Chap 13
-Cô...cô...ơi!Sao bụng cháu...bụng cháu...nó đau quá...cô ơi!
-Cháu...cháu đau lắm không?Cháu hãy ngồi đây,cô vào trong lấy chai dầu...
Không thể chần chừ giây phút nào,Min nói khẽ:
-Chúng ta phải đi thôi Lu!Chúng ta không nên làm phiền cô ấy thêm nữa!
Rồi Min lặng lẽ rời khỏi ngôi nhà,cậu cảm thấy có lỗi với người phụ nữ đã cưu mang cậu,cho cậu miếng ăn,cho cậu giấc ngũ nhưng cậu biết,cậu không thể giấu giếm sự dối trá mặc dầu cậu có nỗi khổ tâm không thể giãy bày nhưng cậu làm sao che đậy mãi vì cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra.Cặu không thể để người phụ nữ tốt bụng kia đau lòng vì cậu và rời khỏi đây là cách giải quyết yêm thấm,tốt đẹp nhất.
Min đứng trên xa lộ,cậu vét nhẵn túi và moi ra được một đồng xu năm nghìn cũ kỹ.
Cậu phải bắt xe bus vì người phụ nữ tốt bụng kia,khi biết cậu bỏ đi,có thể chạy xe honda tìm cậu.
Một chiếc xe bus bỗng trờ tới,Min vẫy tay gọi.Xe dừng,cậu và con Lu bước lên.Chiếc xe tiếp tục lăn bánh.
Trên xe thưa thớt hành khách.Có một cậu thanh niên ngồi ở băng ghế sau đang chăm chăm vào chiếc ipad và đôi cô cậu sinh viên đang “tâm sự“ nhỏ to.
Con Lu thì nằm dưới chân tôi.Tôi không biết,chiếc xe bus sẽ đưa tôi về đâu nhưng thay kệ,tôi phải đánh một giấc trước đã vì chuyến đi hẳn dài lắm đây.