Trang 1, 2, 3, 4, 5 • Chuyển đến trang
ID Topic: 24917 • Có 9,202 lượt xem
-Như tiêu đề mình tạo Topic này để tổng hợp lại các câu truyện Ma ngắn nhưng mà hay để cho ae MWAP đọc vào đêm khuya cho nó sướng ^^
Tiện đây mình cũng xin thông báo ai trong wap có câu truyện Ma nào hay hay thì vào Topic này chia sẻ cho ae cùng đọc..
-Topic sẽ cập nhật liên tục những mẫu truyện Ma hay vào đúng 22h hằng ngày..Mong ae wap ủng hộ..
Thân.
---
(Nokia 110/2.0)
Sửa lần cuối: Merilo 26/03/2014 23:08
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Chuyện 1: MA HỌC TRÒ
-Hồi 8 tuổi, tôi đã nhát ma làm cho anh trai tôi 10 tuổi một phen thất kinh hồn vía bỏ chạy, và chính tôi cũng bỏ ma ở lại để chạy theo.
Cuối buổi chiều hôm đó anh trai tôi đang ngồi học, chiếc bàn kê gần cửa, thỉnh thoảng gió lùa đung đưa dây màn cửa bay lòa xòa, soi bóng loằng ngoàng dưới sàn nhà. Sau lưng là buồng ngủ, luôn luôn tối và vắng người, ban ngày người lớn đi làm chỉ còn hai anh em tôi trông nhà.
Thấy anh chăm chú ngồi học, tôi nảy ra sáng kiến, kiếm một bộ đồ đen mặc vào người, chiếc quần lưng thun người lớn quá dài so với tôi, hai ống chân quét lệt xệt dưới đất, chiếc áo đen mặc ngược từ phía sau, trùm kín đầu, hai tay giơ lên cao mà vẫn chưa lọt ra khỏi tay áo. Thế là tôi hóa thành con ma đen thui.
Hóa trang xong, tôi lững thững bước từ phòng ngủ ra chỗ bàn học, khi đến gần thì dẫm chân bịch bịch để tạo chú ý. Đang ngồi học chăm chú, anh tôi quay người lại ngước nhìn vào phòng ngủ. Ôi trời ơi! Anh tôi thất kinh hồn vía phóng ra cửa ngoài, miệng la thất thanh: Ma!...a!...a!
Kế hoạch của tôi đã thành công ngoài dự kiến, sau lưng tôi lúc này là căn phòng tối tăm mờ ảo chẳng còn ai, vậy thì đến lượt tôi quăng luôn bộ đồ đen và chạy lẹ theo anh tôi ra ngoài sân vì cũng sợ ... ma.
----------
(Nokia 110/2.0)
------------
Những người đã like
Merilo bởi bài viết có ích này (Tổng: 2):
Mjhtriuday •
Tolabocau
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Bạn merillo sao bạn không trả lời thư của mình
(Opera Mini 7.1.3)
Chuyện 2: Ma trong trại lính
Đây là câu chuyện có thật trăm phần trăm, ba tôi kể lại cho cả nhà nghe nhiều lần. Vào thời Pháp, ba tôi đi lính đóng tại đồn Vĩnh Lộc Thượng, tỉnh Hà Đông. Đêm trực gác hôm ấy ba tôi vừa kết thúc lúc 2 giờ sáng, bàn giao cho người kế tiếp ba tôi quay vào dãy phòng bên trong để ngủ, cách vọng gác khoảng hơn trăm thước. Căn phòng trại lính thời ấy tuềnh toàng, đơn sơ, trước đây là dãy lớp học của làng, được trưng dụng làm đồn lính. Giữa phòng kê chiếc giường vừa đủ một người nằm, nhìn ra cửa đi phía trước, kế cửa đi là cửa sổ nhỏ, cánh còn cánh mất, nhìn thấy ánh trăng lờ mờ bên ngoài.
Ngả lưng xuống chợp mắt chưa bao lâu, có tiếng xạch xạch hút thuốc lào vang lên bên vách. Ba tôi không phản ứng gì, nghĩ rằng có người đi làm đồng sớm ngang qua, tiếng thuốc lào của họ vọng lại ấy mà. Tiếng xạch xạch xuất hiện lần thứ hai, rất gần giường nằm, nhưng đổi bên đối diện. Ba tôi lại nghĩ thầm tiếng một con dế hay châu chấu gì đó bay lạc trong đêm chẳng đáng bận tâm. Chuyện không như vậy, tiếng xạch xạch bây giờ nghe rõ ràng ngay dưới chân nằm làm ba tôi tỉnh giấc. Phía cuối giường một bóng người cao to, đầu trùm khăn không rõ mặt, hai tay giơ cao từ từ cúi xuống ôm lấy chỗ giường nằm. Phản ứng tự nhiên của người lính, ba tôi co chân đạp liên tiếp vào bóng người, nhưng không chạm vào vật gì. Nhổm người dậy, tay với lấy khẩu súng ngắn dưới gối, ba tôi lên tiếng:
- Ngài cần gì? Tôi có thể nói được tiếng Tây, tiếng Tàu và tiếng Việt, ngài cần gì cứ nói! Tôi không chọc ghẹo ai, cũng mong đừng chọc ghẹo tôi.
Đáp lại câu hỏi của ba tôi, bóng đen kia lặng lẽ bay ra phía cửa sổ, nhẹ nhàng tan biến vào ánh trăng mờ ảo.
Ba tôi tỉnh ngủ, đẩy cửa ra gặp anh lính đang gác ngoài cổng, anh ta cho biết không có ai đi ngang qua đây cả.
----------
(Nokia 110/2.0)
------------
Những người đã like
Merilo bởi bài viết có ích này (Tổng: 2):
Mjhtriuday •
Tolabocau
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
hoangevil12 đã viết:Bạn merillo sao bạn không trả lời thư của mình
xin lỗi nha hồi trưa mìh có đọc rồi nhưg mà mãi tới giờ mình mới rãnh..để mìh coi thử hehe
(Nokia 110/2.0)
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Topic cập nhật truyện Ma ngày 14/2/2014
22h hằng ngày
(Nokia 110/2.0)
Sửa lần cuối: Merilo 14/02/2014 21:59
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Chuyện 3: MA TRONG ĐỀN THỜ
Dọc theo con đường nhựa từ thành phố Đà Nẵng đi đến núi Sơn Trà hồi ấy dân cư còn thưa thớt, cách ngã ba Tiên Sa chừng hơn cây số có một ngôi đền tọa lạc trên sườn núi, đền thờ Đức thánh Trần Hưng Đạo. Muốn vào đền phải lên khoảng 80 bậc thang đá, đến khoảng sân rộng 100 mét vuông, hai bên có hai tượng ngựa chiến, to cao rất oai phong. Bên trong gian điện thờ tuy không rộng nhưng thâm cung và trang nghiêm, hai bên có hai hàng giáo gươm kiếm kích dựng thẳng đứng.
Ba tôi là người có tín ngưỡng và rất điềm tĩnh vốn có của người lính, thường đi cúng đền vào những đêm rằm và mồng một. Quan niệm của ba tôi vào giờ khuya vắng như vậy cúng đền sẽ linh ứng hơn ban ngày.
Một đêm rằm như thường lệ, ba tôi tắm rửa sạch sẽ rồi mang nhang đèn đạp xe đi cúng đền. Khi làm thủ tục đốt nhang trước bàn thờ, ánh sáng của mấy ngọn đèn dầu hắt xuống, ba tôi nhìn thấy một đầu rắn to như trái bưởi, trườn từ sau mâm ngũ quả ra phía trước bát nhang, ngang trước mặt ba tôi, những chiếc vảy bóng loáng to như vảy cá chép, nhưng kỳ lạ khi trườn vào trong thì ba tôi không nhìn thấy thân rắn.
Sau khi làm lễ, ba tôi bước ra ngoài sân đứng đón gió núi mát rười rượi, cảm giác thanh thoát rất dễ chịu, bỗng có tiếng vó ngựa dập dồn của một đoàn quân đang hùng dũng tiến vào sân đền, nhìn quanh sân thì chỉ thấy hai pho tượng ngựa đá đứng yên giữa đêm thanh vắng.
----------
(Nokia 110/2.0)
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Chuyện 4: MA CHẾT ĐUỐI
Cuối năm học lớp 8, nhóm bạn chúng tôi bốn đứa gồm Hùng, Phước, Bình và tôi chuẩn bị kết thúc năm học, cuốn sổ lưu bút được chuyền tay nhau viết vội cho kịp trước buổi liên hoan nghỉ hè. Bình là đứa sốt sắng nhất nhóm, đã viết kín hai trang sổ và hứa sẽ tặng tôi một tấm hình thật đẹp làm kỷ niệm.
Những ngày lưu luyến ấy ai cũng muốn níu kéo thời gian lâu hơn, và nhóm chúng tôi rủ nhau đi tắm biển. Nơi chúng tôi sống là bán đảo Sơn Trà có biển bao quanh, đẹp nhất là biển Tiên Sa, nổi tiếng với bãi cát trắng sạch và mịn, nước biển xanh trong ngắt, sóng vỗ rì rào ngày đêm, một bãi tắm dành cho các tiên nữ giáng trần đúng như tên gọi.
Trên đường đi ra bãi tắm, lúc trèo qua một bãi đá, Bình đi đầu phát hiện và đuổi theo một con kỳ đà to bằng bắp chân, cố bắt cho được nhưng không kịp, chú kỳ đà phóng xuống biển, làm cho Bình trượt chân ngã theo xuống biển. Chúng tôi loay hoay tìm cách kéo Bình lên thì một đợt sóng ập đến, đầu Bình bị va vào đá rồi bị sóng kéo ra xa, chúng tôi chỉ thấy bóng của Bình xa dần rồi chìm hẳn dưới làn nước biển.
Sau đám tang của Bình một tuần, gia đình mời một bà đồng tên là bà Tám Đồng Cốt. Theo phong tục ngư dân vùng biển thường làm lễ gọi hồn cho những người chết đuối, chưa kịp trăng trối với gia đình. Hôm ấy có mặt rất đông bà con dòng họ, bạn bè cùng trường, cùng xóm kéo đến dự buổi lễ cầu hồn cho Bình. Trong làn khói nhang nghi ngút, bàn thờ sáng rực đèn cầy, bà Tám đầu đội khăn kín mít, một tay cầm lá bùa, một tay cầm nhang múa vài đường, vừa nấc ợ vừa nói, giọng trẻ con đúng như giọng của Bình lúc sống. Kỳ lạ thay đến phần dặn dò của Bình với gia đình, Bình nói rằng có hứa tặng một tấm hình cho người bạn thân, bà Tám là hiện thân của Bình nhanh nhẹn dắt mọi người đi lên thang gác, đến trước chỗ bàn học rút ra một cuốn sách giáo khoa, lật lật vài trang và đúng là có tấm hình rất đẹp Bình mới chụp không lâu, phía sau là dòng chữ ghi tặng: “Kỷ niệm tình bạn thân!”
(Nokia 110/2.0)
------------
Những người đã like
Merilo bởi bài viết có ích này:
Mjhtriuday
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Bạn lấy mấy truyện này ở đâu thế thôi mình sợ lắm không dám đọc đâu
(Opera Mini 7.1.3)
Truyện 5: CÔ GÁI XIN ĐI NHỜ XE
Khi ấy là khoảng gần 11 giờ đêm một ngày cuối tháng 12 năm 1972 trên con đường từ Nhổn hướng về phía Hà nội có một người thanh niên trạc ngoài 30 tuổi đang cặm cụi đạp chiếc xe Thống Nhất một mình trong đêm.
Cái lạnh của đêm đông miền Bắc làm cho không gian như đặc quánh lại, hơi thơ của người thanh niên như tỏa ra một vầng sáng sóng sánh trước mặt anh. Cái lạnh thấu sương đó được che chở bớt bởi một chiếc áo trấn thủ dầy có trần nhưng đường chỉ hình quả trám đã cũ kỹ và ngả màu xanh bợt bạt.
Chàng thanh niên khẽ huýt sáo mong xua tan cái không gian cô tịch của đoạn đường vắng vẻ.
Mấy quán hàng nước leo lét ngọn đèn dầu mà lúc 7 giờ tối khi chàng đi qua nay đã được che chắn kín mít bằng mấy tấm phiên liếp. Thời kỳ chiến tranh ở Miền Bấc hầu như không được sử dụng nhiều ánh sáng, cứ tầm 7 giờ tối là Hà nội đã chìm trong bóng đêm. Xung quanh chàng trai chỉ còn tiếng ếch nhái và côn trùng đều đều.
Hình chỉ mang tính minh họa
Đột nhiên ở một ngã ba đường, có một cô gái cầm một chiếc làn khẽ gọi chàng trai cho đi nhờ xe, cô ấy nói vừa từ trong thôn đi ra đường 32 này chờ ai đó cho đi nhờ xe vào Hà nội có việc gấp. Trong lúc này đây có một người bạn đồng hành thì quả là quá tuyệt, chàng trai vui vẻ cho cô gái ngồi sau xe và cố tình đạp thong dong hơn. Hai người bắt đầu câu chuyện, cô gái kể nhà cô ở số ..*. phố Quan Thánh, cả nhà đi sơ tán hết tận Sơn Tây, còn cô vào nhà người thân ở trong thôn này, hôm nay có việc gấp phải về trong phố. Chàng trai kể mình trong đội tự vệ Hà nội chiều nay vừa phải đi vào đây có việc cho tới giờ này mới về được.
Cả hai vui vẻ nói chuyện làm đoạn đường dường như ngắn lại. Đi được một đoạn, chàng linh cảm thấy cô gái khẽ co ro, rum rẩy ở sau xe, chàng mới chợt nhớ ra là cô gái chỉ mặc phong phanh một cái áo trắng xẻ tà cao hai bên. Chàng trai vội vã dừng xe và galant cởi chiếc áo bông trấn thủ ra đưa cô gái mặc và thanh minh rằng mình đạp xe nóng quá! Cô gái e lệ khoác chiếc áo và cả hai tiếp tục cuộc hành trình. Chàng trai hồ hởi kể bao câu chuyện về cuộc đời mình và chỉ nghe thấy những tiếng dạ – vâng nhẹ nhàng từ phia sau. Câu chuyện đang vào mạch, đột nhiên có một câu chàng hỏi mà đã hai lần vẫn không thấy cô gái có trả lời? Chàng trai quay lại mà chợt một cảm giác lạnh buốt dọc sống lưng. Sau xe trông không! Cô gái đã không còn đó từ khi nào !!!Chàng vội và đạp xe nhanh về phía Hà nội, Cầu Diễn đây rồi, đã có leo lét ánh đèn dầu từ phía mấy nhà dân xa xa… Trong đầu chàng ngổn ngang câu hỏi, tại sao cô gái lại nhẩy xuống xe, và cô ấy nhẩy xuống từ khi nào ???
Trong giai đoạn cam go của những ngày chiến tranh phá hoại, chiếc áo ấm là một tài sản không nhỏ. Dù chưa biết là có tìm lại được cô gái không, nhưng chàng trai ngay sáng hôm sau đã đạp xe tới địa chỉ ..*. phố Quan Thánh. Sau tiếng gọi cửa là một người đàn ông có dáng vẻ ưu phiền xuất hiện. Căn nhà văng tanh vì có lẽ cả gia đình đã đi sơ tán chỉ một mình ông ở lại trông nom nhà cửa.
Thưa bác, đây có phải là nhà ..*. không ạ?
Đúng rồi ! Tôi là Bố ..*. đây !
Bác cho cháu gặp ..*. được không ạ ?
Được rồi, mời anh vào đây!
Bước vào trong nhà, chàng trai như muồn té ngửa, trên bàn thờ ngay trước mặt là tấm hình cô gái ấy, vẫn khuôn mặt ấy, mái tóc ấy, vẫn nụ cười ấy… nhưng khói nhang đã làm hoen ố một góc khung kính của bức hình. Chàng trai đứng như trời trồng, rồi đột ngột ngồi phịch xuống chiếc ghế băng đẻ sát tường gần cửa.
Sau một hồi trấn tĩnh, chàng trai thuật lại câu chuyện hôm qua. Nét mặt người đàn ông trầm hẳn xuống, ông chậm dãi kể : Em..*. nó qua đời vì tai nạn xe khách tại đoạn đường mà anh kể gặp em nó đêm qua ấy cách đây đã hơn 2 năm, vào một buổi chiều hè khi nó lên Sơn Tây thăm bà con. Từ đó tới nay thỉnh thoảng lại có bạn bè nó qua thắp cho nó nén nhang, nên lúc đầu tôi cũng tưởng anh là một người bạn của em nó, còn sự thể như thế này thì…
Chàng trai tiến tới bàn thờ, thắp cho cô gái 3 nén nhang rồi vội vã ra về !:
Câu chuyện với chàng trai như một kỷ niệm ghê rợn đáng nhớ suốt đời . Không biết chàng trai ấy có biết tiếp một chi tiết quan trọng tiếp theo không mà cũng không kém phần ghê rợn hơn !
Đó là vào tháng 4 năm sau, khi ra thăm mộ cô gái, gia đình cô đã thấy 1 tấm áo chấn thủ đã bị mưa nắng làm rách nát nằm ngập dưới gốc cây Dao trên mộ cô !!!
Nhà Bà tôi ở phố Nguyễn Biểu, nên câu chuyện này được các cô, cậu nhà tôi kể cho từ hồi còn rất nhỏ, vì tại đó câu chuyện này một thời làm mọi người đồn đại mãi. Hôm trước, tôi sực nhớ ra và gặp một cô của tôi, yêu cầu cô kể thật chi tiết để ghi lại cho các bạn đọc ở đây như một trong nhưng câu chuyện ly kỳ mà tôi đã từng được nghe và cùng chia sẻ.
(Nokia 110/2.0)
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Trang 1, 2, 3, 4, 5 • Chuyển đến trang
Trả lời nhanh