Thầy vẫn lịch lãm như nó
thường thấy trên bục
giảng“bụi phấn rơi rơi” mà
ngày trước nó từng ngân
nga.. Nó vân vê mấy cành
liễu rủ bên mái tóc dài
mượt của nó…Thầy kể
chuyện cho nó về mối tình
đầu đầy lãng mạn của
thầy. Thầy kể về một thời
thầy đã ước mơ thành kĩ
sư hóa dầu rồi lại gắn đời
mình với nghiệp gõ đầu
trẻ. Nó hồn nhiên miên man
theo những câu chuyện
cuộc đời thầy. Lần đầu
tiên có người kể cho nó
nghe về cái gọi là thời
sinh viên đầy mộng mơ.
Thầy bảo nó phải học thật
tốt, đừng trốn học nữa để
được làm sinh viên như
thầy. Thầy thật khác
nhữngkẻ cũng ngồi vị trí
này những ngày trước.
Thầy cười hiền còn lòng
nó nhói xót xa…
Nó đã không dám định hình
nổi một ước mơ trong tâm
trí từ ngày nó ngả vai vào
một người con trai cùng
trang lứa trước những
sóng gió đầu đời. Nó đổi
cái giá ngàn vàng của
người con gái để lấy tình
yêu chân thành hóa ra lại
là cái chết tử thần từ căn
bệnh thế kỉ. Chữ tương lai
với nóthật quá xa xỉ từ
ngày định mệnh ấy. Và nó
cũng đã biến gần trăm
người theo nó mà sắp rơi
vào quá khứ!
Bỗng nó lạnh lùng đứng
dậy nhưng vẫn cố cười và
kéo thầy nhõng nhẽo như
một đứa con nít trên
đường trở về. Kịch bản đã
diễn bao lần, nó ngã nhoài
và ôm chầm lấy thầy. Cơ
thể quyến rũ tới khó
cưỡng tì mạnh lên tấm lưng
thư sinh ấy. Mắt chạm mắt,
nó cắn và ghé bên tai
đang đỏ ửng lên mà thì
thầm thật nhẹ “Thầy ngủ
với em đêm nay nhé,em
lạnh lắm”. Trong vòng tay
ôm chặt, nó cảm nhận được
rõ tim thầy đang đập liên
hồi. Thầy đứng lặng rồi
cầm chặt tay nó, lôi nó đi.
Nó nghĩ tới mộtnhà nghỉ
hay một nơi chỉ cónó và
thầy. Nó cười đau đớn vì
thầy cũng chẳng khác
những gã đàn ông đã qua
tay nó.
Ở cái tuổi tưởng như ngây
dại nhất mà nó đã nhìn
thấy cả những vẩn đục
cặn bã của xã hội này. Tất
cả chỉ ở trên chiếc giường
hay quan tài đóng cuộc đời
nó. Trong con mắt nó, xã
hội này thật xấu xa và lũ
đàn ông thật đểu giả. Và
nó phảigiết, phải giết hết!!!
Trời tối om. Có chút ánh
sáng cuối con đường.
Nósững sờ, đó là ánh đèn
trong nhà nó đang hắt ra.
Thầy cứng giọng nhìn nó
cương nghị:
-“ Ở mái nhà của em, em
sẽ thấy ấm áp hơn đó!”
Thầy không nói thêm một
lời nào mà bỏ về khiếnnó
chết lặng giữa cổng nhà.
Người đầu tiên từ chối nó,
từ chối sự hấp dẫn về
thể xác của nó. Nó ngồi
sụp xuống và ớn lạnh.
Trên thân thể nhỏ bé này,
đã có bàn tay của bao kẻ
ham muốn nó. Trong đó có
cả những thằng bạn học,
những gã cùng trường,
những kẻ trong làng tăm
tianó. Và có cả những
người thầy giáo mà nó đã
từng hết mực kính trọng.
Tất cả, tất cả chúng vồ
vập, chúng mơn chớn lấy
thân thể của nó. Chúng đã
toại nguyện, chúng sẽ
nhận được cả những gì,
chúng cũng chưahề hay
biết…