Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết: - "Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ". - Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: "Không mở được cửa sổ!"
Chắc chắn là thế rồi !
Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài. Cô giáo : -Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn. Vova: -Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ? Cô giáo: -Chắc chắn Còn đau hơn
oOo
Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình: - Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay. - Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái thân tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy. - Úi chao!
Tổng Hợp
Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp: - Đố các em cái gì nhẹ nhất. Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy,nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo: - Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva - Em nói đi nhưng ko được nói bậy. - Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ nhất là cái “ấy” ạ Cô giáo đỏ mặt: - Vova! ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói: - Nhưng bố em nói , cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà ko thể nào hạ nó xuống được. Cô giáo lại đố: - Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất Cả lớp lại rộn lên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải,đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova quay lại: - Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi Yên chí là thằng ôn con giờ này không thể nói bậy được, cô nói: - Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu - Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bố em nói bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì nghìn cái cần cẩu cũng không nhấc nó lên được.
trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau: - Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng? - Bê tông ạ! Cô giáo: - Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thếcòn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng? - Con bò ạ! - Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa, Vova lẩm bẩm,từ phía cuối lớp: - Đúng là lũ điên! Cô giáo: - Em đứng lên ngay, sao em toàn nói bậy bạ thế hả? Vova: - Thế em hỏi cô một câu được không? Cô giáo thận trọng: - Em thử nói đi! - Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem ? Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Vova. Vova xoa xoa má: - Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa
=============
Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học anh văn,ông ta ngồi bên cạnh Vova.Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp. Cô giáo: - Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga. Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuốngnhặt và tiếp tục viết cho hết câu. - Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này? Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu. Vova: - Giá như mà cái váy nó ngắn hơn …….. - Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học! Vova thu gom sách vở xong dứ dứ nắm đấm vào mặt ông thanh tra: - Đồ ngu, đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!
=========================================
Vova bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầutiên, Vova đã nói với cô giáo: - Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba! Cô giáo dẫn Vova lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện. Thầy hiệu trưởng: - Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Vova. Vova,3 nhân 3 bằng mấy? Vova: - 9! - Đúng rồi! Thế 6×6? - 36! - Chính xác! Tôi nghĩ rằng – hiệu trưởng quay sang cô giáo –chúng ta chuyển Vova lên lớp 3! Cô giáo: - Để tôi hỏi thêm Vova về tính logic! Vova, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có 2 cái? Vova thoáng nghĩ và trả lời: -Chân! -Có việc gì mà khi làm con chó đứng bằng 3 chân còn ngườithì đứng bằng 2 chân? -Bắt tay! -Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có? Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Vova đã nói: - Cái túi! Cô giáo: -Đúng rồi, Vova ……. lên thẳng lớp 3! Hiệu trưởng: - Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Vova lên thẳng lớp 5, bởi vì 3 câu hỏi cuối cùng, đến tôi thậm chí còn nhầm!
========================================
Vova đón ở ngưỡng cửa thanh niên đến tán tỉnh chị gái mình: - Em nhìn thấy anh ôm hôn chị Maria! - Không phải nói to vậy, này cho em 2 rúp. - Cám ơn, này trả anh 1 rúp thừa. - Thừa ??????? - Vâng, em lấy của tất cả các anh đều như nhau – 1 rúp.
===============================
Cô giáo nói với học sinh: - Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái “C”. Vova giơ thẳng tay : - Thưa cô em ạ! Cô giáo: - Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái "B"
Bố Vôva đến đón con ở nhà trẻ, vào phòng thứ nhất có biẻn đề “học sinh ngoan” nhìn quanh không thấy Vôva đâu cả. Vào phòng thứ 2 “học sinh trung bình” – không thấy Vôva Vào phòng thứ 3 “học sinh cá biệt” – vẫn không thấy Vôva Vào phòng thứ 4 “học sinh đặc biệt hư” – cũng không thấy Vôva đâu Bố Vôva đi đến cuối hành lang, thấy có một phòng nhỏ,biển treo bên ngoài đề “Vôva”. ============================
Bé Vôva vào lớp 1. Để buổi đi học đầu tiên của các cháu được hứng thú, cô giáo bắt đầu bằng trò chơi đố vui. Cô nghĩ đến cái bàn, rồi đặt câu hỏi : - Đố các em, trong nhà ta có cái gì bằng gỗ, có 4 chân? Bé Vôva nhanh nhảu: - Cái ghế ạ Cô gật gù, ừ, cái em nghĩ cũng được đấy, nhưng mà câu trả lời của cô là cái bàn. Rồi cô đố tiếp, lần này cô nghĩ đến con mèo: - Đố các em, trong nhà ta nuôi con gì có 4 chân mà các em hay vuốt ve nó? Bé Vôva vẫn là người nhanh nhất: - Thưa cô, con chó ạ. - Ừ cũng được đấy, cô nói, em giỏi lắm, nhưng cái câu trả lờicủa cô là con mèo cơ. Bé Vôva xin phép cô ra câu đố: - Đố cô, cái gì mà đàn ông hay giấu trong quần lâu lâu lấy ra sử dụng, dài dài, tròn tròn , đầu đỏ đỏ… Chưa nói hết câu, cô giáo đă nổi giận ngắt ngang: - Vôva, sao em dám ăn nói bậy bạ như vậy Nước mắt lưng trong, bé Vôva thút thít trả lời: - Cái mà cô nghĩ cũng được đấy, nhưng câu trả lời của em là những que diêm cơ…
Một cô gái có bộ dạng cực kỳ mệt mỏi lê gót tới phòng mạch xin tư vấn. Cô nói: - Thưa bác sĩ, quanh khu nhà tôi có cơ man là chó. Chúng sủa suốt ngày suốt đêm, làm tôi không chợp mắt được chút nào. - Có tin vui cho cô đây! – Bác sĩ đáp rồi mở ngăn kéo chất đầy dược phẩm mẫu, lục lọi trong đó và đưa ra một lọ thuốc – Đây là loại thuốc ngủ mới có tác dụng như tiên dược. Chỉ với vài viên, mọi rắc rối của cô sẽ chấm dứt. - Tuyệt! – Cô gái đáp – Tôi sẽ làm bất cứ những gì có thể. Thử xem nào... Vài tuần sau, cô gái trở lại, trông còn thiểu não hơn xưa: - Bác sĩ ơi! – Cô gái than phiền – Đơn thuốc của ông thật là vô ích. Tôi còn mệt mỏi hơn trước đây nữa. - Tôi không hiểu tại sao cơ sự lại ra thế này! – Bác sĩ nhún vai – Đây là loại thuốc ngủ mạnh nhất hiện có trên thị trường. - Có thể! – Cô gái mệt mỏi ngắt lời. – Nhưng tôi vẫn phải thức cả đêm đuổi theo lũ chó. Và cuối cùng, khi tôi tóm được một con thì bắt nó nuốt viên thuốc mới khó làm sao.
Ngôn ngữ học
Một giáo sư ngôn ngữ học trên đường trở về nhà sau buổi dạy. Qua một góc tối, ông bị tên cướp nọ chặn lại. - Giơ tay lên! – Tên cướp rít qua kẽ răng. Giáo sư điềm tĩnh: - Anh phải nói là: Giơ hai tay lên!, chứ nếu anh nói Giơ tay lên! thì tôi chỉ giơ có một tay thôi! Tên cướp cười nhạt: - Thế là đúng đấy. Giơ một tay lên và đưa ví cho tôi bằng tay kia!
Tai nạn
Trong khi đang ghi lại báo cáo của một vụ tai nạn xe, người cảnh sát thứ nhất nói với người thứ hai: - OK, thân ở trên đường, tay ở trên đường, chân ở trên đường, đầu ở trên vỉa hè. Người đồng sự viết, rồi ngừng lại, nghĩ một lát và hỏi: - Cậu đánh vần chữ "vỉa hè" như thế nào? Người cảnh sát thứ nhất nhìn quanh, đá vào cái đầu và nói: - Ðầu ở trên đường.
Thế mới là kinh doanh
Ông bố nói chuyện với cậu con trai sắp đến tuổi lấy vợ: - Con à, bố đã chọn cho con người vợ tương lai. - Không, con chỉ lấy người mình yêu thôi - Nhưng vợ con là con gái của Bill Gates. - À nếu vậy thì khác... Ông bố đi gặp ngài tổng thống Bush: - Con trai tôi muốn làm bộ trưởng bộ quốc phòng. - Ông điên rồi, con trai ông là cái quái gì cơ chứ. - Nó là con rể của Bill Gates. - À nếu vậy thì khác... Rồi ông bố đến gặp ngài Bill Gates: - Con trai tôi muốn lấy con gái ngài làm vợ. - Con gái ta chỉ lấy những kẻ xứng tầm thôi. - Con trai tôi là bộ trưởng bộ quốc phòng đấy. - À nếu vậy thì khác...
------------ Những người đã like phuongprook bởi bài viết có ích này (Tổng: 3): Kenji • stupiddog • suy12357890
_______________
you nao thay hay thi like ung ho nha
Trong một nhà hàng hạng sang, một người khách đột nhiên bị Tào Tháo đuổi đến tận Giang Đông. Ông ta cuống quýt gọi phục vụ đến để tìm nơi giải quyết. - Xin lỗi ngài, chúng tôi đang có một số sửa chữa ở phía sau, vì thế nhà vệ sinh đã thay đổi vị trí. Ngài đi dọc hành lang, đến cửa đầu tiên bên trái, rẽ phải, thấy cái cửa thứ 5 bên trái thì rẽ phải tiếp, sau đó... Người đàn ông trong lúc cấp bách cuối cùng cũng tìm được căn phòng nhỏ, bên trong có một cái lỗ. Không chần chừ được nữa, ông trút bầu tâm sự. 15 phút sau, ông quay lại phòng ăn. Nơi đây không còn một bóng người, chỉ còn bà chủ đang cố lau chùi những vết màu nâu nâu vàng vàng, miệng lẩm bẩm chửi rủa: - Quỷ tha ma bắt tên khốn nạn nào ị vào hệ thống ống thông hơi!
Thủ thuật kinh doanh
Một doanh nhân đến tham khảo phương pháp làm ăn ở một đất nước phát triển. Ông được mời đến một nhà máy sản xuất các sản phẩm từ cao su, vốn là một đối tác có quan hệ làm ăn từ trước. Đầu tiên, họ đưa ông tới thăm phân xưởng sản xuất núm vú chai cho trẻ em. Dây chuyền sản xuất tạo nên những tiếng "hiss, pop..." ồn ào nghe rất buồn cười. - Tiếng "hiss" là tiếng cao su được đổ vào trong khuôn - Người hướng dẫn giải thích - Còn tiếng "pop" sau đó là tiếng cây kim châm một cái lỗ vào núm vú cao su... Sau đó, họ đi tới một phân xưởng sản xuất bao cao su. Thật kỳ lạ, dây chuyển sản xuất lần này tạo nên những tiếng ồn ào kiểu "hiss, hiss, hiss, hiss, pop". - Đợi chút đã! - Doanh nhân vội nói - Tôi biết tiếng "hiss, hiss" nghĩa là gì, nhưng tại sao lại có tiếng "pop"? - À, thì cũng giống như quy trình sản xuất núm cao su vậy mà! - Người hướng dẫn trả lời - Sau cứ bốn cái bao cao su thì chúng tôi lại... chọc một cái có lỗ. - Nhưng như thế thì không tốt gì cho bao cao su! - Vâng, nhưng lại rất tốt cho việc kinh doanh núm vú cao su.
Thú thật
Một giáo sư y khoa đã giảng dạy cho các sinh viên suốt 6 năm học. Sau buổi lễ tốt nghiệp, ông gọi họ lại và bảo: - Các em ạ, giờ đây, khi các em đã học xong rồi thầy muốn nói với các em thêm một điều: Một nửa những cái thầy dạy cho các em là sai. Nhưng vấn đề là thầy không biết đó là nửa nào.
Mở hàng
Bác sĩ phụ sản nọ mới khai trương bệnh viện, bạn bè đến chúc mừng hỏi làm ăn thế nào, bác sĩ đáp: - Lần đầu tiên tôi đỡ đẻ cũng xem như tạm được, tuy cả hai mẹ con chết cả nhưng vẫn cứu được ông bố.
o O o
Quan tòa cũng bó tay
Quan tòa nói với bị cáo: - Tại sao anh không mang nộp ngay chiếc bóp mà anh cho là đã nhặt được? - Tôi có mang nộp đấy chứ, nhưng lúc đó trong đồn cảnh sát chẳng có người nào. - Vậy sao hôm sau anh không quay lại? - Vì hôm sau trong bóp lại chẳng còn đồng nào.
o O o
Quan tòa nói với bị cáo: - Tôi nhắc lại là anh chỉ được phép nói sự thật. Chỉ sự thật và sự thật mà thôi! - Ông ép tôi như thế thì tôi biết nói gì bây giờ?!
Chữ ký đẹp
Vợ nhìn chồng là sếp ký một số văn bản của cơ quan, bà nói: - Chữ ký của ông như giun sán thế này mà ông cứ tự hào nói chữ ký của ông đẹp? - Sao không đẹp! Đẹp nhất vùng này ấy chứ! - Đẹp ở chỗ nào? - Ôi, bà không thấy từ chữ ký này mà ra ngôi nhà đẹp lộng lẫy đây sao! - !?
Liêm Khiết
Một nhà thầu muốn hối lộ ông bộ trưởng, ngỏ ý biếu ông ta chiếc ôtô, nhưng bị từ chối: - Tôn chỉ của tôi là liêm khiết, ông hãy đem món quà về đi! Nhà thầu suy nghĩ một lúc rồi nói: - Tôi hiểu cảm nghĩ của ngài về việc này. Tôi thành thật xin lỗi ngài. Nhà thầu nói tiếp: - Để tỏ lòng thành, hãng chúng tôi quyết định bán nó cho ngài với giá 25 USD vậy! Sau một hồi trầm tư, ngài bộ trưởng gật đầu: - Trong trường hợp đó, tôi sẽ mua hai chiếc!
Diệu Kế
Sếp bà hỏi sếp ông: - Tôi để ý thấy dạo này thần sắc của ông kém quá. Chắc ở cơ quan sắp có chuyện gì hệ trọng diễn ra phải không? Sếp ông giọng lo lắng: - Tuần tới sẽ có đoàn thanh tra cấp cao xuống kiểm tra tất cả các văn bằng, chứng chỉ của toàn thể cán bộ ở cơ quan tôi. Mà bà cũng biết, ở cơ quan tôi hầu như ai cũng có ít nhất một văn bằng hoặc chứng chỉ giả. Cá biệt như tôi có tới... năm bảy cái! Họ mà lần ra là chết chắc! Sếp bà nghe xong nở nụ cười bí hiểm bảo: - Tôi vừa nghĩ ra một giải pháp. Vừa giúp ông đường hoàng thoát hiểm, vừa nở mày nở mặt với thiên hạ! Sếp ông nửa tin nửa ngờ hỏi: - Ý của bà ra sao? - Ông gấp rút gởi thông tin: "Mất giấy tờ" nhờ các đài truyền hình, truyền thanh, các cơ quan báo chí khắp cả nước bố cáo với bàn dân thiên hạ. Đại khái như thế này: "Vào lúc... giờ... ngày... tháng... năm... Trên đường đi từ... đến... Tôi có đánh rơi một chiếc ví. Bên trong có các loại giấy tờ như sau: một bằng Tiến sĩ, một bằng Cao cấp chính trị, một chứng chỉ C Anh ngữ... Ai nhặt được vui lòng liên hệ...". Như thế ông vừa có cớ hợp pháp để khỏi bị thanh tra. Đồng thời còn khiến nhiều người mắt chữ O mồm chữ A thán phục về "bộ sưu tập" bằng cấp, chứng chỉ thuộc dạng "khủng" của ông! Sếp ông nghe xong vỗ đùi bôm bốp, giọng hân hoan: - Diệu kế! Bà đúng là sáng suốt!
------------ Những người đã like nguyenhung147 bởi bài viết có ích này: stupiddog
_______________ ........../'''')Chỉ... ......../¯../Tay..... ....../..../Lên.... ..../..../...Trời ../´¯/'...'/´¯¯`•,Hận /'/.../..../..../''¯\Đời ('(...´...´..¯~/'...')Vô .\..*~¥!@~*../Đối ...\'...\........_.•´ .....\.............( .......\.............\
Thôi Miên Liệu Pháp Một bà nọ mắc chứng rối loạn tuần hoàn chữa trị bằng nhiều loại thuốc men mãi không khỏi. Nghe nói bệnh này có thể điều trị bằng thôi miên, bà cũng thử xem sao. Ông thầy thôi miên nhìn xoáy sâu vào mắt bệnh nhân và bảo: - Bà hãy nhắc lại từng lời tôi nói: "Tôi đã khỏi bệnh! Đã khỏi bệnh!". Người bệnh mừng rỡ reo lên: - Tôi đã khỏi bệnh! - Bà phải trả tôi 500 đôla! - Ông thầy thôi miên nói. Bà bệnh nhân liền nhìn sâu vào mắt người vừa điều trị cho mình, niệm thần chú: - Tôi đã trả tiền rồi. Thầy hãy nói theo: "Vâng! Bà đã trả tiền rồi!".
Có Bán Thuốc lào không hử
Tư Ếch từ ngày biết hai câu thơ: Trúc xinh trúc đứng hàng rào Em xinh em hút thuốc lào... cũng xinh! cho nên bị lên cơn ghiền sâu mắt đã hai hôm, mà đợi đến phiên chợ làng thì còn những một tuần nữa, nên bèn lân la vào ngõ cô gánh hàng xén: - Cô mình có bán thuốc lào không hả? - Không có bác ơi! Qua hôm sau, chưa bảnh mắt, Tư Ếch lại ra ngõ ấy vừa ngáp lia lịa vừa hỏi: - Cô mình có bán thuốc lào không? Cô hàng xén mới mở hàng đang ế, phát cáu: - Này, này... em bảo cho bác biết nhá, em chưa từng bán thuốc lào, em không có bán thuốc lào, và em sẽ không bao giờ bán cái ngữ thuốc lào! Bác còn dấm dớ hỏi nữa là em búa cho bác mấy búa đấy...! Qua tờ mờ sáng hôm sau nữa, đang lúi húi dọn hàng ra thì cô hàng xén đã thấy Tư Ếch lò dò đến: - Này, cô mình có bán búa không hử ? Cô hàng xén chưng hửng: - Làm gì có búa mà bán!? Rõ chán cái bác này!... Tư Ếch mừng ra mặt: - Thế... có bán thuốc lào không hử!?
Đố Nhau
Mấy anh đố nhau. Anh thứ nhất nói: - Càng đắp càng bé là gì? Mọi người nghĩ mãi, rồi đành chịu. Anh này tự trả lời: - Người ta đào ao, lấy đất đắp vào bờ bên trong. Càng đắp thì cái ao càng bé lại. Anh thứ hai đố: - Càng kéo càng ngắn là gì? Mọi người cũng chịu cả. Anh ta giải thích: - Là điếu thuốc lá. Cứ kéo một hơi là nó lại ngắn đi một chút. Anh thứ ba hỏi: - Thế càng vặn càng vẹo là gì? Mọi người càng chịu, cho là anh ta chơi chữ. Anh này cười bảo: - Đâu mà chơi chữ! Chỉ là hai người cùng giặt một cái chăn. Đến lúc vắt nước, mỗi người cầm một đầu chăn bằng hai tay thật chặt, vặn xoắn vào. Được một lúc thì cả hai đều vẹo mình đi, mỗi người về một phía. Đến lượt anh thứ tư, anh này lửng khửng bảo: - Càng to càng bé là gì? Mọi người cười bò ra, phán đoán đủ kiểu. Anh ta chỉ lắc đầu, mãi sau mới nói: - Con cua nó có hai càng. Một càng to, một càng bé.
đánh thế còn nhẹ
Có một anh nông dân về nhà ăn cơm trưa, thấy món rau xào hôm nay rất ngon, liền hỏi vợ: - Rau xào hôm nay sao ngon thế? Vợ đắc ý khoe: - Hôm nay có hai người mua chung một miếng mỡ lợn, trên đường đi qua nhà mình đã mượn dao để chia, em đã rửa con dao dính mỡ lợn vào chảo, nên rau mới ngon như thế đấy! Anh chồng nghe xong, tiện tay tát cho vợ một cái, mắng: - Tại sao không rửa vào vại nước để mà ăn mấy ngày? Vợ rất uất ức chạy sang bên cạnh mách tội của chồng với ông chú. Chú nghe xong quát tướng lên: - Đánh thế hãy còn nhẹ, sao không rửa dao dưới ao, để chúng tao cũng được ăn?
mô đất biết đi
Đang mùa phát đất, mà nước đầy ắp cánh đồng. Cái năm gì thiệt kỳ cục! Nước Sông Đốc màu ngà dâng lên, nước U Minh đen cuộn tràn xuống. Gió nam thổi hù hù. Trên ruộng mà sóng bủa ba đào. Chuột bọ, rắn rít hết chỗ dựa, trôi tấp vào các ngọn cây đeo có đùm. Nước U Minh đỏ thẫm như nước trà, chảy ngập tới đâu thì cây cỏ èo ọp tới đó. Lợi dụng lúc này phát đất là tốt nhất. Bữa đó tui vác phản ra đồng như thường lệ. Nghĩa là nghe cúm núm kêu chừng hết canh tư thì tui đã có mặt ngoài ruộng. Đồng nước mênh mông ngập tới ba đì lạnh run lên, không tìm được một mô đất mà để viên đá mài phản. Tui lội vòng vo cho tới hừng đông, may thang gặp được một mô đất thật cứng, cao hơn mặt nước độ hai gang tay. Tui rề lại, để viên đá mài lên, ngồi mài phản. Mài "nước lớn", tui lại mài "nước ngót" rồi liếc mép. Xong đâu đó, tui còn mở gói thuốc giồng ra vấn một điếu hút phì phèo. Đến khi trời sáng rõ mặt, tui trực nhìn lên: - Ủa ! Ở đâu mà vườn tược rậm rạp, trông lạ vậy kìa! Quái lạ ! Tại sao lại ở ngay hè nhà mình? Rõ ràng, bên tay phải tui là cái chuồng trâu, tay trái chuồng heo, chính giữa có bếp nấu cơm. Bà vợ tui đang lom khom chụm bếp. Thiệt là như chiêm bao, tui không tài nào hiểu được. Cuối cùng tui phải cất tiếng kêu bả để hỏi sự tình. Chẳng ngờ bả chạy ra, ngẩng lên, vụt la oi ói : - Bớ người ta ơi! Làm ơn cứu chồng tui! Tui bật cười hỏi : - Bộ bà điên rồi hả ? Bả đứng nhìn tui mà mặt mày tái mét, đưa tay ngoắc: - Ông ơi! Ông phóng xuống đây, chạy lại đây, mau đi! Tui cười hề hề, thủng thỉnh bịt khăn đầu rìu qua trán, lấy cục đá mài, vác phản lên vai, bước xuống mô đất đi lại bên vợ tui. Bả nắm vai tui xoay ngược lại: - Ông ngó trở lại coi, kìa ! Tui nhìn lại cái mô đất mình mới vừa bước xuống. Úy trời đất, thánh thần, thổ võ ơi! Con rùa! Con rùa vàng lớn quá trời! Té ra tui ngồi mài phản trên lưng nó hồi hôm tới giờ mà hỏng hay.
cần gì phải trông
Ngày hội, một tên nhà giàu cưỡi ngựa, muốn vào chỗ đám hội, nhưng sợ ngựa đi hoặc ai dắt mất ngựa. Hắn đến chỗ một bé trai khoảng mười hai, mười ba tuổi, bảo bé trông ngựa, rồi sẽ cho tiền. Bé hỏi: - Ngựa của ông có đá người không? - Nó dữ lắm đấy, người lạ đến gần là nó đá đấy, - Thế nó có hay bỏ trốn không? - Không bao giờ ! - Vậy thì cần gì phải trông nữa!...
Thôi Miên Liệu Pháp Một bà nọ mắc chứng rối loạn tuần hoàn chữa trị bằng nhiều loại thuốc men mãi không khỏi. Nghe nói bệnh này có thể điều trị bằng thôi miên, bà cũng thử xem sao. Ông thầy thôi miên nhìn xoáy sâu vào mắt bệnh nhân và bảo: - Bà hãy nhắc lại từng lời tôi nói: "Tôi đã khỏi bệnh! Đã khỏi bệnh!". Người bệnh mừng rỡ reo lên: - Tôi đã khỏi bệnh! - Bà phải trả tôi 500 đôla! - Ông thầy thôi miên nói. Bà bệnh nhân liền nhìn sâu vào mắt người vừa điều trị cho mình, niệm thần chú: - Tôi đã trả tiền rồi. Thầy hãy nói theo: "Vâng! Bà đã trả tiền rồi!".
Có Bán Thuốc lào không hử
Tư Ếch từ ngày biết hai câu thơ: Trúc xinh trúc đứng hàng rào Em xinh em hút thuốc lào... cũng xinh! cho nên bị lên cơn ghiền sâu mắt đã hai hôm, mà đợi đến phiên chợ làng thì còn những một tuần nữa, nên bèn lân la vào ngõ cô gánh hàng xén: - Cô mình có bán thuốc lào không hả? - Không có bác ơi! Qua hôm sau, chưa bảnh mắt, Tư Ếch lại ra ngõ ấy vừa ngáp lia lịa vừa hỏi: - Cô mình có bán thuốc lào không? Cô hàng xén mới mở hàng đang ế, phát cáu: - Này, này... em bảo cho bác biết nhá, em chưa từng bán thuốc lào, em không có bán thuốc lào, và em sẽ không bao giờ bán cái ngữ thuốc lào! Bác còn dấm dớ hỏi nữa là em búa cho bác mấy búa đấy...! Qua tờ mờ sáng hôm sau nữa, đang lúi húi dọn hàng ra thì cô hàng xén đã thấy Tư Ếch lò dò đến: - Này, cô mình có bán búa không hử ? Cô hàng xén chưng hửng: - Làm gì có búa mà bán!? Rõ chán cái bác này!... Tư Ếch mừng ra mặt: - Thế... có bán thuốc lào không hử!?
Đố Nhau
Mấy anh đố nhau. Anh thứ nhất nói: - Càng đắp càng bé là gì? Mọi người nghĩ mãi, rồi đành chịu. Anh này tự trả lời: - Người ta đào ao, lấy đất đắp vào bờ bên trong. Càng đắp thì cái ao càng bé lại. Anh thứ hai đố: - Càng kéo càng ngắn là gì? Mọi người cũng chịu cả. Anh ta giải thích: - Là điếu thuốc lá. Cứ kéo một hơi là nó lại ngắn đi một chút. Anh thứ ba hỏi: - Thế càng vặn càng vẹo là gì? Mọi người càng chịu, cho là anh ta chơi chữ. Anh này cười bảo: - Đâu mà chơi chữ! Chỉ là hai người cùng giặt một cái chăn. Đến lúc vắt nước, mỗi người cầm một đầu chăn bằng hai tay thật chặt, vặn xoắn vào. Được một lúc thì cả hai đều vẹo mình đi, mỗi người về một phía. Đến lượt anh thứ tư, anh này lửng khửng bảo: - Càng to càng bé là gì? Mọi người cười bò ra, phán đoán đủ kiểu. Anh ta chỉ lắc đầu, mãi sau mới nói: - Con cua nó có hai càng. Một càng to, một càng bé.
đánh thế còn nhẹ
Có một anh nông dân về nhà ăn cơm trưa, thấy món rau xào hôm nay rất ngon, liền hỏi vợ: - Rau xào hôm nay sao ngon thế? Vợ đắc ý khoe: - Hôm nay có hai người mua chung một miếng mỡ lợn, trên đường đi qua nhà mình đã mượn dao để chia, em đã rửa con dao dính mỡ lợn vào chảo, nên rau mới ngon như thế đấy! Anh chồng nghe xong, tiện tay tát cho vợ một cái, mắng: - Tại sao không rửa vào vại nước để mà ăn mấy ngày? Vợ rất uất ức chạy sang bên cạnh mách tội của chồng với ông chú. Chú nghe xong quát tướng lên: - Đánh thế hãy còn nhẹ, sao không rửa dao dưới ao, để chúng tao cũng được ăn?
mô đất biết đi
Đang mùa phát đất, mà nước đầy ắp cánh đồng. Cái năm gì thiệt kỳ cục! Nước Sông Đốc màu ngà dâng lên, nước U Minh đen cuộn tràn xuống. Gió nam thổi hù hù. Trên ruộng mà sóng bủa ba đào. Chuột bọ, rắn rít hết chỗ dựa, trôi tấp vào các ngọn cây đeo có đùm. Nước U Minh đỏ thẫm như nước trà, chảy ngập tới đâu thì cây cỏ èo ọp tới đó. Lợi dụng lúc này phát đất là tốt nhất. Bữa đó tui vác phản ra đồng như thường lệ. Nghĩa là nghe cúm núm kêu chừng hết canh tư thì tui đã có mặt ngoài ruộng. Đồng nước mênh mông ngập tới ba đì lạnh run lên, không tìm được một mô đất mà để viên đá mài phản. Tui lội vòng vo cho tới hừng đông, may thang gặp được một mô đất thật cứng, cao hơn mặt nước độ hai gang tay. Tui rề lại, để viên đá mài lên, ngồi mài phản. Mài "nước lớn", tui lại mài "nước ngót" rồi liếc mép. Xong đâu đó, tui còn mở gói thuốc giồng ra vấn một điếu hút phì phèo. Đến khi trời sáng rõ mặt, tui trực nhìn lên: - Ủa ! Ở đâu mà vườn tược rậm rạp, trông lạ vậy kìa! Quái lạ ! Tại sao lại ở ngay hè nhà mình? Rõ ràng, bên tay phải tui là cái chuồng trâu, tay trái chuồng heo, chính giữa có bếp nấu cơm. Bà vợ tui đang lom khom chụm bếp. Thiệt là như chiêm bao, tui không tài nào hiểu được. Cuối cùng tui phải cất tiếng kêu bả để hỏi sự tình. Chẳng ngờ bả chạy ra, ngẩng lên, vụt la oi ói : - Bớ người ta ơi! Làm ơn cứu chồng tui! Tui bật cười hỏi : - Bộ bà điên rồi hả ? Bả đứng nhìn tui mà mặt mày tái mét, đưa tay ngoắc: - Ông ơi! Ông phóng xuống đây, chạy lại đây, mau đi! Tui cười hề hề, thủng thỉnh bịt khăn đầu rìu qua trán, lấy cục đá mài, vác phản lên vai, bước xuống mô đất đi lại bên vợ tui. Bả nắm vai tui xoay ngược lại: - Ông ngó trở lại coi, kìa ! Tui nhìn lại cái mô đất mình mới vừa bước xuống. Úy trời đất, thánh thần, thổ võ ơi! Con rùa! Con rùa vàng lớn quá trời! Té ra tui ngồi mài phản trên lưng nó hồi hôm tới giờ mà hỏng hay.
cần gì phải trông
Ngày hội, một tên nhà giàu cưỡi ngựa, muốn vào chỗ đám hội, nhưng sợ ngựa đi hoặc ai dắt mất ngựa. Hắn đến chỗ một bé trai khoảng mười hai, mười ba tuổi, bảo bé trông ngựa, rồi sẽ cho tiền. Bé hỏi: - Ngựa của ông có đá người không? - Nó dữ lắm đấy, người lạ đến gần là nó đá đấy, - Thế nó có hay bỏ trốn không? - Không bao giờ ! - Vậy thì cần gì phải trông nữa!...
------------ Những người đã like phuongprook bởi bài viết có ích này (Tổng: 2): Kenji • suy12357890
_______________
you nao thay hay thi like ung ho nha
------------ Những người đã like phuongprook bởi bài viết có ích này (Tổng: 2): Kenji • suy12357890
_______________
you nao thay hay thi like ung ho nha
Trong giờ địa lý, thầy giáo gọi Hà: - Em hãy chỉ đâu là châu Mỹ? - Thưa thầy, đây ạ! – Hà chỉ trên bản đò. - Tốt lắm! Nào, thế bây giờ trò Bi hãy nói cho thầy biết ai đã có công tìm ra châu Mỹ? - Thưa thầy, bạn Hà.