HOA VÔ LỆ
Chương 2
Phần 11
- Em ra ngoài đi, anh cần yên tĩnh làm việc.
Đan Băng đứng dậy, xô mạnh ghế ra chứng tỏ cậu đang bực mình. Trước khi đi cậu không quên đe Tuyết Y bằng một câu:
- Tôi chia cho anh được nhưng có thể lấy lại được nếu anh bội tín vớitôi.
Tuyết Y bình tĩnh, cậu cười nhẹ:
- Tất nhiên.
Đan Băng không ngờ mình nói vậymà người anh cùng cha khác mẹ này vẫn có thể thản nhiên cười lại. Cậu nhìn nhìn Tuyết Y, con người này rốt cuộc là thánh hay sao mà không thể đoán được cảm xúc củaanh ta. Cái nào mới được coi là thật, khi nào mới được coi là giả.
Còn lại Tuyết Y một mình, nụ cười trên môi khép lại, ánh mắt cậu vụt tối sầm nhìn theo Đan Băng. Chưa có ai dám hỗn láo hay đe dọa mình như thế vậy mà thằng em này của cậu lại dám làm vậy.
Tuyết Y càng ngày càng ghét vẻ mặt thánh thiện của Đan Băng giống mẹ nó. Cậu mím môi ánh mắt sắc lạnh đến thấu tim người.
Toàn một lũ đạo đức giả.
Cũng giống như Tử Di mà thôi, cậuchỉ muốn phá tan cái sự trong sáng gương mặt đầy ngây thơ ấy ra… Mỗi lần thấy cô là cậu như nhìn thấy lại gương mặt của mẹ Đan Băng, hai người họ thật sự có cùng một khuôn mặt hiền từ giống nhau nhưng cũng chỉ là hạng gái bao cướp dựt chồng người khác mà thôi…
HẾT CHƯƠNG 2