái non. Thằng T thì lôi trong balô ra bịch muối Tây Ninh bà già nó đưa. Híc…Híc…. mẹ bà nó. Đéo hiểu sao bịch muối nó cay vãi tè rồi mà thằng cờ hó D nó còn đục vào mấy trái ớt hiểm nữa. Chuyến này thì chỉ có cay vãi tè 3 thằng ra. Ớt này ở trong vườn nhà nó. Ác nổi nhà nó nuôi gà, bón phân gà vào mấy cây ớt. Bây giờ thì thằng nào thằng nấy vừa ăn xoài vừa nhớ mẹ hay sao mà nước mắt nước mũi bắt đầu vãi tèm lem đầy mặt. Biết cay là thế mà 3 thằng vẫn tranh nhau từng miếng xoái nuốt lấy nuốt để.
À quên tả sơ về căn nhà phụ trong vườn chúng em ở một chút để các thím hình dung. 1 căn nhà cấp 4, chỉ có 2 phòng và một nhà bếp nhỏ cùng với cái nhà vệ sinh cá nhân. Có quạt và 1 cái tivi cũ. Đằng trước có cái hàng ba. Nếu đi từ ngoài vào thì sẽ tới hàng ba, rồi tới phòng khách. Chiếc tivi ở phòng khách. Kế bên tivi có cái bàn thờ con con nhưng không thấy để gì trên đó cả. Đằng sau cái tivi là phòng ngủ đầu tiên, em và 2 thằng khỉ kia ở phòng này. Kế bên phòng này là cái phòng thứ 2 rồi đến cái nhà vệ sinh. 2 cái phòng và cái nhà vệ sinh nằm ngang trong căn nhà, cửa phòng quay về hướng tay trái. có một đường đi ngang qua 2 cái cửa phòng. Nhà quét vôi màu xanh lục. Nhưng theo em thấy thì căn nhà này có vẻ đã được quét vôi nhiều lần. Vì khi nãy em thấy có một chỗ bị tróc vôi, tò mò em lấy tay cạy ra thì thấy bên trong có khá nhiều lớp vôi khác và màu cũng khác. lớp trong cùng hình như màu trắng. Xung quanh là mấy cây xoài và vài bụi chuối. Căn nhà này và căn nhà chính thằng D ở chung một miếng đất nhưng bị cắt ra bởi một con mương. Theo như lời thằng D kể nãy giờ thì căn nhà này lúc trước cất lên là để cho người trông coi vườn ở hoặc mấy người giúp việc ở. Nhưng không hiểu sao từ mấy năm nay cả nhà cho mấy người đó lên ở trên nhà chính luôn rồi
Mẹ kiếp, mình thì ở trong cái chỗ khỉ ho cò gáy còn tụi giúp việc thì ở trên nhà chính mới ức – Em nghĩ thầm. – Mà thôi kệ, ở đây ăn nhậu đỡ bị dòm ngó .
Bây giờ là 6h tối. Trời đã tạnh hẳn. Nhưng đường khá khó đi, đất sình nhão nhoét dính vào làm cho đôi doctor của em bây giờ nó nặng gần vài kí 1 chiếc. Đến chiếc mương dẫn nước vào vườn thằng D mới bảo :
- Mày thọt chân xuống rửa đôi doctor đi. Để chút qua nhà tao trây trét tùm lum tao thẻo
Nhìn xuống con mương tối thui, nước chảy róc rách róc rách, thôi thôi, kiểu này bố bảo cũng éo dám thọt chân xuống. Cứ tưởng tượng vừa đưa chân gần đến mặt nước thì có bàn tay xương xẩu, trơn tuột vút lên kéo giò e xuống thì chỉ có nước đái trong quần các thím ạ.
- Dm mày, ra tới sân nhà mày mày múc tao ca nước giếng rửa đi, giờ nhìn cái mương này ớn vãi đái. – E tl.
Mà cũng ớn thật, ban ngày đi ra đi vào thì thấy không ớn, mà bây giờ buổi tối nhìn nó ghê vãi đái. Lăn lộn một hồi cũng lết được tới nhà chính nó. Rửa chân xong vào nhà, ây dà mùi gì quen quen. Thôi dm mùi lẩu lươn. Hà hà, tối nay lại được dịp không say không về, em thì nghe mùi đồ ăn với rượu bia thì quên cả vấn đề chính Ba thằng D thấy 3 thằng thì gọi :
- 3 đứa bây vô đây lẹ ngồi chơi.
- Dạ đợi tụi con xíu tụi con rửa chân cái bác – Thằng T đáp.
Chà, đúng là lẩu lươn, tuy e có thời bị viêm xoang mũi nhưng vẫn nhạy bén với mùi thức ăn lắm. Bên cạnh là chai rượu nếp ở nhà nấu.
- Rượu này là ở nhà bác lâu lâu mới nấu một lần, quí lắm đấy, khách khứa tới nhà chơi mới lấy ra uống. Mấy đứa cứ tự nhiên như ở nhà nha. – Ba thằng Duy lên tiếng.
E và thằng T dạ lấy dạ để, quay qua thì ông nội D cũng đang gắp lấy gắp để mấy con lươn trong nồi Kiểu này mà không khéo thì tí gặp xương lại khổ
Ngồi nhậu cũng vui lắm các bác ạ. Ba thằng D xem ra cũng là người khá vui vẻ, không như lời nó tả. Bác cũng hỏi thăm tình hình học hành 2 đứa.
- Bây giờ hành nhiều hơn học bác ơi – E tl.
- Học thì nhiều mà áp dụng có bao nhiêu đâu bác – Thằng T nó chen vào.
Rồi như sực nhớ ra vấn đề chính. Em khều thằng D :
- Mày hỏi xem ở nhà mày có ai tên P mà con gái không ?
Thằng D gật gật ra vẻ hiểu ý.
- Ba ! ở nhà mình có cô nào tên P không ba.
Bác trai nhìn thằng D thoáng vẻ ngạc nhiên rồi tl :
- Con trai thì có chứ con gái thì không. Mà sao mày hỏi tao, bộ trong nhà mình nhiều người lắm hay sao mày không nhớ hết mà hỏi.
- Dạ không, con hỏi cho chắc vậy thôi chứ không có gì ? – thằng D tl
- Mà hỏi có gì không mày ? – Bác trai hỏi nó
- Dạ tại …..
Em thụt cùi chỏ nó, bây giờ chưa phải lúc để nói chuyện này cho người lớn. Không khéo họ không tin lại nghĩ tụi em này nọ. Cứ tìm hiểu trước đã, sau này nói cũng chưa muộn.
- …. Tại con nhớ mang máng mà không chắc nên hỏi ba cho chắc ăn vậy mà. – Thằng D đáp tiếp câu nói bỏ lửng vì cái cù chỏ của em.
Ngồi nhậu thêm một lát mới đó mà cũng 9h tối. Thím nào ở quê hay có về quê chơi thì biết. Ở quê họ ngủ sớm lắm. Nên tụi em cũng giải tán về. Mới đầu tính đi uống cafe cà pháo cho nó thư thái rồi mới về ngủ. Nhưng em mệt quá. Chuyến đi hôm qua toàn gặp những chuyện đau đầu. Chợp mắt được có tí nên giờ thêm hơi men trong người thì không tài nào mà mở mắt nổi. Thôi bữa đầu 2 bữa nhậu cũng ok rồi. Dưỡng sức mai còn chiến tiếp. Mà không biết còn chuyện gì xảy ra nữa đây.
Vâng, đúng như mọi người nói. Trước sóng gió luôn có khoảng lặng …..