Tết này, con không về mẹ ơi...
- Tác giả: Aren Dương
Đồng hồ đang nhích dần về những ngày cuối năm, khoảnh khắc giao thời giữa năm cũ và năm mới càng đến gần khiến lòng con thêm buồn. Tết này, con lại xa nhà rồi mẹ ơi.
Trên facebook bạn bè í ới hỏi han nhau bao giờ về, đứa thì post hình những món quà mua về tặng người thân, đứa thì khoe mới sắm được đồ mới về đón tết, đứa thì lên lịch đi chơi tụ tập với bạn bè. Lòng con càng xốn xang khi đứa bạn hỏi “bao giờ cậu về?”. Lạch cạch gõ bàn phím thật nhanh để nước mắt không rơi “ năm nay tớ không về được cậu à”.
Lại một cái tết nữa xa nhà, ở đây chẳng có bánh chưng của nội gói, chẳng có những món mẹ làm. Chẳng có lúc hai chị em ngồi canh nồi bánh chưng, nhân tiện bỏ thêm củ khoai vào nướng. Mặt lem nhem nhưng hạnh phúc lắm.
Quê mình nghèo nhưng chợ tết lúc nào cũng đông vui và ấm áp nghĩa tình. Đôi ba câu chào, vài ba câu ngã giá cũng làm không khí thêm nhộn nhịp. Chợ Tết ở một thành phố lớn cũng đông đúc và đủ đầy lắm, nhưng lại thiếu vị quê hương mẹ à.
Mẹ điện thoại nói ở nhà sắm tết xong hết cả rồi, cả nhà ai cũng thương con ở xa thiếu thốn, cố gắng giữ gìn sức khỏe ăn tết cho vui vẻ. Nhỏ em ở ngoài nói với theo “chị hai chừng nào về, em nhớ chị quá, về mua quà cho em nha chị hai”. Con nhớ nhà, nhớ bố mẹ và nhỏ em quá, có lần nào điện thoại về mắt con không cay.
Mẹ nói con gái lớn rồi phải mạnh mẽ, giờ có một mình nếu không bận công việc vẫn có thể về, chứ sau này lấy chồng xa muốn về cũng khó. Vì thế phải tập quen đi. Những lúc như thế chỉ muốn chạy nhanh về bên mẹ, ôm mẹ mà thủ thỉ rằng thế thì con chẳng lấy chồng nữa, con ở vậy với ba mẹ thôi. Biết là mẹ sẽ mắng nhưng con vẫn muốn thế mẹ à.
Tết này con không về ai phụ mẹ rửa lá dong, ai phụ mẹ đi chợ xách đồ. Ai phụ nội và ba gói bánh chưng. Còn dọn dẹp nhà, mình mẹ làm sao xuể. Thương mẹ phải lo trăm việc bộn bề mà con bận công việc chẳng về được. Mẹ ơi, mẹ có trách con không?
Sài Gòn xuân sang thời tiết đẹp lắm mẹ nhưng con lại thèm cái lạnh đến tê người người quê mình, thèm được co ro trong chiếc áo dày thật dày, thèm được ngồi bên mâm cơm nghi ngút khói. Con nhớ nhà quá mẹ ơi.
Xuân đã về sát rồi, con biết cả nhà mong con mà con lại chẳng về được. Nước mắt chực chào khi tiếng pháo giao thừa nổ râm ran đâu đây, con gái xa nhà tủi thân quá chừng.
Con sẽ ráng thu xếp công việc và trở về nhà vào một ngày gần nhất. Cả nhà chờ con nhé. Con sẽ về, sớm thôi…