Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 14:21:05 - 08/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[ Tiểu thuyết tình yêu] SẼ ĐỂ E YÊU A LẦN NỮA

Re: [ Tiểu thuyết tình yêu] SẼ ĐỂ E YÊU A LẦN NỮA

#13 » Gửi bài gửi bởi panda » 04/11/2012 19:23 » @104129

Trời đã quá khuy, Hiểu Đồng bước ra khỏi quán bar Phong Trần. Từ quán về phòng trọ của cô tương đối gần. Giờ nãy chắc là bé Đường đã ngủ rồi. Hiểu Đồng mệt mỏi bước từng bước chân . Một bóng người đang lồm cồm đứng dậy, anh ta như người say rượu đang bám vào thành tường mò mẫm từng bước. Hiểu Đồng bèn tiến lại gần. Là anh ta. Chính là Vĩnh Phong.
- Này! Anh không sao chứ. Ai đã đánh anh như vậy.
Vĩnh Phong ngẩng đầu nhìn lên, khóe miệng có một vệt máu nhỏ. Cậu nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc liền gã vào cô bất tỉnh.
- Này ! Này…
Hiểu Đồng không biết phải làm sao với cậu. Nếu đưa cậu đến bệnh viện thì sẽ phiền phức rất nhiều, nhất là thủ tục nhập viện , trong khi bé Đường lại đang chờ cô ở nhà.
Hiểu Đường mò mẫm túi quần Vĩnh Phong lôi ra một cái điện thoại. Cô bấm số cuộc gọi gần đây nhất, một giọng nói vang lên pha lẫn sự ồn ào.
- Anh Vĩnh Phong tới đây mau lên. Đã bắt đầu đua rồi đó.
Tiếp theo đó là những tiếng nẹt bôvà những tiếng gió hùng dũng. Hiểu Đồng vội vàng tắt máy. Cô thởdài nhìn thân xác Vĩnh Phong đang ngã trên người mình. Cô không thể bỏ mặc anh với cái thânthể bầm dập như thế này được. Không cần suy nghĩ nhiều nữa, cô quyết định đưa anh về phòng trọ của mình.
Người ta nói:” Người sống thì nhẹ,người chết thì nặng”. Vĩnh Phong cứ như một cái xác nặng nề trên vai của Hiểu Đồng. phải lao động vất quả cả một ngày trời, bây giờ còn phải vác anh trên vai, Hiểu Đồng đành cắn răng mà lê từng bước.
Cuối cùng cô cũng lôi được anh vào phòng trọ của mình. Cũng may, phòng trọ của cô là ở dưới chứ nếu không chắc cô cho anh nằm lăn lóc bên ngoài luôn quá. Vừa vào đến cửa, cả hai ngã phịch xuống sàn, Hiểu Đồng thở hổn hển.
Nữa đêm giật mình tỉnh giấc, Vĩnh Phong thấy mình đang nằm ở một nơi rất xa lạ. Một căn phòng nhỏ xíu nhưng ấm áp. Cả thân mình đau đều ê ẩm nhưng dường như các vết thương đã được chùi rửa và băng bó cẩn thận. Có những tiếng thở nhẹ.
Cậu quay lại nhìn, bắt gặp một khuôn mặt thanh tú dịu dàng. Đôi mày cong cong, lông mi dài cong quyến rũ. Cái mũi cao rất đẹp. Cô đang nằm ngủ rất ngon lành cách cậu chỉ một sải tay. Cô hoàn toàn khác với lúc ban ngày. Bất chợt Vĩnh Phong đưa tay vuốt lấy mấy lọn tóc rũ trên mặt cô rồi chìm vàogiấc ngủ an lành.
Trời đã sáng, một vài tiếng động nhỏ đã đánh thức Vịnh Phong. Cậutừ từ hé mắt ra thì thấy một đôi mắt lấp lánh như ánh sao, một khuôm mặt nhỏ nhắn đang kề sát mặt mình. Hoảng hốt mở mắt ra, thì ra đó là một khuôn mặt quen thuộc.
- A! Anh Phong tỉnh rồi chị ơi – Tiếng bé Đường reo lên.
Hiểu Đồng đang lui cui nấu gì đó, quay lưng lại nhìn cậu dịu dàng hỏi:
- Dậy rồi à. Còn đau không.
- Tôi đang ở đâu.
- Phòng trọ của tôi. Đêm qua tôi thấy anh bị ngất ngoài đường vì không tiện đưa anh đi bệnh viện nên mới đem anh về đây.
- Điện thoại của tôi đâu.
Cô hất đầu về phía chiếc bàn để đầy sách. Vĩnh Phong chụp lấy bấm số. Rồi ngẩng đầu lên hỏi.
- Đây là đâu?
Cô đọc địa chỉ.
- Mình đây. Đến … rước mình. Ở bên ngoài đợi mình.
Khi cậu nói điện thoại xong thì bàn ăn đã được dọn.
- Trong khi chờ bạn anh đến rước,ăn chút cháo cho có sức.
- Anh Phong ăn nhiều vào cho mau khỏe. Chị em bảo anh bị kẻ xấu đánh. Chắc là anh đau lắm.
- Bé Đường ngoan lắm. Đúng là anh bị kẻ xấu đánh.
panda
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸156/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=9299

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic9299-12.html#p104129

Quay về Thơ, truyện ngắn