Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 05:09:59 - 03/05/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện] Những bí mật của Liên Minh Huyền Thoại

Re: [Truyện] Những bí mật của Liên Minh Huyền Thoại

#27 » Gửi bài gửi bởi DatS2Phuong » 15/12/2013 19:27 » @276697

Đêm Halloween và Noctune
Ngày 31 tháng 10 năm Liên Minh thứ 23 .
Khi mọi người đang ở ngoài kia vui vẻ tham gia
lễ hội Halloween thì tôi – Silence Nortrom - kẻ
bị Hội đồng Tối cao gắn cho cái mác “triệu hồi
sư” được những anh hùng ( toàn bọn quái vật
dị loại ) “yêu quý nhất” – đang trên đường tới
chỗ Noctune để trông chừng hắn, à không,
chính xác thì Hội đồng gọi cái việc tôi sắp làm
là “ngồi nói chuyện với Noctune và đảm bảo
hắn không đi phá rối lễ hội Halloween” . Tôi
đứng trước cửa phòng Noctune khác lâu, hơi
đắn đo trước khi bước vào, tôi thật sự cảm
thấy sợ hãi khi phải ở một mình với Noctune,
tôi mới đọc vài báo cáo cũ đã được bỏ dấu
“tuyệt mật” và thấy một trong số đó có ghi
chép về khả năng khống chế và hủy diệt linh
hồn một triệu hồi sư mà không khiến “con
mồi” của hắn phát giác bất kỳ dấu hiệu gì, nhất
là một triệu hồi sư kém cỏi như tôi . Nhưng
cuối cùng, tôi cũng lấy hết can đảm và mở cửa
bước vào căn phòng của Noctune . Chẳng có gì
ngoài những bức tường lạnh lẽo, không có
giường, cũng chẳng có cửa sổ hay bất kỳ thứ gì
khác, đến một chút ánh sáng cũng không có;
hình như họ đã cố gắng đem một bộ bàn ghế
và đèn vào đây để những triệu hồi sư có chỗ
mà ngồi và thấy chút ánh sáng khi bước vào
nhưng Noctune đã biến nó thành những mảnh
vụn . Tạo một chút ánh sáng bằng thần chú sơ
cấp “quả cầu lửa”, một trong số ít các thần
chú đơn giản mà tôi nhớ được, lúc đầu tôi
định triệu hồi một sinh vật có thể phát sáng
nào đó nhưng lại sợ Noctune sẽ giết nó nên lại
thôi, và khi bắt đầu nhìn được thứ gì đó trong
căn phòng tối om này thì thứ đầu tiên tôi thấy
là đôi mắt xanh lè đáng sợ đang ở ngay trước
mặt mình và lưỡi đao sáng loáng thì đang trên
cổ tôi . Tôi đã sợ tới mức hét toáng lên và ngã
ngửa ra sau, chút ánh sáng ít ỏi cũng biến mất
khi quả cầu lửa phụt tắt vì không còn ma lực
duy trì . Chân tay tôi bủn rủn, đầu óc quay
cuồng, bao nhiêu kiến thức đã được dạy để tự
vệ khi đối đầu với Noctune giờ tôi quên sạch,
xung quanh tôi giờ chỉ còn bóng tối và bóng
tối . Không biết tôi đã ở trong tình trạng đó
bao lâu, vào thời khắc tôi cảm thấy tuyệt vọng,
tôi thấy ánh sáng - thuần khiết và rực rỡ - xua
tan đi bóng tối vĩnh hằng, tôi cứ ngỡ mình đã
lên thiên đường, đơn giản vì thứ ánh sáng tôi
đã thấy, nó thuần khiết và rực rỡ hơn cả ánh
sáng mà tôi đã được thấy khi Leona thi triển
“Thái dương hạ san” hay khi Lux dùng đến “Cầu
vồng tối thượng” . Nhưng rồi tôi nhận ra là
không phải, làm gì có thiên đường nào lại chứa
chấp Noctune chứ . Giờ phút này, khi đã định
thần lại, tôi nhìn xung quanh thì nhận ra tôi
vẫn ở trong căn phòng của Noctune, vẫn chỉ có
tôi và hắn, à không, còn có thêm một quả cầu
nữa, thứ ánh sáng mà tôi nhìn thấy có lẽ phát
ra từ quả cầu đó . Nhưng quả cầu đó ở đâu ra
chứ trong phòng không có bất kỳ vật thể sống
nào khác ngoài tôi và Noctune, và Noctune thì
đang nhìn vào quả cầu, rất chăm chú, ánh mắt
hắn giờ rất khác, không còn khiến người ta sợ
hãi hay tuyệt vọng, không còn hận thù hay
chết chóc, ánh mắt đó tràn ngập yêu thương
và thể hiện sự thanh thản từ sâu trong tâm
hồn, tôi cũng không rõ là Noctune có tâm hồn
hay không, nhưng tôi chắc chắn rằng ánh mắt
đó tràn ngập yêu thương, hoặc tôi bị Noctune
khống chế mất rồi .
...
Hắn cứ chăm chú nhìn vào quả cầu như vậy,
rất lâu, rất lâu, … . Cho tới khi …, có lẽ là tới
khi hắn chán việc đó, hắn quay qua và hỏi tôi :
- Sao ngươi lại tới đây ?
- Ta được nhận nhiệm vụ tới đây để ngồi nói
chuyện với ngươi cho ngươi đỡ buồn ! – Tôi đã
cố gắng nói thật lớn để che giấu sự sợ hãi, cho
dù hiện tại thì đã có đầy đủ ánh sáng nhưng
tôi vẫn sợ .
- Ngươi “cố tình” nhận nhiệm vụ tới đây hay là
bị phái đi ? Haha !
Tên Noctune này, hắn không biết là khi noi
chuyện phải tránh yếu điểm của người khác
sao chứ, tuy nhiên sự thật thì đúng là vậy, tôi
bị phái đi, chả ai muốn nhận cái nhiệm vụ chết
tiệt này . Khi tôi vẫn còn đang im lặng chưa
biết đáp lời ra sao thì Noctune đã nói tiếp :
- Chắc mấy tên khốn kiếp trong Hội đồng
không tiết lộ chút xíu tin tức nào cho ngươi
phải không ? Aizz, đúng là đám chết tiệt mà .
Lần này để xem mặt chúng sẽ ra sao khi phải
chờ ngươi tiết lộ tin tức cho chúng . Haha .
- Ngươi nói vậy là sao ? Hội đồng che giấu
điều gì về ngươi ? - Lần đầu tiên kể từ khi
bước vào phòng, tôi không cảm thấy sợ hãi,
thây vào đo là phẫn nộ và tò mò .
- Chờ ta một chút ! – Noctune nói và bắt đầu
di chuyển xung quanh phòng một vòng làm gì
đó rồi quay lại chỗ tôi đang đứng . – Mà ngươi
cũng nên ngồi xuống nói chuyện chứ nhỉ . Còn
ta thì không cần ! Aizz ! – Tôi cứ nghĩ Noctune
lại trêu đùa tôi tiếp khi mà trong phòng chẳng
có cái ghế nào, tuy nhiên tôi đã nhầm, nền đá
phía sau tôi bắt đầu trồi lên và cuối cùng hình
thành một cái ghế khá thoải mái, lại còn có
một lớp gì đó – chắc là rêu - rất êm và ấm .
- Chắc chúng cử ngươi tới đây vì nghĩ ta sẽ
không động chạm gì tới ngươi . Lần này chúng
lựa chọn đúng rồi . Lần trước ta sơ ý quá, nếu
làm cẩn thận như lần này thì chúng đừng hòng
biết được gì . Haizz !
- Lần trước là sao ? Đã có triệu hồi sư nào
khác tới đây gặp ông sao ? – Tôi đã không còn
gọi Noctune là “ngươi” nữa, có lẽ vì hắn đối xử
khá tốt với tôi nên tôi đã bắt đâu có thiện cảm
hơn với “cái bóng đen sì” này .
- Ngươi là triệu hồi sư đầu tiên dám bước vào
đây một mình . Người tới lần trước chẳng phải
triệu hồi sư nào cả . Là Ahri ! – Khi nhắc tới
Ahri, ánh mắt hắn dịu xuống, toát lên sự yêu
thương, lúc đó tôi đã thấy việc này thật khó
hiểu .
- Ahri đã tới đây sao ? Cô ấy tới đây làm gì
vậy ? – Tôi thực sự rất yêu quý Ahri, dù cô
không phải con người, nhưng cô hiền lành và
thiện lương, hai thứ mà nhiều người không có
được .
- Phải . Ahri đã tới đây . Nó nói rất tốt về
ngươi . Chắc vì vậy mà mấy thằng chết toi kia
cử ngươi tới đây đấy . Haha !
- Vậy là sao? Ahri tới đây và nói tốt về tôi thì
làm sao mà Hội đồng biết được và điều đó thì
liên quan gì tới việc tôi được cử tới đây ? – Tôi
đứng bật dậy và hỏi trước khi kịp suy nghĩ bất
kỳ điều gì .
- Ngươi thật sự muốn biết sao ? Vậy thì ngồi
xuống và yên lặng nghe ta nói này . Dù không
muốn nghe lời Noctune nhưng tôi vẫn ngồi
xuống và yên lặng .
- Ngươi biết “Cuộc chiến quái vật” chứ, có lẽ
những người bình thường đã quên nó rồi
nhưng đám triệu hồi sư các ngươi chắc vẫn
nhớ . Nó vẫn còn được ghi lại trong phần giới
thiệu sơ lược về Cho’gath mà . - Nếu hắn
không nhắc thì tôi cũng quên rồi, mà ngoài
việc cuộc chiến đó có tồn tại ra thì tôi cũng
không biết thêm bất kỳ thông tin gì . – Ngươi
đã bao giờ tự hỏi cuộc chiến đó bắt đầu như
thế nào chưa ? Giờ ta sẽ cho ngươi biết : Khi
đó, ta là một pháp sư rất mạnh, có lẽ là mạnh
nhất cái thế giới Runeterra này . Ta có một
người vợ, mà theo ta thì chính là người vợ
hoàn hảo nhất, nhưng những kẻ khác thì
không nghĩ vậy, chỉ vì cô ấy không phải con
người, cô ấy là “cửu vĩ hồ ly” . Người dân trong
thị trấn và cả bạn bè của ta dần xa lánh vợ
chồng chúng ta, và bắt đầu tỏ ra kỳ thị, … . Vì
thế chúng ta quyết định dời khỏi thị trấn đang
sống, và tìm chỗ ở mới tại khu rừng gần đó .
Kể từ đó chúng ta gần như không còn liên hệ gì
với bên ngoài, và tất cả đều biết chúng ta sống
trong rừng nên không ai tới gần đó cả . Nếu
mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy thì sẽ chẳng
có cuộc chiến nào hết, nhưng mà cái ngày
định mệnh đó đã đến . Hai năm sau khi chúng
ta chuyển vào rừng sống, lúc này Kumiho vợ ta
đã hạ sinh được một bé gái đáng yêu và chưa
có dấu hiệu gì về những cái đuôi cả, vì thế
chúng ta đã nghĩ cách để kéo gần quan hệ với
những người trong thị trấn, để con gái chúng
ta có thể có một tuổi thơ tươi đẹp như bao
đứa trẻ khác, … . Và rồi cơ hội đã đến, ngày
31 tháng 10, Hokage - người có uy tín nhất thị
trấn khi đó - tới gặp ta để đề nghị ta giúp đỡ
họ sửa chữa lại một số công trình đã cũ - bằng
phép thuật của ta thì việc đó rất đơn giản, và
ta có thể kéo gần quan hệ với những người
khác . Khi ta tới thì trấn, họ tỏ ra rất nhiệt
tình và ta rất vui vì điều đó . Tuy nhiên, khi ta
trở về vào buổi tối thì … - Noctune đã im lặng
một lúc lâu trước khi có thể nói tiếp . - … ngôi
nhà của ta không còn nữa, những dấu vết xung
quanh cho thấy đã có một cuộc chiến dữ dội
vừa diễn ra, và vợ con ta … họ không còn ở đó
nữa, thay vào đó là những kẻ từng là bạn của
ta . Một tên tiến đến gần ta từ phía sau, vỗ vai
ta và nói : “Bọn ta đã “tiễn” con cửu vĩ hồ và
đứa con của nó đi rồi . Bây giờ ngươi chỉ cần
trở lai với bọn ta và sẽ có lại hào quang ngày
xưa .” . Lúc đó, ta cho rằng chúng đã giết
Kumiho, ta rất tức giận và phẫn nộ, lúc đó
trong lòng ta tràn đầy hận thù, ta chỉ còn biết
một việc đó là phải giết hết chúng, phải, ta đã
giết hết chúng, rồi sau đó ta tới thị trấn và giết
hết mọi người ở đó, giết hết, giết hết, … . Sau
khi sự phẫn nộ và thù hận qua đi, ta cảm thấy
tuyệt vọng, nếu như ta không ới thị trấn thì đã
chẳng có việc gì xảy ra, nếu như ta về sớm hơn
một chút, … . Khi đó, một ý tưởng **** rồ
xuất hiện trong đầu ta : phải bắt bọn chúng trả
giá lớn hơn, phải bắt tất cả lũ độc ác trên cái
đại lục này cảm nhận được cảm giác của ta,
… . Và ta đã làm một việc mà tới giờ ta thấy vô
cùng hối hận : ta đã dùng cơ thể và linh hồn
mình làm cái giá trao đổi với ác quỷ, để mở ra
cánh cổng dẫn tới Hư Không, một cánh cổng
đủ lớn để cho những con quái vật to lớn hơn
Cho’gath mà ngươi biết nhiều lần đi qua . Khi
câu thần chú hoàn thành cũng là lúc ta chìm
vào bóng tối . Tuy nhiên, dù đã không còn linh
hồn và thể xác, ý thức của ta vẫn còn tồn tại,
ta đã phải ở trong bóng tối rất lâu, lâu tới
mức ta không còn cảm nhận nổi thời gian vẫn
đang trôi, cứ như nó đã ngừng lại vậy . Rồi tới
một ngày, ta đã thấy được ánh sáng, bằng cách
… . - Đột nhiên Noctune ngừng nói, nhìn xung
quanh một hồi . – Thôi trời cũng sáng rồi .
Ngươi về đi . Ta sẽ kể tiếp cho ngươi vào hôm
khác . Và hãy nhớ rằng, nếu ngươi để lộ bất kỳ
điều gì về nội dung cuộc nói chuyện hôm nay
thì ngươi sẽ phải hối hận .
- Nhưng không phải ông đã nói Hội đồng sẽ
phải chờ tôi tiết lộ thông tin sao ? – Noctune
đang đùa tôi sao, không nói gì thì chắc Hội
đồng cho tôi đi gặp Cho’gath trong lần tới
quá .
- Phải . Ta đã nói vậy . Nhưng ta đâu có nói
ngươi sẽ tiết lộ điều gì cho đám chết tiệt trong
Hội đồng . Còn nếu ngươi hé lộ ra nửa lời thì
… - Bóng tối bắt đầu bao phủ tôi, thứ bóng tối
này rất đáng sợ, nó khiến tôi cảm giác như
đang rơi vào địa ngục vậy . Và câu nói của
Noctune vẫn đang vang lên trong đầu tôi . –
“Bóng tối” . Nếu ngươi dám hé lộ bất cứ điều
gì thì ta sẽ bắt đầu với những người ngươi
thương yêu . Hahaha !
Lúc đó tôi đã thật sự cảm nhận được sự “sợ
hãi”, tôi trở lên hoảng loạn, lao ra khỏi phòng
và cắm đầu chạy, … . Lúc đó trong đầu tôi chỉ
còn một ý nghĩ : “Phải chạy thật xa khỏi đây,
phải chạy thật xa, thật xa, … .” .
Lý do Renekton và Nasus đánh nhau
3 ngày trước khi Nasus và Renekton được triệu
hồi tới Runeterra .
- Dân chúng sùng bái chúng ta . Họ quỳ lạy và
đối xử với chúng ta như những vị thần vậy . –
Renekton **** gió với người anh Nasus của
mình .
- Thần … thần … - Nasus nghe tới chữ “thần”
thì bắt đầu lẩm nhẩm . Sau một hồi thì thần
chó bắt đầu viết lách một thứ mà gần 3 ngày
sau mới xong .
Tuy thấy hơi khó hiểu về hành động của Nasus
nhưng Renekton không nói gì mà ngồi yên chờ
Nasus viết xong .
10 phút trước khi cả hai bị triệu hồi .
- D.c.m ! Viết cái chó gì mà lâu vậy ! Đưa đây
xem nào ! - Vừa nói Renekton vừa cướp lấy
cuốn sách trong tay Nasus .
- D.k.m trả tao . – Nasus xông vào để cướp lại
thì Renekton dùng kỹ năng “Thần cá sấu” hóa
lớn lên và hất Nasus ra . Khi Nasus kịp định
thần và dùng “Người bảo hộ sa mạc” biến
thành khổng lồ xông vào cướp lại thì Renekton
đã đọc được một ít rồi và nhận ra éo phải
sách gì cả mà là diễn văn để Nasus tuyên bố
chính thức trở thành thần .
- Cứ tưởng viết sách gì hay hay hóa ra là tự
sướng . Mà hỏi chút “ulti” ông anh là gì ?
- “Người bảo hộ sa mạc” . Mày biết rồi còn gì ?
– Nasus trả lời mà cũng éo hiểu ý Renekton là
sao .
- Biết vậy ! Thế “ulti” thằng em này là gì ? –
Renekton có vẻ bắt đầu khinh thường trí tuệ
thấp kém của cún kaka Nasus .
- “Thần cá sấu” . - Tới đây thì Nasus đứng hình
một tẹo, trong lúc đó, Renekton cướp lấy
quyển sách và nói :
- Vậy nhá ! Mai thằng em sẽ đi tuyên bố mình
là “thần” bằng cái này ! Thanh kìu ông anh . –
Nhưng Renekton chưa đi được mấy bước thì
Nasus đã vớ lấy quyền trượng linh hồn và hét
lên :
- Mày xác cmn định rồi Renek !!!
Dù hơi bất ngờ nhưng Renekton đã chống trả
quyết liệt tuy nhiên yếu hơn nên thua khá
nhanh . Lúc sắp bị last hit thì hên được lôi tới
Liên Minh . Sau đó thì trong tiểu sử ghi cả rồi
đó =)) .

Những người đã like DatS2Phuong bởi bài viết có ích này:
Danhdap6
Rating: 0.14%
 
DatS2Phuong
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️8/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸46/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Android)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=23460

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic23460-26.html#p276697

Quay về Thơ, truyện ngắn