CUỘC THI ĂN MÌ ỐNG-Chương 6
6
Tôi không biết con
ngựa có cảm thấy nguy
hiểm hay không. Nhưng
nó đã làm như mọi con
ngực khác mỗi khi sợ
hãi, nó vỗng đuôi lên và
bĩnh ra một bãi to
tướng sau đó nó nhẩy
mấy bước về phía
thằng Guts và những
người đang xếp hàng.
Thằng Guts chĩa thằng
cái điều khiển từ xa về
phía tôi và ấn nút "tua
lùi". Tôi hét lên:
- Không, không!
Nhưng đã quá muộn.
Con Ngôi sao bắt đầu
chạy lùi. Nó chạy được
vài bước thì bãi phân
cũng bay lên và đi lùi
trở lại vào nơi mà nó
đã xuất phát. Những
người đứng hò reo,
nhiêu người lăn ra cười,
nhiều người hoảng sợ
chạy tán loạn. Tôi cảm
thấy ngượng, mặt đỏ
ửng. Con Ngôi sao khốn
khổ chạy lùi. Rồi đột
ngột nó đứng trơ như
đá, cả hai chúng tôi
cũng vậy. Thằng Guts
đã ấn vào nút "tạm
dừng" và nó đã biến
Shaum , tôi và con
ngựa thành những pho
tượng. Trong khi chúng tôi
đứng sừng sững như
trời trồng thì chiếc xe
buýt tới. Những người
đang đứng xếp hàng
chen lấn. Họ muốn đi
khỏi nơi này càng nhanh
càng tốt. Họ không chịu
nổi cảnh tượng này và
càng không thể chịu nổi
những điều đã xảy ra
do con ngựa gây nên.
Sau khoảng bốn năm
phút chúng tôi thoát
khỏi cảnh tạm dừng.
Chúng tôi lại có thể cử
động. Tôi nhảy xuống
và nói với Shaum:
- Tớ rất lấy làm tiếc.
Tớ không ngờ là
chuyện đó có thể xảy
ra. Shaum đờ đẫm nhìn
tôi, mặt cậu ấy tái xanh
tái xám:
- Tớ nghĩ tớ đã nằm
mê giữa ban ngày.
Đúng là một cơn ác
mộng, thôi, tớ đi về đây
– cậu lắc đầu và lững
thững quay đi.