Chap 3
Sáng hôm sau...
Nhóm hunter lục tục thu dọn lều trại kéo nhau lên đường.Cuốc bộ hơn nửa giờ đồng hồ,cả bọn dừng chân trước một hang động tăm tối.Nhóm hunter ngần ngại đứng sớ rớ vì chẳng biết đâu gã người sói kia đang núp bên trong.Gã sẽ giết từng người một khi thấy kẻ lạ xâm phạm nơi ở của hắn.
Hoàng ngồi quan sát,phát hiện một vệt máu khô trước cửa hang.
-Dấu vết để lại cho thấy người sói đã chạy vào đây!Giờ các cậu tính sao?
Một đứa nhanh miệng đáp:
-Trăng sao cái gì nữa,thì bọn mình vào túm cổ nó giao cho công an xử lý thôi!Đơn giản!
Tuấn nói thêm:
-Thằng Cường nói phải.Chúng ta có súng,sợ quái gì nữa!
Hoàng ôn tồn bảo:
-Cậu không nên khinh địch như thế,Tuấn!Dẫu biết bên ta đông nhưng người sói rất thông minh,không dễ để cậu đến gần và hạ sát hắn đâu.Hiểu chưa?
Tuấn không chịu thua,gã đáp ngay:
-Có phải cậu sợ nên nói thế chứ gì!Đúng là đồ chết nhát.Haha
Hoàng gắt ngay:
-Này,tớ nói lý lẽ,phân tích cho cậu hiểu.Nếu người sói dễ hạ như thế thì không đến lượt cậu cũng như tớ nhúng tay vào đâu.Hãy dùng cái óc bã đậu của cậu mà suy nghĩ đi!
Tuấn tức tối vùng vằng:
-Cậu dám...
Cường ngắt lời:
-Thôi!Thôi!Cho tớ xin hai cậu!
Rồi gã quay sang Hoàng,hỏi:
-Thế bây giờ cậu có cách gì để bắt người sói không?
Hoàng im lặng một hồi.Sau cùng cậu lên tiếng:
-Các cậu nghe mình nói đây!Chúng ta sẽ đợi người sói ở cửa hang,thể nào ban đêm hắn cũng xuất hiện và mò ra để săn mồi.Bây giờ mọi người hãy tập trung dựng trại.Đêm nay,chúng ta sẽ tóm được người sói.Mình tin chắc như thế.
12h đêm!Tiếng cú lẫn tiếng sói thay nhau kêu vang phá tan sự tĩnh lặng đến ghê sợ trong khu rừng tối tăm,lạnh lẽo.Nhóm hunter đang yên giấc riêng Hoàng thì bồn chồn không ngủ.Cậu ngồi hút thuốc,nhớ lại mấy tháng trước,một người bạn của cậu đi săn trong chính khu rừng này bị người sói sát hại dã man.Hoàng may mắn thoát chết nhưng cái chết của người bạn kia là nỗi ám ảnh không thể nguôi ngoa trong tâm trí Hoàng và cậu từng ngồi trước mộ của người bạn quá cố và thề rằng sẽ trả thù cho người bạn ấy.
Đêm nay,ký ức đau buồn ấy lại hiện về trong lòng Hoàng.
Khi điếu thuốc gần tàn,Hoàng nghe thấy một tiếng động rất nhỏ và khẽ.Cậu với lấy khẩu súng dựng trong góc lều rồi rón rèn bò ra,cậu ngó sang những căn lều sáng đèn khác thì một bóng người lông lá in trên một căn lều đang giơ tay lên,bàn tay đầy móng vuốt sắc nhọn và bổ xuống.Hoàng lập tức lên nòng nhưng đã quá trễ.Những giọt máu bắn lên tung toé vấy vào lều.Hoàng giơ súng nổ ngay một phát đạn,gã người sói bị trúng ngay vai nhưng hắn đã nhảy xổ ra ngoài và biến mất trong bóng tối thăm thẳm.
Tiếng súng đinh tai nhức óc làm những hunter khác choàng bật dậy chạy ra ngoài.Cả bọn đứng sau Hoàng.Hoàng đang ngồi trong lều,bên cạnh là xác một hunter xấu số,thi thể bị cào nát rách bươn trông rất kinh dị.Đó là Tuấn.
Hoàng buông một câu lạnh lùng:
-Cậu ấy chết rồi!