[center]CHAP 38
[/center]
8h tối, tôi có mặt ở trước nhà em, như thói quen thường lệ, tôi gọivọng vào :
- Quỳnh ơi đi thôi.
- Chờ em một tý.
Chậc, con gái mà bảo chờ một tý thì lâu lắm à. Đang định lấy con điện thoại cùi bắp ra chơi game trong lúc chờ đợi thì giọng bố em vang lên :
- T đấy à cháu. Sao lại đứng ngoàithế, vào nhà đi.
Hị hi, mừng quá, được bố em gọi vào . Chớp thời cơ tôi tót vào trong luôn chứ dại gì đứng ngoài cho lạnh. Vừa mới ngồi vào chỗ thì bố em đã hỏi tôi :
- Lại rủ Quỳnh đi chơi hả. ( Haha, đúng là cùng là nam giới với nhau nên hiểu nhau ghê )
Tôi cười hì hì trả lời :
- Dạ vâng ạ.
- Đi chơi bác không cấm, nhưng đi phải về trước 10h , nghe chưa.
- Vâng ạ. Về chuyện đó thì cháu đảm bảo với bác luôn.
2 bác cháu ngồi nói đủ mọi thứ, mà cũng may có bác trò truyện với tôi, chứ nếu không ngồi một mình ngoài đó chơi game chờ em thì chắc là mốc cả mặt lên ấy chứ ( mình đùa tý thôi, chứ chờ em thì mình chờ bao lâu cũng được ). Đang bốc phét hăng với bố em thì em xuống :
- Hihi. Bốc phét vừa thôi ông tướng. Đi thôi.
Tôi đứng dậy chào bố em rồi cùng em đi ra. Ra khỏi cổng, tôi giả vờ dỗi :
- Bảo người ta chờ một tý mà gần 30' rồi nè.
- Ngoan nào, tại em muốn đi cùng anh phải xinh đẹp hơn thường ngày một tý.
- Bình thường em xinh sẵn rồi mà. Hehe. ( Lại giở giọng nịnh nọt )
- Hứ. Anh chỉ được cái nịnh hót làgiỏi thôi à. Em phải làm thế để khi đi đường anh không nhìn người con gái khác, biết chưa hả.
Nói rồi em nhéo lưng tôi một cái rõ đau.
- Ái đau, anh biết rồi mà.
Bây giờ tôi mới để ý, tối nay em đeo chiếc nơ con bướm màu đỏ trông thật đẹp, nó rất hợp với áokhoác cùng màu của em. Chưa hết, mùi nước hoa tỏa ra từ em thật quyến rũ, tôi cứ hít hoài nhưcon mèo ngửi thấy mùi cá rán vậy.
Bỗng " cốc ", em gõ nhẹ vào đầu tôi và nói :
- Làm gì mà anh ngửi dữ vậy.
- Tại mùi nó hấp dẫn quá à.
- Hì. Hấp dẫn thì cũng đừng làm như thế nữa nghe chưa, không người ta lại tưởng anh bị sao đó.
- Haha. Anh biết rồi.
- Mình đi thôi anh.
Em vừa quay đi thì tôi cầm tay emkéo lại, em bị mất đà nên ngã về phía tôi. Chậc, tình cảnh lúc này đúng là mặt đối mặt à, môi tôi cách môi em chỉ một khoảng ngắn tí ti. Đúng lúc chuẩn bị đến đoạn cao trào , nước sôi lửa bỏng thì
" cạch ", có tiếng mở cửa, bố em bước ra ngoài sân để đổ ấm chè đã nguội, thấy chúng tôi trong tưthế đó, bố em hình như cũng hiểu ra phần nào, nhưng cùng là nam giới nên bố em chắc cũng hiểu nên chỉ nói nhẹ nhàng :
- Sao còn chưa đi chơi mà còn đứng đấy ôm nhau hả.
Cả tôi lẫn em đều ngại ngùng về điều đó, tôi nhanh miệng nói :
- Dạ. Chúng cháu đi bây giờ ạ, lúc nãy đường đông quá nên phải chờ đến tầm này đi nó mới đỡ bị tắc đường.
Không biết bố em nghĩ như nào nhưng tôi chỉ thấy bố em cười mỉm rồi quay trở vào nhà, chắc làmỉm cười vì cái lí do củ chuối củatôi.
- Thót tim quá, híc.
- Tại anh ý, cứ tùy tiện hành độngthôi à.
- Thôi mình đi nào em.
Đưa em qua các con phố, qua những hàng quán ban đêm. Không khí Noel đang tràn ngập khắp mọi nơi. Tôi đưa em đến nhà thờ để cùng nhau cầu nguyện ( cũng đú theo người ta tý ). Loay hoay mãi tôi cùng tìm được chỗ để xe, híc, giờnày đông người quá nên tìm được một chỗ trống cũng khó.
Tôi và em cùng bước bộ lên nhà thờ, nhìn quanh thấy đâu đâu cùng toàn các cặp đôi vừa đi vừa nắm tay nhau, chả nhẽ mình có gấu lại không nắm, thế thì khác gì thằng ngu? Tôi nghĩ thế rồi đưa tay của mình xuống cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của em. Em giật mình nhưng rồi cũng để yêncho tôi cầm , vì tôi biết rằng em thích thế. Bàn tay em không quá ấm nhưng cũng đủ để tay tôi không cảm thấy giá lạnh như những năm trước, một cảm giác ấm áp mà tay em đã truyền cho tôi, nó ấm áp hơn tất cả túi sưởi hay lò sưởi mà tôi đã từng biết. Phải chăng đây là cảm giác mà con người khi yêu thường trải qua? Tôi không thể giải thích được, chỉ biết rằng khi cầm tay em, tôi không nói nên lời, nhưng tôi biết rằng cả em và tôi đều chung mạch suy nghĩ với nhau...
Đến nhà thờ thì vừa kịp lúc mọi người cầu nguyện, tôi dẫn em vào đại sảnh, 2 đứa chọn một chỗ trong đó và bắt đầu cầu nguyện như mọi người. Tiếng chuông vang lên, kèm theo đó là lời nói của Cha sứ. Tôi lẩm nhẩm cầu nguyện trong miệng, đại loại là cầu mong sức khỏe, tình yêu, học tập của tôi luôn luôn thuận lợi. Lúc tôi cầu xong, quay sang em thì thấy em vẫn đang nhắm mắt và lẩm nhẩm, chậc, không biết cầu gì mà lâu thế nhỉ. Rất tò mò nhưng tôi không muốn hỏi, vì tôi muốn để mỗi người có mộtsự lựa chọn riêng của mình, không phải ràng buộc lẫn nhau.