Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Năm, 17:50:09 - 03/10/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[TRUYỆN] - Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ .

Re: [TRUYỆN] - Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ .

#24 » Gửi bài gửi bởi Ghost » 08/04/2013 11:03 » @201377

Bây giờ, lúc ngồi viết cuốn sách này tôi đủ từng trải để không thắc mắc nữa, đơn giản vì bản thân phụ nữ đôi khi họ còn không hiểu họ và phản ứng của họ nói chung rất khó lường. Có lẽ sự khó lường của phụ nữ chính là bản năng tự vệ mà tạo hóa đã ban cho họ. Sức vóc của phụ nữ thua thiệt so với đàn ông, và họ sẽ bị đàn ông xúm vào cai trị nếu một ngày nào đó họtrở nên dễ hiểu.
Tóm lại, phụ nữ giống như hoa hồng, không phải vì hoa hồng có gai như người ta nói, mà vì khồn có ai lẩn thẩn tìm cách cắt nghĩa vẻđẹp của hoa hồng mặc dù tất cả chúng ta đều yêu nó.
"Tôi yêu hoa hồng", thế là đủ!
"Và tôi đã chìm", thế cũng là quá đủ!
TRANG TRẠI CHÓ HOANG
Như vậy, cuối cùng cuốn sách này đã được viết ra. Nó đã được bắt đầu vào một ngày tám tuổi tôi thấycuộc sống sao mà tẻ nhạt và kết thúc vào một ngày tám tuổi khác tôi khám phá ra cuộc sống không còn tẻ nhạt nữa, nhưng sao mà buồn quá.
Tâm hồn con người từ khi sinh ra giống như mặt hồ phẳng lặng cho đến khi nỗi buồn đầu tiên được cuộc đời ném xuống.
Từ ngày con Tủn ra đi, đối với tôi cuộc sống đã bắt đầu có mùi vị, dùđó là thứ mùi vị không dễ chịu nhưng nhờ nó mà tôi không cảm thấy nhạt miệng khi thử nếm cuộc sống.
Như bạn biết đấy, tôi đã làm mọi cách để không phải nghe thứ âm thanh đều đều, đơn điệu và mòn mỏi của bánh xe thời gian lăn qua đời tôi.
Tôi cùng Hải cò, con Tủn và con Tí sún nghĩ ra hết trò này đến trò khác để thu xếp cuộc sống theo ý mình, trong đó lắm trò ngu ngốc nhưng cũng không ít trò thong thái.
Khi còn lại ba đứa ở thị trấn buồn tẻ tuổi thơ tôi, chúng tôi lại tiếp tục bày ra hàng mớ những trò quái chiêu khác, như nhúng đầu vào lu nước xem đứa nào nín thở lâu hơn đứa nào và một lần tôi suýt chết khi con Tí sún đè cả hai tay lên cổ tôi để mong tôi thắng bằng được thằng Hải cò.
Chúng tôi chạy như điên trong đêm để khi ngước mắt lên sung sướng thấy mặt trăng đang đuổi thưo mình.
Chạy chán, chúng tôi đem chiếc thau đặt ngoài sân, đổ nước vào rồi đặt ngửa tấm kiếng soi mặt trong đáy thau để xem cầu vồng hiện lên khi mặt trăng chiếu vào.
Nhưng có lẽ trò thú vị nhất là nuôi chó hoang.
Chẳng hiểu sao thời gian đó rất nhiều chó hoang đi lạc vào thị trấn. Có khi hai,ba con lếch thếch cặp kè nhau như một lũ trẻ đi bụi.
Chúng lang thang khắp các ngả đường, lê la và sục sạo trong chợ, thỉnh thoảng tạt vào nhà chúng tôi.
Tôi giữ lại một con, lấy cơm nguội cho nó ăn và nói với Hải cò và con Tí sún:
- Tụi mình sẽ mở một trang trại nuôi chó.
- Để làm gì? - Con Tí sún ngơ ngác.
- Tụi mình sẽ huấn luyện chúng thành những con chó thông minh,biết nghe lời.
- Để làm gì? - Tới phiên thằng Hải cò thắc mắc, nó hỏi y hệt con Tí sún.
- Sao lại để làm gì. Sau đó tụi mình sẽ đem bán. Được cả khối tiền!
Kiếm được tiền mà không phải ngửa tay xin ba mẹ là ước muốn của mọi đứa trẻ trên đời.( Người lớn không vậy. Có nhiều người lớn thích xin xỏ. Người lớn làm ra tiền và có thừa tiền để mua một chiếc vé xem kịch, xem ca nhạc, vé vào cổng một khu vui chơi nhưng người lớn lại thích kỳ kèo xin cho thêm một tấm vé mời dù rất nhiều trường hợp họ nhận được tấm vé mời kèm theo cái nhăn mặt khó chịu của người cho. Điều đó thật khó hiểu dù cho nó thật dễ hiểu!)
Kể từ hôm đó, chúng tôi thi nhau giữ lại bất cứ con chó hoang nào lạc vào nhà hoặc đi ngang qua trước cửa.
Trang trại nuôi chó đặt bản doanhtại nhà con Tí sún vì nhà nó rộng và ba nó hầu như đi vắng suốt ngày.
Tôi và thằng Hải cò có nhiệm vụ huấn luyện và cung cấp thực phẩmcho lũ chó.
Về công tác huấn luyện chó thì đứa nào cũng giành được là huấn luyện viên. Chúng tôi suýt ẩu đả nhau vì chiếc ghế vinh quang này nếu con Tí sún không can ngăn và đưa ra một đề nghị hết sức thông minh là tôi và Hải cò thay nhau mỗiđứa giữ chức huấn luyện viên một ngày.
Thằng Hải cò ngồi nhỏm trên gót chân, tay giữ chặt con chó có cái tên hết sức quý tộc là Hoàng tử bé.Nó liếc tôi và con Tí sún:
- Tụi mày xem này!
Nói xong, nó ném chiếc dép ra xa, rồi lập tức buông con Hoàng tử béra, miệng "xùy, xùy" thật lớn.
Hoàng tử bé hăng hái lao theo chiếc dép.
Hải cò ra lệnh:
- Ngậm lấy!
Hoàng tử bé ngoan ngoãn ngoạm chiếc dép.
- Giỏi lắm! Đem lại đây! - Hải cò hétlớn, trông nó khoái chí ra mặt.
Con Hoàng tử bé giả điếc, ngoạm chiếc dép chạy luôn ra đường.
Hải cò cụt hứng:
- Chắc tại tao la lớn quá. Nó tưởng tao mắng nó.
Hải cò vọt chạy ra đường, rượt theo con chó ngốc nghếch.
Năm phút sau, nó lại một tay ôm cổ con Hoàng tử bé, tay kia lăm lăm chiếc dép.
- Nào, làm lại nào!
Hải cò ném chiếc dép và con chó lại lao đi.
Lần này Hải cò không dám la lớn nữa. Vừa thấy con Hoàng tử bé ngoạm được chiếc dép, nó kêu khe khẽ" Lại đây! Lại đây !", giọng năn nỉ thấy tội, tay búng tróc tróc.
Con chó quay cổ nhìn, lưỡng lự một giây, rồi nhả chiếc dép ra, phóng vụt về phía Hải cò.
Trong khi tôi và con Tí sún ôm bụng cười ngặt nghẽo thì Hải cò thò tay cốc đầu con Hoàng tử bé:
- Mày đúng là ngu như chó!
Bữa đó, huấn luyện viên Hải cò dạychó đến mệt nhoài. Trong khi con Hoàng tử bé vẫn tung tăng vui vẻ thì Hải cò thở không ra hơi, trông nó vừa mệt vừa chán đời khủng khiếp.
Ghost
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Ghost Team
Xếp hạng Bang hội: ⚡11/7⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸271/4142🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Phổ Độ Chúng Sinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Nokia 2730c-1)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15928

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15928-23.html#p201377

Quay về Thơ, truyện ngắn