BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả: Không Rõ
Chương 30: Hỏa Linh Giáo Chủ <phần 1>
Lâm Bảo Quân ánh mắt có chút mơ hồ, nhưng tuyệt nhiên là nàng chẳng hề phản ứng gì trước câu nói đó . Nhược hàn quay sang hỏi:
-Sư muội bảo các hòa thượng ở Chí Âm Tự chiếu cố choHỏa Linh Giáo là ý gì ?
Lâm Bảo Quân khẽ run một cái , nét mặt cũng trở nên sầu thảm khác lạ . Dường như Nhượchàn hỏi câu ấy là đã đụng đến nỗi đau sâu kín trong lòng ... Nàng hít một hơi dài , tĩnh tâm lại nói :
-Chuyện mười nămrồi ,... hồi đấy phụ thân muội làm giáochủ Hỏa Linh Giáo . Giáo phái đại tịnh ! Nhưng người cũngnhư những giáo chủ trước đấy , không có ý kiến vềchuyện xưa . Tuy nhiên , đệ đệ của người , lúc đấy đang làm hữu hộ pháp thì muốn nhân cơ hội Hỏa Linh Giáo đang thời kỳ cường thịnh mà báo thù xưa ...
Tất nhiên với chuyện này cha muội không đồng ý, sau đấy thì người kia dẫn thuộc hạ làm loạn . Thế lực ông ta không nhỏ , lại trong tình cảnh bất ngờ ... phụ mẫumuội không may ... nhưng sau đấy thìChí Âm Tự Không Linh đại sư, Ngọc Hư chân nhân có đến giúp , cho nên Hỏa Linh giáo được bảo tồn . Chỉ là người kia tâm địa bất phục cho nên sau khi cùng thuộc hạ bỏ chạy khỏi Hỏa Linh giáo vẫn có ý muốn quay lại ! Họ đã thành lập một giáophái tên gọi PhongLôi ...
Mấy lần đi tìm ngảivừa rồi , kỳ thực những con mãnh thú khổng lồ ấy đều do ông ta pháithuộc hạ ngấm ngầm mà thả ra ... mục tiêu là muội chứ không phải mọi người !... Muội đã liên lụy đến huynh và mấy người kia ...
Nhược Hàn thở dài , hắn nhớ lại mảnh ngọc bội lần trước nhặt được , trên ấy trạm khắc hình những ngọn lửa chứ không phải hình giọt nước như hắn nghĩ .
Trông nó giống những hình dạng được trạm khắc kỳquái trên lọ hoa trong phòng Lâm Bảo Quân ! Bây giờthì hắn đã rõ ! Nhưng rõ để làm gì đây ?
Hắn thấy bờ vai Lâm Bảo Quân run nhẹ lên từng hồi , có lẽ những chuyện thương tâm của phụ mẫu khiến nàng ta không cầm được lòng , hắn ôm nàngvào lòng , ngồi lẳng lặng . Chợt nhớ ra chuyện gì liền hỏi :
-Muội nói ngũ hành tập hợp trênHỏa Phụng Sơn là ý gì ?
-Trước đây khi Thuần Dương chân nhân và Hỏa Linh chân nhân cùng tu luyện với nhau đã ngộ ra rất nhiều điều . Hỏa Linh chân nhân tuyrằng không đi sâu vào cả năm loại thuộc tính , nhưngkhông có nghĩa là không biết .
Chính vì thế khi Thuần Dương chân nhân về rồi mới thu dụng ngũ hành , sau lại niệm chú phong ấn trong một căn thạch thất lớn . Cuộc chiến hơn sáu nghìn năm trước tuy rằng Hỏa Linh Giáo bị tàn phá nhưng tuyệt nhiên căn thạch động nằm sâu dưới lòng đất ấy vẫn không bị ảnh hưởng !
Theo như lưu truyền thì trong ấy không chỉ có linh khí ngũ hành mà còn có những khẩu quyết chân tu bất phàm của Thuần Dương chân nhân và Hỏa Linh chân nhân . Chính vì thế cho nên Phong Lôi giáocủa người mười năm trước làm loạn mới có ý nhòm ngó !
Hôm qua tự nhiên ở Hỏa Phụng Sơn xảy ra biến sự , TứLinh Phượng Hoàng ấy chính là linh vật trấn sơn của Hỏa Linh Giáo . Tuy rằng năm xưa thảm tử trong cuộc chiến , nhưng linh hồn còn lại vẫnngày đêm canh giữ Thạch Động ấy, chính vì vậy mới chẳng có kẻ nào dám đến làm nhiễu . Bây giờ tự nhiên nó tiêu tán thì tất là điềm báo chẳng lành rồi!
Trời mây phảng phất chút u khí , Nhược Hàn tự nhiên thấy tâm trạng trùng xuống, hắn cũng chẳng biết mình nên làm gì và cư xử ra sao cho phải . Hắn vốn dĩ cũng không phảikẻ đa tâm hay thiện lương gì cho lắm . Chỉ là trời thì sắp sáng , mà nàng vẫn run run lên từng hồi , ý chừng cảm xúc không đè nén được . Hai người của bạch Vân Thành và Giang Huy khi tỉnh dậy sẽ...
A ! Phải rồi , sao hắn lại quên bẵng cái đêm Giang Huy cùng nàng ở trên Ngọc hư cung nhỉ ? Chuyện này cần phải làm cho rõ ràng mới được !
-Sư muội ! Giang Huy là ai ?
Lâm Bảo Quân thấy tâm trạng của hắn như ngồi trên lửa thì cũng buồn cười , nàng đẩy hắn ra nói :
-Huynh ấy là hộ pháp của Hỏa Linh Giáo !
Nhược Hàn giật mình một cái , hắn gãi đầu hỏi :
-Muội không đùa đấy chứ ? Gã mập ú ấy mà là ... hộ pháp sao ?
-Huynh ấy chân tu bất phàm , chỉ là nghe lời muội một cách tuyệt đối cho nên mới không hiển hiện đấy thôi !
Chuyện này thật khó khiến người ta tin , tuy nhiên Nhược hàn cũng phải công nhận gã sư đệ của mình có quá nhiều điều khác lạ , nhất là gần đây ! Chợt nghe Lâm Bảo Quân nét mày u ám nói :
-Chuyến đi này chưa hẳn muội đã cùng mọi người trở về Ngọc Hư cung được !...
Nhược Hàn sững người :
-Muội nói vậy là ý gì ...
Hắn chợt nhận thấy mình hỏi câu ấy thật vô duyên , nàng đường đường là giáo chủ Hỏa Linh giáo , tất nhiên lên Ngọc Hư cung xong rồi sẽ phải về ... tự nhiên hắn thấy lòng mình trống vắng lạlùng !
-Muội lên đấy chẳng qua muốn xem thực hư chân tu của Ngọc Hư cung là thế nào , nhưng lại gặp sư huynh , cho nên mới ... lưỡng lự mà chưa muốn về ... chính điều này đã xảy ra rất nhiều chuyện , cho nên ...
Nhược Hàn ôm lấy nàng nói :
-Muội không về Hỏa Linh giáo nữa có được không ?
Lâm Bảo Quân nước mắt chảy dàixuống , ánh dương quang le lóichiếu rọi không gian , phía Hỏa Phụng sơn phảng phất một tia chớp nhỏ như từ dưới đất mà chạy thẳnglên trời