Trên một chuyến tàu, hai phụ nữ ở giường tầng 1 nói chuyện với nhau. Một phụ nữ hỏi:
- Chị bao nhiêu tuổi rồi?
- Tôi chỉ mới hơn 20 một chút. Thế còn cô?
- Em mới hơn 18 tuổi một tẹo.
- Ông khách giường trên nghe thấy thế liền lộn cả người xuống nhìn hai "cô gái". Sau khi chiêm ngưỡng hai "thiếu nữ" 18, 20, ông liền ngã quay xuống đất. Hai bà giật mình kêu lên.
- Anh từ đâu ra thế này?
- Tôi không biết nữa, tôi vừa mới sinh ra.
....................
3 người của 3 nước VN, Mỹ và Nhật tham gia cuộc thi nhịn đói trong phòng kín. Nếu đói quá không chịu nỗi nữa thì bâm chuông, sẽ có người mở cửa.
Ba ngày sau, Mỹ không chịu nỗi đã bấm chuông đòi ra. 1 tuần sau, Nhật cũng hết chịu nỗi phải bấm chuông nhưng VN vẫn chưa chịu ra.
Hai tuần sau, VN vẫn ngồi trong đó, mọi người bắt đầu lo sợ.
Một tháng sau, người ta mới mở cửa cho VN, may sao anh vẫn còn sống. Cánh nhà báo bu lại anh và hỏi bí quyết của anh, anh trả lời:
- Chúng nó nhốt tao vào cái phòng có cái chuông bị hư!
....................
Trong lúc chờ chú rể , cô dâu không có việc gì làm nên mở tủ lấy cái váy ra ướm thử , quay trước quay sau rồi thốt lên thất vọng :
- “ Ôi trời ơi , sao màu của nó lại thâm thâm xỉn xỉn thế này ? “
Chú rể trong phòng giật mình , mặt nóng ran .
- “ Lại còn nhăn nheo nữa , anh yêu ! “
Khuôn mặt chú rể chuyển từ đỏ sang tím , giận tê tái không nói được lời nào ...
- “ Xem nào ,giời ạ ! Đã thế nó lại còn ngắn tủn , chắc không vừa với em rồi ! “ - Cô dâu buông lời kết luận
Chú rể không chịu nổi nữa , đạp cửa đánh rầm một cái , tồng ngồng chạy ra khỏi buồng tắm , giọng sừng sộ
- “ Cô thật chẳng coi tôi ra cái gì ! Đã bảo khi tôi tắm không được nhìn trộm cơ mà !!! "
- Cô dâu : .?..
..............[COLOR=#0000ff]Có một anh chàng nọ vào tiệm mua một đôi găng tay, để về tặng cho vị hôn thê sắp cưới. Cùng lúc đó - có một chị cũng vào mua hai cái ... quần lót... Vì gói chung một loại giấy như nhau nên cô hàng vô ý trao lộn hai món hàng. Khi về nhà, anh chàng nọ cũng vô ý không mở ra coi lại. Anh đem tặng vật qua nhà cô vợ sắp cưới kèm theo một phong thư như sau : “ Em yêu của anh! Sở dĩ anh mua quà tặng này cho em, là vì mỗi lần đến chơi, anh để ý thấy em không có. Cô bán hàng bảo loại này tốt nhất. Anh thấy cô ta nhân dáng bằng em, cho nên anh mượn cô mang thử. Khi cô bán hàng mang vào, anh chăm chú nhìn thấy đẹp làm sao em ạ. Anh mong rằng khi mang nó vào hoặc cởi nó ra, em đều nhớ đến anh là được.
Trong khi chờ đợi ngày thành hôn của chúng ta, anh gởi đến em một ngàn cái hôn âu yếm vào nơi mà em mang vật này. Anh của em.“
................
[/COLOR][COLOR=#0000ff]Sắp sửa có 1 vụ chuyển nhượng slogan lớn nhất tại việt nam. Kotex đang trên đà thương thuyết với Bitis để tòan quyền sử dụng câu slogan bấy lâu nay của Bitis. Theo 1 thông tin chưa kiểm chứng, Kotex sẽ biên sọan lại câu slogan thành “Nâng niu đàn bướm Việt“ . Nghe đâu Triumph cũng muốn mua lại câu slogan và biên soạn lại thành “Nâng niu bầu sữa Việt“. Và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia sẽ dùng câu “ Mũ bảo hiểm, nâng niu đầu lâu Việt [SIZE=4][COLOR=#0000ff]Sắp sửa có 1 vụ chuyển nhượng slogan lớn nhất tại việt nam. Kotex đang trên đà thương thuyết với Bitis để tòan quyền sử dụng câu slogan bấy lâu nay của Bitis. Theo 1 thông tin chưa kiểm chứng, Kotex sẽ biên sọan lại câu slogan thành “Nâng niu đàn bướm Việt“ . Nghe đâu Triumph cũng muốn mua lại câu slogan và biên soạn lại thành “Nâng niu bầu sữa Việt“. Và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia sẽ dùng câu “ Mũ bảo hiểm, nâng niu đầu lâu Việt [/COLOR][/SIZE][/COLOR][COLOR=#0000ff]Sắp sửa có 1 vụ chuyển nhượng slogan lớn nhất tại việt nam. Kotex đang trên đà thương thuyết với Bitis để tòan quyền sử dụng câu slogan bấy lâu nay của Bitis. Theo 1 thông tin chưa kiểm chứng, Kotex sẽ biên sọan lại câu slogan thành “Nâng niu đàn bướm Việt“ . Nghe đâu Triumph cũng muốn mua lại câu slogan và biên soạn lại thành “Nâng niu bầu sữa Việt“. Và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia sẽ dùng câu “ Mũ bảo hiểm, nâng niu đầu lâu Việt
[/COLOR][COLOR=#0000ff]...................
[/COLOR]Vôva thường hay đi học muộn, đã vậy khi đến lớp cô giáo hỏi tại sao, Vôva liền trả lời:”Em phải cọ chim”. Cô giáo tức tối lắm. Đến hôm sau,mọi truyện xảy ra tương tự,và cô giáo đã mời cha của Vôva đến nói chuyện
- Thưa anh,dạo này trò Vôva thường xuyên đi học muộn và còn nói trò phải cọ …
Bố Vôva trả lời
- Thưa cô dạ quả đúng là vậy, tôi cũng phụ giúp nó cọ chim!! Ặc!!!
Cô giáo bực mình quá liền gọi ngay mẹ Vôva tới, Mẹ Vôva liền thanh minh
- Dạ đúng là hàng sáng cháu Vôva phải cọ chữ “chim” to đùng mà thằng bé hàng xóm viết lên tường vào ban đêm….
..................