Mà em để ý thì 2 sếp bên kia
đến chiều 5h là về rồi, đâu có
đi làm vất vả lắm đâu. Hay là
mới chuyển công tác lên HN,
nên chưa nhiều việc ?? Thôi kệ,
nghĩ nhiều đau đầu, em hỏi
tiếp.
- Thế còn Linh, đã có anh nào
xin đi tù chưa - Nói xong, em
mới giật bắn mình, tại vì em
hay chém gió vs mấy thằng
bạn, nên bị nhiễm. Mà cũng
thấy hãi, dell thấy ai hỏi gái có
người yêu chưa bằng cái câu
này hết.
- Anh đùa gì vô duyên, xì. - Em
nó giận, lúc này em càng
hoảng hơn
- Ơ... Anh xin lỗi, tại anh lỡ
mồm, anh k có ý đấy đâu.
Đừng giận anh mà. - Em chữa
cháy
Bất ngờ em ý lấy ngón tay
quệt lên cây kem, rồi quệt vào
mũi em.
- Đáng đời, hihi. Anh H hấp.
Cho chừa tội lỡ mồm nè.
Em ngơ người ra một lúc. Thấy
sướng sướng, lúc em ý chạm
tay vào mũi em, có một loài
động vật k xương nó thức giấc
các bác ạ Chắc tại em nhạy
cảm quá
Rồi em chữa ngượng
- Á, dám trêu anh hả, đấm cho
phát này.
- Lêu lêu, có mà dám đấm.
hihi- Em ý trêu lại
- Thôi k chấp trẻ iem, hé hé.
- Xì, ai là trẻ iem ??
- Em chứ còn ai nữa! - Mình
cười tít cả mắt
- Xì. - Em nó trề môi
- Thế còn em, hồi trc đi học
đông bạn k ??
- Dạ, vui lắm anh ạ, nhưng mà
cuối năm xích mích, h chả ai
liên lạc nữa, em buồn lắm. -
em ý hơi hạ giọng, chắc là
đang buồn, mắt nhìn xa xăm
- Sao mà cãi nhau vậy ?? -
Mình tò mò hỏi
- Haizzz.... - Linh thở dài 1 cái -
Thôi hôm nào em nói cho, h
em vào nấu cơm đã - Em nhí
nhảnh trở lại, nhìn sao mà yêu
thế
- Ừhm... anh cũng về cb đi học
đây, hôm nay anh học chiều
Em ấy đứng dậy, bỗng bất chợt
có một cơn gió từ đâu đến,
làm bụi bay vào mắt em, em
ấy nhắm mắt quay mặt ngược
về hướng gió.
- Sao vậy? Bụi à ??
- Dạ, em khó mở mắt quá
- Để anh xem cho.
Lúc ấy, mình khẽ chạm vào hai
má em Linh, lấy ngón tay cái
khẽ vạch nhẹ mí mắt em, rồi
thổi phù một cái. Thổi xong,
mình vẫn giữ nguyên trạng thái
tay như vậy, vẫn chạm hờ lên
má em. Công nhận da em mịn
thật, k hề có 1 tí phấn son nào
hết, làn da trắng hồng, kẽ
chạm lên tay mình, cảm giác
thật là thích. Đơ khoảng 3s, thì
mình giật thót, chợt nhận ra
trạng thái phê như con tê tê
lúc này. Mình ngại ngùng bỏ
tay khỏi má em ấy. Cả mình và
em ấy đều ngại, rồi em ấy
ngượng ngùng chạy vào nhà,
bỏ lại mình vs cảm giác lâng
lâng, pha chút thích thú.
Nhưng cũng vô cùng bựa vì cái
loài sinh vật ác độc kia cứ trỗi
dậy
Đứng cười cười như thằng đơ
một lúc, mình cũng vào nhà,
phụ mẹ nấu cơm rồi chuẩn bị
đi học. Lúc cb đi học thì thấy
có tn từ em
- " hihi, cảm ơn anh nhé "
Đọc xong, mình phấn chấn
hẳn, chiều học vào vãi luôn ý.
Hỹ hỹ. Tối tranh thủ online
update cho anh em. Chắc tí
nữa vẫn chỉ nt chúc ngủ ngon
thôi, vì để em ấy có thời gian
học
Thanks các bác đã ủng hộ em
to be continue ... ______________