Chap 2
Cha Xuân khi hay tin con mình bị làm nhục,ông uất hận kẻ đã cướp đời con gái ông.Vì quá thương Xuân,ông cùng con ra công an xã trình báo sự việc và nhờ chánh quyền can thiệp,vạch mặt kẻ phạm tội để trả lại sự công bằng cũng như bồi thường thương tổn về mặt tinh thần mà con gái ông đang gánh lấy.
Một điều tra viên mặc sắc phục lấy lời khai của Xuân:
-Xin cô cho biết,đêm đó cô có nhận ra thủ phạm,kẻ đã hại cô không?
Xuân nghĩ đến cảnh tượng cô bị người đàn ông lạ ôm lấy thì rất sợ hãi,cô nép vào lòng cha mình.
-Tôi...tôi không biết,vì lúc đó trời tối quá!
Điều tra viên cúi đầu ghi chép.
-Xin cô hãy bình tĩnh.Hãy cố gắng nhớ lại xem,vì đây là yếu tố quan trọng để chúng tôi làm rõ vụ án này.
Xuân ôm đầu,lắc qua lắc lại.
-Không!Không!Tôi không nhớ gì hết,xin đừng hỏi nữa!
Điều tra viên nhìn Xuân rồi lại nhìn cha cô,lắc đầu.
Cha Xuân nhìn điều tra viên.
-Để tôi khuyên con bé!
Rồi ông ôm lấy Xuân,nét mặt cô bé vẫn còn đang sợ hãi.
-Con nghe cha nói này!Con phải cố gắng nhớ thì anh công an mới giúp con được.Con có muốn thủ phạm bị trừng phạt trước pháp luật không?Nếu muốn thì hãy nghe lời cha.Con không cần phải sợ nữa,mọi chuyện đã qua rồi mà,đừng nghĩ đến nữa.Hãy kể lại những gì con biết về thủ phạm,hãy bình tĩnh,có cha ở đây rồi con gái.Không sao đâu!
Điều tra viên đẩy ly nước đến trước mặt Xuân.
-Cô uống đi!Rồi bĩnh tĩnh kể lại mọi chuyện cho tôi nghe!
Xuân cầm ly nước lên,chậm rãi uống.
-Em...em sẽ thuật lại sự việc mà em biết!
Điều tra viên:
-Tốt lắm!Bây giờ cô hãy nghe tôi hỏi.Trong làng,cô có quen ai khác ngoài những người bạn của cô không?
Xuân:
-Dạ!Không thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Cô hãy cố nhớ lại xem,một người nào đó chẳng hạn...
Xuân:
-Dạ!Để em nghĩ...đúng rồi thưa cán bộ,có một người thanh niên gần đây hay quấy rối em.
Điều tra viên:
-Xin cô hãy nói cụ thể!
Xuân:
-Mỗi lần em đi học hay ra về là người thanh niên đó theo em như hình với bóng,anh ta còn nhiều lần chọc ghẹo em.
Điều tra viên:
-Người thanh niên đó trông thế nào chắc cô biết chứ?
Xuân:
-Em cũng không rõ anh ta là người ở đây hay từ xa tới nhưng bề ngoài anh ta em nhớ rất rõ,anh ta rất cao lớn thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Ngoài người thanh niên kể trên,cô còn biết ai nữa không?
Xuân:
-Dạ!Không thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Cô chắc chứ!
Xuân:
-Vâng!Thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Được rồi,tôi sẽ ghi lại những điều cô đã nói.Bây giờ cô có thể ra về,khi cần,tôi sẽ gọi cô.Mong sự hợp tác từ cô.
Xuân:
-Vâng thưa cán bộ!Em sẵn sàng ra tòa làm chứng nếu thủ phạm sa lưới pháp luật.
Điều tra viên:
-Xin cô cứ tên tâm.Lưới trời lồng lộng,tuy thưa khó lọt,bên tôi sẽ sớm lôi kẻ phạm tội ra ánh sáng để trừng trị theo luật pháp đã ban hành.
Cha Xuân bắt tay điều tra viên.
-Cảm ơn anh rất nhiều!