Chap 9:
Lại một lần nữa được cứu. Mở mắt ra nhìn dáodát.Tui ngơ ngáo nhận ra người cứu tui là……thằng bảo vệ hồ bơi. Nó túm cổ, xách tui dậy. Ệt…tui là người chứ có phải là đồ chơi củanó đâu. Nó dộng vô lưng tui cái rầm. Tui hộc nước ra, ho sặc sụa.
_Chú làm gì vậy?!- Tui quạu
_Cho mày hộc nước ra chứ gì- Anh chả tỉnh bơ
Hộc thì có hộc nhưng mà muốn hôc luôn lá phổi ra quá. Thằng này có ý định giết tui hơn là cứu tui. Quay lại cảm ơn thì nó cười nói không có gì. Nó còn đá đểu tui
_Không cứu thì chú mày cạp đất mà ăn à?
Ngọc Trinh là má nó chắc. Bé Trang ở dưới hồ bơi lên, bé hớt ha hớt hải chạy lại. Ôi, tướng chạy tình yêu đời tui dễ thương làm sao…. hí hí. Vi em với thằng Qúi cũng tới.
_Ha ha, thằng này, chắc ông bà mày dưới đó nhớ mày lắm hả?-Thằng khốn nạn đâm tui.
Vi em quay qua lườm thằng Qúi làm cho nó nín cười ngay lập tức. Hờ hờ cho mày bỏ tật, dám đá đểu ông hả?
Hết giờ bơi, thằng bảo vệ thổi còi, mọi người lên bờ hết, còn mình thằng ku kia bì bõm dướinước kiếm cái quần. Há há, nhìn thấy cảnh đó sao tui thấy mát dạ quá.
_Cái gì đây?- Trang nheo mắt hỏi tui
Nhìn xuống chân thì thấy cái quần của thằng cô hồn hồi nãy. Kì này móm thiệt rồi.
Run quá, tui đáp bừa:
_ Cái quần…..cái quần màu đen của… của anh.
_Sao anh mặc tới 2 cái lận?-Bé thắc mắc
_Cái này là quần tà lỏn, cái anh đang mặc là quần bơi. Nãy anh quên cởi ra.
_Huhm, anh lạ thiệt…thôi mình về đi…hì- bé cười tít mắt, bé hay cười lắm. Đây là điều tui thích nhất ở bé.
Đi về, tui đi chung với bé Trang. Đang đi thì cáixe đạp trở chứng, đứt xên. Thấy vậy bé Trang kêu tui lên xe, bé chở về. Hế hế, hên quá xá, tao iu mày quá xe cổ ơi. Chạy được một đoạn, tui lấy hết bình tĩnh hỏi Trang:
_ À Trang nè, cho anh hỏi cái này nha…
_ Ừ, gì dạ anh?- Bé nhỏ nhẹ
_Em…có bạn trai chưa?-Tui run như cầy sấy
_Chưa, em chưa thấy ai hợp với em hết…hì…-Bé cười dịu dàng
_À, em thích thằng hồi nãy hả? Anh thấy em nói chuyện cũng hợp với nó quá chứ.-Câu nói ngu nhất tui từng nói. Vì nó mà tui sống đau khổ trong ba tháng trời.
_ Hì, cái anh hồi nãy đó hả? Em thấy ảnh nói chuyện cũng vui lắm. Em thích mấy người như vậy.- Bé Trang ngây thơ trả lời mà không biết tui đang sợ._ Ừ….-Tui ậm ừ.
Bé ngây thơ, cứ vậy mà chạy xe thẳng về nhà tui. Chắc bé không biết gì tới tình cảm tui dành cho bé đâu. Về tới nhà, tui không quên xin sđt của bé. Đưa cho bé sđt của mình, tui dặn khi nào rãnh thì đt tui đi bơi. Bé nhìn tui cười nhe ra răng, mười cái răng trắng đều. Bé vẫy tay tạm biệt rồi chạy đi. Tui thề là không bao giờ quên được hình ảnh bé cười rồi vẫy tay chào tui. Tui vô nhà, lòng nặng trĩu. Buồn man mác, từ nhỏ tới giờ, tui chưa có cảm giác này với bất cứ ai, kể cả Vi. Khi bị Vi từ chối thì tui cũng chỉ tặc lưỡi cho qua.
Hôm nay ba về, ăn cơm xong tui lên nhà trước.ĐT trong túi reo, tui giật mình, mừng hủm, cứ tưởng bé gọi cho tui. Nhưng không, thằng bạn rủ tui đi chơi game. Ừ thì đi. Đang buồn, không có gì làm. Xin phép ba má xong,tui lên đường phi thẳng tới Net 148.
Thằng gọi tui tên Kì Lân. Trong lớp nó là thằngcao…à không…chỉ to, đen với hôi thôi. Nó không cao. Chỉ thuộc dạng trung.Tụi tui đặt biệt danh cho nó Kì Lờ, mỗi lần kêu nó vậy thì nó chửi um lên”Lờ con gái mẹ mày chứ Lờ!!!”. Tui hỏi chơi gì, nó nói là Fifa online 2. Chắc ai cũng biết trò này. Nó nổi tiếng đá banh hay nhưng vô trong game thì tui chấp cả dòng họ nó. Đá kiểu gì mà nó toàn thua 5,6 trái không gỡ. Ngồi đó, kêu nó mấy chục lần không thấy trả lời, ngó qua máy nó thì hỡi ơi……. Anh chả đang chăm chú coi phim con hợi…..”!
Màn hình hiện lên cảnh một em chắc là Nhật, ẻm ngồi thổi vô cái ống nước màu da người cật lực. Thằng mất dạy này,…tui rón rén đi ra. Tui nói với bà chủ quán là thằng mập mập đenđen ngồi máy số 21 đang coi phim con lợn.
Bả:_Cái gì?!!!
Bả lại chỗ Kì huynh, bắt quả tang. Há há há….tui len lén đi về. Bùng luôn tiền net. Dắt xera tui còn nghe tiếng bà chủ văng vẳng.” Mày đưa sđt ba má mày cho tao, không có ổng bả bảo lãnh thì mày khỏi về nghen con!”
Hớ hớ….thấy vui vậy chư tui không cười nổi. Tui nặng nề đạp xe về nhà, cảm thấy chân mình nặng như đeo chì. Bất chợt tui lại nghĩ tới bé Trang….