Ôi sh** , không nghĩ đến tình huống này rồi…..
- à , lúc nãy a gọi rồi , bố nó bảo nóra nhà a họ nó ngủ , hay là em có biết thì làm giúp a nhé …
- Vâng , nhưng mà em không biết nhiều tiếng Anh lắm đâu
Viết 2 câu đã chọn ra ( lâu lắm rồi nên cũng không nhớ câu đấy nữa @@ ) , gửi tin nhắn cho em , 1 câu em làm được , 1 câu thì bảo không chắc ( chắc chọn bừa đáp án) ....
Hỏi thêm được 2 tin nữa thì ngó đồng hồ thấy cũng đã 10h30 rồi, chẳng nghĩ ra thêm đc cái j hay ho cả, tự nhiên nhớ ra dạo này ở trường đang có 1 cuộc thi dành cho cả 3 khối là “olympic các môn học,” có vẻ khá hot; thế là nhắn luôn:
- Em có tham gia cái Olympic ở trường ko M.A?
- Sao a lại biết tên em vậy???
Tự nhiên thấy mình hớ Vì lúc nhắn tin đã xưng hô quái gì đâu...Thế là tôi nhắn lại:
-Anh gặp em 2 lần rồi đấy, chắc emkhông nhớ đâu , vừa nãy Trọng gọicho anh rồi , nó bảo cho em mượn máy ( Nhỡ mồm cái mà bị vặn trẹo cả mồm , may mà nhanh trí )
Đợi đến 11h, mốc cả mỏ =.= ko thấy em nó rep, chắc nó đi ngủ rồi...Chán ko để đâu hết, t đi đánh răng.Nằm lên giường,chuẩn bị cắn môi mà ngủ vì nản thì thấy đt sáng:
-Anh tên T đúng ko, hôm nọ a Trọng có gọi tên a mà nên e chỉ biếtthế thôi,bố mẹ e không cho dùng đtđâu nên h mới rep anh được, thôi a ngủ đi nha. Bb a!
Mắt tôi sáng lên, vùng dậy cố rep nốt 1 tin:
-Ừ thế cảm ơn em về tối nay nhé, em giỏi tiếng anh thật đấy!Hôm nàoanh mời em đi uống nước để cảm ơn nhé
-Thôi cần gì anh, em học dốt tiếng anh lắm, , a ngủ ngon, g9!
Tôi cầm máy 1 lúc nữa, mặt cứ ngẩn ngơ, đêm đó mãi ko ngủ đc, cảm thấy lâng lâng khó tả..Tự nhủ rằng đây chính là ng con gái mình phải giành được
Đêm đó 2h sáng tôi mới ngủ được, trong đầu bao nhiêu tính toán, kế hoạch để có thể gặp lại em, cô gái có 1 vẻ dịu dàng khó tả...
Hôm sau, 6h30 mới dậy , tí thì đi học muộn.........
Chap 4 - Kế hoạch cưa cẩm (2)
1 ngày mới khởi đầu không tốt đẹp cho lắm ,dù vậy thì ngày hôm nay tâm trạng cũng khá vui vẻ , bất giác lại tự cười mỉm 1 mình khi nghĩ đến hình ảnh được nắm tay em đi dạo , cái ngày đó liệu sẽ đến trong 1 hay 2 tháng nữa đây .
Hôm nay có tiết thể dục , vẫn như mọi ngày , sau màn khởi động , lũ con trai lớp tôi lại túm tụm lại 1 chỗ chém gió chém bão , bàn luận về tình hình thế giới và không quên chủ đề muôn thủa …” gái “
- Tối qua thế nào rồi mày ? … kéo tôi ra cách lũ bạn 1 chút , Trọng Quang hỏi .
- À , diễn ra cũng đúng như kế hoạch , nhưng mà không biết là ăn thua gì không
- Uh , kể rõ chút tao nghe xem nào, có gì còn biết đường mà tính tiếp
- Điện thoại này , chú thử đọc tin nhắn xem thế đã được chưa …. Vừa nói tôi vừa cầm điện thoại đưa cho Trọng Quang .
- Tốt đấy , mày nhắn tin thế là ổn rồi , nhưng mà quả chốt thì vội quá, cứ từ từ thôi , không nó sợ đấy , vừa kết hợp nhắn tin , cố gắng trênđường đi học về gặp nó , nói chuyện với nhau vài lần là ổn thôi .
- Uh … tôi đáp gọn 1 câu , chợt nhớra còn 1 chuyện , tôi quay lại hỏi Trọng Quang
- À , mà chú tìm hiểu xem e MA có ny chưa
- Uh , để sau tao hỏi hộ cho , lát bảo thằng Đức Kì nó giúp cho , chỉ sợ nó và em Y bây giờ cắt đứt liên lạc , không thì có em Y bên trong bơm cho vài câu , đẩm bảo e MA của mày đổ hơn chuối …. Hè hè
Nói lại sơ qua 1 chút , Đức Kì ( nó tên là Đức Anh , bố nó tên là Kì ) cũng là 1 thằng bạn thân của tôi . Nghe nói ngày trước nó và em Y yêu nhau (Y là cái e đi cùng MA hôm đầu tiên đó) , mà em Y lại là bạn thân em MA , nói chung nó là 1 thằng chơi được , chỉ tội lớn đầu ( 1m83) mà tính như trẻ con + nói năng vô tội vạ , không suy nghĩ gì .Và 1 nhân vật nữa cũng có ảnh hưởng tới suy nghĩ của tôi sau này là Đức “Bép” – 1 thằng bạn ngồi cùng bàn , thằng bạn này thì hay nói thẳng mặc dù rất khó nghe , và không quên kèm vào những câu nói của nó là những câu chửi .
Sau cuộc nói chuyện , tôi và Trọng Quang lại nhập cuộc với hội ở lớp , đúng là nhất quỷ nhì ma, giờ học bóng chuyền mà mấy thằng chỉ rìnhông thầy không có ở đấy là bỏ bóng xuống sút thật lực , vì việc này mà không ít lần bị ăn véo tay của ông @@ . Giờ ra chơi , tôi đi xuống chỗ Đức Kì để tìm kiếm thêm ít thông tin và nhờ nó giúp đỡ vụ này
- Ê , Đức Kì dậy ae nhờ chút việc
- Gì thế , có gấp không mày ? - thằng ku vẫn úp mặt xuống bàn , nói vọng lên , vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt hao hao giống diễn viên phim cấp 3 của nó.
- Quan trọng , xong việc có hậu tạ 1 bánh mỳ 2 nem thêm 1 chai C2 được chưa? ( món phổ biến ở trường cấp 3 tôi học )
- Ok , nhớ cái mồm mày đấy
- Chú chia tay em Y lâu chưa ? …. Tôi đi thẳng vào vấn đề
- Dis , mày hỏi chuyện này làm gì , chắc cũng tầm 2 tháng rồi .
- Chú biết em MA chứ , bạn em Y ấy
- Biết , ngày trước hồi tao tán em Ynó thỉnh thoảng hay đi cùng , mà sao thế ?
- Ờ .. ờ thì hôm nọ gặp em MA , thấy cũng được đấy , chú có còn liên lạc với em Y không , nhờ nó giúp ae vụ này được không ? …
Tôi vừa hỏi xong bất giác liếm môi 1cái , động đến vấn đề nhạy cảm , máu trong người cứ cảm giác như đông cứng lại , nếu không phải đứng trước 1 thằng bạn cùng lớp , có lẽ chân tôi run lắm rồi . Sao thế nhỉ , tại sao cứ nhắc đến em là tôi lại thấy xốn xang trong lòng , lòng vẫn thầm tự nhủ phải tự tin lên chứ, mình là thằng con trai cơ mà ……
- Không được !…- câu nói của Đức Kì đưa tôi trở về thực tại
- Sao thế
- Nó không hợp với mày đâu , nói chung là tao cũng không thích nó , tao bảo thật đấy, nó không hay ho gì đâu , cỡ mày thừa sức tán 1 con hơn hẳn , tội gì cứ đâm đầu vào .
Nghe nó nói vậy mà tôi thấy nản quá , mẹ cái thằng đã không giúp gì thì thôi lại còn làm người ta bàn lùi, thôi thì đành chịu vậy . Chẳng lẽ câu chuyện lại bị rẽ sang hướng mớisao
Ủ rũ , chán nản , lê đôi chân nặng nhọc về chỗ ngồi, suốt 3 tiết học còn lại tôi lặng thing , đầu óc mơ màng ,đôi mắt vô hồn nhìn lên bảngnhưng không có sự tập trung.
Thôi thì không nhờ được đứa này thìnhờ đứa khác vậy . Nghĩ là làm , buổi trưa về tôi gọi ngay cho thằng em hàng xóm
- A lô ,đại ca gọi em có việc gì đấy – tiếng cậu Thành “tiny” ở đầu dây bên kia vọng ra…
- Uh , Thành à , a định nhờ chú ít việc
- Ok , đại ca cứ nói đi
- Ờ , chú biết e MA cùng khối với chú không , học ở lớp A2 ấy , tìm hộ a ít thông tin về em đấy nhé , càng nhanh càng tốt ….
- Rồi , để chiều em hỏi mấy đứa em quen xem
- Uh , thế nhé ….
Ok , vậy là xong , giờ đi ngủ 1 chút, chiều 2h30 thi vòng loại Olympic “ cấp trường “ . Tại sao sáng nay Đức Kì lại nói với mình thế nhỉ , hay nó và em Y cạch mặt nhau nên không muốn dây dưa vào mấy chuyện này nữa , khó hiểu thật . 1 loạt các câu hỏi xoay quanh trong đầu tôi, hừ , chả biết đi đến đâu nữa , mà thôi “ vạn sự khởi đầu nan“ cái gì dễ dàng có được nó thì mình sẽ thường không biết tôn trọng , cứcoi như đây là thử thách bước đầu vậy . Ngủ ………….
Buổi chiều lê xác tới trường đi thi , thật lúc đấy lười chả muốn đi, vừa mỏi , vừa buồn ngủ , nhưng đăng kírồi , và biết chiều nay e MA cũng đinên đành ngậm ngùi rời xa chiếc giường ấm áp . 60 câu / 60 phút , hầu hết là các câu hỏi IQ + kiến thức xã hội , chỉ 1 số ít là trong sáchgiáo khoa, làm cẩn thận hết 40’ rồi ra khỏi phòng ( chả biết đúng sai như thế nào ), vội alo cho mấy thằng bạn ra cổng trường uống nước , mà mục đích chính ở đây là đợi 1 người. Vì tôi thừa biết em nó hôm nay cũng đi thi cái này mà………… May mắn làm sao , vừa đạp xe ra cổng trường thì thấy e MA đang đứng quay mặt vào cổng trường , chốc chốc lại quay mặt vàonhư đang đợi 1 ai đó. Công nhận ở đời nhiều cơ hội nó đến bất ngờ lắm, mà mình ko biết nắm bắt tận dụng thì sẽ chẳng bao h đạt đc=.=.Móc vội chiếc điện thoại ra ….
- Alo Trọng Quang à , ra chưa , nhanh nhanh cái!!
- Đây , tao đang lấy xe , có việc gì thế
- Đệt , ra đi đã rồi nói, a đợi chú ở gần phòng bảo vệ nhé , nhanh lên đấy ……
Thả chân , để chiếc xe lăn nhẹ tới gần phòng bảo vệ thì Trọng Quang cũng vừa đạp xe tới nơi , tôi nháy mắt với nó rồi cả 2 lững thững đạp xe qua cổng trường . Bóng dáng em, MA đã hiện ra trước mắt , hôm nay em mặc chiếc áo vàng nhạt trông dễ thương quá , tôi lại thấy run cầm cập
- Ê , chưa về hả người đẹp …. Trọng Quang mở lòi trước , thằng này lúc nào miệng lưỡi cũng trơn tuột được .
- Em chưa , em đang đợi bạn , 2 anhđi về à ?
- Uh , bọn a chuẩn bị đi về , đang đợi mấy thằng bạn …. Vẫn là Trọng Quang nói...
Lúc này tôi tiến sát hơn đến em,em ngước mắt lên, 4 mắt chạm nhau, tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực...