Tâm trạng.
Lee Kio: "Một ngày không anh mưa giăng giăng vây kín lối.
Một ngày không anh một ngày dài lê thê"
Comment.
Băng Giá :"Một ngày không em nắng bay bay chạy khắp xóm
Một ngày không em _một ngày vui ghê"
Trời đất. Cái thằng cha nào reply cái commentcủ chuối này dưới tâm trạng của tôi thế. Ức chế toàn tập. Đã vậy cái comment chuối cả nải chiếm hơn chục lượt like mới điên cả tiết. Một ngày mưa tầm tã lại gặp ngay cái tên đầuóc chập mạch thế này. Còn gì mất hứng hơn???
Trông chướng hết cả mắt. Tôi comment lại dưới trạng thái của mình.
- Bạn tên là Nguyễn Thị Vô Duyên à?
Một thông báo comment ngay sau đó.( Độ hóng hớt chắc chạm ngưỡng level dương vô cùng đây)
- Không, mình tên là Nguyễn văn Chồng, cứ gọi mình là chồng
Xời, xưa rồi Diễm. Tôi thích chí rep lại.
- Mình tên : Nguyễn Thị Mẹ. Gọi mình là mẹ nhé!!!
- Ồ, mình nghĩ cái tên Nguyễn Thị Vô Duyên hợp với bạn đấy. Mình đâu có hỏi tên bạn là gì mà đã tự giới thiệu rồi lại cười nắc nẻ như dở hơi thế?
Tôi tưng hửng. Xem ra thì tên này cũng thuộcTop chém nhiệt tình đây.
- Thế từ đâu mà nhảy vào đâu comment tâm trạng của tôi đấy?
- Từ đây.
- Đây là đâu?
- Đây là đây.
- Hại não quá đấy bạn trẻ ạ.
- Góp gió thổi cơm chung thôi.
Cái icon toe toét của cái tên trời ơi đất hỡi này như trêu ngươi người khác - cụ thể là tôi.Thông báo kết bạn của hắn rủng rỉnh trên trang chủ. Tôi chẳng buồn xác nhận.
- Có bằng chém gió chưa mà đòi kết bạn với tôi??? _ Tôi hoạch hoẹ.
- Thế đằng ấy có bằng chưa?
- Xời, level 10 rồi. Khổ, chém gió thì chẳng bằng ai đâu. Nhưng ngước lên cũng chẳng thấy ai cao hơn mình.
- Haha! Bằng của đằng ấy là do đây cấp cho đấy. Tổng bang chủ, kiêm hội đồng quản trị Xuyên Lục Địa chém gió là tôi nè!!!!
Trời. Ức chế không thể tả. Nói chuyện với tên này chắc đập đầu vào tường mà tự vẫn mất.
…
- Buzz. Sao im lìm thế. Tâm phục khẩu phục rồi à ấy ơi?
- Ông Tưởng thăng thiên lâu rồi. Trong từ điển của tôi không có 4 chữ tâm-phục-khẩu-phục_ Tôi hằn học_ mà ai là ấy ơi?
- Thế ở đây có người thứ ba à? Hay gọi là nhóc
- Sinh bao nhiêu mà kêu tôi là nhóc?
- 17-6-94
- Ối giời. Bằng tuổi. PR bản thân xem nào???
- Tớ, một người kute đến khó tin
Hát hay đến không ngờ
Dễ thương đến thẫn thờ
Văn hay, Toán giỏi
Trên thông thiên văn
Dưới thạo địa lí
Rất lịch sự, chịu khó, chung thuỷ.
Chỉ có một nhược điểm nho nhỏ: Chém gió kinh khủng
Xỉu! Mắt tôi dán căng hết cỡ khi nhìn thấy cái comment PR bản thân của cái tên Băng Gía ấy. Chém gió ác liệt như thế mà kêu Băng Giá. Đúng là một ngày không bình thường và gặp những người không-bình-thường.
Tôi mở trang cá nhân của Băng Giá. Ồ, thì ra hắn cũng ở Hà Nội. Hoạt động tích cực trên một số diễn đàn đình đám. Không album ảnh,không ảnh đại diện. Lượt đăng kí theo dõi trang cá nhân của hắn trên 4 nghìn lượt. Choáng!
- Ê. Đang theo dõi thông tin của Băng Giá à?
- À, ờ. Sao biết thế?
- À, ờ, cái gì cũng biết. Mà à ờ tên Băng Giá. Không phải à ờ
- Lắm chuyện.
- Thế đến lượt Lee Kio đằng ấy PR bản thân rồi đấy.
- Ô kế! Hét to lên nhé!
Nhân chi sơ tính bản đểu
.Điêu lại liều
.Thích sự chân thành và hoan nghênh tinh thần chém gió
.Chọc gậy bánh xe là sở trường, An ủi người khác là tiềm năng
.Mẫn cảm với trai dê nhưng lại đê mê món cầytơ 7 món.
.Tính khí hiền lành, ngoan hiền dễ bảo, tâm địa thật thà chỉ lthỉnh thoảng giở tà sau lưng"))
.Trẻ con hiếu động nghịch dại, đầu 1 đuôi 7 tớ vẫn có niềm đam mê bất hủ với cái trò connít: Gắp lửa bỏ tay người. Thỉnh thoảng cũng hay cười khoái trá vì cái trò trẻ con ấy">
.Được cái là chém hay, thỉnh thoảng lại còn ratay diệt trừ yêu quái.">
Cái nick Băng Giá rep lại cái icon cười lăn lộn khi thấy bản sơ yếu lí lịch ấy.
Hắn ung dung treo một status:
- Một ngày chủ nhật. Mưa tầm tã. Hai tay chémgió điêu luyện gặp nhau.!!
---
Vậy là nhờ cái sự vô-duyên của hắn (như tôi nghĩ). Tôi quen với Băng Giá cũng đã được gần hai tuần.
Băng Giá hài hước, yêu đời và là một tay chém gió đẳng cấp. Hắn khôi hài và kì cục. Ngược đời và đặc biệt. Hắn có chút gì đó ngông nghênh khiến người khác thấy khó chịu. Kì thật thì nói chuyện với hắn tôi tức phát điên lên. Càng tức càng nói, càng nói càng chém gió mạnh.
---
23 giờ. Tôi lạch cạch mở máy tính.
Băng Giá
- Ra đường gặp cánh hoa rơi..
Giơ chân giẫm nát, không chơi hoa tàn.
Quay lại gặp cánh hoa tàn..
Dẫm thêm phát nữa cho tàn đời hoa. )
Tâm trạng của hắn chễm chệ trên màn hình trang chủ của tôi. Đúng là hết ý cho một tên tự nhận mình là không-hề-vô-duyên như hắn.
Lee Kio:
- Thấy Băng Giá ăn nói liên thiên
Giơ tay vả phát cho rơi quai hàm
Quay lại mồm vẫn nhồm nhoàm
Vả cho phát nữa đáng đời nhà Băng )
Comment tâm trạng của hắn xong tôi thích chí rung đùi cười đắc thắng. Chắc giờ này hắn đang vò đầu bứt tóc để nghĩ ra một vế để đốp chát lại comment của tôi cho mà xem.
Đúng như những gì tôi nghĩ. Sau đó 1 phút tôi có một thông báo mới.