[center]CHAP39 tiếp
[/center]
Đỡ tôi về quán trà sữa cũ, em nhẹ nhàng hỏi tôi :
- Sao anh lại đánh nhau với anh Hthế ?
- Anh bảo rồi, do xích mích nhỏ thôi mà.
- Nhỏ mà anh bị đánh đến mức này hả? Đừng có nói dối em, nói thật đi.
Thấy thái độ của em nghiêm túc như vậy, tôi cũng đành phải nói ra hết . Tôi kể lể một hồi , nào là thằng H nó thích em, nào là nó định tỏ tình thì bị tôi ngăn chặn, xong rồi đến vụ tối nay, nó thấy tôi cùng em đi chơi với nhau, nó ghen tị nên muốn đánh tôi một trận cho đỡ tức. Nhưng nó không ngờ rằng làm như thế càng làm Quỳng ghét nó hơn thôi chứ chả giải quyết được vấn đề gì, còn tôi , bị đánh như này có khi lại hay vì chiếm được tình cảm của em. Hí hí, chịu đau tý nhưng mà mình là người được lợi , còn nếu muốn trả thù thì tính sau
Em nghe một hồi thì cũng vỡ lẽ mọi chuyện, vừa sờ mặt tôi em vừa nói :
- Khổ chưa. Chỉ vì em mà anh thành ra như này.
- Vì em thì anh làm gì cũng được hết à. Hehe.
- Gớm, bị đánh cho như thế rồi mà còn nói vậy được.
Em lại nhéo má tôi.
- Á đau anh.
- Ấy chết, em xin lỗi. Anh có đau không?
Em vội vàng dùng tay xoa xoa mặt tôi, hị hị, được làm nũng nhưnày cũng hay quá à nha.
- Lớn rồi mà toàn làm nũng em hoài à.
- Hehe. Có người yêu thì phải làm nũng chứ, chả nhẽ để không à.
- Em không nói nổi anh luôn đó. Hứ.
Tối đó, chở em về mà em vừa đi vừa ôm chặt lấy tôi, vẫn là em chủđộng ôm chứ không phải tôi nói à.
- Sao hôm nay em lạ thế ?
- Lạ gì ?
- Tự nhiên chủ động ôm anh à . Hehe
- Thế chủ động ôm là không được hả? Đã thế người ta ứ thèmôm nữa.
- Ấy đừng, cứ ôm như thế đi, anh đùa thôi mà. Hehe
- T này, anh phải hứa với em.
- Chuyện gì?
- Lần sau đừng đánh nhau nữa nhé. Em không muốn anh bị tổn thương, rạn nứt tình bạn vì em.
Đầu tôi thầm nghĩ, bạn bè gì với thằng H đó. Nhưng vì muốn em an lòng nên tôi đáp bừa :
- Ừ, anh hứa với em đấy.
- Thế mới ngoan chứ. Hihi.
10h . Em có mặt ở nhà. Tôi nói với bố em :
- Cháu đưa Quỳnh về vừa đúng 10h đây bác.
- Bác rất tin tưởng vào cháu đấy. Đúng là không làm bác thất vọng.
Bố em mỉm cười rồi nói tiếp :
- Vào nhà ngồi chút nhé.
- Dạ không ạ. Cháu phải về vì mẹ cháu gọi rồi. Cháu xin phép bác ạ.
Hớ hớ, quay người đi ra mà lòng tôi vui biết mấy. Vừa chiếm được tình cảm của em, vừa của bố em, đúng là không còn gì tuyệt hơn nữa.
Đêm đó, tuy người vẫn còn đau nhức nhưng tôi ngủ một giấc rất ngon. Một giấc ngủ đẹp cho ngàymai tươi sáng.........
............