Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 22:20:18 - 05/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#61 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 29/03/2013 08:38 » @196032

Mặt trời đã lên tớiđỉnh đầu nhưng mình vẫn cuộn tròn trong chăn, Linh cũng vậy. Hai đứa chẳng khác gì hai con heo ngủ ngày. Lâu rồi mình mới dậy muộn như thế, thời gian như ngừng trôi và mọi khoảnh khắc đẹp nhất đangtụ hội ngay ở đây.
Hàng ngày đến gần trưa mình và Linh mới dậy, hai đứa còn trêu nhau chán rồi mới tranh nhau vào nhà tắm. Ai vào sau thì ở ngoài phá đám bằng cách cứ tắt rồi bật, bật rồi lại tắc cái đèn màu vàng bên trong. Xong xuôi thì lang thang trong thành phố ăn mây món đặc sản của Lạng Sơn, rồi đi dạo xung quanh hít thở cái không khí lạnh đến từ núi rừng trước khi lên đơn vị chơi với Dũng. Chiều tối lại về nhà nghỉ ra ngoài lan can ngắm cảnh và thưởng thức hạt dẻ nong ngon hơn ở Hà Nội nhiều. Nhưng buổi tối là vui hơn cả, mình với Linh cùng đắp chung cái chăn và kể lại những gì đã diễn ra trong ngày hôm đó, những điều buồn cười nhất
Đến Chủ Nhật, Dũng xin phép cấp trên ra ngoài để đưa hai đứa lên cửa khẩu chơi. Xin xỏ mái thì mới được và nói chung lên đấy chỉ là đổi gió thôi chứ không vui như những gì mình với Linh hay làm. Vừa đặt chân xuống cửa khẩu Tân Thanh thì ba đứa bị bao vây bởi những người buôn bán mặt hàng tình yêu. Từ ông già cho đến cô bé 11 tuổi, ai cũng chào hàng thứ thuốc làm bạn gáithích, rồi đủ kiểu đồ chơi mà chỉ hai người mới dùng.Mình với Dũng cứ cười nắc nẻ còn Linh đỏ mặt, bẽn lẽnrúc đầu sau lưng mình.
- Được, để tao mua một liềuthuốc tình yêu tặng cho hai bạn trẻ. - Dũng cười và nhận vài cái tát cảnh cảo của Linh.
Hôm đấy ba đứa góp tiền ăn một bữa cơm Tàu, cũng ngon nhưng toàn đồ xào nên chóng ngán. Nói chung là thích cơm thịt kho hay gàrang theo kiểu mình hơn. Mấy đứa định qua biên giới gọi là đi nước ngoài là như thế nào nhưng bị chặn lại vìLinh không có chưng minh thư. Thành ra đứa nào cũngchọn viên đá to nhất rồi ném hết cỡ sang nước bạn. Một sức mạnh chân thật còn hơn vạn cái like trên facebook ấy chứ.
Ngày qua ngày cứ thế lặp lại mà không biết chán. Nếunhư những ai có liên quan với mình và Linh đều chấp nhận mặc kệ và lãng quên hai đứa, thì đó cũng là một cái kết có hậu cho câu chuyện của bọn mình. Nhưng không, cuối cùng thìđiều gì đến thì cũng đến vào buổi sáng hôm nay. Số điện thoại của Linh gọi đến máy mình và vấn đề ở đây là em không mang theo máy.
- Chắc là bố em đấy, em nghe đi.
- Không biết bố nói gì. Bố em nhiều lúc chiều em lắm, nhưng cũng lì lợm nhất quyết không bỏ qua quyền lợi của mình đâu. Bố muốn em học để mai sau quản lý thay bố, đó là quyền lợi mà bố em sẽ đấu tranh đến cùng. - Linh chầm chậm nói.
Em để loa ngoài cho cả mình cùng nghe. Lúc này dùcả mình với Linh đều hiểu rằng dù bố em có nói thế nào hay dọa dẫm ra sao thì cũng chỉ là vô ích. Người nghe gọi đến là mẹ Linh.
- Linh, mẹ đây, con chó con của mẹ có nhận ra không?
- Ơ mẹ. Mẹ ơi, mẹ về lúc nàothế ạ?
- Mẹ mới về từ đêm qua. Con đang ở đâu thế về nhà đi. Bố con chịu thua rồi đấy,muốn gì bố cũng đồng ý hết.
- Con không tin! Mẹ thề đi mẹ!
- Cái con chó con này, con có biết là vì tìm con khắp nơi mà bố đang nằm liệt giường kìa. Con có biết là bố yêu con nhiều lắm không?
Mình mím môi vì bất ngờ, còn Linh thì chết lặng. Bố Linh vì em mà bị ốm nặng sao?
- Mẹ bảo bố yêu con, bố thương con vì tại sao bố lại làm như thế. Bắt con học đủthứ, bắt mẹ và em phái xa con chứ! - Linh gào lên
- Đó là bố không biết cách thể hiện ra thôi, cũng giốngcon đấy, lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, bất cần và tự lập nhưng dù gì con vẫn là đứa biết nghe lời phải không?
- Dù mẹ có nói thế nào đi nữa thì con cũng không về đâu.
- Mẹ không bắt con về. Mẹ biết con khôn ngoan như nào nên con sẽ tự lựa chọn cho mình con đường tốt nhất cho mình con chó con của mẹ ạ. Mẹ tin vào sự lựa chọn của con sẽ không phá hủy những gì tốt đẹp nhất đang đợi hai đứa. Chào con!
Mọi việc diễn ra nhẹ nhàng quá, bom nguyên tử đã không ném xuống thay vàođó là nhành cây vạn tuế củachim bồ câu. Công nhận là mẹ Linh khéo léo thật, lời nói nhẹ nhàng nhưng có sức nặng gấp nhiều lần so với kiểu hùng hục của bố em.
- Mọi chuyện thế là xong rồi. Bọn mình đi ăn mừng nhé. Linh nhìn mình mỉm cười. Nụ cười cho mình thấy là em không hề hối hận với quyết định của mình.
Mình gật đầu nắm lấy tay em dẫn ra phía cửa vào. Tuy nói là đi ăn nhưng cả hai đều chẳng ăn được mấymiếng và không đứa nào nói với nhau một lời nào. Bọn mình không hề buồn, không buồn đâu nhé. Chỉ là cả hai đều muốn suy nghĩ xa xôi hơn những ngày khác thôi. Sau cùng, khi hai đứa đi bộ từ quán ăn lên chỗ Dũng thì mình mở lời đầu tiên.
- Ở đây lạnh quá, em có cảm thây chán nếu ở mãi không?
- Còn anh đã chán chưa, kể ra thì ngày nào cũng nhận được thơ tình cũng vui lắm.- Linh cười
Mình giở ví cho Linh xem rồi làm mặt nhăn nhó
- Sắp hết tiền rồi đây này, liệu em có đi cày đuợc không để nuôi anh đây.
- Em sẽ đi bán hạt dẻ nóng cơ, như thế thích hơn. Vừa có tiền lại vừ được ăn và sưởi ấm.
- Em sẽ không chán và kêu ca chứ? Còn anh sẽ làm thằng khuân đồ thuê trên biên giới cho đám buôn lậu.
- Không được, nếu bị công an bắt thì anh chỉ có chêt.
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4142🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#62 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 29/03/2013 08:41 » @196033

- Đúng rồi và hạt dẻ sẽ không thể nuôi sống hai đứa chỉ biết ăn chơi như bọn mình em nhỉ.
Hai đứa dừng lại, nhìn nhautủm cười và thú nhận.
- Anh muốn về nhà rồi, nhớ Hà Nội lắm rồi.
- Em cũng thế, nhưng nếu em phải đi nước ngoài thì anh sẽ tìm em chứ?
- Anh sẽ tìm em, dù em ở bất cứ đâu.
- Nói điêu, chẳng hạn như em đi Mỹ thì anh có qua không?
- Anh sẽ cố gắng kiếm tiền để tháng nào cũng sang vớiem. Dù không dám hứa nhưng anh sẽ cố gắng.
- Thôi, đừng có nịnh nọt vì nêu em trở về thì cũng còn lâu em mới đi. Vậy anh Dũng thì sao?
- Mặc kệ nó. Bọn mình cứ ở đây là làm hại nó đấy, ai đời bộ đội gì mà suốt ngày ăn uống bét nhè với bọn mình.
- Anh đúng là vì gái quên bạn
- Nếu không nhu thế thì làm sao có được em.
- Em sẽ về học để kiếm tiền ra ở riêng.
- Anh sẽ về học và làm để lúc nào em đi anh cũng sẽ đi theo.
Vậy là chỉ sau 10 phút ái kỉ và tự sướng với nhau, mìnhvà Linh quyết định sẽ về Hà Nội, đối mặt và giải quyết tất cả chứ không muốn chạy trốn như thế này nữa. Có thể 10 ngày, 20 ngày nữa bọn mình vẫn sẽ vui vẻ, nhưng liệu sẽ vui vẻ được mãi khi không có tiền ư? Học hành thì dang dở mà cuốc đất làm ruộng thì lại không có sức, thì chỉ có nước chết đói thôi. Quan trọng nhất là bố Linh đã xuống thang rồi thì còn gì nữa mà phải lăn tăn. Sau cùng thì Linh cũng đã tự quyết định cuộc sống của mình, dù cho lúc này em đi hay không đi đối với mình cũng chẳng còn là quan trọng nữa rồi. Linh ạ, anh sẽđể em bay cao, bay đến đâumà em thích rồi trở về với anh em nhé.
Sau đó bọn mình quay lại nhà nghỉ, lấy đồ và trả tiền phòng. Tiếp đến hai đứa đến chỗ Dũng thì mới nhớ là hôm nay sinh nhật nó. Phòng Dũng tổ chức khá là hoành tráng. Chẳng hiểu đâu mấy ông tướng này mua được cả bánh sinh nhật với bia nữa. Dũng trách mình là hôm nay sinh nhật nó sao đến muộn thế
.
- Đôi vợ chồng cuối cùng thìđã đến rồi đây. Mày khéo chọn lúc để đến nhỉ, cỗ bàn bày ra chỉ việc đến phá.
- Ừ, ai bảo mày chơi với tao.Mà tao với Linh có mang quà sinh nhật của một người đến cho mày đây.
- Ai thế? - Dũng ngạc nhiên
Mình với Linh nhìn nhau mỉm cười rồi lấy từ ba lô chiếc vòng tay bằng đá mà Hà đã tự tay làm cùng tấm thiệp chúc mừng sinh nhật.
- Hà nhờ bọn tao mang đếncho mày đấy.
Dũng run rẩy đón lấy, nó ngắm nghĩa mãi cái vòng và nhất quyết không cho đứa nào đụng vào. Nước mắt Dũng lăn dài trên má khi mở thiếp ra đọc. Không rõ trong đấy Hà viết gì nhưng mình đoán rằng cuốicùng thì Hà cũng đã tha thứcho Dũng. Đọc xong thư, Dũng chạy đến ôm chầm lấy mình và Linh mếu máo nói.
- Hà nói là tha thứ cho tao rồi và sẽ đợi tao về.
- Tao có một đứa bạn nói rằng nếu còn yêu nhau thì chắc chắn sẽ quay trở lại với nhau. Mày lại thua tao trong lần cá cược này rồi, nhớ không.
- Nhớ, tao nhớ chứ.
Sau khi đã bình tĩnh lại thì Dũng mới phát hiện ra là mình với Linh đang đeo ba lô liền gân cổ quát
- Á, à hai bọn mày bỏ cuộc rồi phải không? Định bỏ taolại một mình à? Tao sẽ cời truồng ăn vạ cho hai đứa thấy.
- Không, bọn em không bỏ cuộc mà là quay về kết thúcnhững gi đã bắt đầu Dũng ạ. - Linh cười nhẹ nhàng đáp.
- Rồi bọn tao sẽ quay lại chơi với mày mà. Bọn tao cũng sẽ nhớ nơi này lắm. Tao hứa với mày là 1 thángbọn tạo sẽ lên chơi với mày2 ngày đươc chứ.
Linh thúc vào mạn sườn mình thì thầm
- Thế còn em thì sao?
- Ừ thì cách 2 tháng lên thăm Dũng, miễn là nó không biết là được.
Dỗ dành mãi thì Dũng mới chịu để cho mình với Linh đi. Hôm đó đã đi vào lịch sửcủa đơn vị khi có nhiều bạn khóc lóc cứ như là thất tình khi Linh quyết định vẫn sẽ ở lại với cái thằng thành phố xấu trai, mặt đen, răng hô là mình. Linh cũng hứa với tất cả là sẽ quay lại thường xuyên và mỗi lần như thế em muốn hẹn hò với 1 người đã viết thơ tìnhtặng em.
Dũng cùng vài người bạn đưa bọn mình ra đến tận bến xe. Đôi bên bùi ngùi trao nhau những cái vẫy tay trong buổi chiều tàn mùa đông giữa tháng 12 cho đến khi khuất bóng thì thôi. Lúc này chỉ còn mình với Linh, hai đứa đều im lặng, đều hồi hộp và mong muốn trở về Hà Nội càng nhanh càng tốt để quay lại với những gì đang đợi mình.
- Linh này, anh phải yêu embao nhiêu mới đủ đây.
- Bao nhiêu cũng không đủ, Hưng ạ.
***
Sau khi xuất ngũ thì mình với Linh và Hà lên tận nơi đón Dũng về. Dũng và Hà chính thức bắt đầu một tìnhyêu mới.
Hòa với Ly Ly vẫn yêu nhau và quyết định chuyển vào Sài Gòn cùng làm việc và sống.
Vào kì 2 của năm học, mình bắt đầu đi học IELTS để thi lấy bằng, sau này ra trườngcòn mong cơ hội xin việc trong một công ty nước ngoài. Trong lớp ôn thi tiếng Anh ấy có cả thằng Hoàng bạn mình. Khi chỉ có mỗi hai thằng quen biết nhau trong một tập thể toàn những người xa lạ thì chúng mình bắt đầu thân nhau theo một cách riêng: chuyên chơi đểu nhau nhưng luôn cần nhau, suốt ngày đánh nhau nhưng vẫnyêu nhau thắm thiết. Cũng may là thằng Hoàng đã gặpVi trước khi trái tim nó đại bại trước sự quyến rũ của mình =))
Mình và Linh yêu nhau hơn 1 năm thì Hoàng hôi bắt đầu cuộc chiến ảnh dìm hàng với em Nhíp trên blogyahoo 360* (chứ không phải facebook như nó kể đâu).
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4142🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#63 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 29/03/2013 08:44 » @196034

Mình vẫn nhớ ngày đóHoàng hay làm thơ và có hẳn tập thơ tình con cóc trên cái blog nền hoa rơi đen sì của nó. Thằng này cũng có khá nhiều em thích,nên em Nhíp cũng khổ. *3*
Chuyện tình của Nhíp và Quần đùi hoa sau đó thì mọi người đã nghe kể rồi đấy. ^_^
Chúng mình vẫn luôn bên nhau, chia sẻ cùng nhau mọi khó khăn trong cuộc sống. Chửi nhau ỏm tỏi và phá phách kinh hoàng.
Trong khoảng thời gian yêunhau, Hoàng và Vi đã chia tay cả thảy 3 lần. Còn mình thì… đếm không hết. Cũng không hiểu sao bọn mình lại quá trẻ con đến mức đem lời chia tay ra sử dụng trong bất cứ trận cãi vã nàonhư thế. Nhưng mình với Linh thì không có gì đáng kể rồi, toàn giận hờn vu vơ do nấu mì quá trương, rửa bát quá bẩn, không chịu dọn nhà hay luôn luôn lỡ hẹn. Con Hoàng với Vi thì lạiở mức độ khác. Do gia đình ngăn cấm, do người thứ ba xen ngang, do bạn bè chơi đểu, do chính 2 người ấy không đủ sức mạnh vượt qua thử thách. Có lần 2 ông bà ấy chia tay đến nửa nămtrời khiến cho mình và Linh dù chạy ngược chạy xuôi cũng không thể hàn gắn được. Có những đêm Linh phải ngồi đến tận 4h sáng để khuyên Hoàng đi ngủ và đừng làm gì đó điên rồ nhưng Hoàng vẫn cứ “Anh xin em, đừng bỏ rơi anh lúcnày như Vi”. Còn mình thì quá mệt mỏi với những câutừ biệt như: “Anh hãy chămsóc Hoàng giúp em, chúng em hết duyên rồi”… Những chuyện ấy có lẽ Hoàng sẽ kểtrong một phần ngoại truyện nào đó.
Linh thi xong cấp 3 thì đi duhọc theo thỏa thuận với bố là hàng tuần sẽ mua vé về nước chơi với mình (nhưng ý định thất bại). Hai đứa mình vẫn yêu nhau và yêu bao nhiêu cũng không đủ. Câu chuyện của mình đến đây là hết. ^_^ Chẳng hiểu sao mình lại bị thằng Hoàng lôi kéo viết truyện thời gian vừa qua. Chứ cái việc ngồi gõ bản thảo đối với mình là một việc không tưởng. Văn thì không hay, kỉ niệm, trải nghiệm thì không có nhiều. Do quá yêuquý mọi người nên mình đãcố gắng khắc họa lại chuyện tình của chúng mình một cách rõ ràng nhấtđể chia sẻ với mọi người. Những gì chúng mình đã trải qua chỉ có thế. Mình và Linh không ngoan như cặp đôi Hoàng Vi, chúng mình thích nghịch phá, thích cảm giác nguy hiểm, thích đối mặt với sợ hãi. Cuộc sống yên bình không hợp với mình.
Có lẽ do kiếp trước sống tốt, nên chúng mình phần hết là đều kết thúc có hậu. Thật ra đổ cho số phận thì cũng không hẳn, quan trọng là chính con người mình vượt qua những khó khăn cám dỗ thôi. Mọi thứ là do mình cả mà. Mình vốn ương ngạnh nên mình không bao giờ chịu thua cáigì. Câu chuyện mình đến đây là kết thúc. Hi vọng mọingười vẫn yêu quý Hưng như thế này, nếu ai bị đánh hay đầu gấu bắt nạt, cứ tìmđến mình. Biết Hùng Lác Hẻm Xéo không? =)))))))
------ Hết ------
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4142🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)


Trang trước

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất