Lời mở đầu: Đừng quy kết hay trách cứ những người yêu mù quáng, yêu trong vô vọng,v..v... là điên, là dại, bởi chẳng có lỗi gì khi làm theo tiếng gọi của tình yêu, chẳng có gì sai trái khi có một trái tim biết yêu thương chân thành và bởi vì........tình yêuvốn dĩ đã là điên rồ rồi...
Có một chàng trai và một cô gái,họ yêu nhau, tình yêu của họ rất đặc biệt nhưng chính cái đặc biệt đó đã dần dần làm chàng trai xa cách cô gái hơn.Chuyện gì đến cũng đã đến,tình yêu đặc biệt đó kéo dài được 2 năm thì chàng trai nói lời chia tay.Cô gái không bất ngờ, thậm chí còn chuẩn bị trước tinh thần rồi vậy mà không thể giấu nổi sự đau khổ, đau đớn đến tan nát cõi lòng khi nhìn chàng trai lao ngay vàomối tình mới.Cô cố gắng níu kéo, nhưng tất cả đều vô ích, chàng trai tảng lờ cô đi, không trả lời bất cứ tin nhắn hay email nào của cô, coi như cô không tồn tại trên cõi đời này vậy.Vẫn biết mọi lỗi lầm là do mình vậy mà cô gái vẫn cảm giác như bị phản bội,cô đã khóc, khóc nhiều như thế nào cô cũng chẳng nhớ nữa...."2 năm, chẳng thể nói lên được điều gì cả, kỷ niệm không có, một ký ức cũng không,mình đã tin mình có thể chờ, nhưng lòng tin chẳng thể nuôi sống được bởi sự mơ hồ...".Từng câu,từng chữ trong blog của chàng trai như hàng ngàn con dao cứa nát trái tim cô gái, cô không thể đọc tiếp được nữa bởi hai mắt đã nhoè nước."Chẳng nói lên điều gì ư? Không kỷ niệm, không ký ức gì ư? Vậy những ngày tháng đã qua là như thế nào đây? Thế là sao? Là sao? Là sao????" - cô gáicứ lẩm bẩm một mình trong tiếng nấc nghẹn ngào.Phải chăng sau khi chia tay mọi thứ đều trở nên vô nghĩa và phũ phàng như vậy? Cô gái đau lắm, buồn lắm, càng căm hận chàng trai bao nhiêu cô lại biết rằng mình yêu chàng trai nhiều bấy nhiêu....
Thấm thoát đã 3 năm trôi qua, cứ ngỡ mọi chuyện đã trở thành kỷ niệm, trái tim đã ngủ yên chấp nhận sự thật nhưng hình ảnh chàng trai vẫn luôn trong tâm trí cô gái.3 năm trời sống trong nỗi đau,sự dằn vặt, dày vò về những lỗi lầm đã gây ra,cô gái quyết định nói cho chàng trai toàn bộ sự thật.Cô không mong nhận được sự tha thứ từ chàng trai, cô chỉ muốn nói ra để tìm cho mình một chútthanh thản....Cô gái không thể ngờ chàng trai lại tha thứ cho mình dễ dàng như vậy,chàng trai còn nói hãy tạo cơ hội để làm lại từ đầu.Cô gái hạnh phúc lắm, sung sướng lắm, cứ ngỡ tấm lòng của mình đã được đáplại nhưng ở đời ai biết trước đâu chữ "ngờ".Sau khi đạt đượcmục đích của mình,chàng trai lạibỏ rơi cô gái.Cô không trách, không giận, không hận chàng trai, cô gái thấy rằng dù chàng trai có đối xử tồi tệ với cô như thế nào cũng không thể bằng những gì cô đã làm.Cô lại buồn,lại đau khổ, cô gái cố gắng lạc quan mong đợi một ngày chàng trai sẽ liên lạc với mình, hy vọng một ngày chàng trai sẽ hiểu được tình cảm của cô nhưng.....cái ngày đó sẽ mãi ở trong tưởng tượng mà thôi.Cô gái ngây thơ khờ dại đã quá hy vọng rằng chàng trai sẽ quay lại với mình, lẽ ra cô gái nên nhận ra sớm,3 năm, thời gian thay đổi, con người cũng đổi thay theo vòng quay biến chuyển đó, tình yêu ngày xưa vẫn vẹn nguyên, vẫn sống mãi trong lòng cô gái, nhưng nó đã tan biến từ lâu đối với chàng trai rồi....Những kỷ niệm cứ ùa về như cào xé tâm can, nhớ chàng trai lắm nhưng cô gái không thể liên lạc bởi chàng traisẽ chỉ thêm khó chịu, sẽ lại lờ côđi và coi thường cô."Lợn hâm, lợn hâm,...", cái biệt danh mà chàng trai ngày trước vẫn thường gọi cô, tiếng nói đó cứ vang vọng trong đầu cô mãi.Cô gái thèm được một lần nghe chàng trai hát trong điện thoại mỗi lần cô im lặng không nói gì,chàng trai thường hát cho cô nghe bài "Tình yêu tôi hát"."Anhnhớ em buồn vui nơi đó, anh nhớ em từng đêm gió về,bao ước mơ một đời thiếu nữ,theo lá rơi con sông mùa thu.Xuân thiết tha mùa xuân đi mãi, em ghé qua dừng chân đứng lại, đong đếm chi niềm vui nước mắt, tre vẫn xanh hai bên đường ta.Theo gió qua miền quê hoang vắng,cho tiếng dương cầm đêm chết lặng,em có nghe tình yêu tôi hát khi nắng xôn xao trên hàng cây....". Cô gái lẩm nhẩm hát một mình, hai hàng nước mắt lăn dài trên má.Ngày xưa sẽ mãi là ngày xưathôi, chẳng bao giờ trở lại cả...Cô gái lại cắn răng chịu đựng,những giọt nước mắt lại rơi....
Ít lâu sau, cô gái tốt nghiệp đại học và được làm việc trong một công ty liên doanh nước ngoài.Mấy năm làm việc chăm chỉ, hết lòng với công việc rồi vận may đã mỉm cười khi cô được giao cho làm một dự án rất quan trọng.Cô gái dốc toàn bộ sức lực, khả năng và kinh nghiệm cho dự án và dự án đã thành công mĩ mãn,cô được thăng chức, tương lai sáng lạn dần mở ra trước mắt nhưng phải chăng cuộc đời vẫn