---------------------~♥~-------------------
Câu chuyện này không quá buồn để
khiến người ta khóc nhưng nó lại
làm người ta chạnh lòng suy nghĩ....
Nó 1 cô bé không xinh , học hành
tàm tạm , gia đình tương đối ổn
v.v...Tóm lại nó là một người bình
thường hết sức bình thường...
Anh - 1 chàng trai hoàn hảo trên cả
tuyệt vời , gia đình giàu có và danhtiếng , học hành thuộc hàng topten
của lớp , là hotboy của trường...
Nó và anh -2 con người khác hẳn
nhau ấy lại cùng học chung 1 mái
trường ngồi cùng một lớp - đại học
kiến trúc năm nhất...Nhưng dĩ nhiên
với một con người ít nói và không
thích giao tiếp nhiều như nó cứ
giống y như là cây kim giữa lòng đại
dương bao la thì anh một vì sao sáng
giữa bầu trời đêm rộng lớn -2 con
người ấy chẳng bao giờ nhìn thấy
nhau.
Đến một ngày , anh và nó cùng gặp
nhau trong 1 thế giới - thế giới ảo-
thế giới của những vũ điệu - thế giới
Au.
- Mình mới biết nhãy
- Mình cũng thế ...tập nhãy với mình
nha!
2 con người ấy đã quen biết nhau
đơn giản như thế đó ...nhưng ...
- Bạn ở đâu thế ?
- Ở TPHCM trường kiến trúc năm nhất
tên Nguyễn Đôn Hoài còn bạn ?
- À mình ở Đồng Nai tên Trần Thanh
Thao học lớp 11
- Á 11 thôi hả thế phải gọi là anh
- Èo
Nói dối ...vâng nó đã nói dối anh ...vì
nó không muốn anh biết ...anh chịu
làm bạn với một người bình thường
như nó sao ...
- Thao làm bx Hoài nha là bx đầu tiên
duy nhất và cũng là cuối cùng ??
Ghép đôi nha !
- Ùhm
Vậy là nó và anh ghép đôi ...gọi nhau
là ox bx ...nó có nằm mơ cũng không
nghĩ được có ngày nó lại là bx của
anh ...dù chỉ là bx trên Au ...
Cũng từ ngày quen anh ...nó có thêm
một người tâm sự nó cảm thấy cuộc
sống thay đổi rất nhiều ...những lần
chia sẽ cùng nhau nó hiểu anh
hơn ...sâu trong anh là một con
người cô đơn ...Chắc cũng vì thế mà
nó thấy anh có một sức hút thật
sự ...Nó muốn làm cho anh hạnh
phúc muốn lôi anh ra khỏi sụ cô đơn
trống rỗng của chính anh ...
- Ox chuttttttttttt
- Èo hok hun trên mạng đâu
- Chứ seo ??
- Gặp nhau ngoài đời rồi hun lun
- Éc dám hok ?
- Gặp nhau rồi biết
- stop here
Chẳng hiểu sao lúc anh nói thế nó đã
đỏ mặt ...một cảm giác gì đó rất lạ ...
Thời gian cứ thế trôi qua ...âm thầm
lặng lẽ ...
Au ra phiên bản mới cho phép các
cặp đôi đám cưới với nhau ...
- Mình làm đám cưới luôn nha bx yêu
- Hjx nhạc 130 bx sợ làm hok được
- Hok được thì tập , tự tay mình làm
mới có ý nghĩa ...
Đúng 3 tuần sau những ngày gian
nan tập nhãy đôi 130 nó và anh cũng
chính thức WD ...
- Huhuhu hay khỏi làm bx sợ quá run
quá đi
- Nín không kí đầu giờ bình tĩnh
nào ...nếu thương ox phải cố lên
chứ !
- Uhm` ss dô luôn nào ...
1 tim 2 tim 3 tim per đâu per đâu ???
Vậy là nó và anh đành làm lần cuối ...
- hix còn lần cuối lo quá ox ơi
- Không sao đâu bx nếu thất bại ox
mua thẻ khác làm tiếp nín đi nè !
...........................
- yeeeeeeeeee trời thương con xong
rồi vui quá ox ơi
- Ghi chứng chỉ đi bx yêu
- Dạ ...đọc đi ox !
" Đừng xa em đừng bỏ rơi em cũng
đừng làm em lo sợ anh sẽ biến mất "
- Bx sao ghi buồn vậy ox không bao
giờ bỏ rơi bx mà
- Uhm tại thích ghi câu đó !