Anh
Yêu Em nhiều lắm, ngốc ạh” Cô bé khóc òa lênnhư 1 đứa trẻ, cô quỳ
xuống bên cạch cậu bé và gào to lên giữ
không khí trang nghiêm “Đồ ngốc, ai bảo anh không làm em khóc,
em nói dối đó có biết không, sao lại có
người ngốc như anh chứ, Em Yêu Anh
nhiều lắm lắm anh có biết không …….” Và cô đã biết cô chưa bao giờ ngừng yêu
cậu bé kia, ngay khi họ đã chia tay và
ngay khi cô nghĩ là cô ghét cậu bé thật
nhiều, tình yêu có thể hiện diện ở khắp
nơi, 1 cử chỉ quan tâm, 1 sự chìu chuộng,
và cả trong sự giận hờn, ghen ghét. Giờ đây xung quanh cô bé chỉ toàn là kỉ
niệm với cậu bé, cô bé xót xa khi nhớ về
những ngày bên cậu bé, cô càng xót xa
hơn khi nghĩ về những tương lai mà họ
đã từng dự tính. Tương lai đã trở thành
kỉ niệm ngay cả khi nó chưa xẩy ra