Để em đánh rơi nỗi buồn...
CaDe- Nguồn:
Kenh14.vn Nỗi buồn con gái, nhẹ đến nhẹ đi, nhanh như một cơn mưa rào mùa hạ, thoáng qua ướt áo. Nhưng cũng sâu như gió đông mỗi buổi chiều tàn, hòa cùng hơi lạnh buốt ngấm vào tận tim...
Bởi vì nỗi buồn thường tự đến như những cơn gió đông thi thoảng chùng chình lướt qua, ve vuốt khuôn mặt. Bởi vì bỗng dưng một ngày nào đó, vì nhớ nhung hay vì hờn giận, vì ấm ức hay vì tất cả những lý do có thể khiến cả thế giới trước mặt hóa thành một màu xám tro. Bởi vì do anh khi đó, đã từng khiến em bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
Khi ấy, em muốn tìm điểm tựa để dựa dẫm, muốn tìm bờ vai để chia sẻ. Khi ấy, em chỉ muốn đánh rơi nỗi buồn…
Nỗi buồn con gái, nhẹ đến nhẹ đi, nhanh như một cơn mưa rào mùa hạ, thoáng qua ướt áo. Nhưng cũng sâu như gió đông mỗi buổi chiều tàn, hòa cùng hơi lạnh buốt ngấm vào tận tim.
Làm thế nào con người ta có thể không cảm thấy buồn khi nỗi buồn thường xuyên ngự trị? Buổi sáng thức dậy thấy buồn, một lúc hoang hoải nào đó thấy buồn, những gì đã làm được, ngoảnh nhìn lại chỉ thấy chẳng còn cảm xúc. Có bao giờ anh đong đếm được hết nỗi buồn của em?
Em vẫn thường nói, em có thể làm được, và em sẽ tự mình vượt qua được hết thôi. Nhưng kể cả khi em cố tỏ ra cứng rắn như thế, vẫn có những lúc em cảm thấy như chỉ có đơn độc một mình. Vậy mà anh không nhận ra được, mỗi khi mệt mỏi em lại cần vòng ôm của anh, một cái xoa đầu và một câu an ủi biết nhường nào.
Con trai có thể than thở rằng con gái phiền phức hoặc tính khí thất thường. Nhưng con gái luôn có sẵn những kiểu tâm trạng như thế, kiểu tâm trạng mà có thể bỗng dưng tự cảm thấy áp lực, bỗng dưng cả nghĩ mà lo lắng, bất an, bỗng dưng vì một chút tự ti mà thấy mình nhỏ bé, bỗng sợ hãi vì những thứ mơ hồ không thể nắm bắt…
Thế nhưng con gái vẫn phải đối diện với những thứ như thế, hàng ngày, những mối bận tâm mà con trai không thể hiểu cũng chẳng bao giờ muốn hiểu, những mâu thuẫn bên trong mà chẳng bao giờ bộc lộ ra được bên ngoài. Những lúc như thế, con gái cảm thấy mệt mỏi lắm, và chỉ ao ước giá như có một bàn tay nắm chặt để trấn an, hay ngoảnh lưng lại phía sau thấy một bóng hình vững chãi.
Em vẫn chẳng mong cầu người con trai ở bên cạnh em sẽ toàn tâm toàn ý ở bên cạnh em mọi lúc, vì anh cũng có cuộc sống của riêng mình, và cũng phải đương đầu những mối bận tâm mà ở lập trường của em, không thể hiểu hết. Nhưng anh à, những lúc em muốn đánh rơi nỗi buồn, hãy ở bên cạnh em.
Chỉ cần là như thế, em sẽ sớm vượt qua thôi. Bởi vì em biết em sẽ không đơn độc, và nỗi buồn sẽ chóng vánh qua mau, còn anh thì luôn luôn đứng về phía em đúng không? Ngay cả những lúc em vui vẻ hay buồn phiền, ngay cả những lúc chúng ta có mâu thuẫn hay cãi vã.
Em tin là như thế, và sẽ mãi luôn tin như thế, những khoảnh khắc vui buồn trượt dài đều có anh bên cạnh!