Đèo ex về nhà, mình cũng về luôn. Nói thật hơi mệt vs ex, kiểu như mình phải chịu trách nhiệm vs ex vậy. Nếu tình trạng này tiếp tục diễn ra, mình sẽ nói một cách phũ phàng nhất để ex ghét mình. Cơ bản đoạn này hơi tâm trạng, mình cũng hơi buồn khi viết ra. Nên giọng văn có k hay, các bạn thông cảm nhé. Đoạn tiếp mình sẽ cố gắng viết lại giọng văn tưng tửng cho đúng chất. Hỳ hỳ
Về đến nhà, thì đã thấy mẹ ngồi nc xem tivi vsem Linh rồi. Mình cũng chả tỏ vẻ gì nữa, vì k muốn Linh biết chuyện, mẹ mình cũng hiểu ý nên cũng chả đả động gì tới. Hôm nay bố mình đi uống bia vs mấy ông ở cơ quan, mấy hôm k chém gió mà thấy thiếu thiếu
-Về rồi hả ?? – Mẹ hỏi
-Dạ. – Mình đáp, rồi cười vs Linh một cái
-Em vừa sang à ?? ở nhà có bị mẹ anh bắt nạtk ?? – Mình nói vs em, cơ bản là đánh trống lảng cho em đỡ hỏi vừa đi đâu về.
-Dạ hihi, em đang ngồi nc vs bác. Gì mà bắt nạt anh ?? Mà lưng anh sao có nước gì thế ?? – Chắc nước mắt vs nước mũi của ex. Híc híc
-À.. ờ… thì…
-Lúc nãy con bác Quang sang chơi, thằng H công kênh nó lên cổ, nó đái cho bãi vài đầu đấy con – Mình đang lúng túng nghĩ ngợi thì mẹ đã cứu mình ngay bàn thua trông thấy, mẹ chuẩn thế.
-Hihi, anh H thích trẻ con lắm hả bác ?? – Em Linh cười tít mắt
-Thằng này chỉ thích véo má vs sờ trim trẻ con thôi, chứ nó thì thích gì - Mẹ đểu thật
-Mẹ này cứ nói thế, sờ cái gì mà sờ. Vớ vẩn. – Mình hơi quạu, cố diễn kịch vs mẹ.
-Dạo này Linh học hành sao rồi con ?? – Mẹ quay sang hỏi Linh
-Dạ cũng tạm tạm bác, vs có anh H chỉ dạy nên con học cũng đỡ phần nào, anh H học giỏi lắm nên có gì con nhờ anh ý nhiều nhiềumà bác hihi.
-Thằng này giỏi gì con, căn bản là hồi xưa bácchửa nó, ăn toàn trứng vịt lộn nên giờ có tí sạn trong đầu. – Chưa gì mẹ đã quăng ngay cục gạch vào mồm mình rồi
-Dạ hihi. – Em Linh cười tí cả mắt, chả nhẽ em về phe mẹ rồi sao ??
Chém gió thêm lúc nữa, thì mình rủ em lên phòng Cơ mà đấy là quyết định sai lầm nhất của mình. Vừa lên em đã dính ngay bộ conan,cụt cả hứng, đang định xếp hình à nhầm rủ em chơi vẽ hình vậy mà haizzz. Thôi để em đọc vậy, mình thì ngồi lên mạng rồi thi thoảng lại ngắm em. Ủ ôi, cái mặt bánh bao, cái môi bánh rán, cái má bánh gạo, sao mà muốn cắn thế ???
Mình nhìn em thật kỹ, thật kỹ, thật chậm, thật chậm, phê lòi Thôi chả kể nữa k các bác lại GATO vào gạch em
Ngồi một lúc thì em xuống phụ mẹ nấu cơm, được cái em rất vô tư và hồn nhiên, chứ óe phải vô duyên và dở điên nhé các bác , tự nhiên nói đến đây mình lại nghĩ lại em Thảo hôm qua, nhìn trông thế óe nào ý. Nói chính xác thì Thảo thuộc loại xinh vs dáng chuẩn, cơ mà hơi điệu vs đỏng đảnh làm đẹp nên mình óe khoái. Cơ mà kệ mịa, tự dặn lòng k quan tâm, nhưng mà vẫn mường tượng ra mặt mũi vs số đo các vòng của em Thảo để tối có "tư liệu"
Rồi thì cũng đến lúc xơi cơm, hôm nay em thểhiện món trứng rán, cơ mà vừa nghe Thái Nguyên có vụ đỉa trong trứng, ăn ghê ghê thếóe nào ý.
-Ơ trứng rán hả ?? – Mình nói
-Dạ sao anh ?? Em làm đó anh ăn thử đi hihi. – Em cười rõ tươi phê vãi
-Hôm nọ anh nghe nói trong trứng có đỉa, trứng Trung Quốc ý
-Ơ… - Em chả nói gì được nữa, mặt cúi gằm hơi dỗi dỗi, chết mợ, nhỡ cái mồm
-Mày vớ vẩn, bà ngoại nuôi gà cho chục trứng, tao vừa mang về kìa. Mày k ăn thì thôi. – Mẹ nói đỡ cho em Linh, may vãi
-Dạ, hề hề. Anh xin lỗi Linh. – Nói rồi mình ăn thử miếng, rồi khen rối rít cơ bản làm em nó vui.
Chắc Linh cũng hơi bực, cả buổi ăn cơm chả nói gì, mẹ hỏi thì trả lời, còn lại k liếc mình 1 cái. Híc. Ăn xong mình rửa bát, em cũng ra rửa cùng. Cơ hội làm lành đã đến, mình quất thôi hỹ hỹ
-Lúc nãy giận anh hả ?? – Mình mở lời
-Dạ k. – em vẫn lạnh lùng rửa bát. Ca này khó vãi
-Thôi mà, tại anh buột miệng thế thôi. Đừng giận anh nhé. – Thôi thì phải nịnh nọt em nó tí.
-Muốn em hết giận k ?? – Vừa nói k giận xonggiờ lại hỏi muốn hết giận
-Hả ?? – Mình mắt ngơ ngác nhìn em
-Thế anh hát một bài đi rồi em hết giận. - Nhìn cái mặt em, muốn thơm cho phát, xinh vãi lúa
Rồi mình gật đầu, bắt đầu gào rống bài Con đường hạnh phúc của Hoàng Bách, nghe ổn vãi. Bà già hôm nay k kêu ca gì, chắc tại mình hát hay quá
Hát xong, em cười toe, muốn hôn vãi, cơ mà từ từ. Con sâu bựa nó lại nguẫy, ảo thật. Rửa bát xong, em xin phép về, mình đi ngay đằng sau em tiễn ra cửa. Đang đi ra thì em bất ngờquay lại, mặt em tựa đúng ngay ngực mình, tại mình mất đà k kịp phanh, như kiểu ôm nhau ý các thím ạ. Hóa ra là em quên điện thoại trên bàn uống nước, định quay lại lấy, nào ngờ …
Ôi cái đệch, cảm giác lúc ấy quả thật phê lắm các thím ạ, như cả thế giới này dựa vào ngực em ý. Nặng lắm, những cũng rất yên ái và mềm mại. Em Linh thì ngại đỏ ửng mặt, bà giàk chứng kiến cảnh chạm mặt vào ngực, nên lúc quay ra nhìn thấy bọn em đứng ngại ngại,bà chả hiểu gì luôn, chắc nghĩ bọn này hâm cmnr