Mây Và Sóng
Mẹ ơi, trong điện thoại có người gọi con.
"Bọn tao chơi suốt ngày đêm, bọn tao chơi với những thần bài, bọn tao chơi với mấy bợm nhậu. Bọn tao đi bụi. Mày có muốn chơi chung không?"
Nhưng làm sao mình ra ngoài đó được?
"Hãy chuẩn bị hành trang như sau: 3 áo, 3 quần, đồ vệ sinh cá nhân, tiền (càng nhiều càng tốt), đủ rồi, đem chi nhiều nặng nề. Và đến vòng xoay 81, nhắm nghiền mắt lại, đưa lên cao lá cờ thêu 6 chữ vàng "chán đời quá, muốn đi bụi" mày sẽ được giang hồ nhấc bổng lên tận yên xe"
Nhưng mẹ mình luôn muốn mình ở nhà. Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?
"Đi bụi mà còn đòi mẹ! ở nhà bú mớm đi là vừa. Mà ở nhà, mày không sáng tạo ra được trò đi bụi hấp dẫn này đâu"
---thế là họ khểnh răng cười, nhảy múa nẹt vèo qua---
Nhưng con biết trò chơi hay hơn mẹ ạ. Con là đạik và mẹ sẽ là đối thủ. Con chém, chém, chém mãi và rồi khóc ròng vang om sòm cạnh xác mẹ. Và không ai trên thế gian biết con chôn mẹ ở chốn nào. . .