Truyện cảm động nhất hic :((

ID Topic: 10426 • Có 1,535 lượt xem
Hình đại diện của thành viên
Evil (Off) ♂️
Cấp độ: ☀️10/30☀️ ♡1259♡
Like: 7/272
Online: ✨1/5359✨
????? ⚡??/??⚡
🩸82/4141🩸 🌟0/1228🌟
#1 - @121959
25/11/2012 21:10
( Đọc xong rồi hãy like và comment. Tình cảm của Cha Mẹ thật bao la )
Lưu Cương phạm tội cướp giật, bị ngồi tù đã một năm. Từ ngày bị vào tù, Lưu Cương chưa có ai đến thăm.
Nhìn những phạm nhân khác thỉnhthoảng lại có người tới thăm nom, còn được người nhà mang đến bao nhiêu đồ ăn ngon, Lưu Cương nhìn thấy mà thèm, liền viết thư cho mẹ để mẹ đến thăm, nhưng không phải vì thèm những đồ ăn ấy mà vì Lưu Cương
rất nhớ bố mẹ.
Sau khi gửi biết bao nhiêu cánh thư nhưng không có bất cứ hồi âm nào, Lưu Cương hiểu,bố mẹ đã bỏ rơi mình. Đau khổ và tuyệtvọng, Lưu Cương lại viết thêm một bức thư nữa, nóilà “ nếu bố mẹ không đến thăm con, bố mẹ sẽmãi mãi mất thằng con này.”. Đây hoàn toàn không chỉ là lời nóisuông, những phạm nhân bị vào tùdo tái phạm đã không ít lần lôi kéo anh vượt ngục. Nhưng Lưu Cương vẫn chưa hạ được quyết tâm, nay bố mẹ không còn thương xót, đoái hoài đến mình, thì còn gì để lo lắng, vấn vương nữa?
Hôm ấy trời lạnh đến buốt da buốt thịt. Lưu Cương đang bàn bạc với mấy “đại ca đầu trọc” về chuyện vượt ngục thì có người gọi giật lại: “Lưu Cương, có người đến thăm!” Là ai được nhỉ? Bước vào phòng thăm tù nhân, Lưu Cương đứng sựng lại, là mẹ! Một năm không gặp, trông mẹ thay đổi nhiều đến mứccon trai mẹ không nhận ra. Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc trắng đầu, lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi chân trầnhằn cáu bẩn và loanglổ vết máu. Bên cạnh mẹlà hai chiếc bao tải cũ.
Hai mẹ con cứ thế đứng nhìn nhau. Chưa kịp đợi Lưu Cương mở lời, nước mắt mẹ đã trực trào từ đôi mắt mờ đục. Mẹ vừa giơ tay lên quệt nước mắt, vừa nói: “Tiểu Cương à, mẹ nhận được thư con, con đừng trách bố mẹ nhẫn tâm. Thực sự là không có thời gian đi được con ạ. Bố con…lại ngã bệnh, mẹ phải chăm sóc bố con, đường lại xa xôi….” Đúng lúc ấy, có anh quản giáo bưng đến cho mẹ Lưu
Cương mộtbát mỳ trứng còn nóng hổi, nhiệt tình nói: “Bác ăn đi cho nóng rồi lại nói chuyện tiếp ạ.” Mẹ Lưu Cương vội đứng dậy, xoa xoa tay lên người, nói: “Thế này sao được”. Quản giáo đặt bát canh vào tay mẹ Lưu Cương, cười, nói:“Mẹ cháu cũng tầm tuổi bác, mẹ ăn một bát mỳ trứng của con traikhông được sao?” Mẹ Lưu Cươngkhông nói gì nữa, cúi đầu ăn “sụp soạp”. Bà ăn một cách ngon lành như mấy ngày chưa được miếng cơm nào vào bụng.
Đợi mẹ ăn xong, Lưu Cương nhìn xuống đôi chân sưng đỏ, nứt bao vết máu của mẹ, xót xa hỏi: “Mẹ, chân mẹ sao thế? Giầy của mẹ đâu rồi ạ?” Chưa kịp đợi mẹ trả lời, quản giáoliền tiếp lời: “Vì bác đi bộ nên mới thế, giầy của bác đã bị rách từ trước rồi.”
Đi bộ sao? Từ nhà đến đây phải mất ba bốn trăm dặm, hơn nữa đoạn đường núi rất dài! Lưu Cương từ từ cúi người xuống, khẽ xoa lên đôi chân của mẹ: “Mẹ ơi, sao mẹ không bắt xe tới? Sao mẹ không mua giầy mới?”
Mẹ vội thu chân vào, nói: “Sao phải bắt xe chứ, đi bộ cũng tốt mà”, mẹ thở dài, “Năm nay lợn bịdịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết, vụ mùa năm nay thu hoặch cũng kém, còn bố con…..đi khám bệnh…..cũng tốn bao nhiêu tiền…….Bố con mà khỏe thì bố mẹđã đến thăm con lâu rồi, đừng trách bố mẹ con nhé.”
Anh quản giáo lau nước mắt, lặnglẽ rời đi. Lưu Cương cúi đầu hỏi: “Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?”
Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ đang lau nướcmắt, mẹ nói: “Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏibố con à? Bố con sắp khỏi rồi…..Bố con bảo với mẹ là nói vớicon là đừng lo gì cho ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ.”
Thời gian thăm phạm nhân đã hết. Quản giáođi đến, trong tay cầm một ít tiền, nói: “Bác à, đây là chút tấm lòng của quản giáo chúng con, bác không thể đi chân trần về được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ đau lòng lắm ạ!”
Mẹ Tiểu Cương xua tay, nói: “Saothế được, con bác vẫn
vẫn còn ở đây, các cháu cũng đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thìtổn thọ cho bác lắm!”
Anh quản giáo run run giọng nói: “Phận làm con đã không những không cho bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng suy nghĩ, để bác đi chân đấtmấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi chân trần về, thì thử hỏi người con này có còn là ngườinữa không bác?”
Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét nhưxé giọng: “Mẹ!” Sau đó không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít, anh quản giáo phải lùa đám phạm nhân đanglao động cảitạo ra chỗ khác.
Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ đề khác: “Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào.” Vừa nói, người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn lại. Mọithứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi người có mặt đều lặng người đi.
Bao tải thứ nhất bị rơi ra, toàn là bánh bao, bánh nướng bị nứt toác thành bốn, năm mảnh, cứng như đá, không cái nào giống cái nào. Không cần nói cũng biết đây là đồ mẹ Lưu Cương đi ăn xin trên đường.
(Unknown / No Data - 121959)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
------------
Những người đã like Evil bởi bài viết có ích này (Tổng: 2):
kelamat98Kelamat97
_______________
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Hình đại diện của thành viên
Evil (Off) ♂️
Cấp độ: ☀️10/30☀️ ♡1259♡
Like: 7/272
Online: ✨1/5359✨
????? ⚡??/??⚡
🩸82/4141🩸 🌟0/1228🌟
#2 - @121962
25/11/2012 21:11
Mẹ Lưu Cương lúng túng, hai tay túm lấy góc áo, nói: “Con ạ, đừng trách mẹ đã làm như vậy, quả thật là ở nhà khôngcòn thứ gì có thể mang điđược nữa….”
Lưu Cương hình như không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc bao tải thứ hai, đólà một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người, hỏi: “Mẹ, đây là cái gì thế mẹ?” Mẹ LưuCương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra ôm chặt lấy chiếc hộp: “Không….không có gì đâu con…..” Lưu Cương giành lấy như phát điên, toàn thân run lên bần bật: “Mẹ, đây là cái gì?!”
Mẹ Lưu Cương ngồi **** xuống như người mất hết sức lực, mái tóc bạc khẽ lay động. Mộtlúc sau,bà mới gắng gượng, nói: “Đấy là…bố con! Vì gom góp tiền đến thăm con, bố con
bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con bị ngã gục vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không đến thăm con được, ông ấyrất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông ấy đến thăm con, ông ấy muốn nhìn con lần cuối…”
Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột: “Bố, con sẽ thay đổi…” Nói rồi, anh quỳ sụp xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài phòng thăm phạm nhân, phạm nhân lần lượt quỳ rạpxuống đất, tiếng khóc thảm thiết vang đến tận đến trời xanh……
♥ ps : con yêu mẹ và gia đình mình. like và share nếu bạn cảm thấy ý nghĩa.
Evil không có mẹ.
(Unknown / No Data - 121962)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
------------
Những người đã like Evil bởi bài viết có ích này (Tổng: 6):
lionprince021kelamat98hjepvipokMasterVPTvohinhKelamat97
_______________
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Hình đại diện của thành viên
#3 - @122012
25/11/2012 21:42
Chuyện đọc rồi. Công nhận cảm động thật. Chia buồn cùng Evil nha.
(Unknown / No Data - 122012)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
★Mwap.biz★
Mr.Ken
SĐT: 01668836620
Nick Facebook của mình. Mọi người vào kết bạn nhé
Nhật Kí Mr.Ken
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Evil (Off) ♂️
Cấp độ: ☀️10/30☀️ ♡1259♡
Like: 7/272
Online: ✨1/5359✨
????? ⚡??/??⚡
🩸82/4141🩸 🌟0/1228🌟
#4 - @122030
25/11/2012 21:56
Uk, cuối cùng kũn có ng đọc, đọc xong mình kũng chỉ ước đc có bố mẹ như vậy thôi. Bùn đời bất công wá.
(Unknown / No Data - 122030)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Hình đại diện của thành viên
#5 - @122065
25/11/2012 22:25
Truyện thật cảm động. Tình thương của cha mẹ thật là vô bờ bến. Cũng chia buồn với evil nha, mong là bạn sẽ nhận lại đc 1 điều gì đó từ những người thân để bù đắp phần nào đó về nỗi đau ko có mẹ.
(Unknown / No Data - 122065)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
¤M¤A¤N¤E¤T¤O¤R¤
Hình đại diện của thành viên
#6 - @122084
25/11/2012 23:09
Truyện cảm độg wúa.
(Unknown / No Data - 122084)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
Hình đại diện của thành viên
#7 - @122301
26/11/2012 14:34
M.n ơi, đây đâu phải là 3 mẹ của chủ top đâu, trời đất.
NokiaX2-02/2.0/
(Unknown / No Data - 122301)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
Tâm trạng
.
Chúc cho năm mới sum vầy
Mừng năm Đinh Dậu tràn đầy niềm vui
Năm nay quyết tiến, không lùi
Mới tình, mới bạn, niềm vui đong đầy
Hình đại diện của thành viên
#8 - @122311
26/11/2012 15:33
Truyen cam dong qua. Hjc
(Unknown / No Data - 122311)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
Trả lời nhanh

Chủ đề tương tự