Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 19:05:38 - 28/04/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

Re: [Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

#65 » Gửi bài gửi bởi hoangpro97x » 29/10/2012 21:13 » @100459

CHAP 13- A: ĐÀO MỘ Tần Cẩm mở choàng mắt ra,
trước mắt cô là khuôn mặt
thân quen của Kha Lương.
- Ơn trời! Em đã tỉnh lại, em
đã bất tỉnh rất lâu rồi.
Hắc Bảo cũng kêu lên một
tiếng như để chào đón cô đã
tỉnh lại.
- Người ta đã chôn mẹ ông
Hồ chưa hả anh?
Tần Cẩm thở dài, cô nghĩ có
lẽ không bao giờ có thể gọi
hồn bà lão được nữa. Người
ta đã chôn bà rồi, tốt nhất
nên để cho bà được an nghỉ.
- Hôm đó anh đã cứu em à?
- Không, hôm đó, nghe thấy
tiếng Hắc Bảo kêu rất thảm
thiết, anh không yên tâm về
em nên quyết định quay lại
tìm. Lúc anh tới, em đã ngất
xỉu trên thềm.
Cô băn khoăn không biết ai
cứu mình? Tần Cẩm vẫn còn
nhớ cảm giác ấm áp khi bàn
tay của ân nhân cứu mạng
chạm vào lưng; nếu như
không có người ấy ra tay
cứu giúp thì cô đã bị con ma
nữ kia giết rồi.
* * *
Kha Lương lái xe đưa Tần
Cẩm về thành phố. Trên
đường đi, mọi người trầm
ngâm không nói năng gì,
người nào cũng mải mê theo
đuổi ý nghĩ riêng của mình.
Về đến thành phố, Kha
Lương hốt hoảng kêu lên:
"Có người đuổi theo chúng
ta."
Tần Cẩm cũng nhận thấy có
hai chiếc xe con màu đen
đang bám theo họ.
Tần Cẩm hồi hộp; những
chuyện này xảy ra trong
mấy ngày qua khiến cô suy
nhược thần kinh.
Đột nhiên, hai chiếc xe tăng
tốc vượt lên trước rồi ép họ
vào lề đường. Mặt Kha
Lương tái xanh. Lúc nhìn
thấy biển xe của bọn họ,
anh ta liều mình mở cửa
nhảy ra ngoài trốn. Thế
nhưng người trong chiếc xe
kia còn nhanh hơn; có một
cái gì vụt qua, trúng vào mặt
anh ta.
Kha Lương ôm mặt, ngồi
phịch xuống đất. Người kia
nhảy bổ tới, cầm hung khí
đập mạnh vào đầu anh. Kha
Lương ngồi im ôm đầu.
Tần Cẩm vội vã nhảy ra. Cô
đẩy người kia một cái để
bảo vệ Kha Lương. Sững sờ.
Người đánh Kha Lương là
một phụ nữ khoảng 40 tuổi,
rất đẹp. Bà ta nhìn cô không
chớp mắt.
Hung khí đánh Kha Lương
hóa ra là đôi giày cao gót
màu đỏ.
Anh chàng đáng thương Kha
Lương đứng dậy rồi nhìn về
phía người đàn bà đó gọi to:
"Mẹ"
Tiếng gọi của Kha Lương
làm cô sợ hãi ngã phịch
xuống.
Người đàn bà hung dữ này
là mẹ anh ta ư?
- Mày còn dám gọi mẹ à? Đã
mấy ngày nay mày không
đến công ty rồi? Mày tranh
thủ đợt bố mày đi công tác
nước ngoài để trốn ra ngoài
chơi cho đã đời hả? Làm sao
nhà họ Kha lại sinh ra một
đứa phá gia chi tử như mày
chứ? Mày chỉ biết mỗi việc
giả thần giả thánh. Bảo mày
đến công ty làm thì mày
không nghe. Mày trốn ra
ngoài đã ba ngày nay, lại
còn láo dám đánh cả tay vệ
sĩ tao cử đi nữa. - Người đàn
bà chửi một hồi.
Kha Lương, công ty, phá gia
chi tử, mấy tiếng đó cứ ong
ong trong đầu cô.
Đúng lúc đó, một trợ lý
đứng sau đưa cho bà ta
chiếc di động. Cô nghe thấy
bà nói: "Xin chào, tôi là phu
nhân Chủ tịch Hội đồng
quản trị Tập đoàn Phi Hồng.
Chúng tôi sẽ mở một cuộc
họp vào chiều nay. Không có
vấn đề gì đâu."
Tập đoàn Phi Hồng? Tập
đoàn tài chính lớn nhất
thành phố này? Kha Lương
là phá gia chi tử của nhà này
ư?
Cái tay lưu manh luôn gõ
nhịp 2/2, lúc nào cũng giả
thần giả thánh hóa ra lại là
thiếu gia của một gia đình
nhà giàu có bậc nhất thành
phố.
Kha Lương nhìn thấy mẹ mà
thái độ như là gặp phải ma
vậy!
- Nghe cho rõ đây, tối nay
phải về nhà, nếu không sẽ
biết thế nào là lễ độ đấy! -
Người phụ nữ ra thông điệp
cuối cùng.
Bà ta bước tới trước mặt Tần
Cẩm quan sát từ đầu đến
chân, một lúc lâu sau mới
gật gật đầu nói:
- Khá lắm! Người dám đẩy
Nạp Lan Tĩnh ta cũng không
đơn giản chút nào. Hãy làm
con dâu ta đi! - Nói xong bà
ta bỏ đi, để lại hai kẻ đang
trố mắt đờ đẫn trong vòng
người hiếu kỳ đến xem.
Ngồi trong xe, không ai nói
với ai câu gì.
- Anh đã lừa em.
- Đâu có, anh đã nói rồi, bắt
ma chỉ là nghề phụ của anh
thôi mà.
- Thế nhưng đến ma anh
còn không trông thấy thì bắt
cái gì, lại còn lừa người ta.
Anh thấy vui lắm hả?
Nhìn nét mặt nghiêm nghị
của cô, anh ta cắn môi rồi
quyết định lái xe theo hướng
khác. Càng đi càng hẻo lánh,
rồi cuối cùng anh ta dừng xe
trước một ngọn đồi nằm
cách biệt, quanh đồi là các
ngôi mộ. Thì ra đây là một
nghĩa trang.
Tần Cẩm sợ run cả người,
cô bế Hắc Bảo rồi đi theo
anh chàng vào nghĩa trang.
Họ bước thấp bước cao tiến
sâu vào bên trong.
Cuối cùng Kha Lương dừng
lại trước một ngôi mộ. Trên
bia mộ là ảnh của một ông
già râu trắng đang cười rất
kiên nghị. Cô đọc thấy tên
ông là Kha Đạo.
Đột nhiên cô nhớ ra Kha Đạo
là ông nội của Kha Lương.
- Ông nội anh đấy à? - Cô
lắp bắp hỏi.
- Đúng vậy, đây là ông nội
anh. Hồi còn nhỏ bố mẹ mải
lo kiếm tiền nên anh ở với
ông, anh rất quý ông. Ông
là một pháp sư nổi tiếng
đấy. Lúc nhỏ, anh nghĩ nghề
pháp sư là nghề đáng nể
nhất vì thế đến tận bây giờ
anh vẫn muốn làm pháp sư.
Mặt Kha Lương buồn so.
- Nhưng bố anh lại là một
doanh nhân, thuyết phục thế
nào ông cũng không cho
anh học nghề pháp sư của
ông nội. Ông anh cũng nói
anh cần phải có một nghề
nghiệp đàng hoàng hơn rồi
ông không dạy cho anh nữa.
Sau khi ông nội mất, anh
phải kế thừa sự nghiệp của
bố, trở thành một doanh
nhân. Anh chẳng thích nghề
này chút nào.
Lúc này, trông Kha Lương
yếu đuối như một đứa trẻ.
- Anh luôn mong muốn
mình trở thành một pháp sư
nổi tiếng như ông anh.
Chuyện bắt ma cứu người.
Gặp em, anh thực sự rất vui
mừng, bởi anh cho rằng anh
có thể giúp được em. Thế
nhưng bây giờ anh đã nhận
ra mình chẳng có chút tài
cán nào cả.
Tần Cẩm ái ngại thay cho
anh ta, cô nhẹ nhàng vỗ vai
anh an ủi.
Anh chàng xấu hổ ôm mặt
chạy mãi
hoangpro97x
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸118/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Tuyệt Trần Tản Tiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=8898

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic8898-64.html#p100459

Quay về Thơ, truyện ngắn

cron