Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Bảy, 22:23:33 - 28/09/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

Re: [Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

#9 » Gửi bài gửi bởi hoangpro97x » 27/10/2012 17:26 » @98057

Chap 2-B:
- Đợt này mình đi Tương
Tây, ngoài đường xá đi lại
vất vả ra, mọi thứ ở đó đều
tuyệt vời. Một nơi đẹp và
yên tĩnh vô cùng. Buổi tối,
khi gió thổi tới, tưởng như
giơ tay ra có thể chạm tới
các vì sao. Lúc hoàng hôn,
có thể nhìn thấy các cột khói
bốc lên từ các ngôi nhà
trong xóm. Lần sau các bạn
phải đi cùng mình một
chuyến mới được, nơi đó
đúng là thiên đường.
Kể được một lát thì mọi
người đòi quà. Thi Thi thích
nhất thời điểm này. Cô đem
hết những đồ mình mới mua
ra khoe với mọi người.
Ba người ngồi quanh sofa,
thấy Thi Thi háo hức lôi ra
một cái hộp lớn rồi từ từ rút
sợi dây lụa buộc hộp ra. Mọi
người đều chăm chú theo
dõi nhất cử nhất động của
cô, trông cô thật nghiêm
túc. Mọi cặp mắt đổ dồn vào
chiếc hộp. Sau khi hộp được
mở, chỉ thấy một bao giấy,
cô tiếp tục bóc dần từng lớp
giấy ra, đến lớp cuối cùng,
Thi Thi dùng dao rạch,
giống như rạch ra một trời
mây đỏ, cả căn phòng bỗng
chốc lung linh, rực rỡ, đến
Lam Kỳ là người quen với
các sự kiện lớn cũng mở to
mắt để nhìn.
Tần Cẩm trấn tĩnh nhìn lại,
hóa ra là một mảnh vải đỏ.
Vải đỏ thì không hiếm, điều
kỳ lạ ở chính cái màu đỏ ấy,
đẹp không tả xiết. Bốn
người sững sờ nhìn tấm vải.
Sự im lặng bị phá vỡ khi Hắc
Bảo đột nhiên nhảy khỏi
lòng Tần Cẩm, kêu lên một
tiếng làm cả bọn giật mình;
thoáng chốc, nó đã nhảy tót
ra ngoài cửa sổ.
Tần Cẩm phản ứng nhanh
nhất, cô nhào ra cửa sổ
nhưng chỉ nhìn thấy Hắc Bảo
đang ở phía cuối con đường,
lông của nó dựng đứng cả
lên. Cô gọi to: "Hắc Bảo à,
đừng chạy nữa! Chị tới bế
em đây." Khi cô chạy ra
đường thì Hắc Bảo đã biến
mất.
Tần Cẩm suýt khóc, nhưng
cô cố kìm nén.
Mảnh vải đỏ đã được mở ra,
nằm im lìm trên sofa, màu
sắc ấm áp, giống như ánh
sao trên trời, khiến người ta
không thể không chú ý.
Lục Anh Kỳ thốt lên:
- Không thể tin nổi lại có
màu đẹp đến thế!
- Thi Thi, cậu kiếm được
bảo bối này ở đâu thế?
Đường Thi Thi tự đắc nói:
- Mình nhìn thấy nó ở một
thị trấn nhỏ, chỉ có một
mảnh này, lúc đó đang mắc
trên nhà của người ta; thấy
quá đẹp, mình quyết lấy cho
bằng được.
Họ cùng ngồi xuống vuốt ve
tấm vải, nhẹ nhàng, cẩn
thận cứ như vuốt ve con của
mình vậy; chất vải mát, lại
rất mịn.
- Là vải lụa à? Mịn như thế
này, không biết người ta dệt
kiểu gì mà khít thế, sờ vào
thật "sướng tay"!
- Đặt tay lên rồi thì không
muốn rời ra nữa, sao mà dễ
chịu thế!
Đường Thi Thi không ngờ là
mảnh vải này lại được các
bạn khen đến vậy. Khi ba cô
bạn vốn chưa bao giờ thống
nhất được ý kiến còn đang
mải mê tranh luận thì cô
lạnh lùng tuyên bố:
- Mình định dùng mảnh vải
này để may một chiếc xường
xám thật mốt, nếu còn dư
thì mấy cậu chia nhau nhé.
Tấm vải to thế này chắc sẽ
thừa nhiều lắm đấy.
Thế là tấm vải đỏ đã xen
vào cuộc sống của họ, giống
như nhát cắt nhẹ nhàng của
một cây dao vậy.
hoangpro97x
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸118/4142🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Tuyệt Trần Tản Tiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=8898

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic8898-8.html#p98057

Quay về Thơ, truyện ngắn