¤CHAPER 2:
§ Phần 3:
vũ vô tình đi ngang qua ngã ba một cách vô ý. Một thanh niên không làm chủ được tốc độ đã tông vào em...
Ba mươi phút sau, một người đàn bà vội vã chạy vào trường THCS Phan Chu Trinh. Bà chạy vòng quanh trường cố tìm một ai đó. Khi chạy qua lớp học của Hoàng, nó nhận ra đó là bà cô bán xôi đầu xóm nhà nó - người mà nó hay giúp đỡ, người mà nó hay nhờ đi họp phụ huynh, đang vội vã chạy, nét mặt thoáng lên một nỗi sợ hãi. Hoàng thấy thế đành chạy ra gọi cô ấy lại. Khi thấy nó, cô liền vội vàng hét lên:
- Hoàng!!! Thằng Vũ...nó...nó...bị tông xe...nó...đang...trong...bệnh viện...cháu nên tới bệnh viện ngay đi!!!
Nó nghe từng lời cô nói như sét đánh vào tai. Nó bất thần hỏi lại:"sao...sao cô...?". Cô biết nó đang sốc nên vội kéo nó lên chiếc xe đạp cũ, chạy vội tới bệnh viện.
Nó sững sờ khi thấy anh nó người dính máu, cánh tay xệ xuống, lệch qua 1 bên. Thấy nó xanh mặt, há hốc mỏ không nói nên lời, Vũ đi lại chỗ em, vỗ vai, an ủi:
- Anh không sao đâu, chỉ hơi đau tay, trầy xước mợt tý thôi, người tông vào anh do không đội mũ bảo hiểm nên đang phải cấp cứu, anh sẽ được kiểm tra sau.
- NGUYỄN MINH VŨ!!! - người y tá gọi tên bệnh nhân.
- Thôi anh đi khám đây, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà! - Vũ nở nụ cười với em nó, nó biết điều đó sẽ làm em nó thấy khá hơn.
đến đây là đã xong 2% tiểu thuyết, xin mọi người đọc và inbox nhận xét cho zan nha!!