HOA VÔ LỆ
Chương 1
Phần 3
vì nghe tin chính người đàn bà làm mình phụ vợ con đã đi casino, vay nặng lãi đến nỗi số nợ lãi ấy đã quá khả năng chi trả của ông, họ còn đòi xiết công ti ông đã vất vả gầy dựng bao năm.
Người tài xế đút vào tay Tử Di một thứ gì đó, cô nhìn xuống tay mình thì ra là thẻ phòng.
Tử Di cắn nhẹ mội, cô hít thật sâu lấy lại bình tĩnh rồi từ từ bước vào trong.
Đứng trước của phòng, Tử Di phânvân không biết có nên thay đổi quyết định hay không. Một khi bước vào đó cô sẽ trở thành một người phụ nữ và từ bỏ danh từ cô gái vẫn còn trong sáng ấy ra khỏi đầu.
Cuối cùng Tử Di cũng đưa tay lên nhấn chuông.
Hàn thiếu bước ra mở cửa, cậu nói:
- Vào đi.
Tử Di từng bước nặng nề bước đến chiếc giường, Hàn thiếu, khoanh tay đứng dựa tường nhìn cô, cậu nhướng mày nói:
- Em vào tắm đi, tôi không muốn người phụ nữ nào dơ bẩn khi lên giường với tôi.
Tử Di lẳng lặng làm theo lời Hàn thiếu mà không phản bác hay có bất cứ thái độ nào vì cố biết mình đang có thân phận gì.
Tử Di mặc bộ pijama có sẵn trong phòng tắm với tâm trạng nặng nề bước ra ngoài.
Hàn thiếu đang nằm trên giường nhìn cô, Tử Di nhẹ nhàng đặt mìnhnằm cạnh anh nhưng cô không biết mình nên và phải làm gì nữa tiếp theo. Mọi cử chỉ đều vụng dại lúng túng. Tuyết Y nhếch môi cười khinh khỉnh, cậu kéo Tử Di lại xích mình bàn tay khẽ lần mò tháo áo ra…Tử Di rùng mình, cô vùng dậy, cúi đầu:
- Xin lỗi…tôi không thể…
Tử Di quay mặt đi như chạy được vài bước thì đã bị bàn tay Tuyết Y nắm lại, cậu kéo mạnh cô đối diện mình, cười nhạt nói:
- Tôi đã cho em cơ hội rồi. Bây giờ em đến đây để khơi dậy cho tôi rồiđịnh bỏ đi à. Muộn quá rồi.
Tuyết Y thô bạo đẩy Tử Di xuống giường, cậu hôn ngấu nghiến lên môi Tử Di đến chảy cả máu miệng rồi xé tọac quần áo cô ra phủ lên người cô những vết tích mặc những cái cựa quậy chống chế củaTử Di nó như làm thú tính của cậu càng dâng cao…
Tử Di mở trừng mắt nhìn lên trần nhà, hai tay cô buông thõng, người nhức mỏi ê ẩm đầy vết cắn của Hàn thiếu để lại…Thế là hết, cô đã không còn như ngày nào nữa…
Hàn thiếu từ phòng tắm bước ra, cậu nhìn thấy gương mặt thất thần của cô gái cùng mình qua đêm kia , Hàn thiếu ngồi xuống, vắt chân chữ ngũ, dựa lưng ra thành ghế sofa, trầm giọng nói:
- Em cần bao nhiêu?
Tử Di ngồi dậy, cô bây giờ hoàn toàn vô cảm trước người đã đi qua mình rồi, Tử Di từ từ mặc quần áo trước mặt Hàn thiếu, cậu nheo mắt nhìn cô, mặt vẫn điềm nhiên chờ đợi mức giá cô đưa ra.
Tử Di đứng dậy nói:
- Đợi tôi làm vệ sinh đã.
- Ừm.
Tử Di đứng dậy. Một hình ảnh đập ngay vào mắt Hàn thiếu, nó khiến cậu bàng hoàng đến tê người, đâylà cảm giác đầu tiên mà cậu cảm nhận được sau khi làm chuyện đấyvới những người phụ nữ anh qua đưòng…
Thật ra lúc đầu cậu thấy cô nhìn cái vẻ trong sáng thánh thiện ấy thì có ý định muốn huỷ hoại nó để cho cô lộ ra bản chất của mình…cậu rất ghét cái vẻ mặt ngâythơ trong sáng ấy đến cay đắng…cậu đồng ý qua đêm với cô cũbng vì điều đó…
1 vệt máu đỏ…điều đó chứng tỏ côgái đó vẫn còn nguyên vẹn…nhưng sau phút bàng hoàng ấy Hàn thiếu vẫn thái độ thờ ơ nhưchưa biết chuyện gì, cậu đứng thay quần áo rồi ngồi chờ Tử Di ra cho cậu một con số.
Tử Di bước ra, toàn thân cô nhức nhối đến khó chịu. Tử Di mệt mỏi ngồi xũống đưa ánh mắt nhìn Hànthiếu, cất giọng:
- Tôi cần 3 tỷ.
Hàn thiếu bật cười:
- Có quá cao để đổi một đêm không?
- Vậy anh muốn bao nhiêu lần.
Hàn thiếu nhìn vẻ mặt bất cần của Tử Di, cậu chẹp miệng nói:
- Thôi được. Tôi sẽ trả em gấp 3 sốtiền này.
- Điều kiện.
Hàn thiếu nhún vai, mắt ẩn nét cười:
- Em thông minh lắm. - Cậu ngưng một lát chờ xem thái độ của Tử Di ra sao thấy cô vẫn yên lặng chờ đợi, cậu tiếp – Em phải sống với tôi 1 năm.
- Được. - Tử Di không còn gì để mất nữa. Cô gật đầu đồng ý.Với lại số tiền ba cô trả nở và làm lại từ đầu đâu chỉ cần 3 tỷ.
- Tốt lắm. Tôi cho em thời gian 2 ngày để thu dọn tất cả. Hai ngày sau sẽ có người đến đón em.
…
Tử Di vào viện, cô nhìn cha mình đang rưng rưng khóc khi có được số tiền để trả nợ, ông run giọng nói:
- Con lấy ở đâu ra số tiền này?
- Con bán căn nhà ba đã tặng.
- Cảm ơn con, cảm ơn con…
- Không có gì. Ba à, con được cấp học bẩm đi thực tập khoảng năm sau mới về nên ở nhà ba hãy giữ gìn sức khoẻ nhé.
- Con cứ yên tâm., học hành cho tốt nhé không cần lo lắng cho ba đâu, cần gì thì cứ gọi điên nói ba…
- Vâng - Tử Di gượng cười gật đầu nắm lấy tay ba mình.
Ông Lam mỉm cười đầy sự đau khổnhìn con gái.
Bà Minh đứng đấy, gương mặt sắc sảo nhếch miệng lên cười khẩy haicha con Tử Di đóng màn bi.
Tử Di ra ngoài cùng bà Minh, cô đưa một phong bì giày cộp vào taybà :
- Đây là số tiền để bà chăm sóc choba tôi khi tôi vắng mặt.
- Xì…khỏi cần nói tôi cũng biết…haizz…xem ra cô cũng có giá đấy nhỉ - Bà Minh chua giọng miả mai nói mát Tử Di.
Tử Di biết trước người mẹ kế này của cô chứng nào tật nấy ngay thôi mà, cô nhạt môi cười quay đi không nói thêm lời nào.
…
Từ ngày Tử Di về căn nhà dành riêng cho mình đến nay đã một tuần mà vẫn không thấy Tuyết Y xuất hiện.
Tử Di được thoải mái trong nhữngngày đó, ở đây cũng rất gần siêu thị và thư viện.