Một số điểm có Ma vẫn còn bí
ẩn trong Sài Gòn... Nơi đầu tiên tôi nói đến là nghe
những lời kể của 1 số người làm
trong khu này đó là Khách sạn công
Đoàn ngoài Thanh Đa quận Bình
Thạnh và khi tôi mới xuống thi Đại
Học đó là vào năm 2001 cũng ở chính trong khu dãy nhà này nhìn cũ
kĩ và hoang tàn lắm dù phía trước thì
có cả 1 Hotel mới xây nhưng phía
trong chổ chúng tôi ở thì hoàn toàn
trái ngược đó là dãy nhà xây trước
năm 1975,căn nào cũng cũ kĩ cả nên bọn chúng tôi chọn ngay 1 căn lầu 1
đối diện sân Tenis phía trước gần
ngay sửa sổ phòng khách là những
tán lá cây của cây Trứng Gà
(Lekima).Vì cả đám mới xuống TP
nên chưa rành rọt đi thuê phòng mà đi theo sự hướng dẫn và sắp đặt của
Mẹ thằng bạn trong đám của chúng
tôi vì Mẹ nó đi xuống học Đại Học tại
chức... Căn nhà chứ tôi ko dám nói là căn hộ
đâu vì quá cũ mà,nó gồm có 3 phòng
ngũ và 1 phòng khách,bọn chúng tôi
có 4 thằng nhưng thằng bạn tôi nó ở
chung phòng với Mẹ nó rồi nên còn
lại là 3 thằng tôi ngủ 1 phòng và 1 phòng thì bỏ trống,vì đứa nào cũng
mới xuống và đi học nên sáng rạng
mắt ra thì đi học có khi chiều mới về
mà thôi vì xa quá xa nơi tụi tôi đi học
mà có về thì cũng ko dám lên phòng
1 mình nữa hic vì sự ẩm ướt lành lạnh rùng rợn của khu dãy nhà đó,phía
trước mở cửa sổ ra thì thoáng mát
quang đãng nhìn khách vào chơi
Tenis nhưng phía sau thì đối diện
tiếp với 1 khu nhà khác cũng cũ kĩ và
hoang vắng không ai ở cả nên ít khi nào tụi tôi mở cửa sổ ra,sự việc đối
với bọn tôi thì cũng bình thường vẫn
tiếp tục diễn ra hàng ngày,đi học rồi
về nhưng tuy chỉ có 1 người đã
chứng kiến và gặp điều không bình
thường liên tục đó là Mẹ thằng bạn chúng tôi dù chỉ ở mới có hơn 1
tháng (tôi ở nơi này đúng 3
tháng).Chúng tôi hay gọi Mẹ nó là cô
Út nên cho tôi thay tên từ người kể
hén. Cô Út lúc đầu không nói gì nhưng vẻ
mặt của cô hàng ngày ko vui như
bình thường khi chúng tôi xuống ở
chung thì làm cho chúng nghi ngại
ko biết do chúng tôi ăn ở không vừa
lòng hay là chúng tôi làm gì đó,nên chúng tôi mới gặng hỏi thằng bạn tôi
là sao cứ thấy Mẹ mày không còn vui
như mới khi xuống ở vậy?Và tụi tôi
nhờ nó ráng hỏi thử xem là có vấn
đề gì nhưng cuối cùng cô Út cũng ko
nói gì hết và cho mãi đến gần tháng thứ 3 là khi tôi chuẩn bị dọn đi thì cô
Út mới kể ra những điều lạ lùng mà
cô Út đã chứng kiến cho cả bọn tôi
nghe,sự thể như sau: Cô Út kể với vẻ mặt nghiêm trọng nên
chúng tôi im lặng nghe lời kể của
cô:Cô Út nói khi cả nhà dọn vào ở
khoảng 1 tuần thì Cô bắt đầu gặp
những điều bí ẩn,Cô nói khi bọn tôi
đi học cả ngày còn Cô thì học sát bên nên hay về nhà nghĩ ngơi buổi trưa
và thế liên tiếp Cô thấy những điều kì
dị,khi đang nằm ngủ thì thấy 1 người
Đàn ông đi từ cây Lekima đi thẳng
qua lang cang và vào phòng Cô,đây
là lầu 1 mà đi kiểu này là bay rồi hic,ông ta vào và cố giữ chặt tay cô
và ghìm xuống,cô càng chống cự lại
thì càng bị nặng hơn giống nhu 1 sức
mạnh vô hình vậy,Cô nói mồ hôi cô
đổ ra giống như là mới tập thể dục
xong vậy đó và sự việc kết thúc khi vô tình thằng bạn tôi về đi ăn cơm
chung với cô Út,sự việc liên tục xảy ra
đối với cô Út dù vậy Cô ko dám nói
với bọn tôi vì sợ chúng tôi lo lắng,Cô
kể thêm không những ban ngày cứ
mỗi lần ngã lưng ra nghĩ là bị mà cả ban đêm có chúng tôi ở nhà cũng
thế,hèn chi chúng tôi thấy Cô nói chú
Bảo vệ cho bẻ 1 nhánh Xương rồn về
treo trước cửa phòng,là tôi đã nghi
rồi nhưng tôi ko dám hỏi thêm gì vì
tôi cũng đã biết chuyện thừơng nhà nào treo Xương rồng là để khắc Ma
Quỷ đến phá quấy. Cô nói thêm có lần ngồi ăn cơm
chung với chúng tôi lúc đó mới chỉ 6h
chiều hơn,chúng tôi ngồi xoay lưng
vào trong còn cô thì ngồi đối diện với
cửa sổ có nhánh Lekima đưa vào lan
can thì Cô thấy một bóng người đen thui đi từ nhánh cây đó vào thẳng lan
can và rẽ vào phòng cô,cô kinh
hoảng ko dám la lên nữa nên làm cả
bọn tôi cũng ko biết,chỉ khi Cô kể giờ
tụi tôi mới biết Cô đã chứng kiến
những điều khác thường đó nhiều đến thế nào,có lần Cô đã đổ bệnh vì
bị như thế mà chúng tôi cứ nghĩ Cô
bị bệnh cảm thường giờ thì chúng tôi
mới biết tất cả,hèn chi thỉnh thoảng 1
vài đêm khi chúng tôi ngủ nghe tiếng
gõ cửa phòng nhưng ko ai lên tiếng mà chĩ nghe tiếng gõ cửa khô khốc
thôi,thường bọn tôi mà ngủ là thằng
nào cũng làm biếng cả nên nếu mấy
chú Bảo Vệ có lên tìm việc gì đó thì
mấy chú sẽ lên tiếng hoặc bạn bè có
đến ngủ ké thì tụi nó cũng la ầm ầm,với lại đối diện phòng tôi ở thì chỉ
có 1 gia đình thường chẳng có nói
hay giao tiếp gì với nhau trên lầu thì
toàn nhà trống không do đó giờ tụi
tôi mới biết căn nhà chúng tôi ở đã bị
Ma phá,dù có treo nhánh Xương rồng trước nhà nhưng hồn Ma này ko theo
lối đó hiện về mà theo hướng từ cây
Lekima ngay lan can lầu 1 của phòng
cô Út nên cô Út đã chứng kiến và thấy
hết...
Khi biết hết tất cả và do điều kiện đi
học khác nhau địa điểm không tiện
nên chúng tôi phải chia ra ở chứ
không ở chung nữa,trước khi đi
chúng tôi ghé phòng Bảo Vệ chào thì
kể cho mấy người ở đó nghe thì thấy mấy ổng bình thường và im re mới
ghê chứ,nhưng có chú kia lên tiếng
nói:Tụi bay chưa gặp đó chứ tao thì
thấy hoài àh,tao hay thấy Hồn Ma đó
lãng vãng khu cầu thang và ngay cây
Lekima chính căn nhà tụi bay ở đó,hic tụi tôi nghe xong mà điếng luôn vì có
những đêm tôi đi chơi về khuya và
lên phòng thì đi ngang cây Lekima và
lên cầu thang đó mới ghê chứ
hic,ổng còn nói thêm Hồn Ma đó
chính là người coi và quản lý các khâu xây dựng trong tất cả các khu
nhà đó,hôm đó không biết ổng lên
lầu đứng coi công nhân xây dựng
thế nào mà chợt chân té xuống đất
chết ngay tại chổ nên giờ đây ổng
hay hiện về đi lanh quanh tất cả khu nhà giống như người ta đi kiểm tra
vậy đó,hic thế mà chúng tôi ở ngay
chổ đó mà trong phòng không bao
giờ thắp được cây nhang nên ổng cứ
vào phá hoài.....Gìơ thì chúng tôi biết
tất cả...! Đây là 1 câu chuyện hoàn toàn có
thật ko thêm ko bớt bất cứ điều gì
thêm,là người trong cuộc và cũng
chính ở nơi nay trong vòng 1 time
ngắn những điều xảy thật khó hiểu
nhưng chỉ với tôi đó là 1 phần Tâm Linh những gì mà tôi đã nghe và
chứng kiến... Nơi kế tiếp cũng qua lời kể của mọi
người đó là:Trong khu Bắc Hải có 1
căn nhà nhỏ nhưng vẫn sống bình
thường dưới lầu còn nguyên căn lầu
trên thì ko ai có thể sống được,chủ
nhà đã nhiều lần cho sinh viên thuê ở trọ nhưng không 1 người nào ở quá
1 ngày 1 đêm,cho đến thời điểm khu
lầu đó vẫn ko ai dám mướn và chủ
nhà vẫn sinh hoạt bình thường dưới
nhà còn căn lầu trên coi như dành
cho người cõi âm vì mọi người xung quanh nói lầu trên có 1 cô gái trẻ treo
cổ tự tử nhưng vong hồn ko chịu
siêu thoát và ở luôn trong đó
hic,nghe mà vãi quá.Vì tôi hay đi thuê
phòng ở trọ mướn phải những nơi
này chắc tiu sớm luôn qué...! Ngoài Q1 cũng có 1 căn nhưng giờ
ko biết còn gì ko chứ trước 1975 khi
chưa giải phóng Sài Gòn thì căn nhà
này là điều kinh hoàng với mọi người
xung quanh,nó nằm đâu giữa
đường Nguyễn Thái Bình và Lê Thị Hồng Gấm hay sao đó vì nghe người
ta kể cũng nhiều,căn nhà này đồ sộ
như 1 biệt thự và ông chủ là 1 người
Hoa nghe đâu giàu có lắm và có độc
1 đứa con Gái mà thôi,vô tình ông ta
biết được con gái ông yêu 1 người đi lính là Bộ Đội nên ông ta ko đồng ý,vì
trước năm 1975 với địa vị như thế
ông ta là 1 nhà tư sản lớn và được
nhiều quan chức Ngụy quyền Sài Gòn
kính trọng do thế ông ta đã nhốt con
gái ông ta trên lầu và ko và ko cho bước chân ra đường giao tiếp với 1
bất kì ai,hàng ngày có người mang
cơm mang nước lên tận nơi cho co
gái,cho đến 1 ngày kia người hầu
mang cơm lên khi vào đến phòng
người đó muốn chết đứng vì thấy giữa phòng cô gái đã treo cổ tòn
teng giữa phòng (Sao con gái thích
treo cổ thế ko biết hic). Người hầu đó đã la lên như điên như
dại và cha cô gái đó chạy lên chứng
kiến hết sự việc,vì qua đau buồn và
thương yêu con gái ông ta quá (vì
ông ta có đúng mình cô gái đó là con
và vợ thì mất sớm) nên ông quyết định ko cho đem đi chôn mà quàn cô
gái ấy vào hòm để và để ngay chính
căn phòng đó,như để hy vọng 1
ngày nào đó con gái ông ta sẽ bất tử
và sống lại vì ông sống rất tốt với mọi
người và nhất là người nghèo dù ông rất giàu có.Nhưng điều ông làm
đã để xảy ra bao điều kinh hoàng
cho căn nhà của chính ông ta....! Thường thì người chết đem chôn thì
thành Hồn Ma vất vưởng,nhưng để
quàn lại trong tư gia thì sẽ biến thành
Quỷ,chính vì thế điều đó xảy ra,hàng
ngày vẫn có người hầu mang cơm
đầy đủ lên căn phòng đó như thể lúc cô gái còn sống,điều kì lạ là dù chỉ
đem cơm canh lên cúng thôi nhưng
khi lên dọn xuống thì cơm canh đã
sạch sẽ như có người đã ăn hết
vậy,tiếp diễn liên tục gây bao điều
khiếp sợ cho những người làm trong căn nhà này và hầu như ai cũng xin
nghĩ nên ông chủ thường xuyên
thay người hầu mới liên tục nhưng
điều kinh hoàng nhất đó là những ai
mang cơm canh lên căn phòng đó
đều phải xoay lưng lại và đi thụt lùi vào phía trong phòng chứ ko thể đi
chính diện mà đối mặt với cái Hòm
trong phòng đó,người ta nói rằng có
mấy lần những người mang cơm
canh lên cố tình xoay mặt lại để nhìn
lén cái Hòm ra sao thì đều tự nhiên trợn tròng mắt lên và hộc máu chết
ngay tại chổ.... Còn có lời kể rằng,hàng đêm cô gái
ấy xuống đường dụ dỗ nhưng
người đi khuya về sớm mà nhất là
cánh đàn ông thanh niên,không biết
như thế nào nhưng những người mà
đã gặp qua cô ta đều ko sống nổi trong 1 tuần lễ hoặc là điên loạn nếu
may mắn còn sống. Nghe đâu kéo dài cả 1 thời gian dài
như vậy,cho đến năm 1975 khi Bộ
Đội vào giải phóng Sài Gòn và tiếp
quản căn nhà này thì Bộ Đội thay đổi
tất cả lại cơ cấu căn nhà và đem cái
Hòm có cô gái nằm trong đó đem đi thiêu mong cho cô ta được siêu thoát
và hiện nay căn nhà này trở thành 1
cơ quan của nhà nước,bữa nào rãnh
có gì chụp hình căn nhà post lên cho
anh em xem thử nghen keke! Cũng là 1 câu chuyện qua nhiều
người kể,có thế ko phải là sự thật có
thể là sự thật nhưng nếu các bạn cảm
nhận thì hãy cho nó là Tâm Linh.