Vol.1 – Chương kết thúc: Chàng Cung Thủ và Cửa Hàng Atelier Trans: Gastly Haunter
Mất một lúc, tôi mới tìm thấy NPC [Carpenter] để trả nhiệm vụ, vì đã cháy túi nên tôi đành giành hết bốn ngày tiếp theo kiếm tiền. Hôm qua, tôi cuối cùng cũng đủ sức mở một cửa hàng mà mình hằng mơ ước. Khi tôi vừa đứng lau cái quầy tính tiền bằng gỗ vừa cười thì “Yun-san, trông em vui quá ha?” “Dĩ nhiên rồi. Đây là cả giấc mơ của em đó! Mơ ước của một người đàn ông luôn là tự lập mà!” “Em là nữ mà, Yun-san.” Vị NPC Kyouko-san lại trả lời như thế rồi. Thôi, con trai không nên chấp nhặt mấy chuyện này. “Hừm, chị chỉ được thuê để giúp việc thôi, nhưng Yun-san lại chẳng thể kiểm soát chuyện tiền bạc của em nên chị mới phải kiêm luôn thủ quỹ đây nè.” “Ưmm…” “Cả cửa hàng có mỗi cái quầy tiền tiền là trông tạm được thế này thì xấu hổ lắm, nếu chúng ta có tiền thì nên nâng cấp và mở rộng nó ra đi.” “…vâng.” Cũng đúng, chỉ có mỗi cái quầy tính tiền là dễ nhìn. Còn lại, các vật phẩm được đặt rải rác trong những chiếc hộp thay vì trên giá, trong đó có cả những potion dùng thử đã được phân loại rõ ràng cũng như Enchant stone. Chỉ với cái quầy hàng bằng gỗ này thôi mà tôi đã phải tốn tận 300k đấy. Còn chuyện mướn Kyouko-san về giúp thì tôi phải chi thêm 50k hàng tháng nữa. Cũng nhờ tôi có trả một phí phụ thu để mướn chị ấy về làm những việc đồng áng nên cũng rẻ hơn thuê một người giúp việc thông thường. Tạm thời thì để nó có được khoảng một phần tư các chức năng để sinh sống bên trong thì tôi cần 30000kG—–tức 30m. Đó có lẽ là một nỗ lực bất tận, nhưng mục tiêu hiện tại của tôi là mua một bộ lò đun có nhiệt độ cao cùng một bộ trộn cao cấp. Bộ trộn beginner hiện nay không đủ sức chế biến thịt quái hay quả của Cây Sinh Lực, tôi đang thiếu trầm trọng mấy bộ đồ cao cấp rồi đây. Chỉ với bộ lò đun thôi thì tính sơ đã là 1m rồi. Bộ trộn cấp kế tiếp vị chi cũng 200k. “Chính sách kinh doanh ban đầu của Yun-kun lạ lắm đấy. Em lại đi hạn chế giao dịch ở mức 5 vật phẩm, hàng thì tốt mà giá lại rẻ nữa, cũng nhờ đó mà chúng ta luôn luôn gặp rắc rối với nguồn hàng. Nếu muốn bán thì em nên bỏ cái giới hạn đó mà bán nhiều nhiều vào.” “Để tạo bất ngờ, sao chị không thử bỏ chuyện giá cả sang một bên đi ạ? Nếu chúng ta bán rẻ, sẽ lại có nhiều khách hàng quay lại. Nếu vật phẩm dùng tốt, họ sẽ tới đây mỗi ngày, dù cho có hơi rắc rối một chút. Đây cũng là cách hay để tránh tình trạng mua một bán mười nên cứ từ từ tăng lượng khách như thế này đâu phải tệ đâu ạ.” Ban đầu, tôi sẽ giới thiệu cửa hàng đến toàn bộ bạn bè. Sau đó, những người quen của họ cũng lũ lượt kéo đến. “Chị nghĩ họ không tới đâu, nhưng thôi tuỳ em cả đấy. Em đã nhớ những điều quan trọng chưa?” “Vâng. Em ghi lại hết rồi. Em có nhớ làu làu phần miêu tả của Enchant Stone nữa đấy.” “Có vậy đi nữa thì chỉ với Enchant Stone là mặt hàng chính, chẳng phải cửa hàng ta hơi nghèo nàn sao?” “Beginner Potion, Potion, Pill (Thuốc), High Potion và MP Potion cũng như Thuốc phục hồi ST. Trong thị trấn chả có shop nào có mặt hàng đặc biệt như thế này cả, phải có lòng tin chứ.” Kyouko-san nở một nụ cười quyến rũ. Ôi má ơi, con vừa được nữ thần cười với mình này. Mặc dù nữ thần này chỉ là NPC thôi má ạ. Lí do nơi này không đắt khách có lẽ là tại vị trí. Nơi đây là ở tận quận phía nam, những người cố gắng đến được đây thì chỉ có những người muốn mua ruộng mà thôi. Và ngay cả khi có người mua một mảnh thì sớm muộn gì họ cũng bán lại ngay. Nhìn chung quanh thì thấy, chả có ai khác ngoài tôi sở hữu một cánh đồng đã được phủ xanh cả. Lâu lâu lại có vài người trông thấy với vẻ tò mò. Nhưng vì những người không có ủy quyền sẽ chẳng thể thu hoạch được nên họ chỉnh nghĩ đây như một phần của phông nền mà thôi. “A, phải rồi, có tin nhắn từ cửa hàng [Open Sesame] đấy. Bên họ cũng muốn mua Enchant Stone về bán lại.” “Ngon lành cành đào rồi. Thôi, vấn đề chính để sau nha chị.” Vài ngày rồi tôi chưa vác mặt tới chỗ Magi-san. Thi thoảng bọn tôi có nói chuyện với nhau qua cuộc gọi bạn bè, kiểu như ‘chị không có cấm em đâu, phải có vài lần như vậy chứ~~’. Tôi đã làm nhiệm vụ hoặc đi săn ở những vùng lân cận Thị Trấn Thứ Hai để kiếm tiền. Tuy nhiên, hầu hết những loại quái nơi đây chỉ rơi ra thịt hoặc tơ sợi. Tôi cũng đã thu hoạch gỗ cao cấp ở đó, cũng như bất cứ một loài dược thảo nào mình thấy. Hầu hết chúng đều không phải vật phẩm tôi cần, và sau khi nhờ Magi-san tư vấn, tôi biết được rằng Cloude và Lyly muốn chúng. Lần tới, tôi sẽ đến chỗ họ cùng vài món quà mới được. Cấp độ nguyên liệu tôi đang có hiện giờ không hề thấp chút nào, tôi nghĩ mình có thể điều chế chúng thành những loại tốt hơn bằng cách dùng [Alchemy] cũng nên. Tôi cũng đã được Magi-san mời rằng ‘lần tới cùng nhau khám phá quanh Thị Trấn Thứ Ba nhé~’ rồi. Chắc chắn xung quanh cái mỏ quặng đó hấp dẫn lắm đấy, mà tôi cũng muốn trả thù luôn cái quán rượu kia nữa. Không ổn rồi, kì nghĩ hè thì sắp kết thúc, còn tôi thì đang hoàn toàn vùi đầu vào cái trò chơi này. “Haa~, cơ mà cũng vui đấy chứ, ha.” “Vui vẻ mỗi ngày là một điều tốt. Tuy vậy cháy túi thì không hay tí nào đâu, cố lên nhé.” “Chị nói đúng. Thôi em đi đây. Cửa hàng nhờ chị nhé, nếu chị cứ làm như đã bàn thì sẽ ổn cả thôi.” “Đi vui vẻ, Yun-san” Tôi đứng dậy khỏi chiếc ghế tại quầy rồi kiểm tra trang bị của mình. Cung – xong, Giáp – ô kê. À còn …một chiếc Iron Ring (Nhẫn Sắt) tự làm. Một thứ làm tăng thêm sức tấn công phép. Ngoài rìa Thị Trấn Thứ Hai này chẳng có một cái iron ore (quặng sắt) nào, làm cái kho iron ignot (thỏi sắt) của tôi cạn sạch rồi. “Mình có nên chạy đến Thị Trấn Thứ Hai không nhỉ? Trên đường đi mình có thể nhặt được vài iron ore cũng nên.” Tôi lơ đãng nói, sau khi bước ra ngoài ánh nắng, tôi bất giác quay lưng lại phía sau. Một cửa hàng bằng gỗ mới toanh được xây trên mảnh đất tiếp giáp với mặt đường chính nổi bật lên, tuy hai bên hữu tả vẫn còn để trống. Phía bên trên cái cửa hàng nhỏ được xây dựng trên ba miếng đất này có một chiếc bảng hiệu lộng lấy tựa lên. Một khái niệm độc nhất được đặt ra trong game này—– [Atelier]. Gian hàng, [Atelier] bắt nguồn từ từ [Yell] tức là cổ vũ những nhà thám hiểm[1]. Mục đích ban đầu của nhân vật này—- chính là hết mình hỗ trợ đồng đội, tôi đặt tên cửa hàng như vậy cũng để gợi nhắc bản thân về điều này. Và trên hết, vẫn còn đó những người thợ cổ vũ tinh thần tôi kia mà. “Cố gắng hết mình nàooo.”[2] Tôi hô to những lời đó ra ngoài không khí, rồi chạy băng qua thị trấn. Để lại một vệt sáng vàng đằng sau, tôi tập trung tránh những người chơi trước mặt. Tôi rời thị trấn, ra ngoài. Hôm nay cũng vậy, bầu trời thật xanh. Có vẻ hôm nay sẽ lại là một ngày vui rồi đây. —- [1]: Trong bản gốc, [Atelier] được viết là 【アトリエール】, còn [Yell] thì là 【エール】, trong tiếng Nhật thì nó có nghĩa là ‘một giọng hét cổ vũ mọi người’. Dĩ nhiên, [Atelier] trong tiếng Pháp cũng có nghĩa là ‘workshop’ tức ‘xưởng’ hay ‘cửa hàng’. [2]: Bản Eng là “I’ll be going——【Atelier】.”, ở đây người dịch vì không hiểu nên đã thử sức làm tác giả mọi người thông cảm