Chào 8: đêm dài lắm mộng
Chap 8 : Đêm dài lắm mộng
Về tới căn nhà ở vườn trái cây rồi tắm rửa xong thì cũng 9h30 rồi. Bật TV thì cũng toàn mấy cái chương trình xàm xàm. Ở trong đây không có bắt cáp. Máy tính lại càng không. Thôi thì đi ngủ mịa cho khỏe người. Dù nhà lạ nhưng do người đang mệt mệt nên đặt lưng xuống là em ngủ ngay. Mặc cho 2 thằng kia nó làm gì làm.
Tíc tắc ….. tíc tắc….. tíc tắc……
Chiếc đồng hồ khá to ở phòng khách nó kêu đều đặn. Em mở mắt ra. Chà mắc tè vãi. Khi nãy vội đi ngủ quên luôn thói quen đi tè trước khi lên giường. Mới ngủ dậy mắt nhắm mắt mở xuống nhà bếp. Từ nhà bếp có một cái cửa sổ nhìn thẳng ra ngoài vườn. Hôm nay không có trăng nên cảnh vật cũng tối tối âm u. Thọt lẹ vào WC thực hiện cho xong bổn phận rồi phắn lẹ. Nhưng ông trời đíu thương hay sao ấy. Vạch *ái ra đứng cả buổi trời mà đái éo dc. Bụng thì muốn vỡ ra luôn rồi. Ông trời ông chơi ác với con vậy sao ráng biến siêu xayda cấp 10 rặn đến tím tái mặt mày thằng nhỏ mới bắt đầu cho ra những thành phẩm đầu tiên.
Cuối cùng trên bảo dưới cũng nghe . Xong nghĩa vụ còn không biết vọt thẳng lên phòng. Biết là thế nhưng đi ngang cái cửa sổ vẫn có một ma lực nào níu cái cổ em lại nhìn ra cái cửa sổ sau nhà bếp.
Bỗng ….. WTF……
Mẹ kiếp đằng sau nhà có nguyên cái cây mít trái đùm đùm to ơi là to mà thằng cờ hó D dám giấu không cho anh em biết.
Vâng xin các thím đừng ném gạch em. Em nhìn ra cái cửa sổ cũng sợ vãi đái ra mặc dù giờ đíu còn giọt nào trong bàng quang. Em cứ nghĩ đến cái cảnh nhìn ra thì có cái đầu máu me. Mắt trợn trừng lồi ra nhìn chằm chằm vào em. Cái lưỡi dài ngoằng gớm ghiếc lè ra rồi chực siết lấy cổ em thì dm đái ra cả quần ấy chứ chẳng chơi. Cơ mà thấy cây mít ngon quá thì quên cả cái vụ đó Vâng tính em hơi ham ăn hehe mấy thím thông cảm. Cây mít nằm khá sát cửa sổ nên em vẫn có thể thấy được mặc dù không có đèn.
Bước lên phòng, nằm cái ịch xuống cái giường vốn đã cũ kĩ. 2 thằng ôn dịch kia vẫn ngủ không hay biết.
Tíc tắc …. tíc tắc ….. tíc tắc ….. tiếng đồng hồ vẫn nhịp đều đặn. Em lại chìm vào giấc ngủ.
- Ê nhựt, ê nhựt….. – giọng thều thào
- Dm, đang ngủ, gộn cái lòi. – em trả lời, nghe là biết giọng thằng tuấn.
- Dậy đi mày ơi, tao sợ – nó lắp bắp tl
- Sộn cái lờ. Vụ gì nữa – E quay qua. Uể oải tl.
- Dậy đi tè với tao. Mắc quá đéo dám đi 1 mình. – Nó gọi giọng van xin
- Mày kêu thằng D đi với mày đi. – em nhắm mắt tl.
- Duy duy, dậy đi đái với tao coi. Sợ vãi mật ra nè – Nó vừa gọi vừa khều thằng D.
- Mẹ sợ thì ra cửa sổ đái đi. – Thằng ông nội D cũng nhắm mắt tl.
- Mẹ mày, đang đái ma nó bóp *ái tao sao. – Thằng T chắc mắc đái quá nên chịu hết nổi rồi, ra giọng bực bực.
- Haha, ma nó bóp thì cho nó bú luôn, sợ gì . – Thằng này đến hết nói nổi
- Thôi cha. dẫn con đi đái dùm cái. – thằng T lại năn nỉ
- Thôi dc rồi ông ngoại. Đi theo con. – Thằng D nói.
- Ê thằng cờ hó D, thằng mất dạy. Sau nhà có cây mít nhìn nuột vl ra mà sao mày giấu anh em. Tính để dành cho gái hả mạy. – công nhận mấy trái mít to lắm mấy thím. Ôm không hết ấy. Cái cây cũng to. Mà trái thì là đà dưới gần gốc thôi.
- Chửi chửi con mẹ mày. Nhà tao làm gì có cây mít nào. Mày đui hả. – Nó phản pháo.
- Á à. Chú còn chối nữa à. Ok. Dẫn thằng T đi đái sẵn tao cho mày ăn hành tội giấu diếm anh em. – Chuyến này tao không thịt hết cái cây kia tao không làm người hehe.
- Ok, ngán mày hả. Có thì tao cho mày ăn nghẹt họng mày luôn. – Giọng nó chắc chắn.
Thế là 3 thằng hùng hổ xuống nhà sau. Thằng T thì rẽ vào nhà tắm. E thì chắc mẫm trong lòng rằng cây mít không thể nào mọc chân chạy đi chỗ khác được nên đứng trước cửa phòng 2, chỉ tay về hướng cửa sổ :
- Đó mày lại coi đi con cờ hó. Ngày mai còn không biết đãi mít tao ăn hehe. – Em nói bằng giọng của kẻ đắc thắng.
- Coi coi clmm. Cây mít đéo nào đâu. – Nó tl. Giọng tỉnh bơ.
WTFFFFFFFFF ………. không lẽ mình nhìn nhầm. Cái gì thế này. Em chạy ra đứng bên cửa sổ. Ôi đệt, cây mít đâu mất rồi.
- Nó …… nó …… nó biến mất rồi ……. – Em nói giọng run run. Em thề với các thím lúc đó mặt em như này này
1……2………3 ù chạy. vèo. Em với thằng D phắn thẳng lên phòng. Đằng sau còn nghe tiếng gọi của … thằng T . Kệ mẹ mày, đái cho đã đi, tí khỏi đái trong quần . 1 lát sau thằng nhỏ cũng chạy lên. Khỏi phải bàn cãi. Mặt nó như này và như này nữa . Hậu quả là nó lại bợp tai 2 thằng và 2 thằng bợp tai lại nó Giỡn đã đời em quay lại vấn đề chính :
- Dm, thề có ông bà tổ tiên tao. Tao rõ ràng thấy cây mít ở sát cái cửa sổ sau nhà bếp. Không thể nhìn lầm được. Trái nó to lắm. Một người ôm không xuể. Mày chui vô trong cái trái mít mày ngồi cũng còn vừa.
Bất chợt em cảm thấy hơi rờn rợn vì câu nói mình lỡ thốt ra.
- Thôi kệ nó đi. Có gì sáng mai vòng ra sau nhà coi chứ giờ tao cũng có nói mày gì đâu. – Thằng D nhìn lên trần nhà, mặt thoáng hơi sợ, giọng run run tl.
- Dm tụi mày. Anh em hoạn nạn có nhau mà chưa gì chúng mày bỏ tau đái một mình ở dưới – thằng T chen vô.
- Haha. Lúc đó xoắn cmnr, nhớ với chả quên, mà biết đâu bỏ quên mày ở dưới, có con ma nữ nào rù mày đi càng hay. Được buổi ngon tờ rym – Em úp sọt thằng bé
- Ngon ngon cái lol. – nó tức tối chửi
- Thôi ngủ đi. Vụ cái cây mai tính. – Thằng D chen vào.
Tíc tắc …. tíc tắc …. tíc tắc …..tíc tắc…tíc tắc…tíc tắc..tíc tắc..tíc tắc.tíc tắc. tít tít tít tít tít
Em giật mình vì tiếng kim giây bỗng nhiên đổ dồn dập. Quay qua thì 2 thằng kia cũng đã mở mắt ra rồi.
- Tụi bây nghe gì không – Em hỏi.
- Dm mày, bộ điếc sao không nghe – Thằng T nói.
- Đi ra coi cái đồng hồ bị gì vậy. – Thằng D lên tiếng.
- Móa, đang sợ vãi tái ra. Ra đó lỡ gặp cái gì thì sao. Cuộc đời chưa phịch đứa nào, chết làm ma trinh …. nam sao mạy. – Em chọt vào.
- Chứ giờ mà ngồi đây hoài cũng có ngủ được đâu. Chắc cái kim giây nó bị kẹt thôi. – Thằng D trả lời trấn an bọn em.
Em vớ lấy cây chổi, trở cán làm vk, thằng T cầm … đôi doctor, thằng D đi tay không.
Ra thì ….. mẹ ơi …… Dưới bóng đèn ngủ trái ớt lờ mờ màu đỏ, cây kim giờ, cây kim phút và cả cây kim giây đang xoay tít mù …… 3 thằng đứng ngẩn người nhìn . Không biết phải làm gì tiếp theo. Cố gắng dụi mắt hy vọng nhìn lầm … nhưng những cây kim vô hồn kia vẫn tiếp tục xoay.
Cạch …. Tiếng từ chiếc đồng hồ phát ra làm cho 3 thằng hoàn hồn lại, 3 giò 4 cẳng phắn thẳng vào phòng ngủ. Nhưng trước khi chạy vào phòng ngủ em cũng kịp nhìn lại. Hình như nó dừng lại ở 3h46 phút.
Cạch …. Thằng D khóa cửa phòng lại. Thở hổn hển mặc dù đoạn đường ngắn củn chỉ vài mét. Nhưng nó thở không phải vì mệt, nó thở vì sợ. Em và thằng T cũng chả khá hơn. Thằng nào mặt cũng không còn giọt máu.
Phịch … tiếng thằng D ngồi xuống giường thôi mà cũng làm cho 2 thằng em muốn nhảy cẫng lên.
- Mẹ mày ngồi nhẹ nhẹ không được à – Em càu nhàu
- Đang sợ chết mẹ ra mà còn giữ ý giữ tứ con mẹ gì nữa. – Nó nhăn nhó tl.
Em móc dt ra xem giờ. Bây giờ là 4h33 sáng rồi. Nhưng tại sao chiếc đồng hồ đó lại dừng ở 3h46 phút. Và tại sao nó lại bắt đầu xoay lúc 4h30 phút sáng. Liệu có gì uẩn khúc hay đó chỉ là sự vô tình do cái đồng hồ cổ cũ kĩ gây ra. Càng nghĩ càng rối.
- Giờ ngủ nghỉ con mẹ gì nữa. Thức tới sáng luôn đi. Tao có đem theo bộ bài nè. – Thằng T lên tiếng.
Ừ thôi thì chơi bài. Chứ thề với các thím bây giờ có đặt lưng xuống em cũng không thể nào ngủ được.
Thế là 3 thằng ngồi chơi đến sáng.
Nhưng những việc đó vẫn chưa thực sự là những chuyện đáng sợ nhất trong đêm qua. Có một sự việc mà đến sáng hôm sau tụi em mới biết và thực sự làm cho em, thằng D và thằng T mới thực sự rợn tóc gáy …..