Ðây là một câu chuyện của sự khủng khiếp. Nó đã xảy ra nhiều năm về trước nhưng tôi vẫn còn nhớ rất rõ ràng. Tôi sẽ không bao giờ quên được nó, và vợ tôi cũng vậy
Sau đám cưới, vợ tôi, Amelia và tôi đã đến Ðức.Chúng tôi ở tại một thành phố cổ của Nurnberg.
Tại Nurnberg, chúng tôi đã gặp được người Mĩ. Cũng? như chúng tôi anh ấy đang đi du lịch. Tên anh là Elias. Cả ba chúng tôi trở thành những người bạn tốt và đã cùng đi với nhau đến nhiều nơị Mỗi ngày chúng tôi dạo khắp thành phố xem các loại kiến trúc - chúng rất cổ và rất đẹp.
Kiến trúc cổ nhất ở Nurnberg là tòa lâu đàị Tòa lâu đài trụ ở trên cao ngây trung tâm thành phố. Từ lâu đài, du khách có thể nhìn xuống và ngắm cảnh thành phố ở dưới nó. Dưới chân lâu đài co một con mương, trước đó đã từng chứa đầy nước dùng để ngăn cách những người ở trong lâu đài và kẻ thù của họ. Nhưng bây giờ ở đây không còn nước nữa, nó đã khô cạn từ mấy trăm năm naỵ Thay thế vào đó là các loại cây ăn trái và những vườn hoa tuyệt đẹp. Con đường dẫn đến tòa lâu đài dài và dốc.
Một ngày nọ, Amelia, Elias và tôi đến xem lâu đàị Chúng tôi đi trên con đường dốc và nhìn xuống những khu vườn trong con mương ở dưới xạ Lúc đó đang hè và là một ngày nóng nực. Mọi người đang ngồi nói chuyện với nhau trong bóng râm. Ðó là một cảnh thật đẹp.
Chúng tôi leo lên đèo và nhìn lại con mương. Dưới xa, gần chân tường, có một con mèọ Ðó là một con mèo đen lớn và nó đang chơi với con của nó. Mèo con đang vồ chụp, đùa giỡn với cái đuôi của mẹ nó và cả hai mẹ con đều vui vẻ. Chúng làm chúng tôi cũng vui theọ
?Trông chúng vui vẻ làm saỏ Elias nói? Hãy cùng chơi với chúng?.
Elias cúi xuống và nhặt một cục đá.
?Nhìn này, tôi sẽ thả cục đá xuống, nó sẽ rơi gần mèo con, nó sẽ không biết là cục đá từ đâu lại có, việc đó sẽ đánh đố nó?.
?Hãy cẩn thận? Amelia nói, cô ấy có vẻ không vui và sợ hãi?Hãy cẩn thận, đừng làm đao con mèo con với cục đá đó?.
?Tôi không làm đau mèo con?. Elias trả lời? Tôi muốn chơi với chúng, tôi sẽ không làm chúng bị thương?.
?Nhưng khoảng cách quá xả Amelia nói? Nguy hiểm lắm?.
?ồ ! Không đâủ. Elias cười? Nhìn này, tôi sẽ thả cục đá xa mèo con và mẽ của nó?.
Elias nhoài ra ngoài và thả cục đá dọc theo bức tường. Chúng tôi đều nhìn xuống. Cục đá trúng mèo con và nó chết ngay lập tức.
Mèo mẹ nhìn lên, đôi mắt xanh lè của nó nhìn thẵng vào chúng tôị Sau đó nó nhìn đứa con đã chết và liếm xác con. Nó nhìn Elias một lần nữa, nó há miệng và nhe ra những cái răng bén nhọn, răng mèo mẹ nhuốm đỏ máu mèo con.
Ðột nhiên mèo mẹ cố sức leo vượt lên thành tường. Nó muốn đến chỗ chúng tôị Nó chỉ lên được một đoạn ngắn rồi rơi trở lại, nó rơi trúng xác con nó, lông nó nhuốm máu con nó và nó vô cùng kinh hãị
Amelia choáng váng, tôi đưa cô ấy vào ghế ngồi gần đó rồi trở lại bên cạnh Elias. Mèo mẹ đang cố gắng leo lên thành tường, nó muốn đến chổ chúng tôi, mỗi lần nó leo lên là bị rơi xuống, và càng lúc trong nó càng đáng ghê sợ hơn.
?Con mèo tội nghiệp đang điên lên? Elias nói?Ðó chỉ là một tai nạn. Tôi tiếc là đã ném đá. Tôi chỉ muốn chơi với chúng. Tôi đâu muốn giết con mèo nhỏ xinh đẹp kiả.
Amelia cảm thấy đỡ hơn sau giây lát. Cô ấy đến với chúng tôi và nhìn xuống. Mèo nhìn lên chúng tôi, nó nhìn Elias và cố leo lên lần nữạ
?Ôi con mèo tội nhiệp? Amelia la lên?Nó quá giận giữ, nó muốn đến gần anh, Elias và giết anh?
Elias cườ to khi nghe Amelia nói?Anh là người dũng cảm. Anh không sợ con mèọ Com mèo không thể làm anh bị thương? Con mèo nghe Elias cườị Ngay lập tức, nó không nhìn chúng tôi nữa và đến ngồi bên cạnh xác đứa con và liếm máu trên xác con nó.
Chúng tôi rời khỏi nơi đó và tiếp tục đến tòa lâu đàị Vừa đi chúng tôi vừa nhìn xuống, và cứ mỗi lần nhìn xuống, chúng tôi lại thấy con mèo nhìn chúng tôị Nó men theo chân tường. Lúc đầu, nó ngậm xác con nó, sau đó, nó đã giấu xác con ơ đâu đó rồi theo chúng tôi một mình.
Chúng tôi đi lêb con đường và đến cổng lớn. Từ cổng đó con đường mòn đẫn tới tòa lâu đàị ở ngay tầng trệt của tầng lâu đài có một khu vực rất nổi tiếng. Khu này gọi là Tháp hành hình. Tháp hành hình là nơi thứ vị nhất tại Nurnberg.
Chúng tôi vào tháp, chúng tôi là những người du khác duy nhất ở đâỵ Có một người đàn ông đang đứng trước cửa, ông là người hướng đẫn. Việc của ông là đưa du khác đi tham quan quanh tháp.
Trong tháp rất tối, chỉ có những ánh sáng le lói xuyên qua cửạ Chúng tôi bắt đầu leo lên các bật thang bằng gỗ và đầy bụị Ðầu cầu thang là một phòng lớn.
Có một vài cửa sổ nhỏ trên bức tường của căn phòng. Nhờ ánh sáng xuyên qua cửa sổ, chúng tôi có thể nhìn mọi vật trong phòng rõ hơn. Trên tường treo những thanh gươm rất lớn, muốn cầm phải giữ bằng cả hai taỵ Trên sàn, có nhiều loại đồ gỗ nhuốm máụ Hàng trăm nắm tóc, đầu của rất nhiều người đã bị chặt trên mấy tấm gỗ này với mấy cái rìụ
Khắp nơi là những dụng cụ kinh khủng.