Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 20:30:30 - 30/06/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

ĐỪNG YÊU TÔI ĐỒ NGỐC! VÌ YÊU EM NÊN TÔI MỚI LÀ TÊN NGỐC

Re: ĐỪNG YÊU TÔI ĐỒ NGỐC! VÌ YÊU EM NÊN TÔI MỚI LÀ TÊN NGỐC

#15 » Gửi bài gửi bởi Peterpan » 04/06/2012 15:34 » @14935

Chap 40

“hắt xì!”
NHƯ khịt mũi, vì ngồi dưới mưa quá lâu nên có lẽ bây giờ cô đã bị bệnh!!!
Cô ngước mặt lên trời, những hạt mưa đâm sầm vào mặt, tan, vỡ!
Cô ko khóc nữa, có thể là đã cạn nước mắt rồi!!! rồi cô nhìn xuống 2 bàn tay đang đan xen nhau, cô nghĩ từ giờ nên học tính lạc quan của nó thôi!
Cô khẽ nhếch mép, bữa tiệc rồi cũng sẽ tàn! Ai biết được chuyện tình cảm chứ!! muốn tới là tới, muốn đi là đi!!! Cô thở dài một cái, gương mặt buồn bã đầy ưu tư!
“hắt xì!”
Cô quyết định về nhà! Nhưng rồi thoáng nghĩ, về với thân hình ướt nhẹp như vậy, cô sẽ trả lời cha mẹ như thế nào đây!!! Nhưng rồi thiết nghĩ, tới đâu thì tới! về trước đã!!!

Cầm cái cặp lôi xềnh xệch trên vỉa hè, NHƯ thất thỉu bước đi như một cái xác ko hồn!! cô biết, ko nên buồn nữa, ko nên bi quan nữa, nên lạc quan lên………….nhưng sao tâm trạng lại ko nghe theo ý mình! Buồn cười!

“NHƯ!”

Đấy! đã bảo là quên HUY đi mà, tại sao tai vẫn còn nghe tiếng anh ấy? NHƯ cười khẩy một cái!! Giờ cô mới biết nếu ngồi dưới mưa quá lâu cũng sẽ bị ảo giác! Cô vẫn bước đi, ko quay lại! gì chứ? chắc là ảo giác thôi! Mặc dù trong lòng rất muốn quay lại, tìm một tia hi vọng yếu ớt rằng…..giọng nói kia ko phải là ảo tưởng!

“NHƯ!”

Cô khựng lại, tại sao trong mưa lại có thể nghe rõ tới vậy!! có ai nói cho cô biết, giọng nói đó, là thật hay là ảo? ko hiểu sao tim nhói lên, nước mắt tưởng chừng như đã cạn lại bắt đầu rơi!!!

Và…………….cô chỉ biết đó là thật khi cánh tay cô bị giữ lại, rồi trong phút chốc cô choáng ngợp trong một vòng tay!! Cô gần như ko tin vào mắt mình, đúng!! Bây giờ cô chỉ nhìn thấy đc bờ vai của người đang ôm cô!! Nhưng cô vẫn biết đó là HUY! Nước mắt lại rơi nhiều hơn!!!

“anh xin lỗi! xin lỗi! xin lỗi!!! là anh quá yếu đuối!! anh ko nên đổ lỗi cho em!!!! Xin lỗi!! xin lỗi!!! làm ơn hãy quên đi lời chia tay kia đi!! Làm ơn tha lỗi cho anh!!” HUY nói trong mưa, mắt cố gắng nhắm chặt lại, tay vẫn ra sức ôm NHƯ!! Cậu sợ NHƯ sẽ ko tha thứ cho mình, sợ NHƯ sẽ vùng chạy!! sợ cậu lại làm mất NHƯ!!!

NHƯ ko nói j, chỉ biết đáp lại bằng cách cũng ôm thật chặt HUY! Đầu cô vùi vào vai anh!!! Nước mắt vẫn rơi!! Tâm trạng vỡ òa!! Cô khóc nấc lên như đứa con nít!

“hắt xì!” HUY buông NHƯ ra, mặt lo lắng !
“em bị bệnh rồi! để anh đi mua thuốc!” HUY quay lưng, toan chạy đi, thì bị NHƯ níu lại!!

“thôi! Ko cần đâu!!” NHƯ khịt mũi, rồi cô nhìn HUY lém lỉnh!! “anh chuẩn bị nhận hình phạt đi!”
HUY ngớ mặt ra! Hình phạt! hình phạt j?
Chưa kịp mở miệng ra hỏi, thì cậu đã thấy NHƯ nhảy lên lưng mình!
“cõng!!! Đi đi!! Nhanh lên!!! Ra công viên á!! Nhanh!!” NHƯ ko để HUY phản ứng, nói một hơi!! Còn lấy tay đánh vào vai HUY hối thúc!
HUY cười xòa trước thái độ như con nít của cô!!! Rồi cậu cũng bước đi!!

Trong mưa! Một cảnh tượng thật ngây ngô! Chàng trai cõng một cô gái, cười đùa tíu tít! Mặc cho trời vẫn mưa và cả 2 đều ướt sũng!!
Mặc dù trời mưa rất lớn, nhưng có vẻ như 2 người ko hề lạnh tí nào!
………………………

“RENGGGGGGG!!” nó thất thỉu bước đi trên sân trường! trời đã tạnh mưa, sân trường loang lỗ các vũng mưa lớn! nó cứ suy nghĩ miên man, ko để ý, cứ nhằm ngay mấy cái vũng nước mà bước! làm các học sinh khác nhìn như quái vật!!

Nó dắt chiếc MAX ra khỏi nhà xe! Tới cổng trường , bỗng một người phụ nữ ngoắt nó lại!
Nó nhìn quanh, tự hỏi có phải là kêu nó ko!! Nhìn một hồi, chỉ thấy khu vực đó có mình nó đứng!! để chắc ăn hơn, nó chỉ tay vào người mình ý hỏi có phải là kêu nó!!
Người phụ nữ đó cười phúc hậu, trên mặt có lúm đồng tiền càng làm cho nó thấy thiện cảm!! vậy là nó bước tới!!

“cháu là DƯƠNG TINH MI?!” người phụ nữ đó nói!
“dạ!” nó đáp lại, đồng thời đưa mắt quan sát người phụ nữ này!!!
Nó đoán người này chắc khoảng 50 j đó!!! Da mặt á!! Đẹp cực kì, dáng đứng kiêu sa, trên tay chỉ cầm mỗi cây dù mà đã toát lên sự giàu có, hơn người!!!
“ta là quản gia nhà cậu chủ HÀN MINH QUÂN! Con trai vủa HÀN TỊNH DÂN! Cháu cỏ thể dành ít thời gian nói chuyện với ta chứ?” người phụ nữ từ tốn nói!!!
Khi nghe đến tên hắn, mắt nó sáng rực, đã 2 ngày ko gặp hắn!! nó lo lắm!!! nó nhanh chóng gật đầu!!!

Bà quản gia như nhìn thấy sự lo lắng của nó dành cho hắn trong mắt nó! bà khẽ mỉm cười, rồi bước lên chiếc xe hơi màu đen!!

Chiếc xe vút đi trên đường, nó leo lên chiếc MAX chạy theo!
………………………………………..
Trong căn phòng đầy ngột ngạt! hắn đứng cạnh cửa sổ, nhìn một vài hạt mưa đọng trên tán cây rơi xuống đât!! Hôm nay mưa to thật!!
Hắn để tay lên của sổ, nhắm nghiền mắt lại!!
Hắn nhớ nó lắm!!! muốn nó bên cạnh lúc này!!! Ko biết trong lúc ko có hắn, nó có gặp chuyện j ko?

“cạch!”

Dòng suy nghĩ của hắn bị đứt quãng khi tiếng mở cửa vang lên!!

Cha hắn bước vào! Ông nhìn những mảnh thủy tinh vương v-ãi dưới sàn!! Ông ngước lên nhìn hắn, đôi mắt đăm chiêu!

Hắn e ngại nhìn cha hắn! ông sẽ làm j nữa đây? Đánh hắn tiếp sao?

“con hãy chuẩn bị đi!! Mai chũng ta sẽ qua MĨ và ở đó luôn!” ông lạnh lùng, nói nhẹ tênh!!!
Hắn ngạc nhiên! Ko ! hoảng sợ mới đúng!!
“con ko đi!!” hắn dứt khoát! Cha hắn định cách li hắn và nó!! hắn sẽ ko để ông làm vậy!
Cha hắn xoa xoa thái dương, ông hất tay!! 5 tên vệ sĩ lại xuất hiện!! họ bao vây hắn lại!!!
“đừng ép cha phải dùng vũ lực với con!” ông nhăn mặt nói!!

Hắn cười khẩy, vũ lực!! cha hắn nói cứ như đây là đầu tiên ông kêu họ đánh hắn vậy!

Hắn ra đòn đầu tiên!! Hắn ko muốn phải qua MĨ!! Hắn ko muốn xa nó!!! đánh chết hắn hắn cũng ko đi!!!

Một trận chiến diễn ra trong căn phòng của hắn!! hắn nhanh chóng yếu thế!! Nhưng hắn ko chịu bỏ cuộc, cứ ngoan cố ra đòn!!

Cha hắn đứng đo, quan sát! Ông khẽ nhíu mày với sự ngoan cố của con trai mình!! Chợt từ bên ngoài, một người đàn ông bước vào, thì thầm vào tay cha hắn điều j đó!! Cha hắn nhăn mặt khi nghe những lời đó!!! Gương mặt thoáng lo lắng! ông hất tay kêu người đàn ông đó bước ra, rồi ra hiệu cho 5 vệ sĩ kia ngừng lại!!

Cả 5 liền tiến về phía sau cha hắn! hắn bây giờ nằm trên sàn nhà! Những vết thương cũ chưa lành, nay lại có thêm những vết thương mới!! hắn nhăn mặt đau đớn, người co rúm lại, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ đứng dậy! quệt đi vệt máu trên môi, nhìn cha hắn!

“3 tháng sau sẽ đi!! Co hãy chuẩn bị đi!! Nhất là những cái vụ tình cảm ngớ ngẩn!!” cha hắn lạnh lùng nói, xong ông bước đi vội vàng!!

Cánh của đóng lại, lúc này hắn mới gục xuống sàn! ! nó!!! chỉ có hình ảnh của nó mới giúp hắn gượng dậy đc như hồi nãy!!! Hắn đặt tay lên trán, cứ miên man nghĩ về nó!!! nó có yeu hắn ko? Hắn muốn biets câu trả lời!! hắn muốn biết liệu hắn cố đặt cược đúng ván cờ?
……………………

“sao ạ? Bị………bị nhốt trong phòng á?” nó ngạc nhiên hỏi lại bà quản gia!!
Bà quản gia cười, rồi khẽ gật đầu!! bà khá hài lòng trước thái độ của nó!!! như vậy chứng tỏ nó lo cho hắn lắm! bà cầm tách trà nóng lên, tiếp tục uống!!
Cả 2 đang ở trong một tiệm cà phê sang trọng! một nơi mà nó từng thấy trên ti vi!! Một nơi mà những người như nó chỉ cần nhìn vào menu thoi là đã lác đầu lè lưỡi bỏ đi!
Nó cắn môi, sao một người cha có thể làm vậy với con trai mình chứ?

“cậu chủ rất yêu cô!” bà quản gia nói, gương mặt nó đnah lại! nó luôn hỗn loạn về việc này!! Nó………nó nhớ tới gương mặt của BI!!! Nó……………nó ko xứng!! thật sự ko xứng!!!

Nó hại hắn rồi!! nó nghĩ vậy!

Bà quản gia xem đồng hồ, rồi nhìn nó mỉm cười!!
“ta có chuyện phải đi!!!” bà từ tốn, “ cháu đừng quá lo lắng! ngày mai là cậu chủ sẽ đi học lại!! đừng nói với cậu chủ về chuyện gặp mặt ngày hôm nay!” rồi bà bước đi!
Nó thẩn thờ ngồi đó!! Vì nó mà hắn bị nhốt!!! vì nó mà hắn bị đánh!!! Vì nó……….tất cả là tại nó!!! những người yêu thương nó………đều bị nó hại cả!!! nó……….phải làm sao mới dứt ra đc chuyện này đây?
Chap 41
……………………………………….
“nuna!! Nuna đi ngủ nhaz!!!” một con bé dễ thương trong bộ váy màu xanh lá cây chấm bi , đôi tay hí hoáy đặt con búp bê nhỏ lên một cái giường bằng gỗ nhỏ xíu!!! Cô bé cực kì nhẹ nhàng, cứ như sợ con búp bê đau!
Rồi cô bé ngồi đó, ngắm nhìn con búp bê! Đó là món quà của cha mẹ cô từ PHÁP mang về! khỏi nói cũng biết cô bé thích nó tới cỡ nào!
Cô bé giương đôi mắt to tròn của mình hướng về cái đồng hồ quả táo treo trên tường! nhoẻn miệng cười một cái, cô bé nhẹ nhàng “ẵm” búp bê lên, rồi âu yếm “tới giờ đi dạo rồi nuna ơi!”!
Nói rồi, cô bé mở của phòng, xỏ đôi giày hình chuột Mickey vào, bước ra khỏi nhà!
Trên con đường còn ẩm ướt sau một trận mưa tầm tã, một bóng hình nhỏ bé xuất hiện! trên tay đang nâng niu một con búp bê nhỏ xinh! Con đường đầy những vũng nước không ngăn nổi đôi chân nhỏ bé kia bước tiếp! vừa đi, cô bé vừa hát tíu tít, tay nâng niu con búp bê xinh! Lâu lâu nhảy qua một vũng nước nhỏ rồi cười thật tươi!
Chợt một giọt mưa trong veo đọng trên tán lá rơi xuống, tưởng trời lại mưa, cô bé liền chạy về nhà, một tay cầm búp bê, một tay che cho búp bê! Gương mặt ko hốt hoảng, nhưng đầy vẻ vội vàng!
“huỵch!” cô bé liền trượt chân trên đường trơn .
Rất nhanh, cô bé nằm sóng soài trên đường, gương mặt nhăn nhó đến buồn cười vì đau! Bộ váy màu xanh bị vấy bẩn, gương mặt tèm lem vì nước mưa, nhưng càng dơ hơn vì bây giờ cô bé bắt đầu khóc!
Con búp bê bị vang ra xa, cũng đã bẩn vì vũng nước mà con búp bê đang nằm lên, con búp bê vô hồn giương đôi mắt nhìn cô bé khóc!
Nước mắt vơi dần đi, chợt cô bé nhìn thấy một thằng nhóc đang đứng trước mặt mình! Gương mặt e dè , bối rối ko bik nên làm gì với con nhóc đang ngồi khóc trước mặt mình! Cậu bé chì nhìn chằm chằm vào cô bé!
Cô bé bắt đầu ngưng khóc, mặt hiện lên nguyên dấu hỏi to đùng, tự hỏi cậu nhóc này là ai?
Không gian yên ắng, chỉ có tiếng của những hặt nước đọng trên lá rơi xuống đường tí tách!

Cậu bé bắt đầu bối rối hơn, cậu né ánh mắt của cô bé, chợt đập vào mắt cậu là con búp bê đang chìm trong vũng nước! ko ngừng ngại, cậu bé chạy lại, cầm con búp bế lên! Con búp bê dính đầy sình , vấy bẩn cả bàn tay nhỏ trắng trẻo của cậu!
Cậu chạy lại nơi cô bé đang ngồi ngơ ngác, cười tươi!
“búp bê của cậu à?” cậu bé nói, đưa con búp bê ra!
Cô bé lấy tay cầm con bê, khẽ gật gật đầu! chợt cậu bé giật con búp bê lại, bàn tay của cô bé dừng lại giữa không!

“cậu đừng cầm nó bây giờ, nó dơ lắm!” cậu bé cười tít mắt!
Chợt gương mặt cô bé mếu lại!
“oa~~~~ nhưng……..nuna là của mình mà!!!” những giọt nước mắt bắt đầu rơi!
“cậu………..đừng có khóc!!!!” cậu bé bối rối, tay quờ quạng giữa ko trung, ko bik làm j?
“chỉ là nó dơ thôi……………cậu mà cầm bây giờ là bị bẩn tay đó!mình đem đi rửa nó nhaz!!” bây giờ cậu bé mới nói hết câu!
Cô bé gỡ bàn tay ra khỏi gương mặt mình, giương mắt nhìn cậu bé với vẻ nghi ngờ!
“cậu sẽ trả cho mình chứ?” cô bé hỏi!
Cậu bé cười tươi, gật đầu! cô bé liền đứng dậy, mắt ko rời cậu bé kia!
Cậu bé ko ngừng cười, quay lưng, tiến về chỗ vòi nước trong công viên gần đó nhất! chợt cậu thấy ấm ấm nơi bàn tay còn lại!
“cậu ko được bỏ chạy đâu! Nuna là của mình!” cô bé nói, tay vẫn nắm chặt tay của cậu bé!
Cậu bé cười, rồi để cho cô bé nắm tay , cùng bước đi trên đường , nơi mà đã bắt đầu len lỏi một vài tia nắng sau cơn mưa!

“đẹp quá!” cậu bé liền khen con búp bê đang cầm trên tay, bây giờ nó đã sạch hơn trước !
Cô bé nhận lại con búp bê, mỉm cười!
“tên nó là nuna!” cô bé nói!
“ mình là BI!” cậu bé cười! Nghe xong, cô bé mới nhớ ra là cậu bé đang đứng trước mặt mình hoàn toàn xa lạ!
“mình tên TINH MI!” cô bé nói!
“ gia đình mình mới chuyển tới khu này, làm bạn nhaz!” cậu bé đưa tay ra để bắt tay với cô bé!
Cô bé giương đôi mắt trong vắt nhìn cậu bé, khi cậu đứng thẳng lên cô bé mới nhận ra cậu bé hơn cô cả cái đầu!
Cô bé cũng đưa tay ra bắt lại! 2 đưa nhóc nhìn nhau rồi cười, chúng cùng nhau chạy giỡn trên bãi cát ở công viên! Đến khi về tới nhà, cả 2 đều bị mắng te tua bởi gương mặt tèm lem cùng bộ đồ đầy cát! Nhưng chúng ko buồn đâu, vì hôm nay, chúng đã có bạn mới!

Rồi cả 2 đứa nhanh chóng là bạn thân của nhau, cùng học chung trường mầm non, cùng đi học, cùng đùa giỡn,…. Cả 2 như hình với bóng!

“BI! Mình chơi cô dâu chú rể đi!!” nó hí hửng , lay cậu bé!!!
“chơi làm sao?” cậu bé gãi đầu, thắc mắc!!
“thì giống mấy cảnh tỏng phim đó!! Cô dâu chú rể bước vô cái nhà to vầy nè!” nó lấy 2 tay minh họa cái vòm nhà!!
“là nhà thờ!” cậu bé thốt lên!
“hình như là vậy á!!” nó gãi mũi suy nghĩ!!
“cái đó là đám cưới!!” cậu bé cười xòa!!!
“vậy à! BI biết hả? vậy chơi cái đó nhaz!!! MI là cô dâu, BI là chú rể nhaz!!” nó nghiêng đầu nhìn BI, đôi má đỏ ửng vì ánh nắng của chiều tà, đôi mắt to tròn khiến BI muốn từ chối cũng ko đc!!!

Rồi dưới bóng cây cổ thụ, nó lén lấy váy của mẹ , mặc vào tạo nên một cái váy dài tới chân, rồi hái những bông cúc dại, làm thành một bó một cách vụng về!!
Cậu bé thì vẫn như vậy, cố gắng đứng thật nghiêm chỉnh, một tay khoác tay nó , một tay để phía sau lưng!
Cả 2 cùng tiến tới gốc cây, cười thật là tươi! Ánh nắng như rục rỡ hơn với nụ cười đó!!!
Cái cây cổ thụ có những tán cây tỏa ra, giống như vòm nhà của nhà thờ trong phim nó xem!! Thế là 2 đứa chọn đó là “nhà thờ” của 2 đứa!

“BI làm sai rồi!! phải đi như vậy mới đúng!”

“BI sai rồi ! phải nói như vậy mới đúng!”

“BI sai rồi! phải nắm tay này mới đúng!!”

Tội nghiệp BI, khổ sở với những yêu cầu “trọng đại” của nó!!!

“BI……nhẫn đâu?” nó giương đôi mắt tròn nhìn BI!! BI gãi đầu, chợt cậu ngồi xuống, hái một cọng cỏ non, màu xanh mát rượi!

BI quay lưng lại, giả bộ bí mật làm j đó khiến nó đầy tò mò!!

“xong rồi nè!!” BI quay lại, cười tươi, trên tay là một cái nhẫn bằng cỏ!
Rồi cậu bé ko đợi nó nói j, cầm tay nó, đeo cái “nhẫn” vào!

“đẹp quá!!” nó thốt lên!! Tay ko ngừng sờ cái nhẫn!! bây giờ, chú ý của nó ko còn là cái “đám cưới” nữa!! mà là cái nhẫn bằng cỏ nhỏ xinh kia!!! Ko hiểu sao BI hụt hẫng!!

“BI chỉ MI làm cái này đi!” cô bé bây giờ đang ngồi trên nền cỏ xanh! Nhìn cậu bé!!
BI nhìn nó một hồi, rồi cậu bé ngồi bên cạnh nó, hí hoáy chỉ nó làm một cái nhẫn!!!

Nắng nhuộm nền cỏ xanh, làm bừng sáng hình ảnh 2 đứa bé!! Cả 2 đều cười rất tươi!! Khiến ai đi ngang qua cũng phải phải nhoẻn miệng cười!!

Chap 42

Đã được 5 tháng trôi qua kể từ lúc gia đình cậu bé chuyển tới đây! Mối quan hệ của chúng càng khắng khít!

“BI ơi!!!” cô bé gọi lớn khi cùng cậu bé chơi trò trốn tìm!!!
Cô bé ranh mãnh, tìm ở những bụi cây khuất nhất!!!

“con búp bê này đẹp thật!” một người đàn ông chợt bước ra trước mặt cô bé!
Cô bé sững người lại, ông ta đnag cười, tay đang vuốt tóc con búp bê! Ko hiểu sao cô bé lại cảm thấy ko thích người đàn ông này!
Ông ta tiến gần tới cô bé!
“cái này của cháu à?” ông ta hỏi, đôi mày có phần hơi nhếch lên!
Cô bé ko nói gì, chỉ mím môi lại rồi khẽ gật đầu!
Ông thu lại nụ cười, cầm con búp bê xoay xoay!
“đây là một con búp bê rất mắc tiền đấy!” đôi mắt ông ta có phần sang lên “trả cháu này!” ông ta đưa con búp bê ra!
Cô bé nhanh chóng chuoj lấy con búp bê!

“cộp…..cộp!” người đàn ông đó đứng lên và quay lưng bước đi! Chợt………oogn ta khựng lại!
“bắt nó!”
Chợt cô bé thấy mình bị nhấc bổng, miệng ko thể nói được j?

BI ngồi đằng sau cái cầu tuột gần đó, cậu cố gắng ngồi gọn lại!! cậu sẽ ko cố gắng thắng nó, sẽ đợi nó tìm đc cậu!! rồi nhìn gương mặt đắc thắng của cô nhóc!!!

“BIIIIIIIIIII………….ummmm” chợt cậu nghe tiếng của cô bé!!! Ko phải là giọng nói ranh mãnh như bình thường!!!!
Cậu liền chạy ra!!!

“oa~~~~~~ BI!”

Đập vào mắt BI là hình ảnh cô bé đang bị bọn đàn ông cao to bế xốc đi, chúng đang leo lên chiếc mô tô đen nhoáng!!

“thả MI ra!” không hiểu đang có thứ gì đang lớn dần trong cậu bé!!! Một thân hình thật nhỏ bé, nhưng sự dũng cảm lớn hơn tất cả! cậu không e dè, không sợ hãi mà chạy lại, cắn vào tay tên đang bế cô bé!!

“ah!” hắn la lên, giận dữ, hất tay, cậu bé văng ra xa hơn 2m, làm đọng nới khóe miệng một vệt máu đỏ tươi!
“mẹ kiếp! nó cắn tao!” hắn gầm lên giận dữ, như mọt con thú hoang, chỉ muốn lao vào cắn và xé!

“tụi bây làm gì vậy hả?” một người đàn ông khác hét lớn, có vẻ như đó là người có quyền lực nhất trong đám này! Cái tên bị cắn vừa rồi không dám hó hé gì nữa!
“nó đã thấy mặt mày, bắt nó luôn đi!” ông ta tiếp tục lên tiếng, ánh mắt nhanh chóng quét một lượt cậu bé đang nằm dưới nền vỉa hè kia!! Ông ta nhếch mép “con mồi ngon đây!”

“bộp!”
2 đứa nhóc liền bị quăng vào một căn phòng nhỏ, ẩm mốc, dơ bẩn, 4 góc chuột và gián cứ thi nhau chạy! chỉ có duy nhất một bóng đèn dây tóc ở giữa phòng, nó cứ đung đưa đung đưa, tạo nên một cảnh tượng mà chẳng có đứa bé nào đáng phải thấy!

“oa~~~~~ BI ơi!!” cô bé nép mình vào gần cậu bé!!! Cậu bé không biết làm gì goài việc ôm cô bé, vỗ vỗ lưng, giống như cha mẹ cậu vẫn thường làm với cậu!!

“con búp bê này tao giữ, nó đáng giá đây!” tên hồi nãy bị cắn bỗng từ đâu xuất hiện, giựt con búp bê trên tay cô bé!!!
“ha ha!! Con búp bê này, bán được 10 triệu là ít!! Con ranh, nhà mày giàu vậy để tao đòi tiền chuộc 50 tỉ nhé!!” hắn đưa bộ mặt gớm ghiếc của mình lại gần 2 thân hình nhỏ bé đó!! Cô bé sợ hãi, run lên cầm cập, không dám hé mắt nhìn!!! Nhưng cậu bé thì khác, cậu không tỏ ra sợ hãi mặc dù người cũng run, cậu đưa mắt liếc tên đó!

“chát!”

“mày láo hả? ai cho mày dám nhìn tao bằng ánh mắt đó!” tên đó tát cậu bé, trả thù cho vụ bị cắn hồi nãy!
Cậu bé bị lực tát, nằm sóng soài dưới nền xi măng!

“oa~~~~~~~~~~ hu hu!!! anh HUY ơi!!!” cô bé sợ hãi, khóc lớn!!!

“bộp!”
“mày im đi!” hắn dùng tay, đánh vào má cô bé!! Nhưng không mạnh như cậu nhóc kia, hắn chỉ đánh nhẹ!

Hắn nhìn 2 đứa nhóc, nhếch mép cười!!!
Nụ cười ma quỷ, cô bé run sợ tước nụ cười đó!!!!

“hu hu!!! trả Nuna lại cho cháu!!” không hiểu vì lẽ gì, cô bé chạy lại, giành con búp bê trên tay hắn!!!
“mày tránh ra!” hắn hất tay, cô bé liền ngã xuống đất!!! nhưng không bỏ cuộc, cô bé vẫn nắm chân con búp bê!
“hu~~~~~ trả cho cháu đi!!!!oa~oa~” cô bé vẫn khóc lóc!!

“chát!” hắn không nhân nhượng vung tay, 5 dấu tay in hằn trên gương mặt cô bé!!

Cô bé sợ hãi, khóc không nên lời!! rưng rưng nước mắt, hoảng sợ nhìn hắn!

“đưa con búp bê đây!” chợt từ đâu, BI chạy ra, giằng con búp bê với tên đó!! Thêm một lần, cậu bé cắn vào tay hắn, đau! Hắn buông con búp bê ra! Nhanh như chớp, cậu chụp ngay con búp bê, ôm vào lòng!!

“ranh con!” hắn không thương tiếc, đạp vào người cậu bé!!
“oa~~~ không được đánh BI!” cô bé chạy lại, đỡ cho cậu bé!!
“tránh ra!” hắn vung chân, đá cô bé văng ra góc phòng!!
Cô bé hoảng sợ, nép vào đó! Cô khóc, khóc nhiều lắm!! cô không làm được gì, trong khi BI càng lúc chảy máu càng nhiều, cứ mỗi lần hắn vung chân, máu nơi khóe miệng cậu lại tuôn ra, tạo nên một vũng đỏ tươi ngay chỗ cậu nằm!

Mệt! hắn liền tức giận, bỏ đi! Cửa phòng đóng lại, căn phòng ngập trong im lặng, ngoại trừ tiếng thở khó nhọc của cậu bé!!! Cô bé chạy lại, chưa bao giờ khóc nhiều đến như vậy, nước mắt giàn dụa, lem nhem cái gương mặt trắng trẻo!

“oa~~~ BI!!! Cậu…….có đau không?” ngốc nghếch! cô bé hỏi cậu bé một câu hỏi thật sự ngốc nghếch, khiến cậu bé phì cười!!
Cậu bé lắc đầu!
“đừng để cho bọn chúng thấy cậu…….sợ hãi!!” BI nói, đôi mắt nhắm lại!

…………………………………..

Nó mở mắt, lại là giấc mơ này sao? Đã 2 lần nó mơ thấy giấc mơ này!! Tại sao chứ? cái quá khứ đó muốn nhắc nhở nó điều gì chăng? Nhắc nhở nó không được quên cái chết của BI? Nhắc nhở nó không được yêu ai? Nhắc nhở rằng những người yêu thương nó luôn gặp nguy hiểm?...
Vô vàn………..vô vàn lời nhắc nhở? Nó thở dốc, ôm ngực! nó muốn hét lên! Sao lại là nó!!! có ai muốn cái quá khứ kinh hoàng đó đâu? Sao lại là nó?
Nếu BI lúc đó không chạy ra, thì cậu có bị bắt cùng nó không? Nếu lúc đó, nó đừng kêu tên BI thì nó có chạy ra không? Nếu lúc đó, nó không đòi con búp bê, thì BI có bị tên kia đánh? Tại nó……….tất cả là tại nó!!!! nó không có quyền yêu ai cả? những kẻ yêu nó……….sẽ là những tên ngốc!!!

………………………………………
10h sáng!
Tại sân bay , một chàng trai bước ra trong một bộ đồ màu đen nổi bật! gương mặt điển trai, đôi mắt được giấu sau kính râm, nụ cười ranh mãnh luôn xuất hiện trên môi làm người ấy trông thật phong lưu!
Cậu leo lên một cái mô tô mà theo những người đi đường biết thì nó đã xuất hiện từ sáng sớm! có lẽ nó là của cậu ta!
Chàng trai đó đội nón bảo hiểm vào, trước khi đi còn nhếch môi khiến những cô gái dõi theo nãy giờ lại thêm một lần ngất ngây!
“brum!” sau tiếng xe nổ giòn giã, chàng trai đó khuất dạng cuối con đường! họa chăng chỉ để lại một màn khói trắng xóa ở phía sau!
Peterpan
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️7/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸13/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=2670

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic2670-14.html#p14935

Quay về Thơ, truyện ngắn

cron