Doyle đã viết:Truyện khá hay, up tiếp đi thớt P.S: thích cái câu "uống gì không hở con cáo bạch tạng" của FeraligatrThank bác ủng hộ, tuần sau mới có chương mới
Chương 6:
Dutch Queen’s Revenge. Đâu đó giữa Đại Tây Dương. Một không khí khiếp đảm bao trùm khắp con tàu. Thông tin đáng sợ của Gabite đánh thức cả những kẻ đang say rượu. Tiếng cười lập tức bị thay thế bằng ánh mắt dò xét. Sự nghi ngờ lộ rõ trên từng khuôn mặt bạc nhược. - Feraligatr! – Electivire lên tiếng, phá tan sự im lặng căng thẳng. Một vài kẻ giật mình. - Canh chừng, không cho bất cứ ai ra khỏi phòng. – Hắn hạ lệnh. – Kẻ nào cố tình ra ngoài, giết không do dự! Tên cá sấu đồ tể lặng lẽ gật đầu, thực sự hắn vẫn còn choáng váng. Trong khi đó, Electivire lặc lè bước ra, những bước chân thọt lên thọt xuống nặng chịch. Gabite dẫn đường cho hắn. Leo lên cầu thang, hắn lên đến boong tàu. Và theo hướng mà Gabite đã chỉ, hắn lần theo, và rồi, hắn trông thấy… Honchkrow nằm đó, giữa một vũng máu, mắt mở trừng trừng, lông bị đốt trụi. Tàn tro còn ấm bay lên, phả vào mắt hắn. Gabite cũng đứng ngay bên, nhíu mày quan sát. Trên khuôn mặt lạnh tanh của nó giờ lộ rõ một cảm xúc bí ẩn. Một điều gì đó không bình thường. Electivire run người lên vì căm hận. Một trong những cận vệ, anh em vào sinh ra tử của hắn đã bị giết. Hắn bắt đầu động não. Chung quanh không hề có bóng dáng bất cứ ai, hay bất kì con tàu nào. Vậy, hung thủ rất có thể là một trong số những người đang có mặt trên chính con tàu này. - Ninetales… - hắn lẩm bẩm. Đầu hắn suy ra ngay con Pokemon lửa duy nhất trong đoàn. - Không thể. – Gabite lên tiếng. – Sau khi Honchkrow biến mât, Ninetales không hề ra khỏi phòng ăn. Thực ra thì… Ninetales không ra khỏi phòng ăn một lần nào cả. - Ta biết. – Electivire gắt. - Vậy, giờ ta làm gì, thưa thuyền trưởng? Electivire không đáp, ra dấu cho Gabite đi theo. Họ quay trở lại phòng ăn. - Feraligatr! – hắn gọi. – Kiểm tra lại số thủy thủ đoàn. - Một, hai, ba… - Feraligatr đếm cẩn thận. – Tổng cộng là mười sáu người, thưa thuyền trưởng. - Mười sáu. – Electivire nhắc lại. – Ban đầu, chúng ta có tất cả mười tám người. Vậy có nghĩa là, một kẻ nào đó hiện không có mặt ở đây, và đang ẩn nấp trên con tàu này. Rất có thể, hắn chính là hung thủ. - Vậy, chỉ cần chúng ta điểm danh một lượt là sẽ suy ra được ngay hắn là ai. – Feraligatr nói, Electivire gật đầu, tỏ vẻ hơi ngạc nhiên trước sự thông minh đột xuất của gã đồ tể. Nói rồi, gã vội vã đi lấy bản danh sách thủy thủ mà hắn tự lập ra trước lúc khởi hành, và bắt đầu đọc : - Makuhita! - C... có. – Con Pokemon võ sĩ lên tiếng, giọng vẫn còn hơi say. - Medicham! - Có! - Seismitoad! – Feraligatr đọc lớn, mắt liếc ngang dọc. - Có! – con cóc ghẻ loại nước và đất đáp, họng bị nghẽn lại vì nấc cụt. - Ninetales? - Có! - Golurk? - Tôi ở đây. - Lairon? - Tôi ở cạnh Golurk! Câu bông đùa của con Pokemon thép khiến một vài tiếng cười rộn rã vang lên. Feraligatr cũng nhếch mép cười. - Machoke? - Có! - Floatzel? - Có tôi. - Breloom?! Im lặng. - Breloom? – con cá sấu nhắc lại. – Breloom có ở đây không? Một vài giây im lặng nữa trôi qua. Sau đó là những tiếng xì xào bàn tán. - Tôi nhớ có nhìn thấy hắn ở bến cảng. – Feraligatr nói với thuyền trưởng của mình. – Nhưng sau đó thì… - Chính là hắn đấy! - Phải tìm cho ra hắn! Electivire nhíu mày. Hắn không nghĩ một con Pokemon võ sĩ và cỏ lại có thể là đối thủ của Honchkrow. Tuy nhiên, khi con quạ đen đã yếu sức vì trúng một chiêu Leaf Storm cực mạnh, mọi thứ đều có thể xảy ra… - Câm mồm ngay, lũ đàn bà nhiều chuyện!!! – Sau cùng, Electivire nói lớn, giọng kẻ cả. – Việc của các ngươi bây giờ là phải lục tung từng góc một trên con tàu này!! Kẻ nào mang được thằng nấm độc khốn nạn đó cho ta, bất kể sống hay chết, sẽ lập tức được thay thế Honchkrow làm cận vệ của ta!! Không khí trong tàu bỗng chốc trở lại ầm ĩ náo loạn như trước, đám thủy thủ đổ xô khắp nơi lục tìm bóng dáng của Breloom. Từng sợi dây, từng hũ rượu, từng cái ghế, từng họng pháo đều được lục soát gắt gao. Electivire lặng lẽ trở về phòng thuyền trưởng, lôi tẩu thuốc ra hút, và bắt đầu chờ đợi.
***
Trong khi đó, một con Wingull bé xíu sải cánh liệng thẳng xuống tàu HMS Endeavour với tất cả tốc lực của mình. Chỉ một phút sau, cửa phòng chỉ huy trưởng vang lên tiếng gõ lịch thiệp. Con heo lửa Pignite nhẹ nhàng bước vào, chuyển cho thuyền trưởng một thông điệp nhỏ vừa được chuyển đến nhờ Wingull. Một con dấu có hình ba chữ cái V, O, C lồng vào nhau được đóng cẩn thận trên tờ giấy, chứng minh nguồn gốc thông điệp đến từ chính người của công ty Đông Ấn. Torterra uể oải vươn sợi dây nho, phá niêm phong, mở bức thư ra, giương đôi mắt lim dim đọc. Thông điệp được viết hết sức ngắn gọn và rõ ràng. “Một cái xác được tìm thấy gần bến càng, bị giấu kín rất cẩn thận. Nạn nhân là Breloom. Bị chết cháy.”
***
Tàu Dutch Queen’s Revenge. Đã quá nửa đêm. Croagunk thao thức. Nó nằm co ro ở một xó, không chợp mắt nổi.Nó là một Pokemon thuộc hệ Độc và Võ sĩ, mang hình hài của một con nhái nhỏ với làn da xanh nhởn trơn bóng. Croagunk trở mình, hết bên nọ sang bên kia, người rúm ró lại, không phải vì lạnh, mà vì run sợ. Từ bé, Croagunk vốn đã là một loài Pokemon nhút nhát, khác với những Pokemon hệ Võ sĩ thông thường. Vì bản tính nhút nhát, lại yếu đuối về sức mạnh, nên nó luôn bị các loài khác đè đầu cưỡi cổ. Luôn bị vặn vẹo, trấn lột hằng ngày.
Cũng vì nợ nần những tay anh chị mà Croagunk gia nhập chuyến đi này, hòng kiếm chút tiền trả nợ, mà nếu dư, thì cũng tính kế bỏ xứ mà đi. Đến đây, nhìn thấy những loài Golurk, Lairon,… nó mới vỡ lẽ là đã lên tàu thì phải làm được việc gì đó có ích, mà nó thì vốn ốm yếu, đẩy mái chèo không nổi, nên đành phải nói dối là biết nấu ăn. Chứ thực ra, nó chỉ biết nấu vài ba món của người nghèo. Chưa bao giờ biết đến rượu, đừng nói bơ tươi, pho mát. Chưa bao giờ, Croagunk nghĩ đến tình cảnh hiện tại, nó không thể nào ngờ rằng mình lại cưỡi trên một con tàu bị truy nã, và còn hơn thế nữa, bị nguyền rủa. Phải rồi, bị nguyền rủa. Chính nó đã tận mắt nhìn thấy bóng dáng quỷ dữ của Absol dõi theo con tàu. Bởi vì con tàu đã bị nguyền rủa, nên lão Shiftry vô tội mới chết, và Honchkrow đã bị giết. Thuyền trưởng bảo rằng hung thủ là Breloom. Nhưng Croagunk không tin. Nó không tin một loài vật hiền lành như Breloom lại có thể làm những chuyện tàn bạo đến vậy. Hơn nữa, nó và tất cả đã lục tung mọi ngóc ngách, soi kĩ từng góc nhỏ nhất của con tàu, cũng không thể nào tìm ra tăm hơi của Breloom. Rất có thể… chính Breloom cũng đã bị sát hại, bị quăng xác xuống đáy biển lúc nào không rõ. Nhưng đó không phải là điều kì lạ duy nhất. Croagunk sợ sệt nghĩ lại về một sự kiện quái đản còn hơn chuyện Breloom biến mất không một dấu vết. Về bản chất thì cũng là một Pokemon của tàu, và nó cũng biến mất một cách bí ẩn. Nhưng điểm mấu chốt ở đây nằm ở chỗ, nó không phải là một sinh vật còn sống, mà nó, không gì khác, chính là cái xác của Honchkrow. Sau khi Gabite và Electivire quay trở vào phòng ăn, cái xác đột nhiên bốc hơi, như chưa bao giờ tồn tại ở đó, mặc dầu những vệt máu và những cái lông cháy vẫn còn ấm nóng. Như thể, những cái xác đã bị ma quỷ lấy đi mất. Nghĩ đến đây, người Croagunk run lên bần bật, mồ hôi vã ra. Con tàu đã bị nguyền rủa. Tất cả chúng ta đều sẽ chết. Nếu quả thực như vậy, thì nạn nhân tiếp theo sẽ là ai ?